Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiền phức tới rồi

Phiên bản Dịch · 941 chữ

Lời nói của Trương Phương và Lí Mai suýt chút nữa làm tôi hết hồn:

“Sao mình lại tiêu chứ? Không nhẽ người anh khóa trên kia chết rồi chăng?”

“Không phải, anh ta chỉ bị thương nhẹ thôi, cái bọn mình muốn nói không tốt đó chính là việc anh ấy nói cậu chính là người con gái của Vân thiếu gia, bây giờ hội con gái trong nhà ăn đang thương lượng làm sao để đối phó với cậu đó.”

Ôi trời, việc này còn đáng sợ hơn việc đàn anh khóa trên kia bị chết, tất cả đều tại anh ta, đã bị đánh lại còn lắm mồm, lại còn Vân Thạnh Duệ tại sao lại không giả thích cơ chứ.

“Mình thực sự không phải là người con gái của Vân Thạnh Duệ, bọn mình chỉ là bạn cùng lớp mà thôi.”

Tôi khó xử nói.

“Bọn mình biết chứ, nhưng bọn con gái trong nhà ăn đâu có biết, cậu phải giải thích cho bọn họ mới được.”

Trương Phương sốt sắng nói với tôi.

“Trường học của chúng ta có nữ lão đại nào giúp sức cho Phong Tịnh Trần không?”.

“Xuỵt, đừng trực tiếp gọi tên Phong thiếu gia, cả Vân thiếu gia và Bạch thiếu gia cũng không được trực tiếp gọi tên.”

Ôi trời, vậy sau này tôi cũng phải gọi bọn họ là thiếu gia sao?

Tôi đâu có phải là người giúp việc, trời ạ.

“Không có, cậu hỏi để làm gì vậy?”

Lí Mai hiếu kì hỏi tôi.

Hỏi để làm gì sao, tất nhiên là muốn đầu quân dưới trướng bọn họ rồi, để bọn họ bảo vệ mình, lỡ như mình cũng giống như tên gấu lớn và người đàn ông đầy vết máu kia, bị người ta lôi ra đánh thì phải làm sao chứ?

Thật là buồn quá đi, cũng đúng lúc tôi đang không biết nên làm thế nào mới là tốt thì rất nhiều nữ sinh từ trong nhà ăn bước ra.

“Bọn họ đến rồi kìa.”

Trương Phương nói xong, cậu ấy và Lí Mai liền nắm chặt lấy tay tôi.

“Con đàn bà thối, mày nói xem mày làm thế nào mê hoặc Vân thiếu gia vậy?”

Một nữ sinh với khuôn mặt trang điểm giống như hồ ly tinh hỏi tôi.

“Tôi không có mê hoặc cậu ấy, mọi người đừng nghe đàn anh khóa trên kia nói bừa, tôi và Vân Thạnh, Vân thiếu gia chỉ là bạn học bình thường mà thôi, bọn họ có thể làm chứng.”

Nói xong tôi bèn chỉ về phía Trương Phương và Lí Mai, hai người họ gật đầu lia lịa.

“Vân thiếu gia rất ít khi ra tay, không ngờ anh ấy lại vì mày ra tay đánh người, hơn nữa lúc anh kia bảo mày chính là người con gái của Vân thiếu gia, ngay cả Vân thiếu gia cũng không phủ nhận.”

Nữ sinh kia không ngừng hét lớn về phía tôi.

Mẹ kiếp, nước bọt bay khắp cả mặt tôi:

“Chị ơi, thực ra có khả năng Vân thiếu gia có thù với đàn anh khóa trên kia, hơn nữa Vân thiếu gia không phủ nhận, cũng không thừa nhận, mọi người nói có đúng không?”

Tôi hết sức dỗ dành mấy nữ sinh kia.

“Cũng đúng, mấy nữ sinh kia gật đầu đồng ý, ha, xem ra kĩ năng dỗ người của tôi cũng không tệ.’

“Một nữ sinh bình thường như tôi làm sao có thể lọt vào mắt của Vân thiếu gia được cơ chứ? Nếu có thích thì cũng nên thích người như các chị đây mới đúng chứ, đúng không nào?”

Nói rồi tôi liền nháy nháy mắt về phía mấy nữ sinh kia.

“Ừ, có lí, được rồi, xem ra lúc nãy hiểu nhầm mày rồi.”

Nữ sinh kia hài lòng mỉm cười với tôi.

Ôi trời, đàn bà thối, mới dỗ có 2 câu đã ở trên trời rồi, sao không lấy gương soi lại mình xem, nếu không phải là vì bố mẹ tôi thực sự muốn làm lại phong cách của năm đó, tuy rằng không thể làm đại ca của trường, bởi vì đã có mặt của ba vị đương gia, nhưng cũng có thể xưng Vương xưng Bá trong hội con gái.

“Ừ ừ.”

Tôi mỉm cười đáp lại bọn họ.

“Mày tên là gì?”

Mấy nữ sinh kia hỏi tôi.

“Tôi là học sinh năm nhất, tôi tên là Tô Nhụy.”

Tôi mỉm cười nói với bọn họ.

“Ô, được, tao đồng ý kết bạn với mày, chúng tao đều là học sinh lớp A năm ba, sau này có đứa con gái nào dám bắt nạt cứ nhắc đến tổ chức Phong là được rồi.”

Nói xong mấy nữ sinh kia liền rời đi.

“Tổ chức Phong là cái gì vậy?”

Tôi hiếu kì hỏi Trương Phương và Lí Mai đứng bên cạnh.

“Là tổ chức của hội con gái trường chúng ta, người lúc nãy vừa nói chuyện với cậu chính là người cầm đầu của tổ chức.’

Lí Mai trả lời câu hỏi của tôi.

“Không phải các cậu nói trong hội con gái không có nữ lão đại sao?”

“Chỉ là không có nữ lão đại của Phong thiếu gia thôi”.

Đúng, đúng là trách tôi, vừa nãy tôi đích thực tôi hỏi bọn họ có hay không nữ lão đại của Phong Tịnh Trần, ha, tổ chức Phong, cút mẹ mày đi, sau này bà đây có ngày không vui sẽ nhổ cờ của tổ chức các người cho mà xem.

Bạn đang đọc Bạn Trai Xã Hội Đen Của Tôi (Dịch) của Tử Nguyệt Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thegoodboy12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.