Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 5004 chữ

Số tôi chắc cũng không thể đen hơn. Xuyên không nhập thể vào thằng nào không nhập, lại nhập ngay cái thằng còn nhát gái hơn tôi, đã thế tính tình còn cổ quái nữa chứ. Nhiều lúc tôi khóc không ra nước mắt mà. Nhờ cái vận khí cứt chó này mà giờ tôi phải còng lưng ra mà thay đổi số phận bản thân. Bắt đầu bằng việc chinh phục 2 tỷ muội đồng môn. Cuối cùng thì cơ hội cũng đến. Quan trọng là tôi nắm bắt và thực thi như thế nào thôi.

Bây giờ đã biết lòng 2 nàng luôn hướng về tôi. Nghe câu chuyện khi nãy, có lẽ 2 nàng sẽ chủ động tìm tôi bộc bạch?

“Con bà nó chứ mày có phải đàn ông nữa không vậy? Ai lại để cho nữ nhân người ta tỏ tình trước chứ?” – Tôi tự cảm thấy mình nhục, đáng phải mắng.

“Dù gì mình cũng là đàn ông, là nam tử hán, có trym chứ có phải không có trym đâu mà có gì phải sợ. Chỉ là 2 nữ nhân thôi mà. Sau này ta xuất sơn thì sẽ còn khối em nữa. Coi như 2 e này là để bồi dưỡng kinh nghiệm vậy.”

Tự an ủi mình bằng cái lý lẽ vô sỉ đó, tôi cảm thấy khá hơn, bắt đầu tập trung nghĩ cách thịt được 2 nàng. Tình cảm 2 bên thì có rồi, quan trọng là phần mở lòng như thế nào, lớ ngớ là xôi hỏng bỏng không ngay.

Trầm ngâm không biết bao lâu, vẫn chưa nghĩ được cách nào khả thi, theo thói quen cũ tôi ra ngoài đi dạo. Thế quái nào ngồi ngồi có 1 lát thôi, bản thân cũng không cảm thấy quá lâu, thế mà trời đã tối rồi. Bất giác tôi nhếch miệng cười khổ:

– Đúng là mình không có khiếu trong chuyện này. Ngồi cả nửa ngày mà chả nên cơm cháo gì.

Đang lúc vừa bước ra khỏi tiểu viện, thấp thoáng từ xa tôi thấy 2 bóng dáng thướt tha, dịu dàng đi đến. Không phải 2 nàng thì còn ai nữa. Xem ra đã thật sự quyết định rồi. Hít sâu một hơi, tôi lẩm bẩm:

– Chuyện gì đến cũng sẽ đến. Thành hay bại là ở bản thân ta mà thôi.

Nghĩ thông đến đó, tôi điều chỉnh cảm xúc của mình lại, cất bước tiến về phía 2 nàng. Đồng dạng, 2 nàng cũng thấy tôi từ xa, trống ngực đập thình thịch. Lúc bàn kế hoạch thì thoả mái, hăng hái lắm. Đến khi lâm trận thì mém tí nữa rút lui rồi. Quả thật vẫn vòn e thẹn mà. Thấy khoảng cách đôi bên càng lúc càng gần, tôi và 2 nàng đều đang suy nghĩ cách mở lời, sao cho đôi bên đỡ xấu hổ và khó xử.

Đi mãi thì cũng gặp nhau. Tôi tranh thủ mở lời trước:

– Tử Quỳnh tỷ, Hải My muội, tối rồi 2 người còn đi đâu thế này?

Lúng túng một lúc, Hải My lên tiếng:

– Luyện công mãi cũng chán. Muội và sư tỷ tính đi dạo cho khuây khoả. Còn huynh thì sao? Sao lại ra đây vào giờ này? Không lẽ cũng giống muội với sư tỷ, cũng đi dạo sao?

– Đúng vậy. Huynh tính đi ra ngoài hít thở không khí trong lành cho tâm tình ổn định lại. Dù sao bế quan dài ngày cũng không phải tốt – Tôi đáp ngay mà không chút do dự.

Thấy tôi đáp vậy, Tử Quỳnh nhanh miệng nói ngay:

– Vậy thì đi dạo với tỷ cùng sư muội đi. Đã lâu 3 tỷ muội chúng ta chưa cùng một chỗ nói chuyện.

