Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khấu đầu trước Trần Tầm một bước

Phiên bản Dịch · 1832 chữ

"Lão Ngưu, bản tọa đã lập ra kế hoạch 100 năm xong rồi."

Trần Tầm lấy ra tập sách nhỏ ra đặt trước mặt Đại Hắc Ngưu: "Ngươi xem một chút coi có cái gì cần bổ sung không."

"Ọ òoo~"Đại Hắc Ngưu gật đầu, chăm chú nhìn, đầu Ngưu vẫn còn đang được Trần Tầm ôm.

"Ọ òoo!"Đại Hắc Ngưu có hơi gấp, vội vàng viết chữ bổ sung thêm.

Vẫn nên hiểu rõ những gì bán ở hai đại hội đấu giá kia, kiến thức của bọn hắn cũng có thể được tính vào việc tu hành.

Trần Tầm bừng tỉnh, liền vội vàng bổ sung, chắc chắn sẽ có chỗ sơ sót.

Lúc này ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, xuyên qua những kẽ lá rậm rạp, hóa thành những đốm vàng chiếu lên bên trên thân ảnh hai người.

Bọn hắn tựa như đang viết, nhưng thật ra là đang tranh cãi, dòng suối trong vắt, hiện lên hình ảnh bầu trời xanh và những đám mây trắng.

Giữa lúc im hơi lặng tiếng liền đem điểm trường sinh một năm này cộng vào bên trên phòng ngự.

Ngày hôm sau, kế hoạch bắt đầu!

Trước tiên để nâng cao tu vi vô hạn, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu tuyên bố chính thức đóng cửa động phủ, dừng tất cả mọi hoạt động không cần thiết lại.

Đại Hắc Ngưu ở trong địa động của phòng Linh thú bồi dưỡng linh dược, Trần Tầm thì ở trong phòng luyện đan để luyện đan, sau đó cùng nhau ăn Ngũ Hành đan và bắt đầu tu luyện.

Sự ồn ào huyên náo ở trong và ngoài động phủ bỗng nhiên im lặng, chỉ còn âm thanh của tiếng gió và dòng suối chảy xuôi.

Xuân đi thu đến, đôi khi tuyết rơi dày đặc bao phủ mặt đất, thiên địa hợp thành một đường thẳng.

Xung quanh có Hạc Linh Thụ vẫn đứng sừng sững như cũ, sức sống rất ngoan cường, mặc dù phổ biến, nhưng nếu tỉ mỉ nghĩ lại, cũng là đệ nhất Kỳ thụ trong Tu Tiên giới.

Mà bên trong và ngoài động phủ vẫn được trận pháp che giấu như cũ, không có một âm thanh nào, yên tĩnh hài hòa.

Chỉ là thỉnh thoảng phía trong động phủ truyền đến những dao động kinh khủng phát ra từ pháp lực, khiến cho Hạc Linh Thụ rụng rất nhiều lá vàng.

Núi Thấm Tiên cũng có rất nhiều tu sĩ chưa từng trở về, chắc là lúc cùng nhau tham gia bí cảnh, nhịn không được chia sẻ kinh nghiệm tu luyện tâm đắc, tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Thành Ngự Hư vẫn như cũ là một khung cảnh thịnh thế của Tu Tiên giới, có đại tu sĩ phất tay mấy vạn linh thạch, có tiểu tu sĩ vì mấy khối linh thạch mà bôn ba mấy ngày.

Bầu trời vẫn là bầu trời đó, nhưng người cũng đã không còn là người kia.

Năm tháng trôi qua, bỗng nhiên nhìn lại, chỉ có Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu ở cùng nhau, không tách rời, 100 năm đã trôi qua.

Bước đi……

Bước đi……

Một người một trâu chậm rãi đi ra khỏi động phủ, pháp lực bao vây xung quanh bọn hắn, cát bụi bay lên, giống như đang vì cả hai người mà mở đường, khí thế ngút trời.

Thần thức của bọn hắn lập tức phủ kín bên trong và ngoài của động phủ, mỗi một nơi thay đổi đều được ghi nhớ trong lòng, bất kỳ khu vực khả nghi nào cũng được dò soát kỹ càng.

"Ha ha."

