Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi bị lừa bán rồi

Phiên bản Dịch · 1127 chữ

Không biết là giấc mơ hay là hiện thực, tôi cảm giác mình đang nằm trên một chiếc giường rất là thoải mái, tôi nhớ là lúc nãy tôi bị mấy người đàn ông là bắt cóc lẽ nào?

Lúc nãy là tôi nằm mơ hay sao?

Lẽ nào bây giờ tôi vẫn đang còn ở nhà, khi tôi từ từ mở mắt ra tôi biết rằng tất cả sự việc lúc nãy đều là hiện thực, bởi vì lúc này đây tôi đang ở trên không cách mặt đất mấy nghìn mét, thông qua cái cửa sổ nhỏ, tôi có thể nhìn thấy rõ từng tầng mây đang lững lờ trôi xung quanh tôi, tôi đang ở trên máy bay!

Không sai tôi đang ở trên máy bay, lẽ nào những người kia là bọn buôn người?

Muốn bán tôi sang nước khác?

Không phải chứ, ôi mẹ ơi!

15 tuổi tôi đã mất đi hai người thân nhất, bây giờ lại gặp phải việc như thế này, bố mẹ ơi nếu bố mẹ thương con thì nhanh dẫn con về thiên quốc để hiếu thuận với bố mẹ đi ạ.

“Em tỉnh rồi à.”

Theo giọng nói đó tôi nhìn thấy người đang nói chuyện với tôi là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, từng đường nét trên khuôn mặt không khác gì tạc tượng, khuôn mặt tuấn tú đẹp một cách kì lạ từ mọi góc cạnh, nhìn vẻ ngoài có lẽ là người phóng khoáng không câu nệ, nhưng trong đôi mắt vô tình để lộ ra sự tinh anh khiến người khác không thể xem thường, một mái tóc dày đen nhánh, bên dưới đôi lông mày sắc như kiếm là một đôi mắt đào hoa, tràn đầy sự đa tình, khiến người ta nếu không cẩn thận sẽ bị say đắm, chiếc mũi cao, đôi môi đầy đặn lúc này nở nụ cười chói lóa.

Sao lại có người có người đẹp trai như vậy cơ chứ?

Ôi mẹ ơi, bây giờ không phải là lúc mê trai, tôi phải bình tĩnh, tôi phải bình tĩnh, nhưng anh ta quả thực quá đẹp trai, tôi nhè nhẹ đưa tay véo bản thân mình một cái:

“Anh nhanh thả tôi ra đi, tôi không muốn bị bán ra nước ngoài, nếu như vậy tôi bảo đảm khi xuống máy bay, các người sẽ khiêng một thi thể xuống đấy, cho dù có chết tôi cũng không bao giờ làm những chuyện đáng xấu hổ như vậy.”

“Ai nói sẽ bán em ra nước ngoài cơ chứ?”

Người con trai đó cười mỉm với tôi, nụ cười đó thực sự khiến người ta mê mẩn, khiến cho trái tim tôi như bị cám dỗ theo.

Nhưng nếu như lúc này trái tim tôi thực sự bị cám dỗ, thì tôi hoàn toàn sa vào tay giặc rồi, tôi tuyệt đối phải giữ bình tĩnh:

“Vậy thì tại sao các người lại bắt tôi cơ chứ”

Lúc này trên khuôn mặt tôi tràn đầy sự phẫn nộ.

“Bây giờ em muốn đi học không”

Nói xong, người đàn ông đó liền bước tới gần tôi.

Ôi mẹ ơi! Nói chuyện thì cứ nói chứ tiến gần tôi làm gì cơ chứ, nếu tiến gần thêm một tí nữa, tôi nhất định sẽ cắn chết anh cho xem:

“Làm gì? Anh đừng nói với tôi là anh sẽ giúp tôi đi học, hơn nữa hàng ngày sống một cuộc sống như đại tiểu thư đấy chứ?”

“Đúng vậy.”

Người con trai ấy vừa nói xong liền ngồi xuống.

“Ôi mẹ ơi, câu nói này của anh lừa đứa con nít ba tuổi còn được, tôi với anh không có tí quan hệ thân thích gì, làm sao anh có thể đối xử tốt với tôi như vậy được cơ chứ.”

Nói xong, tôi liền liếc mắt nhìn hắn một cái.

“Ha ha, quả thực chúng ta không quen biết gì nhau, hơn nữa không phải là tôi giúp em đi học, mà là đại ca của tôi”

Người con trai ấy vừa nói xong liền nhìn tôi mỉm cười.

Anh tưởng rằng anh để lộ nụ cười chết người kia thì tôi sẽ thuận theo anh sao?

Mẹ kiếp!

Vì sao đại ca của anh lại giúp tôi đi học chứ?

Ôi trời việc quái gì vậy, lộn xộn hết cả lên.

“Tôi không quen biết đại ca anh, bây giờ tôi chỉ hy vọng các người đưa tôi về nhà, những việc lúc nãy tôi sẽ không truy cứu gì nữa, nếu không thì cho dù tôi khuynh gia bại sản tôi cũng sẽ đưa các anh vào tù cho mà xem”

Sao hả sợ rồi đúng không? Sợ rồi chứ gì?

“Ha ha ha ha, em thật thú vị đấy, em nghỉ ngơi một lát đi, máy bay sắp hạ cánh rồi đấy.”

Người đàn ông đó nói xong liền rời đi.

Ôi trời ơi, thế giới hiện tại này thật điên cuồng!

Ngay cả nhà tù cũng không sợ, còn đường đường chính chính bắt cóc con gái nhà lành, hiện tại trong năm nay tôi tuyệt đối tốt, ha, hơn nữa còn đáp máy bay, ôi mẹ ơi, tôi còn chưa kịp hỏi anh ta tôi đang ở đâu, mẹ kiếp nói nhiều như vậy đều phí lời, vấn đề quan trọng vẫn chưa kịp hỏi, tôi thật ngốc quá đi, các bạn của tôi ơi, người thân của tôi ơi, lúc này đây trong lòng tôi có một cảm giác lo lắng thắt tim đấy, tự nhiên vô duyên vô cớ bị người ta bắt đi lại còn đưa lên máy bay, hơn nữa còn nói một đống chuyện kì quặc, lúc này đây tôi lại càng không hiểu nổi nữa rồi (bị một người đẹp trai dẫn đi không tốt hay sao?).

Mẹ kiếp, tác giả thật tốt, hay là lần sau chúng ta đổi vai cho nhau, người con trai đó có thể là tướng mạo đẹp trai, nhưng anh ta làm gì tôi đâu có biết, nói là sẽ giúp tôi đi học, nhưng trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy cơ chứ, không xuống máy bay thì tôi coi như tiêu rồi, tác giả chương sau của tiểu thuyết cô cũng không cần viết nữa, nhân vật chính tiêu rồi còn viết cái quái gì nữa (không sao tôi có thể tạo ra một nữ chính khác), cô được lắm, được lắm, bố mẹ tôi tối nay sẽ đến nhà cô tìm cô đấy, cô coi chừng đấy ( thôi bỏ đi, tôi bảo đảm cô sẽ được anh toàn nhưng không phải là tôi sợ cô, mà là sợ bố mẹ cô).

Bạn đang đọc Bạn Trai Xã Hội Đen Của Tôi (Dịch) của Tử Nguyệt Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thegoodboy12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.