Như sợ tôi đổi ý, Hải My đế thêm môt câu:

– Huynh không nói gì tức là đồng ý tồi nhé. Bọn muội đi trước, huynh theo sau, ra đằng sau con suối dưới hạ nguồn phía hậu sơn nhé. Đi thôi, Quỳnh tỷ.

Dứt lời nàng nắm lấy tay Tử Quỳnh, vừa nháy mắt vừa kéo nàng đi thật nhanh. Tôi trợn mắt cười khổ, mình đã đồng ý đâu cơ chứ. Nói thế nhưng tôi cũng xách đít chạy theo. Đùa chứ cơ hội như thế này cầu còn không được, ngu mới bỏ qua a.

Cả 3 chúng tôi 2 trước 1 sau từ từ đến chỗ con suối. Không biết vô tình hay cố ý mà 2 nàng chọn ngay chỗ mà hôm qua tôi ngồi hát. Thấy một màn như vậy, tôi lẩm bẩm:

“Không tệ, không tệ. Có ý tứ.”

2 tỷ muội ngồi xong, thấy tôi còn chậm bước theo sau, Hải My kêu kêu bằng giọng có phần hờn dỗi:

– Huynh này thật là… có phải đi với bọn muội làm huynh thấy khó chịu lắm phải không? Hừ!

Tôi đáp mà miệng cười như mếu:

– Làm gì có, oan cho huynh quá mà. Do mãi suy nghĩ về vấn đề luyện công nên huynh vô tình chậm bước thôi. Huynh tới ngay.

Tử Quỳnh cười nói:

– Siêu đệ lại đây ngồi với bọn ta nè. Đêm nay trăng thanh gió mát, thích hợp để trút bầu tâm sự lắm.

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Tôi và Hải My lại hiểu theo nghĩa khác, bất giác không khỏi đỏ mặt lên. Thấy tôi và sư muội có biểu hiện khác lạ, Tử Quỳnh mới ý thức được lời nói của mình có phần lập lờ nước đôi. Lời đã nói ra rồi, không thể rút lại được. Để chữa thẹn, nàng nói thật nhanh:

– Lâu lắm rồi mới có dịp như thế này. Siêu đệ ngồi xuống đây kể cho ta cùng sư muội nghe xem đệ đã lĩnh ngộ dc những gì sau 1 tháng bế quan nào.

Có câu nói chữa cháy thật đúng lúc, tôi ngồi xuống ngay, chỗ mỏm đá đối diện 2 nàng. Kể sơ qua về vài thứ tôi sớm lĩnh ngộ. Thật ra nếu chú ý một chút thì những thứ tôi kể quá bình thường, so với 2 nàng thì như muối bỏ biển. Nhưng lúc này tâm tư 2 nàng đều đặt ở chỗ khác, đương nhiên không có thời gian để ý đến những lời tôi nói.

Chém gió khoảng nửa canh giờ, quả thật đôi bên có phần không chịu nổi. Phần chính đã bắt đầu đâu, ai lại nguyện ý ngồi nói mấy chuyện không đâu cơ chứ. Nhìn 2 nàng cũng có phần khẩn trương, nghĩ lại lời tự an ủi vô sỉ của mình khi nãy, tôi như có thêm quyết tâm, ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt 2 nàng và nói bằng giọng chậm rãi:

– Quỳnh tỷ, Hải My muội. Thật ra lâu nay ta có điều muốn nói với 2 nàng. Mọi người trong biệt viện đều biết ta từ nhỏ đến lớn là một cô nhi, có tính tình khác người. Tuy vậy, bản thân ta cũng là một con người bằng xương bằng thịt, không hơn không kém. Cũng có xúc cảm, cũng có thất tình lục dục như bao người khác. Từ xưa đến nay, ngoài sư phụ và Phúc Bá ra, chỉ có 2 nàng là thân thiết với ta nhất. Không chỉ quan tâm, chăm sóc ta, còn lo lắng, che chở ta, cho ta cái cảm giác ấm áp của tình thân. Ta thật sự rất cảm động và biết ơn 2 nàng.

