Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu đại kế Trúc Cơ đan của chúng ta

Phiên bản Dịch · 2187 chữ

Trong dược cốc, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu bị vây trong một cái hố đất, hai mắt bọn hắn dán chặt vào ngọn lửa không ngừng bập bùng trong hố.

Phải biết trong động phủ này không có gió, thế mà ở nơi này bọn hắn lại cảm nhận được một trận gió nhè nhẹ thổi tới.

“Lão Ngưu, tuyệt thế thiên tài, thật đúng là trời không sinh Ngưu Đế ta, trận pháp Vạn Cổ như đêm dài!”

Trần Tầm lắc đầu kinh ngạc, cảm thán nói, nhìn về đá bày trận ở ba góc trong động phủ: “Trận pháp này thật kỳ diệu, vậy mà có thể thông qua trao đổi linh khí để khiến cho thiên địa cộng hưởng và đáp ứng các yêu cầu cần thiết.”

Vậy mà có thể trong một năm ngắn ngủi mà bố trí được trận pháp cỡ nhỏ này, tuy những đệ tử trận pháp đó có lẽ mới nhập môn được mấy ngày thôi.

Tuy nghĩ như vậy, thế nhưng ở trong lòng Trần Tầm, Đại Hắc Ngưu mới là lợi hại nhất, dù cho có tới một vạn người tài cực kỳ được hâm mộ cũng không bằng một phần vạn của nó.

“Ò ọoo~~!”

Cái đuôi của Đại Hắc Ngưu thiếu chút nữa muốn xoay tròn và bay lên trời rồi, hiệu quả bày trận chính là pháp lực tăng thêm, hai mắt nó tập trung, điều khiến pháp lực từ trong miệng ra: “Ò ọooọoo!!”

Hú! Hú! Hú!! Đột nhiên, cuồng phong tràn qua động phủ, thổi đến nỗi nồi niêu xoong chảo bay loạn xạ khắp nơi.

“Mẹ nó lão Ngưu kia! Ngươi tự mình thu dọn đi!!” Ngoài động phủ truyền tới một giọng rít gào tức giận, Trần Tầm trực tiếp bị thổi bay ra ngoài, âm thanh càng ngày càng xa.

“Ò ọooòoo? Ò ọooọoo!!”

Đồng tử Đại Hắc Ngưu co lại, nó vội vàng ngừng thi pháp rồi đuổi theo Trần Tầm, nó quên mất chỉ có mình nó sẽ không bị trận pháp công kích.

Không lâu sau, Trần Tầm đứng vững vàng trên mặt đất, phần tóc được buộc gọn gàng đã bị gió thổi cho rối tung, mày hắn nhướng lên, trực tiếp tung một lực bạt sơn hề khí cái thế*.

“Ò ọoo!!”

Đại Hắc Ngưu đã bị ném xuống hồ nước.

(*Lực bạt sơn hề, khí cái thế: hình dung một sức mạnh có thể nhổ núi, lực lớn dũng mãnh, không gì sánh được trong thời đại đương đại. Xuất từ “sử ký: Hạng Võ bản kỷ”.)

“Ha ha ha…” Nhìn Đại Hắc Ngưu cực kỳ chật vật, Trần Tầm mới thoải mái hơn chút.

“Ò ọoo~” Đại Hắc Ngưu chỉ dùng một luồng khí công đã vẩy toàn bộ nước trên người qua người Trần Tầm.

“Mau trở về thu dọn đi, ta còn phải mở lò luyện khí nữa.” Trần Tầm vỗ người nó, lắc đầu cười nói.

“Ò ọoo?”

“Không khác lắm, chỉ chế tạo một cái ba cây búa Khai Sơn đơn giản, thủ pháp cũng không cần quá phức tạp.”

“Ò ọoo~”

“Sau đó chúng ta có thể mở động phủ sau thác nước, hai năm đã qua, không còn ai chú ý tới chúng ta nữa, cho nên hiện tại chúng ta có thể bắt đầu kế hoạch kia.” Trần Tầm thần thần bí bí nói.

Hắn nhướng mày, mọi chuyện cứ khiêm tốn mà làm, như vậy mới không mắc sai lầm.

“Ò ọoo!” Đại Hắc Ngưu kích động nhảy lên, vội vàng chạy về trước, nó muốn nhanh chóng thu dọn động phủ.

“Chẳng qua trận pháp này quả thật kỳ diệu.”

Trần Tầm khen ngợi, dù đây chỉ là một trận pháp nho nhỏ để hóng gió và nhóm lửa linh tinh. Ở trong mắt người ngoài, đây chỉ là loại trận pháp vô dụng, lãng phí thời gian, bọn hắn thà sử dụng pháp thuật của bản thân còn hơn.

Nhưng ở trong mắt bọn hắn, đây là một môn tri thức bác đại tinh thâm, bọn hắn chỉ vừa mới bắt đầu nhập môn nên không ai có thể cảm nhận được niềm vui sướng của bọn hắn.

