Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống Đáng Chết, Ngươi Lừa Ta!

Phiên bản Dịch · 1677 chữ

Người dịch: Vô Thần

Biên: Cẩu ca.

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: TruyenYY.com.

- Tô Hạo! Không ngờ cậu lại muốn tôi bỏ đứa bé này!

- Tô Hạo, tôi nói cho cậu biết, Lãnh Nguyệt Ly tôi không cần cậu quan tâm! Con của tôi, tôi sẽ tự mình nuôi nấng!

Lãnh Nguyệt Ly cắn răng, sắc mặt trắng bệch, hung hăng hất tay Tô Hạo đang kéo tay cô ra.

Mọi người xung quanh đi ngang qua, chỉ trỏ.

- Nam nhân cặn bã...

- Quá quắt, thật cặn bã!

- Mẹ nó chứ, nếu như tôi có bạn gái xinh đẹp như thế, tôi chỉ hận không thể nâng niu chăm sóc cô ấy, thế mà cái loại nam nhân kia lại…

Cũng may mắn là ra vào bệnh viện đa số đều là bệnh nhân, nếu không Tô Hạo nghĩ mình thật sự sẽ bị ăn đòn!

- Đại tỷ, tôi nói là muốn bỏ đứa bé lúc nào hả?

- Không phải sao?

- Đây quả thật không phải con của tôi! Lãnh Nguyệt Ly, tôi hỏi cậu, trong trí nhớ của cậu, con... con của chúng ta có lúc nào? Tô Hạo cất tiếng hỏi.

- Chính là hai tháng trước, cậu không nhớ gì sao? Lãnh Nguyệt Ly nghiến răng nghiến lợi.

- Hai tháng trước? Cậu xác định chúng ta... cùng làm chuyện kia à? Tô Hạo lại hỏi.

Trên mặt Lãnh Nguyệt Ly đầy vẻ ngượng ngùng, thấp giọng trả lời:

- Còn không phải do cậu cưỡng ép...

Tô Hạo như chết lặng.

Nói cho cùng là do tôi nhớ lầm, hay là do thần trí của cô không đủ tỉnh táo đây?

Vì sao câu trả lời của cô cùng trí nhớ của tôi lại không trùng khớp?

Nhưng nhìn bộ dạng của Lãnh Nguyệt Ly không giống như đang đùa giỡn nên Tô Hạo cũng bắt đầu hoài nghi trí nhớ của chính mình.

- Tóm lại, chúng ta trước tiên đi làm xét nghiệm đã, coi như cho tôi chút thời gian chuẩn bị tâm lý...

Tô Hạo cuối cùng cũng lôi kéo được Lãnh Nguyệt Ly đi vào bệnh viện.

Bệnh viện nhân dân số một thành phố Thượng Hải cách trường Tam Trung rất gần, đồng thời thiết bị chữa bệnh cũng rất đầy đủ.

Nhưng bệnh viện lớn cũng có chút phiền phức, đó chính là cần chờ rất lâu, rất rất lâu…

Thời gian chờ đợi này mang đến cho Tô Hạo áp lực rất lớn…

Phòng chờ của phòng khám phụ khoa…

- Bọn trẻ bây giờ thật không ra làm sao!

- Cô gái kia chắc vẫn là học sinh cấp ba, thế mà đã bị mang thai rồi?

- Haiz, uổng phí trời sinh có một khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại không biết quý trọng bản thân!

- Không biết cách tự bảo vệ thì cuối cùng sẽ bị bỏ rơi, tôi nghĩ hai người đó hẳn là chuẩn bị bỏ đứa bé…

Trong phòng chờ không phải là phụ nữ trung niên cùng con gái hoặc con dâu, thì cũng là những đôi vợ chồng trẻ tuổi. Chỉ có hai người Tô Hạo và Lãnh Nguyệt Ly là trẻ nhất…

Tô Hạo xấu hổ không biết nói gì, Lãnh Nguyệt Ly cũng chỉ im lặng cúi đầu.