– Và rồi không biết từ lúc nào, ta có cảm giác mình có tình cảm với 2 nàng. Thứ tình cảm này ta không biết diễn tả như thế nào. Chỉ biết không gặp 2 nàng ta thấy nhớ, chỉ cần nhìn thấy 2 nàng là ta thấy vui, thấy an tâm. Hai nàng vui thì ta vui, 2 nàng buồn thì ta cũng buồn. Giống như cảm xúc của 2 nàng gắn liền với ta vậy.

– Hai nàng có biết, khi cười, trông 2 nàng rất đẹp không? Ta thật sự rất muốn nhìn thấy 2 nàng cười. Thời gian gần đây ta mới ý thức được thứ tình cảm không tên mà ta chôn giấu trong lòng gọi là tình yêu. Ta phát giác ra ta thật sự đã yêu 2 nàng, yêu từ cái nhìn đầu tiên. Chẳng qua do tính tình ta trầm mặc, nhút nhát nên không dám tỏ bày. Nhưng giờ thì khác rồi, ta muốn thay đổi bản thân, muốn được sống đúng với chính mình, được yêu như bao đôi trai gái khác. Thế nên, nhân ngày hôm nay, nhân cơ hội này, ta mạn phép có đôi lời bộc bạch với 2 nàng về nỗi lòng của ta.

Ta vừa dứt lời, không khỏi bội phục chính bản thân mình:

“Con bà nó thiệt là phục mình quá mà. Văn chương lênh láng thế này thì 2 nàng xác cmn định xuống xác với ta đêm nay rồi. Hắc hắc.”

Mang vẻ mặt chân thành và chờ mong tôi nhìn 2 nàng.

Tĩnh lặng. Tuyệt đối tĩnh lặng.

Hai nàng như thể bị sock nên chưa thể tiêu hoá hết những lời tôi nói trong khoảng thời gian ngắn được. Khoảng 1 khắc sau, thấy tình hình có vẻ không ổn. Tôi làm mặt xệ, cười như không cười mà nói với 2 nàng:

– Ta cũng biết những lời ta nói ra vừa rồi quả thật 2 nàng rất khó chấp nhận. Nhưng đó là tấm lòng của ta. Ta thích 2 nàng là thật. Bấy lâu nay ta cất giấu trong lòng nên rất khó chịu. Nay được dịp nên thổ lộ tất cả, dù cho kết quả không được như ta mong muốn nhưng dù sao ta cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Cảm ơn 2 nàng đã chịu khó ngồi lắng nghe lời bộc bạch của ta. Nếu cần 2 nàng cứ coi như đêm nay ta chưa nói gì. Đêm đã khuya, ta xin phép về phòng trước.

Thất thiểu quay bước về phía sau, tôi lê từng bước chân nặng nề về phía tiểu viện của mình. Trong lòng thì thầm hô:

“Lão Thiên ơi lão Thiên, ta đặt hết vốn vào cái kế Dục cầm dục phóng này của lão rồi đấy. Đừng làm ta thất vọng nha.”

“2 bà cô của tôi ơi, tôi đã cố gắng đi chậm như vậy rồi, còn không mau ngăn tôi lại? Không phải nói yêu tôi sao? Đúng là muốn cho tôi khóc ra tiếng Mán mà”.

Thầm than khổ, còn vài bước nữa là ra khỏi hậu sơn. Chợt 1 giọng nói dịu dàng nhưng không kém phần gấp gáp vang lên, kéo tôi từ địa ngục trở lại thiên đường:

– Sư đệ… đệ… sao chưa gì đã vội quay về? Tỷ muội ta còn chưa nói xong mà? Quay lại đây nào…

Fuck. Tưởng không hay mà hay không tưởng. Quả thật không gì tuyệt vời hơn mà. Sắp được chịch rồi, chịch rồi. Hớn hở quay trở lại, nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt 2 nàng, tôi hỏi một cách thận trọng:

– 2 nàng còn gì muốn nói với ta?

Chả hiểu sao đến lúc này 2 nàng lại đùn đẩy nhau, trông dễ thương cực, bất giác tôi lại “chào cờ” lúc nào không hay:

– Quỳnh tỷ nói trước đi.

