Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà mới của tôi

Phiên bản Dịch · 865 chữ

Cứ thế cho đến lúc tan học, tôi hoạt động cùng với mọi người cũng không tệ, còn Vân Thạnh Duệ giống như một thi thể vậy, nằm bên cạnh tôi suốt cả một ngày, tôi cũng không có cách nào làm phiền anh ấy được.

Tan học, tôi cùng Trương Phương và Lí Mai nắm tay nhau đi ra khỏi trường, tại cổng trường tôi nhìn thấy Bạch Dị Thanh đứng tựa vào chiếc xe hơi của anh ấy, đang vẫy tay với tôi.

“Là Bạch Dị Thanh, anh ấy đang vẫy tay với chúng ta, Lí Mai giống như người mê trai nói với tôi.

Ôi trời, đã nói là giả vờ không quen rồi, mẹ kiếp còn vẫy tay nữa:

“Có thể không phải là vẫy tay với chúng ta đâu, đúng rồi, Trương Phương, Lí Mai tớ phải về nhà rồi, cậu cậu đi đường cẩn thận nhé”

Tôi căng thẳng nói với hai người bọn họ.

“Ừ, vậy ngày mai gặp nhé.”

Trương Phương và Lí Mai mỉm cười nói với tôi xong rồi rời đi.

Tôi nhìn ngó xung quanh, sau đó nhanh chóng chạy lại chỗ Bạch Dị Thanh, nhanh chóng ngồi vào vị trí ghế lái phụ, nhưng hình như hôm nay không có lái xe.

Bạch Dị Thanh cũng lên xe, hơn nữa còn ngồi vào vị trí lái xe, ôi trời, anh ta?

Không phải là sẽ lái xe đó chứ, nhưng ít ra anh ta cũng đã 18 tuổi rồi.

“Anh bao nhiêu tuổi rồi?”

Tôi hiếu kì hỏi.

“Lớn hơn em một tuổi.”

Bạch Dị Thanh nói xong liền khởi động xe.

Mẹ ơi, lại một kẻ chưa đủ 18 tuổi lái xe, có được hay không đấy, tôi nắm chặt lấy tay vịn phía trên:

“Không phải tôi nói rồi sao, sau này cứ xem như không quen biết.”

Tôi nói câu đó xong, toàn bộ lông mày nhăn túm lại thành một cục vậy.

“Ố, anh tưởng rằng em chỉ nói với Trần thôi chứ, lần sau anh sẽ chú ý, đúng rồi, bây giờ anh sẽ đưa em đến nơi ở của em nhé.”

Bạch Dị Thanh nói xong liền cười dịu dàng cười với tôi.

“Không phải tôi sống cùng anh đấy chứ?”

Đừng có nói với tôi là đúng đấy nhé, tôi lập tức bóp chết anh.

“Không phải.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm, kĩ thuật lái xe của anh ấy rất siêu, giống như Vân Thạnh Duệ vậy, hơn nữa cả quãng đường không có bất kì cảnh sát nào chặn chúng tôi lại cả, phong cảnh trên quãng đường này khiến tôi cảm thấy rất là thoải mái, hình như nhà của Vân Thạnh Duệ cũng đi qua con đường này, không đúng, không đúng, theo hướng đi của chiếc xe, những căn biệt thự này, chính là nhà của Vân Thạnh Duệ.

“Không phải anh đưa tôi đến nhà của Vân Thạnh Duệ đấy chứ?”

Tôi kinh ngạc hỏi Bạch Dị Thanh

“Ha, ha, không phải, nhưng ở gần nhà em.”

Hửm, anh ấy lại không ngạc nhiên hôm qua tôi ngủ ở nhà Vân Thạnh Duệ?

Lẽ nào anh ấy đã biết hôm qua tôi vào nhà Vân Thạnh Duệ?

Xe dừng lại trước một căn biệt thự, quả thực là ở bên cạnh căn biệt thự nhà Vân Thạnh Duệ, quả đúng là không ở cùng nhau, nhưng mà là hàng xóm.

“Xuống xe đi.”

Bạch Dị Thanh nói xong, tôi liền cùng anh ấy bước xuống xe.

Nhưng Bạch Dị Thanh không đi vào mà chỉ đứng trước cổng:

“Anh không vào nhà nữa, đây là tấm séc một trăm nghìn nhân dân tệ, đồ đạc trong nhà em hầu như không có gì, vì vậy em dùng số tiền này mua một ít quần áo, đồ gia dụng và đồ ăn tối nhé, còn nữa anh sẽ bảo lái xe 8 giờ sáng hàng ngày đến đón em, tối tan học cũng sẽ đến đón em, nếu cần bảo mẫu, em cũng có thể nói với anh, còn đây là đồng phục.”

Bạch Dị Thanh nói xong liền đưa séc và đồng phục cho tôi, tôi không hè có chút do dự nào trực tiếp cầm lấy tờ séc.

“Cảm ơn.”

Tôi giả vờ mỉm cười với anh ta.

“Ha.”

Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt khinh thường, anh mắt này của anh ấy, tôi hiểu, tôi hiểu tất cả, nhưng bản thân tôi bây giờ chỉ có thể cầm lấy tờ séc này, bởi vì tôi cần.

“Tôi vào nhà trước đây.”

“Ừ, đúng rồi, nhà anh ở phái sau nhà Vân Thạnh Duệ, em có việc gì cũng có thể đến tìm anh.”

Nhà anh ở phía sau nhà Vân Thạnh Duệ, vậy là đối diện với nhà tôi là ? ? ?

“Phong Tịnh Trần sống ở đâu?”

Tôi hốt hoảng hỏi.

“Phía sau nhà em.”

Ôi trời, tôi biết mà, xem ra tôi không thể thoát khỏi móng vuốt của bọn họ, ngay cả ở cũng ở gần như vậy:

“Ồ, vậy tôi vào nhà đây, tôi uể oải bước vào căn nhà mới trống rỗng.

Bạn đang đọc Bạn Trai Xã Hội Đen Của Tôi (Dịch) của Tử Nguyệt Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thegoodboy12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.