Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tái ngộ cố nhân

Tiểu thuyết gốc · 1510 chữ

-.....

Hắn lúc này ánh mắt mờ mịt, khóe môi giật giật trong lòng thầm chửi

-Con mẹ nó, không lẽ lại mọc thêm một cái nợ tình ?

Trúc Ngọc Yên thấy hắn im lặng thì nàng xấu hổ, trên đôi mắt thanh tú của nàng lại ươn ướt. Đường đường là thánh nữ của một tông lại cũng có ngày phải xấu hổ như thế này

-.... Đợi chúng ta thoát khỏi cái ảo cảnh này thì liền nói tiếp đi Ngọc Yên tỷ

-Ngươi đáng ghét... ta ghét ngươi

....

-Ca ca, cái khí tức bên dưới càng lúc càng mạnh

-Bây giờ chúng ta cũng nên đi xem nơi đó tột cùng là cái gì đi. Ngọc Yên tỷ, mau đi cùng ta. Chúng ta sẽ xuống bên dưới cái ảo cảnh này, may mắn thì có thể thoát ra ngo

-...

Trúc Ngọc Yên không có mở miệng ra đáp lại, nàng ôn nhu đi về phía hắn. Lúc này nàng không còn cái gì là phong thái của một tỷ tỷ nữa. Liền giống như một cái hiền thê nghe lời trượng phu đi

-Đan Khải... ngươi nói bên dưới là sao ? Vậy ngươi có biết làm cách nào để xuống bên dưới không ?

-Nắm chặt tay ta, ta sẽ đưa tỷ cùng xuống

-... Ân

Trúc Ngọc Yên lúc này cảm giác như có hàng vạn ngọn lửa tụ lại trên mặt nàng, cái thiếu niên này hẳn là đang chiếm tiện nghi của nàng đi. Bất quá... như vậy cũng tốt

Thật ra không phải vì hắn muốn chiếm tiện nghi nàng hay là gì, mà là bởi vì tu vi Trúc Ngọc Yên còn quá yếu nên không thể tự thân sử dụng được "Thuấn Di thuật", đây là một pháp thuật mà chỉ có Nguyên Anh tu sĩ trở lên mới có thể thi triển được. Còn nàng chỉ mới là Trúc Cơ Trung Kỳ cách Nguyên Anh hai cái đại cảnh giới nên hắn mới dùng cách này để đưa nàng cùng xuống

Thuấn Di thuật công dụng cũng như danh xưng, liền có thể trực tiếp đưa tu sĩ từ nơi này đến nơi khác cách 1000 dặm nhưng đối với kẻ có tu vi quái vật như Đan Khải thì hắn có thể trực tiếp thuấn di đến một cái thời không vũ trụ khác, bất quá hiện tại đang ở bên trong một cái ảo cảnh thì Thuấn Di thuật lại bị các pháp tắc ở ảo cảnh ảnh hưởng nên thuật thuấn di của hắn lại không thể phát huy một phần vạn uy lực như ở bên ngoài được...

....

Hồng Hoang ảo cảnh, Tâm Địa

Sâu tận bên dưới cái Hồng Hoang ảo cảnh này lại là một cái không gian khác, nơi này được gọi là Tâm Địa...

Tâm Địa này chính là một cái hang động dài vô tận, nó dẫn đến đâu thì... không ai biết được

...

Sau khi ba người bọn hắn cùng nhau xuất hiện ở trước cái hang động này thì Xích Ngân bỗng ôm chặt cổ hắn, tiểu loli càng ôm hắn chặt hơn, nàng khẽ run run nói.

-Ta cảm giác được có thứ gì đó rất quen thuộc đang kêu gọi ta.... ca ca ta sợ

-Ta sẽ mãi mãi không bỏ rơi ngươi đâu Xích Ngân, đừng sợ...

Hắn lúc này cũng cảm giác được một cái khí thế vô cùng khủng bố, cho dù là năm xưa thượng cổ Thần Hoàng cùng với Yêu Đế hợp lại cũng không thể có khí thế khủng bố như vậy. Đây là lần đầu tiên sau hàng vạn năm hắn lại cảm thấy được sự... khiếp sợ cùng phấn khích

Phải rồi, đúng là cảm giác này a. Nhớ lúc trước dù cho đối thủ có mạnh mẽ bậc nào thì hắn chỉ cần dùng một chỉ hay nhiều hơn nữa là một quyền là kết thúc thế nhưng lần này lại là một cái áp đảo khí thế, tựa hồ nó có thể nghiền ép vạn vật. Bất quá phấn khích là vậy nhưng hắn cũng có phần lo lắng, tiểu loli trong lòng hắn lúc này không còn linh động nữa. Nàng lúc này đôi mắt đỏ như máu nhìn xa xăm vào sâu bên trong cái Tâm Địa kia...