– Ơ kìa… nha đầu này. Không phải nãy là muội muốn nói gì đó sao?

Liên tục đùn đẩy nhau gần chục lần, lời qua tiếng lại, tôi có phần hơi chóng mặt, tính lên tiếng thì Hải My đã lên tiếng trước, có lẽ là do tuổi trẻ huyết khí phương cương:

– Những lời huynh vừa nói khi nãy, muội và sư tỷ đều rất thích nghe. Không giấu gì huynh, từ lâu tâm tư bọn muội đã đặt trên người huynh rồi. Cũng giống huynh, vì ngại tính tình huynh cổ quái, muội và sư tỷ chỉ đành giấu trong lòng. Mãi đến hôm qua sau khi vô tình nghe huynh hát tại đây, thú thật bọn muội đã rất rung động, cũng đã hiểu phần nào trong huynh cũng có bọn muội.

– Đương nhiên bọn muội cũng mừng lắm. Mừng vì tình cảm không đặt sai chỗ. Mừng vì cuối cùng cũng biết huynh cũng có ý với bọn muội. Muội và sư tỷ đã bàn bạc xem làm thế nào để tỏ bày với huynh. Huynh biết đấy, phận nữ nhân như bọn muội thì sao làm mặt dày mày dạn đi tỏ tình trước được? Nãy nghe huynh nói tuy mừng lắm nhưng do bị sock nên bọn muội có hơi sợ. Sợ những gì mình vừa nghe, vừa thấy đều là mơ, tỉnh dậy sẽ kết thúc.

– Nay 2 ta đều đã biết rõ lòng nhau. Muội cũng không ngại nói rằng muội thật sự thích huynh. Và cả sư tỷ cũng thế. Có đúng không, Quỳnh Tỷ?

Tử Quỳnh xấu hổ cúi đầu đáp lí nhí:

– Ừm… tỷ đương nhiên thích sư đệ.

Mắt tôi sáng lên, cổ họng nuốt nước bọt cái ực, có phần không dám tin vào tai mình nên hỏi lại một câu:

– Hai nàng nói thật chứ???

Chúng nữ nhìn nhau, sau đó cùng gật đầu đáp chắc nịch:

– Thật!

Để chắc ăn, tôi gài thêm cú nữa:

– Vậy… 2 nàng đồng ý làm nữ nhân của ta nhé. Ta thật lòng thích 2 nàng, muốn được thể hiện tình cảm của mình cho 2 nàng thấy, để 2 nàng biết được tấm lòng con người ta.

Dứt lời, tôi đánh bạo cầm tay 2 nàng để tăng thêm phần táo bạo. Đùa chứ lần đầu tiên cầm tay 2 người đẹp cổ trang, lại trong hoàn cảnh kích tình và lãng mạn như thế này, nói không hồi hộp là nói láo. Trống ngực tôi đập thình thịch, chắc 2 nàng cũng không khác gì. Bằng chứng là việc tôi thấy 2 nàng hô hấp có phần khó khăn, đôi tay ngọc run lên nhè nhẹ.

Có vẻ như đã dồn đủ quyết tâm, lần này Tử Quỳnh là người lên tiếng thay cho cả 2:

– Tâm ý của ta và sư muội như thế nào thì đệ đã biết. Cả ta và muội ấy đều cam tâm làm nữ nhân của ngươi. Chỉ mong sau này ngươi hãy đối xử tử tế với bọn ta. Ta cũng biết ngươi là trang nam tử hán thân nuôi chí lớn, hậu cung đương nhiên sẽ không chỉ có như thế này. Thế nhưng bất kể sau này có như thế nào, ngươi cũng phải hứa quyết không được khi phụ 2 người chúng ta. Nếu không, ta và sư muội quyết không ta cho ngươi.

“Đùa chứ mỹ nhân như thế này thương tiếc còn không kịp chứ ngồi đó mà khi phụ. Con bà nó chứ thằng nào dám khi phụ nữ nhân của ta, ta thiến”. Tôi gật đầu nhiều lượt một cách vô thức:

– Đương nhiên rồi. Ta thật lòng thương yêu 2 nàng, sao có thể khi phụ 2 nàng cơ chứ. Nếu không tin, ta có thể thề.

