Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai bay vạ gió

Tiểu thuyết gốc · 1963 chữ

Trong suốt chặng đường có ba người tu luyện vô cùng khắc khổ chính là hai huynh muội Lạc Long và tên Nhân Long kia. Thông thường thì những tu luyện giả trẻ tuổi đều rất thích được đi du sơn ngoạn thủy, vãn cảnh lịch luyện, thường sẽ có chút lơ là với việc tu luyện của bản thân, Tử Y Lưu Ly cũng là một ví dụ điển hình. Nàng ta mặc dù rảnh rỗi cũng sẽ có lúc ngồi xuống tu luyện nhưng chỉ được một lát liền không chịu nổi mà chạy đi tìm kiếm thảo dược. Tên Nhân Long kia không biết vì lý do gì nhưng lại tu luyện giống như phát điên vậy, chỉ cần rảnh rỗi thì đều có thể thấy hắn tĩnh tọa hấp thu thiên địa linh khí, chắc hẳn sau khi có được mấy viên chân khí đan mà Lạc Long cấp cho thi hắn quyết tâm muốn thật nhanh đột phá đến luyện khí cảnh. Lạc Long mặc dù cũng tranh thủ mọi thời khắc để tu luyện nhưng tu vi của hắn tịnh tiến rất chậm, hắn cũng đã nhận thức rõ ràng được vấn đề này cho nên cũng không ôm tâm lý vội vàng. Thật không ngờ hai ngày sau tuy rằng thân thể của hắn không có biến hóa chút nào nhưng linh hồn của hắn thì lại có đột phá, đạt đến tụ linh cảnh trung kỳ khiến cho hắn hưng phấn không thôi.

Quả đúng như Lạc Long dự đoán, hôm nay đã là ngày thứ mười kể từ khi hai người hắn gia nhập cùng đoàn đội của đám bọn hắn, kết quả mới chỉ đi được một nửa chặng đường. Tuy rằng đám bọn hắn hành tẩu bên trong sâm lâm rất thuận lợi nhưng đôi khi sẽ gặp phải địa bàn của yêu thú đồ cấp, cho dù là đầu yêu thú yếu nhất thì thực lực cũng tương đương với luyện khí cảnh trung kỳ. Mộc Trường Hồng thì luôn chủ trương phải tránh xa chúng, hai người Lạc Long vì muốn che giấu thực lực của bản thân nên cũng không có kiến nghị gì với quyết định này. Bây giờ thời gian là đầu giờ chiều, đám người sau khi nghỉ ngơi thì liền tiếp tục tiến sâu vào bên trong rừng rậm, trên đường bọn họ đụng độ phải ba đầu yêu thú nhân cấp đỉnh phong, kết quả là đều bị đám người bọn hắn phối hợp diệt sát. Thế nhưng bọn hắn vừa mới liệp sát đầu yêu thú thứ ba là hoàng lân cự ngưu, còn chưa kịp nghỉ ngơi khôi phục thì từ xa truyền đến cảm giác chấn động, tuy rằng không mạnh mẽ nhưng vô cùng dồn dập. Mộc Trường Hồng giơ nắm đấm lên ra hiệu cho đoàn người cảnh giác, sau đó hắn hạ thân xuống áp tai xuống sát mặt đất, lập tức hắn liền nhận ra chấn động kia là do rất nhiều yêu thú di chuyển tốc độ cao tạo thành.

-Yêu thú tập kích số lượng lớn, mau mau chạy đi.

