Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh ấy giải nguy

Phiên bản Dịch · 845 chữ

Cũng đúng lúc tôi đang định xắn ống tay áo lên, Vân Thạnh Duệ đi về phía tôi, cũng đúng lúc này Vân Thạnh Duệ một mạch nhấn đầu người đàn anh khóa trên tỏ tình với tôi vào trong chỗ thức ăn trên bàn ăn:

“Xin lỗi.”

Tuy rằng Vân Thạnh Duệ ít nói, nhưng lúc này ánh mắt của cậu ấy đã không còn sự ưu tư nữa mà tràn đầy sát khí.

Vân Thạnh Duệ giúp mình?

Quả thực đây không phải là lần đầu tiên cậu ấy giúp tôi, tuy rằng trước đây tôi không hề hay biết Vân Thạnh Duệ quen biết Phong Tịnh Trần, nhưng Vân Thạnh Duệ lại cho tôi vào nhà, hơn nữa còn nhường chiếc giường duy nhất trong nhà cho tôi, còn cậu ấy thì ngủ trên sàn nhà.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, những người cùng đi với người đàn anh tỏ tình với tôi đều chạy hết trơn, còn trong nhà ăn lại ngập tràn tiếng hò hét của bọn con gái.

Tôi liếc nhìn Trương Phương và Lí Mai đứng bên cạnh, hai con mắt của bọn họ sớm đã đào hoa rồi, ôi trời, không phải là Lí Mai thích Vương Vũ hay sao?

“Xin… xin lỗi, xin lỗi.”

Người đàn anh khóa trên tỏ tình với tôi nói một cách đau khổ.

Vân Thạnh Duệ liền nắm lấy tóc anh ta, kéo anh ta từ đĩa thức ăn lên, mặt của anh ta dính đầy món thịt gà xào, nếu không phải trong trường hợp này thì tôi đã tức cười chết đi được, Vân Thạnh Duệ nắm chặt lấy tóc của anh ta, đập đầu anh ta xuống đất không thương tiếc, sau đó còn làm thêm mấy quả nữa.

“Vân thiếu gia, xin tha mạng, tôi không biết Tô Nhụy là người con gái của thiếu gia, Vân Thiếu gia xin hãy tha mạng cho tôi.”

Anh ta đau khổ cầu xin.

Xong rồi, người đàn anh khóa trên vừa dứt lời xong, tôi nhìn thấy bọn con gái đứng xung quay đều nhìn tôi bằng ánh mắt như muốn giết chết tôi vậy, nhanh nhanh nhanh giải thích đi Vân Thạnh Duệ, mình không phải là người con gái của cậu đúng không?

Nhưng Vân Thạnh Duệ không nói một lời nào, vẫn một mực nắm lấy đầu của anh ta đập xuống đất, vết máu càng lúc càng nhiều, mùi vị đó càng lúc càng nồng nặc, mọi người biết sẽ như thế nào rồi đúng không?

Đúng, tôi sắp nôn rồi, tôi chạy một mạch ra khỏi nhà ăn, không ngừng nôn ọe.

Tôi không hề hay biết lúc tôi xông ra khỏi nhà ăn thì Vân Thạnh Duệ cũng chạy theo tôi, cậu ấy nhè nhẹ vỗ lưng tôi.

“Cậu không được khỏe sao?”

Vân Thạnh Duệ nhẹ nhàng hỏi tôi, sau đó rút một chiếc khăn tay từ trong người ra lau miệng cho tôi.

“Mình, để mình tự làm.”

Tôi căng thẳng đón lấy chiếc khăn tay của Vân Thạnh Duệ.

“Không phải là mình không được khỏe mà là mình không ngửi được mùi máu tanh”.

“Xin lỗi.”

Vân Thạnh Duệ tràn đầy áy náy nói với với tôi.

“Không, không phải là lỗi của cậu, thực ra mình nên cảm ơn cậu, nếu không phải cậu đến kịp, thì sự việc sau đó sẽ không biết sẽ như thế nào.”

“Ha ha.”

Vân Thạnh Duệ cười với tôi một cái.

“Tô Nhụy cậu tiêu rồi.”

Trương Phương và Lí Mai cũng xông ra rồi.

“Mình đi trước nhé.”

Vân Thạnh Duệ chào hỏi Trương Phương và Lí Mai xong liền quay đầu đi.

“Vừa nãy ở nhà ăn rất là đặc sắc.”

Bạch Dị Thanh nói với Vân Thạnh Duệ.

“Anh nhìn thấy rồi?”

Vân Thạnh Duệ trở lại với đôi mắt ưu tư hỏi.

“Ha ha, tam đương gia rất ít khi ra tay, nhưng không ngờ lại vì một người con gái yêu tiền mà ra ra tay, người làm anh đây thực sự cảm thấy rất hiếu kì đó.”

Lời nói của Bạch Dị Thanh rõ ràng tràn đầy sự bất mãn đối với Tô Nhụy.

“Là anh và Trần không hiểu Tô Nhụy mà thôi.”

“Lẽ nào mới ở cùng cô ta một đêm mà em đã hiểu cô ta hay sao? Trừ khi hai người đã ngủ với nhau”

Bạch Dị Thanh vừa nói vừa kéo cổ Vân Thạnh Duệ.

Vân Thạnh Duệ bất mãn hất cánh tay của Bạch Dị Thanh ra:

“Anh cảm thấy chuyện là như vậy sao?”

Sau đó Vân Thạnh Duệ liền bước nhanh tiến vào lớp học.

Còn Bạch Dị Thanh vẫn đứng nguyên đấy không động đậy, thầm nói:

“Ban đầu thực sự Tô Nhụy giống như Trần nói, tính cách cởi mở nhiệt tình, rất đặc biệt, nhưng tại sao cô ấy lại nhận 100 nghìn nhân dân tệ một cách dứt khoát như vậy? Lẽ nào mình thực sự không hiểu rõ Tô Nhụy sao?”

Bạn đang đọc Bạn Trai Xã Hội Đen Của Tôi (Dịch) của Tử Nguyệt Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thegoodboy12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.