Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Tỷ, Tôi Đã Trêu Chọc Gì Cậu Hả?

Phiên bản Dịch · 1637 chữ

Người dịch: Vô Thần

Biên: Cẩu ca.

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: TruyenYY.com.

- Các bạn học, nhìn lên bảng, lật sách đến trang bốn mươi lăm...

Trên bục giảng, cô giáo Vương dạy môn ngữ văn đang chậm rãi nói, nhưng trong phòng học lại không có ai để ý đến bài giảng.

- Nhìn kìa, kia chính là Tô Hạo, không ngờ hắn là loại người như vậy...

- Hơn chục năm đi học mà giáo dục nước nhà lại dạy dỗ ra loại cặn bã này? Lại dám làm ra loại chuyện kia với hoa khôi Lãnh Nguyệt Ly của chúng ta!

- Để hoa khôi mang thai hai tháng, đến bây giờ sống chết cũng không chịu thừa nhận. Cặn bã! Bại hoại!

Tô Hạo cúi đầu, nằm bẹp trên bàn học, cảm nhận được xung quanh có vô số ánh mắt sắc bén đang nhìn hắn.

Ánh mắt tràn ngập xem thường, tràn ngập ghen ghét, ánh mắt tràn đầy sát ý…

“Đáng chết, vì sao lại thành ra tình trạng này? Mình thật sự không làm gì mà!” Tô Hạo khóc không ra nước mắt.

Sau khi Lãnh Nguyệt Ly lưu lại câu “Cặn bã!” rồi rời đi thì loại ánh mắt tràn đầy sát khí này vẫn cứ đeo bám xung quanh hắn, trong đó những ánh mắt có lực sát thương lớn nhất chính là lúc Lãnh Nguyệt Ly rời đi, tất cả mọi người đều mang theo ánh mắt tràn ngập phẫn nộ...

Nhưng mà đại tỷ à, tôi thật sự không làm cái gì mà!

Tô Hạo có thể thề, hắn tuyệt đối không làm gì vị hoa khôi lạnh lùng kia, thậm chí cũng chưa từng nói chuyện cùng nữa…

Mặc dù hắn mới xuyên không tới đây, nhưng loại sự tình này hắn còn có thể tính sai được sao?

Tô Hạo bởi vì muốn nấu cơm cho em gái nên mỗi ngày đều về nhà rất sớm, lần về nhà muộn gần nhất là cách đây ba tháng, hắn cùng bạn qua đêm ở quán net, làm gì có thời gian để làm cho hoa khôi mang thai chứ?

“Nhưng bây giờ nói gì cũng không có ý nghĩa nữa...” Tô Hạo cười khổ một tiếng, lấy điện thoại ra truy cập vào trang diễn đàn của trường.

“Nam nhân trầm mặc, nữ nhân rơi lệ! Nam nhân này làm hoa khôi lạnh lùng mang thai hai tháng, nhưng không muốn chịu trách nhiệm!” Nhìn cái tiêu đề to lớn này, khóe miệng Tô Hạo khẽ run rẩy, hắn chạm tay vào tiêu đề để xem tin tức, thấy ở dưới có mấy ngàn bình luận, toàn bộ đều là chỉ trỏ chửi bới.

- Cái gì? Hoa khôi lạnh lùng mang thai?

- Mẹ nó! Lão tử muốn chơi chết thằng kia! Hắn học lớp nào?

- Hoa khôi lạnh lùng đừng khóc, hắn không cần cậu, tôi cần cậu!

- Cặn bã Tô Hạo, cậu nhớ kỹ tên tôi là Lý Giai Minh! Cậu chờ đó cho tôi!

Đọc xong mấy bình luận đó, Tô Hạo lại nằm bẹp lên bàn học: “Con mẹ nó, liên quan gì đến tôi chứ…”

Có lẽ hắn thật sự phải đề phòng lời đe dọa kia của Lý Giai Minh, đó chính là người sáng hôm nay đã dùng một đống hoa hồng lớn tỏ tình với Lãnh Nguyệt Ly, nghe nói gia thế nhà hắn rất bí hiểm.

Hắn theo đuổi hoa khôi không được, lại bị một tên vô danh cướp mất, làm cho cô ấy mang thai hai tháng mà hiện tại tên vô danh kia còn không chịu trách nhiệm? Chuyện này tuyệt đối có thể làm Lý Giai Minh phát cuồng!

Thế nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến lão tử? Lão tử vô tội!

Trên thực tế, không cần đến Lý Giai Minh xuất thủ, Tô Hạo đoán sau khi giáo viên rời đi, bọn con trai trong lớp sẽ đánh chết hắn, nhất là những thằng tràn ngập tinh thần trọng nghĩa, còn thích Lãnh Nguyệt Ly kia…

Tùng tùng tùng…

Cô giáo Vương hơi sững sờ, sau đó dừng lại:

- Bài hôm nay dừng ở đây, các em tan học đi!

Trong nháy mắt, Tô Hạo cảm thấy ánh mắt bạn học xung quanh đều thay đổi.

Từ tràn ngập sát khí, biến thành không chút do dự phóng ra sát khí!

- Cô giáo! Em có vấn đề muốn hỏi cô ạ! Tô Hạo không chút do dự, lớn tiếng nói.

Sau đó hắn bước nhanh hướng về phía cô giáo.

- Cô giáo, để em giúp cô mang sách vở về văn phòng, vừa vặn em có chuyện muốn hỏi cô một chút!

Cô giáo Vương sững sờ, nhẹ gật đầu:

- Được!

Bạn học xung quanh lại lần nữa ngồi xuống.