Mặc dù âm thanh của những người xung quanh rất nhỏ, nhưng do phòng chờ quá yên tĩnh nên cho dù nói nhỏ thế nào cũng có thể nghe được rất rõ ràng!

“Ôi, thật xấu hổ, thật xấu hổ!” Khuôn mặt của Tô Hạo đỏ bừng, mặc dù hắn rất muốn chửi đám nhàn rỗi kia một trận, nhưng chuyện này căn bản quá xấu hổ khiến hắn không mở miệng được!

Tô Hạo hít một hơi thật sâu để cho nội tâm bình tĩnh lại.

Mặc dù hắn đã làm người hai đời, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đưa nữ nhân đi khám thai.

Mà ngay cả hắn đều bị áp lực như thế, thì nói gì đến hoa khôi lạnh lùng ở bên cạnh…

Tô Hạo thở dài một hơi, nhìn sang Lãnh Nguyệt Ly.

Cô cúi đầu thật sâu, hay bàn tay nắm chặt vào nhau, thân thể run lẩy bẩy, trên người cô còn mang theo một mùi hương thơm ngát như mùi hoa sen.

Tô Hạo chớp chớp mắt, ở trường Lãnh Nguyệt Ly hoàn toàn giống như một tảng băng, lạnh lùng và cao ngạo, ngay cả cự tuyệt lời tỏ tình của người khác cô đều không nói đến lần thứ hai, nhưng bây giờ...

Cánh tay mảnh khảnh của cô áp sát vào cơ thể, hai bàn tay đan xen vào nhau, đầu cúi thấp xuống, cả người có chút run rẩy. Rõ ràng là tính cách vô cùng cao ngạo, nhưng bây giờ lại giống như chú mèo nhỏ bị hoảng sợ, nhìn rất đáng thương, khiến cho người ta đau lòng.

- Nếu như không phải cô nói đứa bé là của tôi, tôi nhất định phải đánh cái tên con trai phụ bạc kia một trận! Tô Hạo cười khổ một tiếng, bộ dạng của cô làm cho người ta đau lòng như vậy, khó trách trong lớp ai cũng muốn đánh hắn.

Nhưng vấn đề là hắn thật sự không biết mình đã làm lớn bụng vị hoa khôi lạnh lùng này lúc nào?

Thật ra lúc ở lớp học hắn còn có chút hoài nghi vị hoa khôi này có phải muốn cho hắn đổ vỏ hay không, nhưng về sau nghĩ kỹ lại thì thấy khả năng không lớn lắm.

Nguyên nhân rất đơn giản, với giá trị con người của Lãnh Nguyệt Ly dù là cô trực tiếp tìm một tên con nhà giàu đổ vỏ thì khả năng thành công cũng rất cao, cần gì phải tìm một người bình thường như hắn?

Mặc dù hắn xuyên không đến đây, nhưng đây là bí mật chỉ mình hắn biết.

Trên diễn đàn bọn nam sinh vẫn tiếp tục hô hào: “Hoa khôi lạnh lùng đừng nản chí, tên rác rưởi Tô Hạo kia không cần đứa bé, tôi cần!” Trong đó có cả đống thằng có điều kiện cũng như học lực hơn hẳn Tô Hạo.

“Vậy rốt cuộc là vì sao vậy nhỉ?” Tô Hạo bất đắc dĩ thở dài.

- Số 67 Lãnh Nguyệt Ly, đây là kết quả xét nghiệm của cô. Y tá nói lớn tiếng.

Lãnh Nguyệt Ly khẽ cắn môi đứng dậy, từng bước đi về phía trước.

Tô Hạo nhìn dáng cô lung lay như sắp đổ, khẽ thở dài một hơi.

Hắn liền tiến về phía trước một bước, vượt lên trước cô nhận lấy báo cáo kết quả, sau đó...

- Hả?