"Ọ òoo~"

Trong mắt bọn hắn mang theo lạnh lẽo, phát ra một tiếng cười trầm thấp, mỗi bước đi đều giống như đang dẫm lên mệnh mạch của trái đất.

Bên cạnh là hồng quang lấp lánh, đồng thời từng trận nổ vang lên, tuyệt đối không có tu sĩ nào dám bước tới thử pháp lực mạnh mẽ kinh khủng như vậy.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu ăn ý nhìn nhau, khóe miệng dần dần bắt đầu cong lên.

Cuối cùng dưới vô số linh dược và đan dược tích lũy, đột phá rồi, tài nguyên tiêu hao đủ để khiến cho một đại tông môn quỳ rạp xuống đất, hét lớn rằng nuôi không nổi, đi nhanh đi.

Đại tu sĩ Kim Đan trung kỳ!

Sức mạnh, pháp lực, thần thức, đồng thời tăng lên một cấp độ, sự thay đổi kia khiến bọn hắn đắm chìm trong đó, tưởng chừng như đó là chuyện tuyệt vời nhất thế gian này.

Đây là chuyện ngay cả hệ thống có thêm điểm hơn cũng không thể làm được, sức mạnh của thiên địa rất kỳ diệu, vô cùng rộng lớn, cho dù là trường sinh giả cũng không có cách nào nhìn thấu.

Mà Ngũ Hành đan quả thực đã đạt đến cực hạn, không cách nào nâng cao tu vi của bọn hắn nữa.

Nhưng mà Kim Đan ở trong cơ thể của bọn hắn đều lớn hơn một vòng, còn tương đối sung túc, không còn cảm giác khô quắt ảm đạm nữa.

"Lão Ngưu, nghỉ ngơi mấy ngày, lập một cái kế hoạch 100 năm tiếp theo."

Ánh mắt Trần Tầm bình tĩnh, tất cả chẳng qua chỉ là nước chảy thành sông mà thôi, "Xuống núi, mua hai đầu Xích Điện Lang thôi!"

"Ọ òoo?!"

"Bởi vì hôm nay bản tọa cao hứng!"

"Ọ òoo~~"

"Ha ha ha......"

Bên ngoài động phủ truyền đến tiếng cười vô cùng càn rỡ, và từng tiếng trâu kêu, thân ảnh cũng dần dần biến mất ở bên ngoài động phủ, xuống núi.

Điểm trường sinh 100 năm này được cộng vào phòng ngự, Tinh Nguyên vạn vật và phương diện tốc độ.

Bây giờ điểm trường sinh của bọn hắn: Lực lượng 90, tốc độ 139(90), Tinh Nguyên vạn vật 140(90), pháp lực 140(90), phòng ngự 140(90).

Tuy nhiên thịnh hội trăm năm lần này bọn hắn đã hoàn toàn bỏ lỡ, sau khi mua thịt, liền chạy đi hỏi thăm về vật phẩm đấu giá.

Không ngờ lại có Vũ Trần thảo 800 năm xuất hiện, bọn hắn nghe xong liền đấm ngực dậm chân, hét lên Tiên Thần Chư Phật không nể mặt mũi, chuẩn bị đi trở về mở đàn làm phép.

Nhưng mà nhân sinh nào có chuyện thập toàn thập mỹ, có chút tiếc nuối có lẽ mới có thể khiến cuộc sống Tu Tiên trở nên tươi đẹp.

Trên đường trở về bọn hắn còn đi đến Tu Tâm Các một chuyến, gia hạn động phủ thêm 200 năm.

Là một vị tu sĩ xa lạ tiếp đãi bọn hắn, cuối cùng hắn ta chỉ chân thành nói một câu: Mong đạo hữu lần sau lại đến.

Núi Thấm Tiên, Hoàng giai động phủ, về đêm.

Sau khi Trần Tầm nấu xong một bữa tiệc thịnh soạn, bọn hắn ngồi dưới bầu trời đầy sao, lại bắt đầu thảo luận về tương lai.

Nguyên Thần sâm kia đã được bọn hắn nuôi dưỡng có vô số con cháu rồi, chỉ còn thiếu Vũ Trần thảo và Thúy Nhuỵ Dạ Bạch Chi, liền có thể luyện chế Chân Nguyên đan.