Đối với những trường sinh giả thì công danh lợi lộc có lẽ đã không còn quan trọng nữa, bọn hắn vốn không muốn nổi bậc ở trước mặt người khác, nhưng kết quả là đi đến đâu cũng có những tiếng kinh hô hoặc châm chọc linh tinh.

Ở Ngũ Uẩn Tông, làm một người vô hình thật sự khá tốt, không ai chú ý, cũng không có các loại phiền phức tìm tới cửa.

Tại dược cốc bên trong động phủ, Trần Tầm chính thức mở lò, Đại Hắc Ngưu ở bên cạnh rải cánh hoa kêu ọ ò.

“Hôm nay bổn tọa sẽ mở lò luyện khí, chư vị thần tiên, các vị hãy xem đây!”

“Ò ọoo ò ọoo!”

Bàn tay Trần Tầm vừa lật, bỗng nhiên có viên sắt tinh luyện màu bạc bay ra từ túi trữ vật, bề mặt gồ ghề lồi lõm, có hình bầu dục và to bằng nắm tay.

“Đi!”

Hắn bấm hai tay niệm thần chú, ngay sau đó, lò luyện khí phát ra một tiếng vang trầm đục, xung quanh cháy lên hừng hực… Đan hỏa, bởi vì điều kiện có hạn nên chỉ có thể tạm chấp nhận.

Ánh mắt của Trần Tầm nồng nhiệt hơn lửa, hắn sớm đã thử qua, đan hỏa của hắn có thể căn cứ vào pháp lực mà gia tăng, hỏa lực này, tuyệt đối có thể thành!

“Ò ọoo~~” Đại Hắc Ngưu nhìn mà hồi hộp không thôi, chỉ có thể ở bên cạnh phụ trợ, loại việc tinh tế này nó từng thử qua nhưng thật sự nó không làm được, vì vậy Trần Tầm chỉ có thể tự làm.

Hắn lại búng năm ngón tay, ngay lập tức, sắt tinh luyện đã hoàn toàn đi vào trong lò, Trần Tầm hơi nhắm mắt, chỉ thấy đan hỏa giống như vật sống, không ngừng nhảy múa trong lò.

Lò luyện đan và lò luyện khí hoàn toàn khác nhau, nếu trong quá trình luyện không tăng thêm pháp lực mà chỉ dựa vào đan hỏa thì không chắc sẽ hòa tan được vật liệu.

Bên trong lò luyện khí không ngừng vang lên tiếng nổ lách tách nho nhỏ, Trần Tầm lại bắn ra một đạo pháp lực, miệng lò luyện khí hoàn toàn đóng lại, đây là một quá trình khó khăn.

Bởi vì tu vi của hắn là Luyện Khí kỳ nên hoàn toàn không cảm nhận thay đổi rất nhỏ bên trong lò luyện khí mà chỉ có thể dựa vào cảm giác.

“Lão Ngưu, nạp nguyên liệu đi!”

“Ò ọoo!!” Tâm niệm Đại Hắc Ngưu vừa động, đan hỏa lập tức được kích phát, lò luyện khí đỏ rực một mảnh, tiếng nổ bên trong càng lúc càng lớn.

Sắc mặt Trần Tầm trắng bệch, không ngừng thở dốc, tất cả mọi người cũng không ngờ, thế nhưng có người sẽ vì luyện chế một khối sắt tinh luyện mà tốn suốt hai năm để chuẩn bị, hắn ngại tuổi thọ quá dài sao?

“Mở lò!” Trần Tầm hét lớn.

“Ò ọoo!”

Nắp lò phóng lên cao rồi nện trên mặt đất phát ra một tiếng vang lớn, bên trong có một quả cầu sắt như thủy ngân đang bị pháp lực kéo vào giữa lò.

“Lão Ngưu, ngươi tiếp tục gia tăng đan hỏa.” Trần Tầm nhanh chóng nói, trong tay bỗng chốc không ngừng bắn ra pháp quyết, quả cầu thiết kia bắt đầu không ngừng thay đổi hình thái.

Sắc mặt Trần Tầm chuyển từ trắng sang hồng bởi vì hiện tại hắn đang quá khẩn trương và kích động, trạng thái của quả cầu thiết kia như thủy ngân chứng minh bọn hắn đã luyện thành công, vật liệu vẫn chưa báo hỏng.

Một canh giờ sau, đại công cáo thành!

“Lão Ngưu, búa Khai Sơn ra đời rồi, ha ha ha…”

Gân xanh của Trần Tầm nổi lên, trong tay hắn cầm một cây búa Khai Sơn màu bạc cong cong vẹo vẹo, toàn bộ thân búa sắc bén vô cùng, chiếc rìu(búa) này đã được hắn chế tạo từ sắt tinh luyện chỉ để khai sơn toái thạch.

“Ò ọoo!!” Đại Hắc Ngưu bên cạnh vui mừng khôn xiết, không ngừng dậm chân.

“Đi, mở căn cứ bí mật ra!” Mặt mũi Trần Tầm ửng hồng, nhìn cây rìu Khai Sơn trong tay yêu thích không buông: “Dù sao đây cũng được tính là pháp khí rồi nhỉ.”