Tô Hạo đầy kỳ quái nhìn tờ giấy báo kết quả, mặc dù phần lớn số liệu trong đó hắn đều xem không hiểu nhưng có một dòng văn tự rất sáng tỏ: “Chưa mang thai!”…

Lãnh Nguyệt Ly lúc này mới đi tới, ngó đầu nhìn vào báo cáo trong tay Tô Hạo, sau đó cô lập tức sững sờ.

Đôi mắt xinh đẹp của cô mở to, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, còn có thể thấy được cả đầu lưỡi bên trong.

- Haiz, bọn trẻ bây giờ những thứ vô dụng thì hiểu biết rất nhiều, những kiến thức cần biết thì lại không hiểu… Nữ y tá nhìn hai người, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Các cô cậu nghĩ xử nữ có thể mang thai hay sao? Tự cho mình là Đức Mẹ Maria, làm một tấm gương xử nữ sinh con, sau đó sinh ra Chúa Jesus hay sao?

Tô Hạo nhíu mày:

- Cái gì? Xử nữ...

Khuôn mặt nhỏ của Lãnh Nguyệt Ly trong chốc lát đỏ bừng lên, trong đầu phịch một tiếng, hệ thống... mang thai... nhiệm vụ... trừng phạt...

Bây giờ, cô đã nhớ lại tất cả.

Sau đó cô bỗng nhiên đoạt lấy tờ kết quả trong tay Tô Hạo, chạy như bay ra ngoài.

- Trời ạ! Vì sao mình nói ra những lời như thế kia?

Bây giờ, Lãnh Nguyệt Ly bắt đầu nhớ lại ký ức của bản thân từ lúc cô bước vào trong phòng học, đứng trước mặt tất cả mọi người, nói với Tô Hạo câu: “Tôi mang thai con của cậu…” khiến cô cảm thấy xấu hổ vô cùng, không biết tìm lỗ nào chui vào…

Còn có lúc cô đến văn phòng giáo viên, lấy lí do mang thai, xin phép nghỉ với giáo viên...

“Xấu hổ quá! Xấu hổ muốn chết!” Khuôn mặt tuyết trắng của Lãnh Nguyệt Ly trở nên đỏ bừng.

- Hệ thống đáng chết, ngươi lừa ta!

[Là ký chủ tự mình lựa chọn trừng phạt, hệ thống hoàn toàn dựa theo quy củ làm việc, xin hỏi ký chủ có muốn từ bỏ nhiệm vụ?]

- Từ…

Lãnh Nguyệt Ly vừa định nổi giận đùng đùng nói từ bỏ, thế nhưng hai chữ “từ bỏ” còn chưa nói ra khỏi miệng cô lập tức ngừng lại.

Lãnh Nguyệt Ly cắn răng:

- Tôi lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ...

Lần này do ký ức bên trên lưu lại, cô nhớ lần trừng phạt sau sẽ là sự thật!

Lúc này Tô Hạo mới thở hồng hộc chạy tới bên cạnh Lãnh Nguyệt Ly…

- Chắc hoa khôi lạnh lùng bị kích thích quá lớn, đi xăng đan mà chạy nhanh như vậy…

Tô Hạo thở hổn hển, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Lãnh Nguyệt Ly quay người, hắn lập tức ngửi thấy mùi thơm mê người tỏa ra từ Lãnh Nguyệt Ly khiến tinh thần hắn thoải mái.

Hắn mơ hồ nhìn thấy mái tóc đen nhánh như thác nước đổ xuống đầu vai của Lãnh Nguyệt Ly, khuôn mặt của cô nhỏ nhắn, da thịt ửng hồng giống như trứng gà mới bóc vỏ…

Trong lòng Lãnh Nguyệt Ly hơi xấu hổ, quay đầu né tránh ánh mắt hắn, thấp giọng nói:

- Tô Hạo, cậu có thể đưa tôi về nhà được không?

Bạn đang đọc Bạn Gái Nhà Ta Có Hệ Thống của Cục Gạch Xào Cay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 20
Lượt đọc 536

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.