Hải My vội lấy tay che miệng tôi lại, quên mất câu “nam nữ thụ thụ bất tương thân” mà trước nay nàng vẫn hay nói:

– Thôi, không cần huynh thề. Muội biết rồi. Muội thích huynh, yêu huynh, thật sự rất yêu huynh. Muốn được gần bên huynh lâu lắm rồi.

Tôi sung sướng còn hơn bắt được vàng:

– A… ta thật có số hưởng mà. Ông trời đã để 2 mỹ nhân xuống sưởi ấm cõi lòng ta. Cho ta biết thế nào là tình yêu nam nữ. Cảm ơn ông trời, cảm ơn 2 nàng.

Hai nàng đồng thanh bĩu môi:

– Xì! Chỉ được cái ba hoa. Hi hi.

Tôi bắt đầu dở công phu mặt dày mới luyện được tiểu thành:

– Hắc hắc, nam nhân có mặt dày như ta mới được 2 nàng mến mộ chứ. Có phải không? Mà thôi, đêm đã khuya rồi, ta đưa 2 nàng về nghỉ ngơi. Người ta nói “Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim”, 2 nàng nói xem chúng ta cũng nên về phòng hảo hảo mà nghỉ ngơi chứ nhỉ?

Nói đến vấn đề nhạy cảm này, có vẻ cả 2 đều không chịu được. Dù đã chuẩn bị tâm lý khi làm nữ nhân của tôi thì phải làm chuyện đó nhưng giờ bị tôi nhắc đến thì 2 nàng có phần hốt hoảng. Tôi thì chả sao cả, gần được phá dzin rồi. Dzin của nàng và dzin của tôi, bố con thằng nào mà không hưng phấn cho được. Không chờ họ phản đối, tôi nắm tay 2 nàng dắt họ về phòng của mình.

Đến lúc này, như bừng tỉnh, cả 2 cùng “A” lên một tiếng. Tử Quỳnh nhanh miệng nói trước:

– Sư đệ, chúng ta đã đồng ý làm nữ nhân của ngươi. Trước sau đều là người của ngươi rồi, còn gấp gáp cái gì? Sợ chúng ta chạy mất sao? Đêm nay ngươi hãy hảo hảo chăm sóc sư muội đi. Nha đầu này còn nhỏ, ngươi phải biết thương hoa tiếc ngọc, ôn nhu hết sức với nó. Biết chưa? Nếu để ta biết ngươi khi dễ nó thì coi chừng ta không thèm để ý đến ngươi.

Dứt câu nàng buông tay tôi ra và đi về. Hốt hoảng tôi định gọi nàng lại, nhưng không chờ tôi mở miệng, Hải My đã lên tiếng trước:

– Quỳnh tỷ tính bỏ mặc muội à? Không biết đâu, Quỳnh tỷ chơi xấu. Một mình muội sao đấu lại huynh ấy được???

Tử Quỳnh quay lại đỏ mặt nhìn tôi nhưng vẫn liếc xéo Hải My:

– Không thấy đệ ấy nói sao. Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim. Nay ta nhường muội vui thú trước mà còn trách ta. Yên tâm, ta không bỏ mặc muội đâu. Chỉ là ta muốn cho 2 người không gian riêng tư thôi. Về phần ngươi, tối mai đến phòng ta, ta chờ.

Nói xong câu đó nàng đỏ mặt tía tai, quay đầu chạy thẳng, chẳng thèm nghe tôi gọi. Mà thôi không sao, sớm muộn 2 nàng cũng về tay ta thôi. Nghĩ đến một màn như vậy, tôi không khỏi cảm thấy cao hứng, nắm tay nàng tiếp tục kéo đi, tôi nói:

– Đi thôi, Quỳnh tỷ đã tạo cơ hội cho chúng ta, phải biết tận dụng chứ. Ha ha…

Hải My đỏ mặt gật đầu, không nói gì bước theo sau tôi, mặt thì tràn đầy vẻ hạnh phúc khi được thần tình yêu gõ cửa.

