Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không quá mười chiêu

Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Tại một góc khác, Nhân Long đang ngồi tu luyện gần với Tử Y Lưu Ly. Hắn lén lấy ra một viên chân khí đan bỏ vào miệng rồi nuốt xuống. Một lát sau hắn cảm giác được thân thể của mình giống như bị bành trướng, trong cơ thể có một luồng sức mạnh vô cùng tinh khiết đi đến tứ chi bách hài của hắn, gột rửa thân thể của hắn rồi lại trở về trong đan điền. Luồng sức mạnh này so với nội lực trong cơ thể của hắn thì mạnh mẽ hơn rất nhiều, chính là chân khí được tích tụ trong chân khí đan. Nương theo chân khí từ trong đan dược đi vào đan điền, hắn có một cảm giác đan điền của hắn đã bão hòa, nếu còn giữ thêm năng lượng nữa thì thân thể hắn sẽ bị bạo tạc mất. Thế nhưng chân khí bên trong chân khí đan vẫn còn đang tuôn ra rất nhiều, tốc độ tràn vào trong cơ thể của hắn cũng rất nhanh. Hắn bây giờ khổ không thể tả, một mặt không ngừng áp súc chân khí cuồng bạo kia lại, mặt khác thì liều mạng vận chuyển công pháp chuyển hóa số chân khí vô thuộc tính đó thành chân khí của bản thân hắn. Sau một khoảng thời gian hắn mở hai mắt ra, miệng nhả ra một ngụm trọc khí, trong lòng không ngừng cảm khái về đan dược mà Lạc Long đưa cho hắn.

-Lão sư, người thấy đan dược này như thế nào?

Trong đầu hắn phát ra một luồng ý nghĩ, lập tức sau đó có một thanh âm già nua cũng vang lên trong não hải của hắn:

-Viên đan dược này … ài, vi sư cũng không thể luyện chế ra được.

-Cái gì? Ngay cả người cũng không luyện chế ra được sao? Lời này nói như thế nào?

-Thực ra không phải lão phu luyện chế không ra đan dược như thế này. Trong trường hợp thông thường mà nói dược liệu dùng để luyện chế đan dược đều sẽ có chất lượng không đồng nhất với nhau, tỉ lệ giữa các loại dược liệu cũng sẽ không cố định, cái gọi là luyện chế hoàn mỹ cũng chỉ là không lãng phí dược liệu đồng thời phối hợp chúng một cách tốt nhất mà thôi. Thế nhưng viên đan dược này không chỉ được luyện chế hoàn mỹ mà chất lượng của dược tài cũng đạt đến trình độ lý tưởng nhất, tỷ lệ cũng là hoàn hảo nhất. Đan dược này so với đan dược hoàn mỹ phổ thông thì dược hiệu cũng lớn hơn đến gần hai thành, tên tiểu tử kia vậy mà lại tiện tay đưa cho ngươi đến chín khỏa, thật không biết thế lực đứng đằng sau hắn làm sao có thể làm được như vậy. Cho dù là các thế lực khủng bố trong tu chân giới mà ta biết trước kia cũng hầu như không thể làm ra loại đan dược như thế này.

Trong lòng Nhân Long lúc này đang dậy sóng, hắn trước nay chưa từng thấy lão sư của mình nói nhiều đến như vậy. Cho dù là gặp tộc trưởng trong gia tộc hắn thì lão sư cũng chỉ gọi đối phương là tên tiểu tử mà thôi, căn bản lão nhân gia chưa từng đặt thứ gì vào trong mắt. Vậy mà bây giờ chỉ vài viên đan dược lại khiến cho lão sư cũng thấy kinh ngạc như thế, thật không biết hai huynh muội kia có lai lịch gì.

-Chẳng trách mà dược lực của viên đan dược này lại kinh khủng đến như vậy. Hai người kia chắc cũng là người của một thế lực lớn, thật không nghĩ ra tại sao bọn hắn lại có tu vi thấp đến như vậy.

Hắn là thấy hai người kia nhìn bề ngoài thì tuổi tác còn lớn hơn hắn một chút nhưng tu vi lại không cao, thậm chí Lạc Long tu vi còn thấp hơn hắn một đoạn dài.

-Khà khà, tiểu Long tử, ngươi đừng có khinh thường người của những đại thế lực kia, bọn hắn ngoài một số kẻ là đóa hoa trong nhà ấm không chịu nổi một kích ra thì cũng có rất nhiều tên là quái thai đấy. Nếu như toàn lực giao thủ ta có thể nắm chắc ngươi không trụ được dưới tay nữ oa kia quá mười chiêu.

-Lão sư, người không có niềm tin vào ta như vậy sao?

-Ta biết ngươi tu luyện rất khắc khổ, so với người đồng lứa khác thì đều vượt trội hơn, thế nhưng vừa rồi nữ oa kia ra tay lão phu đã quan sát rất kỹ, ngươi tuyệt đối không chịu được quá mười chiêu dưới tay nàng, đấy mới chỉ là dựa trên biểu hiện bề ngoài của nàng ta mà thôi.