Tô Hạo lau lau mồ hôi lạnh trên trán, ôi mẹ ơi, lão tử thật cơ trí…

Kỳ thật nếu như theo đuổi hoa khôi bình thường thì sẽ không đến mức như thế này, nhưng bội tình bạc nghĩa sau đó còn không muốn chịu trách nhiệm... Loại chuyện này cho dù chỉ là nhìn thấy trên mạng, mọi người đều muốn hung hăng đánh chết loại cặn bã kia, chứ đừng nói chi là người bị bội tình bạc nghĩa lại là vị hoa khôi trường học – Nữ thần băng giá trong lòng các nam sinh!

Không đánh Tô Hạo một trận thì không giải được lửa hận trong lòng của bọn họ.

Tại văn phòng giáo viên lớp 12…

Các giáo viên bộ môn chuyên phụ trách học sinh lớp 12 đều tập trung ở đây để học sinh có thể thuận tiện hỏi giáo viên các vấn đề về bài học, cũng thuận tiện cho giáo viên bộ môn giao lưu về thành tích của các học sinh.

- Tô Hạo, em muốn hỏi cái gì? Cô giáo Vương nhấp một ngụm nước trà rồi hỏi.

- Em muốn hỏi một câu trong sách bài tập... Tô Hạo nói.

Hiện tại, vị giáo viên này chính là bùa hộ mệnh của hắn, đợi đến lúc đám học sinh kia trở lại phòng học, đợi đến khi vị giáo viên kế tiếp vào lớp, hắn sẽ an toàn.

Thế là hắn mở sách giáo khoa ra, tùy tiện tìm câu hỏi, bắt đầu hỏi.

Chỉ là bỗng nhiên có một âm thanh lạnh lùng mang theo vài phần khuất nhục truyền vào lỗ tai Tô Hạo.

- Cô giáo, em muốn xin nghỉ...

- Sao vậy Lãnh Nguyệt Ly, thân thể em không thoải mái sao?

- Vâng ạ, em muốn bảo lưu một năm, sau đó sang năm học lại và tham gia thi đại học... Lãnh Nguyệt Ly cắn môi, trong mắt tràn đầy nước mắt.

- Sao vậy? Tại sao đột nhiên lại tạm nghỉ học?

Cô giáo kia đầu tiên là sững sờ, sau đó nhíu mày:

- Em có phải đã xảy chuyện gì hay không? Tại sao phải tạm nghỉ học?

- Thành tích của em rõ ràng rất tốt, Bắc Đại hay Thanh Hoa đều có hi vọng, tại sao phải tạm nghỉ học?

Thành tích của Lãnh Nguyệt Ly luôn rất tốt, cho dù trường Tam Trung là trường top đầu của thành phố nhưng cô luôn đứng trong top 3 người đứng đầu, thường xuyên đoạt top 1 thành tích cao nhất, thậm chí có truyền thuyết là cô đa tài đa nghệ, giải thưởng các loại có một đống lớn chất đầy nhà…

Dựa vào thực lực của cô, dù là không tính thêm điểm cộng, Thanh Hoa hay Bắc Đại đều có khả năng thi đậu đến chín mươi phần trăm, mà các trường lấy điểm thấp hơn hai trường đại học kia thì càng không phải nói, có thể tùy ý cô chọn lựa.

Tài năng, học vấn, ngoại hình… bất luận nhìn từ góc độ nào, cô đều hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu học sinh hoàn mỹ.

Lãnh Nguyệt Ly cắn môi, trên mặt hiện lên một sự nhục nhã, nước mắt liền rơi xuống.

- Em muốn tạm nghỉ học một năm, là bởi vì em đã mang thai con của Tô Hạo.

Lời còn chưa nói hết, cô đã bị Tô Hạo lôi kéo chạy thục mạng ra bên ngoài.

- Cô giáo! Cho hai chúng em xin phép nghỉ một ngày ạ!

Vừa nói, Tô Hạo vừa lôi kéo Lãnh Nguyệt Ly, sau đó bỏ chạy mất dạng.

Chỉ để lại cô giáo kia ngây ngốc nhìn theo.

- Cậu muốn làm gì... Cậu không cần con của tôi, nhưng tôi cần!

Lãnh Nguyệt Ly cắn răng, tràn ngập hận ý nói.

Tô Hạo khóe miệng giật giật, hắn nhìn sang Lãnh Nguyệt Ly nói:

- Có một nơi có thể chứng minh sự trong sạch của tôi! Chúng ta đi thôi!

Tô Hạo kéo Lãnh Nguyệt Ly, tìm đến tường rào, sau đó bật tường ra ngoài.

Hắn không có cách nào khác, nếu đi cổng chính chắc chắn bảo vệ sẽ không cho ra, hắn chỉ có thể bật tường.

Đi ra ngoài xong, hắn bắt đầu đón xe, điểm đến là bệnh viện thành phố Thượng Hải.

Lãnh Nguyệt Ly nhìn thấy biển tên bệnh viện, trên mặt càng nổi giận, cô nhấn mạnh từng chữ, nghiến răng nói:

- Tô Hạo! Không ngờ cậu lại muốn tôi bỏ đứa bé này!

Âm thanh mang theo tức giận vô cùng khiến cho người xung quanh cùng nhau tụ tập đến chỗ hắn và Lãnh Nguyệt Ly đang đứng, khi thấy Lãnh Nguyệt Ly có gương mặt xinh đẹp, ánh mắt bọn họ càng mang thêm sát khí nồng đậm!

Tô Hạo thiếu chút muốn tự tử tại chỗ.

- Đại tỷ này, tôi đã trêu chọc gì cậu hả?

Bạn đang đọc Bạn Gái Nhà Ta Có Hệ Thống của Cục Gạch Xào Cay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 660

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.