Về đến phòng, đóng cửa lại, tôi có phần gấp gáp mà ôm chặt lấy nàng. Trong phòng ánh nến nhạt nhòa nhưng cũng đủ giúp tôi thấy rõ khuôn mặt kiều diễn ướt át vì kích tình của Hải My. Tôi thì cũng chả khác gì, có điều vẫn còn kiềm chế được chút đỉnh. Nhẹ nhàng nhìn vào mắt Hải My, nâng cầm nàng lên, hỏi:

– Hải My, muội có yêu ta không? Có đồng ý làm nữ nhân của ta không?

Không khí trong phòng như ngưng lại, thời gian chầm chậm trôi. Nhìn vào mắt tôi, Hải My đáp với vẻ quả quyết:

– Muội yêu huynh là thật, muốn được làm nữ nhân của huynh cũng là thật. Mọi chuyện đều nghe theo huynh, thế nhưng xin huynh cũng yêu thương Quỳnh tỷ, đừng khi phụ tỷ ấy.

Ta kháo! Đúng là tỷ muội tình thâm mà. Đến lúc này rồi mà còn nghĩ cho nhau, thật là cảm động mà. Tôi đáp ngay không cần suy nghĩ:

– Đương nhiên, ta yêu nàng và cả sư tỷ. Thế nên sẽ không có chuyện ta khi phụ 2 nàng đâu. Hãy yên tâm về ta.

“Hắc hắc! Ở trên giường thì 2 nàng cứ tuỳ ý để ta khi phụ là được” – Tôi tự sướng trong lòng một cách vô sỉ.

Hải My nghe tôi đáp thế thì mặt lộ nét cười, đã tươi nay càng tươi hơn:

– Cảm ơn huynh. Muội biết huynh là người tốt mà… Ư… Ưm…

Không để nàng nói dứt câu, tôi không kìm lòng được cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đào đỏ mọng kia. Chiếc miệng rộng của tôi tham lam ngấu nghiến hôn lên bờ môi xinh, triền miên tiến thành một màn cháo lưỡi. Hải My ban đầu còn rụt rè, về sau dần dần chủ động, 2 tay vòng ra sau ôm lấy cổ tôi, từ từ đưa chiếc lưỡi thơm tho của mình vào trong miệng phối hợp với tôi đùa giỡn.

Trong khi hôn, 2 tay của tôi tất nhiên không nhàn rỗi. Đùa chứ lúc trước ngoài quay tay ra tôi thấy công dụng lớn nhất của đôi tay là vào lúc này. Nhẹ nhàng vuốt ve thân thể thiếu nữ mới lớn của Hải My, hô hấp tôi trở nên dồn dập hơn. Bàn tay càng không chịu yên phận. Tay trái vân vê trước đôi gò bồng đảo căng tròn của nàng, cách lớp áo nhưng vẫn cảm thấy rất co dãn khi bóp. Tay phải thì lần lần từ eo xuống phần mông thon. Giống như ở ngực, vân vê vài vòng là tôi bóp 1 nháy. Đệt chả lụa chỉ mới thế thôi sướng đéo thể tưởng.

Mỗi lần tôi sờ đến đâu là hơi thở nàng nặng nhọc đến đấy. Còn mỗi khi tôi bóp một cái là người nàng run nhẹ, cổ họng kêu “Ứ… Ưh” dù bị tôi hôn lấy hôn để.

Sau khoảng 10 phút trao nhau màn cháo lưỡi kích tình, nàng nhìn tôi, tôi nhìn nàng, 4 mắt nhìn nhau. Không một lời nói, chỉ có ánh mắt nồng cháy của đối phương. Tôi bế nàng đi về chiếc gường nhỏ, nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống. Tiếp tục tôi lại hôn nàng, nhưng lần này có chút khác bọt. Vừa hôn tôi vừa giải trừ võ trang trên người nàng. Đầu tiên phải kể đến là lớp áo ngoài. Khi cởi xong người nàng chỉ còn nội y là chiếc yếm màu hồng nhạt và quần lót cũng màu hồng nốt.