Thế nhưng đám bọn hắn đã không có cơ hội này rồi, cơ hồ chỉ trong hai nhịp thở bọn hắn đã bị một đám yêu thú rất lớn tiếp cận, cả đám vội vàng nhảy lên những thân cây lớn, lợi dụng những phiến lá rậm rạp để che chắn thân mình. Đến lúc này bọn hắn mới biết đám yêu thú kia cũng không phải vì chính mình mà tới. Trước mắt bọn hắn bây giờ là một cảnh tượng vô cùng đáng sợ, không biết vì lý do gì mà một bầy lang thú số lượng đạt đến mấy mươi đầu đang quần công một đầu sư thú. Sư thú kia so với đám lang thú thì thân hình lớn hơn, cơ bắp toàn thân cũng lực lưỡng hơn rất nhiều. Nó tuy rằng không có tốc độ nhanh như lang thú nhưng toàn thân ngoại trừ phần đầu đều được bao phủ bởi một lớp lân giáp màu hoàng kim vô cùng kiên cố, lang thú dùng móng vuốt cào lên đó hay dùng răng nanh cắn vào cũng chỉ có thể làm ra vài vết xước mà thôi. Trái lại sư thú kia mặc dù vừa đánh vừa lui nhưng mỗi khi một đầu lang thú lộ ra sơ hở thì đều bị nó một cái tát đập chết, thậm chí có một đầu lang thú còn bị nó dùng miệng lớn cắn đứt đầu. Ở đây không một ai nhìn ra được hết tu vi của đám yêu thú kia ngoại trừ Lạc Long, đàn lang thú toàn bộ đều là tu vi đồ cấp sơ kỳ, lang thú đầu đàn lại là đồ cấp trung kỳ đỉnh phong, nhưng đáng sợ nhất là sư thú kia lại là đồ thú hậu kỳ đỉnh phong, hắn vội vàng hướng mọi người trầm thấp mà nói:

-Hơn ba mươi đầu phong nhận sát lang đều là đồ cấp sơ kỳ, lang yêu đầu đàn thì là đồ cấp trung kỳ, kim giáp tinh sư kia càng là đồ cấp hậu kỳ đỉnh phong. Chúng ta lập tức phải chạy thôi, nếu không thì một người cũng không thể sống sót, mọi người mau nín thở, áp chế khí tức rồi tìm thời cơ thích hợp để lui lại.

Đám người kia thấy Mộc Trường Hồng đối với lời nói của hắn không có phản bác thì tên nào tên nấy sắc mặt như đưa đám, tên nào tên nấy đều vội vàng nín thở, thu liễm tối đa khí tức của bản thân. Kỳ thực Mộc Trường Hồng cũng không nhìn ra thực lực chính xác của sư thú kia nhưng hắn lại cảm ứng được thực lực của đám lang thú kia, quả thực giống như lời của Lạc Long. Tên kia ngay cả chủng loại và thực lực của đám yêu thú cũng không có nói sai nên hắn đối với lời nói kia cũng có tám phần tin tưởng. Mặc dù nói sinh linh tu vi thấp không thể cảm nhận được thực lực cụ thể của sinh linh có tu vi cao hơn nhưng có một số kẻ thường xuyên được chứng kiến thực lực của cường giả thì cũng có thể đại khái đoán được tu vi của đối phương. Mộc Trường Hồng cũng đã từng nhìn thấy không ít cường giả tu vi vượt qua luyện khí cảnh hậu kỳ, dựa trên khí tức mà sư yêu kia tỏa ra trong lúc chiến đấu thì rất có khả năng là một đồ thú hậu kỳ. Kỳ thực Lạc Long lúc này cũng đang thấy vô cùng khẩn trương, nếu như đám yêu thú kia quay qua tấn công bọn hắn thì ngay cả bản thân hắn cũng không dám chắc có thể ngăn cản được bọn chúng. Cũng may đàn lang thú và sư thú kia tranh đấu rất kịch liệt, đám người bọn hắn lại kịp thời ẩn nấp thân mình nên cũng không có bị nhận ra.

-Răng rắc.

Hắn vừa mới thở phào trong lòng thì có tiếng răng rắc rồi một thân cân gãy ra, nương theo đó là một tên dong binh không cẩn thận bị rơi xuống phía dưới. Trong miệng hắn phát ra tiếng kêu a a khiến cho đám yêu thú đang tranh đấu dưới kia để ý, thân mình còn chưa kịp rơi xuống đất thì đã nằm trong miệng của một đầu phong nhận sát lang. Mấy mươi đầu yêu thú đình chỉ chiến đấu, đồng loạt ngẩng đầu lên, lập tức đã thấy được thân ảnh của đám người bọn hắn, ngay sau đó là một tiếng gầm uy mãnh và rất nhiều tiếng hú dài hướng về phía bọn hắn.