Về phần Trúc Ngọc Yên kia thì do tu vi quá yếu nên nàng ngât xỉu trước cái khí thế kia, hắn liền đưa nàng vào cái tiểu thế thế giới trong đan điền của hắn

Gương mặt khả ái xinh đẹp của tiểu loli lúc này cũng không còn vui vẻ nữa, Đan Khải cảm thấy kì lạ. Hắn nhẹ nhàng hỏi nàng

-Có chuyện gì sao ? Xích Ngân

-Ta... sợ, cái cảm giác này thật là quen thuộc nhưng cũng thật đáng sợ...

Đan Khải ngay từ đầu đã biết tiểu loli không hề đơn giản, nghe tiểu loli nói vậy thì trong đầu hắn chợt nghĩ.

-Chẳng lẽ Thế Giới thụ thật có liên quan gì tới nàng sao

Bất quá đang mải mê suy nghĩ thì hắn nhìn thấy một luồng sáng từ sâu bên trong Tâm Địa, hắn tay ôm Xích Ngân phi nhanh về luồng sáng đó.

.....

Khi vừa đến tận cùng Tâm Địa thì khung cảnh xung quanh bỗng tiếp tục chuyển đổi, từ một cái hắc ám hang động biến thành một "chốn bồng lai tiên cảnh"

Sở dĩ gọi là "bồng lai tiên cảnh" bởi vì nơi này đầy đủ các loại hoa quý và các loại linh thảo, hồ điệp bay khắp nơi cùng với sương mù không dày đặc mà nhẹ nhàng chỗ ẩn chỗ hiện khiến cho cảnh vật nơi này vừa huyền bí cũng cừa tươi đẹp. Bất giác hắn từ bên trong đám sương mù kia hắn chợt nhìn thấy một cái bóng dáng nữ nhân, tựa hồ có phần.... quen thuộc

Nữ tử kia cũng nhận ra sự xuất hiện của hắn, nàng xoay người lại thì nhìn thấy một cái tuyệt mỹ thiếu niên đang yên lặng nhìn nàng.

Nữ tử này đầu tóc trắng cùng với một thân bạch y khiến cho nàng tựa như một tiên nữ cao thượng, khi Đan Khải nhìn thấy được một cái gương mặt tuyệt trần quen thuộc đó thì hắn dường như chết lặng đi. Hắn thều thào gọi khẽ

-Túc Như....

Nữ tử dường như cũng nhận ra hắn là ai, nàng từng bước từng bước tiến đến gần hắn. Nàng đưa tay tinh xảo như ngọc kia lên gương mặt tuyệt mĩ của hắn rồi nói

-Không nghĩ đến tại nơi này... ta có thể gặp lại chàng

Rồi nàng nhìn trong lòng hắn là một tiểu nữ hài xinh đẹp đang mở đôi mắt đỏ như máu kia ngơ ngác nhìn nàng, nàng nhìn tiểu nữ hài một chút rồi khẽ mỉm cười. Hắn nhìn cái xinh đẹp tóc trắng nữ tử thật lâu, rồi sau đó hắn dịu dàng nói

-Ta vốn tưởng nàng đã chết, không nghĩ đến lần này bị Thế Giới thụ đưa vào cái ảo cảnh này lại gặp được nàng

Đan Khải nhìn cái tóc trắng nữ tử trước mắt, nàng tên gọi là Túc Như. Một cái bí ẩn lai lịch, nàng không phải là nhân tộc cũng chẳng phải là thần tộc lại càng chẳng phải là ma tộc, hắn năm xưa đã từng hỏi nàng là chủng tộc gì nhưng nàng chỉ lắc đầu mỉm cười

Tu vi của hắn sau khi trở nên quá mạnh mẽ đánh khắp đại lục không đối thủ thì hắn cũng bỏ ra một chút thời gian mà đi phiêu du khắp vũ trụ, rồi lúc nó hắn vô tình gặp được Túc Như... sau đó cả hai làm quen nhau rồi trở thành một đôi tri kỷ

Nàng vô cùng bí ẩn, tu vi của nàng cũng bí ẩn như lai lịch của nàng. Sau khi bầu bạn cùng hắn một vạn năm thì nàng bỗng nhiên biến mất, hắn lúc đó cũng vô cùng buồn bã. Bất quá sau mấy vạn năm tiếp theo thì hắn cũng tạm quên được nàng nhưng quả thật trong một vạn năm đó có Túc Như bên cạnh bầu bạn hắn cũng là một vạn năm hắn vui vẻ nhất

Không nghĩ đến sau ngần ấy năm, nữ nhân này vẫn còn sống và ở trong cái ảo cảnh này

-Ta vốn không có chết, chỉ vô tình bị Thế Giới thụ dung nhập, từ đó ta chỉ có thể sống bên trong cái ảo cảnh này thôi

-Ân, ta hiểu rồi. Chỉ cần nàng không chết là ta vui rồi, không cần gì khác nữa

Đan Khải lúc này quả thật tâm tình vô cùng vui vẻ, cố nhân còn sống là chuyện đáng vui mừng. Bất quá lúc này tiểu loli trong lòng hắn lại kêu lên

-Ca ca, cái khí tức mạnh mẽ cùng với cái khí thế kia là ở bên đó

....

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 499

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.