Tôi mém xịt máu mũi, công nhận là phải cố kiềm chế lắm. Mũi thở phì phò như con trâu. Nhẹ nhàng lấy tay cởi luôn lớp nội y. Bây giờ nàng đã là Eva trước mặt tôi. Hoàn hảo! Từ duy nhất tôi có thể thốt lên vào lúc này. Bên nàng xong thì đương nhiên đến lượt tôi. Quần áo bốc hơi trong nửa nốt nhạc.

2 tay tôi gắt gao chiếm hữu cặp ngực và bờ mông đẫy đà của nàng. Miệng lại tìm đến miệng, trao nhau nụ hôn dài nồng cháy. Dứt nụ hôn, cầm tiểu gia hoả đã sớm căng cứng trong tay, tiến đến tiểu huyệt đã sớm lầy lội, ướt át của Hải My chuẩn bị tiến vào.

Dù đang đê mê, hành động của tôi vẫn làm nàng chú ý, biết thời khắc mong đợi đã đến, nàng nói bằng giọng nỉ non:

– Ư… Xin huynh… lần đầu tiên của muội là cho huynh… xin huynh nhẹ nhàng một chút. Muội sợ chịu không nổi.

Thân thể mềm mại của Hải My bị tôi gợi lên dục hoả dâng trào, tiếng rên rỉ càng ngày càng lớn. Trong thời khắc này, nữ nhân càng rên rỉ, nam nhân càng kích thích. Mỉm cười nhìn tiểu sư muội nhỏ bé của mình, kéo 2 chân ngọc thon dài của nàng gác lên vai, tiếp tục hôn lấy bờ môi anh đào, 2 tay tôi cầm lấy gót ngọc, tiểu gia hoả dựng đứng trước tiểu huyệt, nhẹ nhàng mà từ tốn tiến vào.

– Ahh…

– Áhhh

2 tiếng rên đồng thời vang lên. Nàng đã khóc, khóc vì đau, khóc vì sung sướng. Tôi thương lắm, ôn nhu lấy tay gạt 2 giọt nước mắt trên mặt nàng. Nhỏ giọng thì thầm bên tai:

– Sư muội tốt, ta yêu muội. Hãy để ta cho muội thấy như thế nào là nam nhân chân chính, cho muội biết cảm giác khi yêu nó sung sướng nhường nào.

– Ừm

Gật đầt đồng ý nhẹ một tiếng và không nói gì thêm, vòng tay qua cổ tôi, nàng lại tiếp tục hôn. Tôi thì vẫn tiếp tục công việc phá thành đoạt luỹ của mình.

Tiếng rên rỉ, thở gấp, âm thanh “bành bạch” của việc va chạm xác thịt hoà vào nhau tạo thành bản nhạc vô cùng hương diễm. Triền miên trừu sáp nửa canh giờ, cuối cùng tôi cũng phát tiếng toàn bộ tinh hoa đầu đời vào một người con gái. Nàng cũng mệt mỏi thở dốc, cao trào mấy lần khiến người nàng ướt đẫm mồ hôi, yếu ớt dựa vào lồng ngực tôi.

Nhìn thành quả trận chiến, mỉm cười ôm nàng vào lòng, tôi hỏi:

– Muội cảm thấy thế nào? Thoải mái không?

– Ừm… muội mệt quá, muội ngủ trước đây. Không cho phép huynh bỏ muội đi chỗ khác.

Nhìn nàng ngủ trông thật ngon lành. Tôi cảm thấy mình hạnh phúc vô cùng. Ôm nàng chặt hơn một chút, tôi cũng ngủ để lấy sức, mai còn phải tìm vị sư tỷ xinh đẹp kia.

Sáng sớm, những tia nắng đầu tiên của ánh ban mai đã chiếu dọi vào phòng, soi rõ cảnh giường chiếu mê người. Một thân ảnh trần truồng với làn da bạch ngọc đang nằm úp mặt vào lòng một nam nhân ngủ ngon lành. Nhìn từ đằng sau chỉ thấy bờ vai gầy cộng tấm lưng ong trắng nõn của nàng, nhưng nhìn vậy cũng đủ đoán tám phần nàng tuyệt đối là mỹ nhân. Cặp nam nữ này không ai khác chính là tôi và Hải My.