Đại Hắc Ngưu đâm Trần Tầm, trong mắt chắc chắn, đây tuyệt đối là thiên giai thượng phẩm, Trần Tầm thấy thế thì cười ha ha.

Bọn hắn ngự kiếm mà đi, trực tiếp đi vào trung tâm thác nước, Trần Tầm dùng hết toàn lực bổ xuống một rìu: “Khai sơn!!”

Ầm!

Một tiếng động thật lớn vang lên, kéo theo đó là vô số đá vụn tung bay, liên tục xung kích lên vòng chắn pháp lực, toàn bộ vách đá cứng rắn bị Trần Tầm bổ ra một vết nứt thật lớn.

“Ò ọoo!” Đại Hắc Ngưu kích động kêu to, nó đứng phía sau Trần Tầm cũng bị uy lực của Khai Sơn Phủ làm khiếp sợ, quả nhiên không phải sắt thường có thể so sánh.

“Lão Ngưu, thấy không!” Gân xanh Trần Tầm giật giật, quay đầu nói, trong mắt lộ ra hưng phấn mãnh liệt: “Căn cứ bí mật của chúng ta tuyệt đối sẽ thành công!”

Đại Hắc Ngưu nhe răng, không ngừng vỗ Trần Tầm, trong lòng cũng kích động theo, linh dược Trúc Cơ trong tương lai đã có thể trồng ở bên trong rồi.

“Chúng ta lại chế tạo thêm hai cái nữa đi, ta vẫn còn ba khối sắt tinh luyện mà, có thể dùng nó để đập xuyên qua.”

“Ò ọoo~”

Bọn hắn trở lại động phủ trên mặt đất để khôi phục pháp lực, sau đó tiếp tục mở lò luyện khí.

Những ngày sau, mỗi ngày Trần Tầm đều sáng lập động phủ ở trung tâm thác nước, còn Đại Hắc Ngưu thì chăm sóc linh dược, luyện tập trận pháp.

Nó còn cầm rìu Khai Sơn mà Trần Tầm cho nó đánh bóng một tảng đá, sau khi sáng lập căn cứ bí mật, bọn hắn phải dùng tảng đá phong bế cửa động.

Một tháng sau, việc xây dựng động phủ hoàn thành, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu ngồi trong động phủ âm u, nghe tiếng thác nước bên ngoài, lòng tràn đầy vui sướng.

“Lão Ngưu, lấy ra đi.” Trần Tầm cười nói, cuối cùng cũng có thể bắt đầu gieo trồng linh dược Trúc Cơ rồi.

“Ò ọoo~” Đại Hắc Ngưu hừ thật mạnh, trực tiếp hộc túi trữ vật từ trong cơ thể ra, bên trong tất cả đều là hộp đựng dược.

Tim hai người không khỏi đập nhanh hơn, trong động phủ vẫn còn một cái cửa động, chỗ đó đã bị bọn hắn lấp đầy bùn đất, chuyên dùng để gieo trồng hạt giống.

Chất lỏng màu xanh được ngưng tụ từ Tinh Nguyên vạn vật đã giúp bọn hắn bồi dưỡng linh dược trong bất cứ hoàn cảnh nào. Hiện giờ, bọn hắn chỉ cần một tháng là có thể nuôi trồng ra một gốc linh dược trăm năm, chuyện này khá kinh khủng.

Trần Tầm hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Lão Ngưu, bắt đầu đại kế Trúc Cơ của chúng ta thôi!”

————————————————————

Hôm nay bắt đầu chính thức đề cử, trong lòng cũng tương đối kích động và thấp thỏm, thế giới quan của quyển sách này khá lớn, chẳng qua hiện giờ chỉ là một góc của tảng băng chìm, nhưng yên tâm đọc, sẽ không có non hoặc cốt truyện cẩu huyết cũng sẽ không xuất hiện, tuyệt đối sẽ không làm độc giả thích hay mong chờ thất vọng.

Dựa theo quy tắc sách mới hiện giờ thì việc cho điểm bắt đầu tương đối thấp nên cần mọi người bình luận sách năm sao nhiều hơn, những bạn có thể đọc đến đây, vậy nhất định cũng có chút thích bộ này, cũng hy vọng các bạn độc giả không cần tiếc rẻ chút thời gian kia, ủng hộ quyển sách này một ít.

Mọi người cũng có thể đọc miễn phí, không cần tốn tiền mua quà tặng tác giả, đưa chút quà miễn phí là được, cũng đã ủng hộ ta rất lớn, 2 phút xem ba quảng cáo là có thể giúp tôi tăng rất nhiều thu nhập.

Tại đây, tác giả bày tỏ lời chào đến các bạn độc giả, hôm nay hơi dông dài chút, sau này sẽ không còn lời nhảm nhí ảnh hưởng mọi người đọc như vậy nữa, cảm ơn mọi người, cũng chúc cuộc sống của mọi người vạn sự như ý.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.