"Lão Ngưu, chúng ta không cần lo lắng."

Trần Tầm cười ha ha, múc nước suối trong tay, dưới ánh trăng sóng nước gợn lăn tăn: "Với phủ pháp của bản tọa cộng thêm trận pháp của ngươi."

"Còn có pháp bảo bản mệnh của chúng ta, kế hoạch kiếm linh thạch, sẽ bắt đầu ở 100 năm sau, sau đó chỉ cần đi tham gia đại hội đấu giá kia là được rồi."

"Ọ òoo ~"Đôi mắt Đại Hắc Ngưu đầy ý cười, nó căn bản không có gấp gáp, đi theo sau đại ca thì sợ cái gì.

Một chân nó cũng đi lại dòng suối chơi, mắt lộ vẻ suy tư, vô tình nhìn Hạc Linh Thụ một cái.

Trần Tầm nói với nó muốn đem lò luyện đan luyện chế thành pháp bảo bản mệnh, thật ra nó cũng muốn đem trận kỳ luyện chế thành pháp bảo bản mệnh, với tư cách làm chủ điều khiển.

"Làm sao vậy, lão Ngưu."Trần Tầm cũng nhìn thoáng qua Hạc Linh Thụ.

"Ọ òoo!"Đại Hắc Ngưu đột nhiên khoa tay múa chân, điên cuồng kêu ọ ò.

"Ngươi muốn luyện chế một bộ trận kỳ thành pháp bảo bản mệnh ư? Còn muốn dùng Hạc Linh Thụ luyện hả?"

Trần Tầm lắc đầu cười ha ha: "Chẳng lẽ ngươi quên trận kỳ cũng phải vật liệu đặc biệt mới có thể luyện chế, bọn chúng đều có đầy đủ......"

"Ọ òoo?!"Đại Hắc Ngưu đột nhiên kích động, chạy tới bên cạnh Trần Tầm.

Nói đến đây, trong đầu Trần Tầm đột nhiên xuất hiện một tia cảm hứng, đôi mắt co rụt lại: "Linh khí...... như vậy mới có thể câu thông thiên địa, lợi dụng cái này để đạt tới hiệu quả của trận pháp."

Hắn chậm rãi nhìn về phía Hạc Linh Thụ, cây này không phải là Linh Thụ có linh khí của chính mình sao.

Chẳng qua đa số Hạc Linh Thụ ở Tu Tiên giới đều rất bình thường, quá mỏng manh, không thể dùng làm vật liệu để luyện khí được.

Nhưng mà Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu biết rõ, cây này đạt đến một độ tuổi nhất định, sức sống và độ cứng cáp rất kinh khủng, hiếm có trên đời.

Mà Hạc Linh Thụ có thể sinh trưởng đến thời hạn như thế, nhất định phải ở nơi linh khí hội tụ cực kỳ khủng khiếp, thực tế căn bản không tồn tại.

"Được, lão Ngưu, ta đến lúc đó sẽ thử, giúp ngươi luyện một bộ."

Ánh mắt Trần Tầm lộ ra sự trầm tư: "Linh thạch đủ rồi, chúng ta đi mua những thư tịch luyện khí, vật liệu trận pháp."

"Ọ ~~~"Đại Hắc Ngưu không ngừng cọ cọ Trần Tầm, cao hứng đến muốn bay lên trời rồi.

"Lão Ngưu có ta ở đây, gây khó dễ!"

Trần Tầm hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường: "Ngược lại ta muốn xem đến lúc đó, là vị đại tiên nào phất mặt mũi bản tọa, sau này ta phải đi đến đạo trường của hắn ta, nói chuyện một chút."

"Ọ òoo!!"

Đại Hắc Ngưu lại một lần nữa bội phục đầu cúi xuống đất, trực tiếp ở bên cạnh dòng suối nhỏ tắm mình đốt hương, ở trước mặt Trần Tầm đi một bước khấu đầu một cái, tỏ lòng tôn kính...

Oành!

Một tia sáng bạc lóe lên, một nắm đấm to hơn bao cát đánh tới, Đại Hắc Ngưu trực tiếp ngửa bụng, theo dòng suối trôi về phương xa, trong mắt óng ánh đầy sao.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.