Tối qua sau một trận mây mưa kéo dài nửa canh giờ, mặc dù là xử nam, lại vừa phóng xuất tinh hoa lần đầu, thế nhưng không hiểu sao tôi vẫn không có cảm giác mỏi mệt, ngược lại có phần hưng phấn và chờ mong. Bản thân định tiếp tục làm vài nháy nữa, nhưng khi nhìn lại người ngọc trong tay thì ý định đó tiêu tán, tôi thật sự không đành lòng.

Nàng đã ngủ. Phải, lần đầu tiên phá thân mà, có lẽ nàng rất mệt. Sau khi vừa dứt cao triều thì gục ngủ ngay trong lòng tôi. Lúc này tôi mà có ý định đem nàng đi bán chắc nàng cũng không biết. Khi đã đạt đến sự thăng hoa của tình yêu, con người rất dễ thoả mãn. Nàng cũng không ngoại lệ. Làm nữ nhân của tôi chắc nàng vui lắm, ngay cả khi ngủ cũng môi cũng nở nụ cười mãn nguyện. Yêu quá cơ.

Tôi nhích người nâng khuôn mặt của nàng lên, ngắm nhìn ngũ quan của nàng vài giây, thu hết vẻ đẹp của vị tiểu sư muội vào trong mắt, sau đó ôn nhu hôn nhẹ nàng một cái. Môi chạm môi, nàng “Ưh” nhẹ một tiếng. Có lẽ hành động của tôi làm nàng thức giấc?

Không may cho tôi là nàng thức dậy thật. Nhìn tôi trìu mến trong vài giây, mặt nàng chợt đỏ, gắt giọng:

– Huynh thật xấu. Hôm qua làm chưa đủ hay sao mà giờ còn muốn nữa. Có biết hôm qua là lần đầu của người ta không. Đã biết vậy rồi còn không thương hoa tiếc ngọc gì cả. Đến giờ muội vẫn còn cảm thấy đau đây này.

Nghe nàng nói tôi mới nhận ra trym mình đéo biệt tự lúc nào đã chào cờ rồi. Người ta nói nam nhân thường bị dư thừa tinh lực buổi sáng sớm quả không sai. Nhất là với tôi, nằm ôm một vưu vật như thế này thì chịu sao thấu? Tuy nhiên, thấy nàng như vậy tôi cũng không ép, dù sao cũng đã là người phụ nữ của tôi, sau này không thiếu cơ hội gần gũi.

Ôm nàng vuốt ve, tôi thủ thỉ:

– Đâu có. Đây là phản ứng sinh lí của nam nhân thôi. Muội xinh đẹp mê người như vậy, ta không có phản ứng khác nào thái dám đâu? Muội cũng đâu muốn lấy một tên thái giám làm chồng đúng không?

Hải My bĩu bĩu môi một cách đáng yêu:

– Có huynh mới thèm lấy thái giám ấy. Nể tình huynh vừa có lời

khen, đại mỹ nhân muội đây cũng không tính toán với huynh.

Tôi véo cái mũi của nàng cười nói:

– Muội ngốc, ta thích muội là thật nhưng ta cũng biết thân thể muội hiện không được thoải mái. Đương nhiên không thể gượng ép rồi. Muội cho ta là hạng háo sắc chỉ biết đến tình dục sao?

Hải My hấp háy đôi mắt ngọc:

– Huynh nói thật?

Tôi đáp ngay:

– Đương nhiên rồi, không tin ta sao?

Hải My lắc đầu, đồng thời vòng tay ôm tôi chặt hơn:

– Không, muội tin, muội tin mà. Huynh đúng là người tốt. Đúng là nam nhân của muội.

Ôm nhau được vài phút, nàng bỗng ngẩng đầu lên nói với tôi làm tôi có chút giật mình:

– Đúng rồi. Lát nữa huynh tranh thủ đi tìm sư tỷ đi. Tỷ ấy chắc đêm qua cô đơn lắm. Tỷ ấy thật tốt, nhường hạnh phúc đầu tiên cho muội và huynh. Tí nữa huynh phải làm cho tỷ ấy thật vui nghe chưa?

Bạn đang đọc Lưu lạc tại dị giới sáng tác bởi 1234561111
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 1234561111
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.