-Chết tiệt, thứ đồ đần độn này.

Mộc Trường Hồng cắn răng chửi thầm một câu. Lạc Long thì vội vàng hướng hai người Nhân Long mà nói:

-Nhân huynh, Tử Y cô nương, lát nữa chúng ta cùng nhau chạy, nếu tình hình không ổn thì ta sẽ dẫn dụ yêu thú đi để cho ba người trốn thoát, sau khi đã an toàn chúng ta tìm thời cơ thích hợp chọn một nơi để hội họp.

-Sao có thể …

-Đừng nhiều lời, làm theo lời của ta đi, ta tự có tính toán của mình.

Nhân Long còn định phản bác thì liền bị hắn ngắt lời, chỉ có thể gật đầu với hắn một cái, không nói thêm gì nữa. Thấy đối phương đã đồng ý hắn lại quay qua mà nhìn Lạc Vân.

-A Vân, lát nữa muội đi cùng với hai người bọn họ.

Nàng ta cũng muốn phản bác nhưng nhìn bộ dạng rất nghiêm túc của hắn thì không có nói nhiều, chỉ đáp một tiếng được.

-Mau thu lại

Bọn họ chỉ mới nói được mấy câu thì mấy chục đầu yêu thú bên dưới đã bắt đầu tấn công lên đây rồi. Bọn chúng thấy nhân tộc trong tầm mắt thì liền tạm gác lại chiến đấu, tập trung tiêu diệt dị loại trước. Thân ảnh của chúng giống như đạn pháo liên tiếp bắn lên trên những tán cây, nhắm vào đám dong binh đang ẩn nấp trên đó.

-Hướng kia.

Lạc Long trong nháy mắt đã tìm ra điểm đột phá, lập tức chỉ tay về một hướng ra hiệu cho ba người còn lại. Hắn và Lạc Vân tất nhiên không có vấn đề gì, Nhân Long thân pháp cũng không tệ còn Tử Y Lưu Ly thì có chút chậm chạp không theo kịp rồi. Hết cách, hắn đành phải chậm lại thân hình tới bên cạnh của nàng, tay phải của hắn vòng qua ôm lấy eo thon của nàng rồi thi triển Khinh Thân bộ đuổi theo hai người còn lại. Tử Y Lưu Ly đối với hắn trước giờ vẫn có chút e ngại do tình cảnh lần đầu gặp mặt của bọn họ khiến cho nàng đối với hắn vẫn luôn có một cảm giác sợ hãi, thế nhưng bây giờ bị hắn ôm vào ngực chạy đi thì nàng lại có một cảm giác vô cùng an toàn, hai má nàng phiếm hồng, ánh mắt có chút mê ly mà nhìn hắn. Bọn họ chỉ có thể liên tục di chuyển trên những cành cây to lớn kia, một khi rơi xuống mặt đất thì lấy tốc độ khủng khiếp của phong nhận sát lang đồ cấp có thể dễ dàng đuổi kịp bọn họ, kết quả thì ai cũng biết. Yêu thú thân thể to lớn, chỉ có thể lấy đà dưới mặt đất rồi nhảy lên trên cao công kích bọn họ, chính vì vậy nên bọn họ di chuyển qua những cành cây thì an toàn hơn rất nhiều. Vừa di chuyển Lạc Long vừa ngoái đầu lại nhìn, chỉ thấy đội ngũ dong binh đằng sau bọn hắn rất nhanh đã tan tác, liên tiếp có người không kịp tránh né, trở thành đồ ăn trong miệng của yêu thú. Hắn còn đang cảm khái với số phận của đám người kia thì chợt ý thức được tình thế có chút không đúng, theo sau bọn hắn vốn dĩ chỉ có mấy đầu phong nhận sát lang thế nhưng bây giờ lại thêm hai đầu yêu thú nữa, chính là lang yêu đầu đàn và kim giáp tinh sư kia.

-Khốn kiếp, tại sao hai đầu yêu thú chết tiệt kia cũng lại đây chứ, không phải mới vừa rồi còn đang đuổi theo những kẻ khác hay sao?

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.