-Chuyện này …

Hắn mặc dù có chút không phục nhưng đối với đánh giá của lão sư thì trước nay hắn chưa từng nghi ngờ. Thâm tâm của hắn bị lời nói vừa rồi đả kích không nhẹ, hắn mở hai mắt ra nhìn vào Lạc Long đang ngồi phía xa giống như để lấy tự tin vậy, dù sao tên kia so với mình thì kém nhiều lắm. Đối phương cũng đúng lúc mở hai mắt ra nhìn về phía hắn, bốn mắt chạm nhau, Lạc Long lại mỉm cười gật đầu rồi tiếp tục nhắm mắt tu luyện.

-Lão phu biết ngươi đang nghĩ gì, có phải thấy cho dù không bằng nữ oa kia nhưng so với tiểu tử kia thì liền lấy lại được không ít tự tin đúng không? Đừng trách lão phu đả kích ngươi, hắn ta so với nữ oa kia còn kinh khủng hơn, ngươi không phải đối thủ đâu.

-Cái gì?

Cả người của Nhân Long như chết lặng, hắn nhìn chằm chằm vào Lạc Long với vẻ mặt không thể tin nổi:

-Lão sư, ta biết bản thân hiện tại còn rất nhỏ bé, vẫn phải cố gắng nhiều hơn thế nhưng người cũng không cần dùng cách này để đả kích ta, Lạc Long kia mới chỉ là luyện cốt sơ kỳ mà thôi, sao có thể đánh bại ta được.

-Lời của lão phu hoàn toàn là sự thật, không phải để kích phát ý chí của ngươi. Tiểu tử kia có thể phát huy ra sức chiến đấu của luyện tủy cảnh trung kỳ mà mặt không đổi sắc, tuyệt đối không phải là vật trong ao. Mặc dù hắn còn chưa triển lộ ra thực lực nhưng về điểm này ngươi đã không bằng hắn rồi. Hơn nữa ngươi không để ý thấy nữ oa kia vẫn luôn luôn đứng sau hắn, mọi việc đều do hắn quyết định hay sao?

-Không phải hai người họ là huynh muội hay sao?

-Hừ, ở trên thế giới này thực lực vi tôn, ngươi xem những gia tộc lớn nhỏ có nơi nào dùng bối phận để nói chuyện hay không? Hơn nữa vừa rồi ngươi mới lén nhìn tiểu tử kia một cái mà đã bị hắn phát hiện, chỉ riêng khả năng cảm ứng này hắn đã bỏ xa ngươi đến mấy con phố rồi.

-Ta … ta …

Nhân Long thực sự á khẩu rồi, hắn có lòng muốn phản bác nhưng lời của lão sư kỳ thực rất có lý.

-Được rồi, ngươi cũng đừng vì vậy mà nhụt chí, tu chân giả quan trọng nhất là nỗ lực và tâm tính chứ không phải thiên phú. Bây giờ ngươi không thể so với bọn hắn nhưng sau này ra sao thì không ai có thể nói trước được, chỉ cần ngươi tu luyện công pháp lão phu truyền thụ, lại hấp thu đủ thiên địa chi hỏa thì sau này siêu việt bọn hắn cũng không phải việc gì khó.

-Lão sư, ta hiểu được.

-Ngươi hiểu được thì tốt.

Sáng ngày hôm sau, hai người Lạc Long cùng với đoàn đội của Mộc Xà dong binh đoàn tiếp tục tiến sâu vào trong Sùng Dương sơn mạch, đám dong binh thì làm chủ lực đối phó với yêu thú còn bốn người bọn hắn cùng với mấy người của Vạn Dược trai thì chủ yếu đi thu thập một chút dược liệu gặp được trong sâm lâm. Dọc đường đi Nhân Long đối với hai nữ tử giảng giải rất nhiều kiến thức về dược liệu, thỉnh thoảng sẽ gặp được một vài gốc dược liệu trân quý mà người thường không thể nhận biết hắn cũng sẽ tường tận giải thích với các nàng. Tên này hình như đối với Lạc Vân cũng có chút ý tứ nhưng Lạc Long cũng không có phản đối vì hắn đang thay bản thân mình dạy cho nàng rất nhiều tri thức về thảo dược, cũng bớt cho hắn rất nhiều việc. Lại nói càng tiến vào bên trong sâm lâm thì tần suất gặp yêu thú càng tăng lên, thảo dược thu hoạch được cũng nhiều hơn và chất lượng cũng cao hơn.

Ban đầu theo như Lạc Long suy tính thì đoàn người chỉ cần hai ba ngày là có thể tiếp cận địa phương được ghi lại trên tàng bảo đồ thế nhưng hắn rất nhanh liền phải thất vọng bởi vì tốc độ tiến lên của đoàn người quá chậm. Thực lực chỉnh thể của đoàn đội này cũng quá thấp đi, mấy tên yếu nhất cũng mới chỉ là luyện tạng cảnh mà thôi, càng tiến vào sâu trong sâm lâm thì đám người càng phải bảo vệ bọn hắn nhiều hơn, đấy là còn chưa kể đến tên Mộc Trường Hồng thực lực luyện khí cảnh kia và một số thủ hạ thân tín của hắn hầu như đều không có xuất thủ, chỉ khi có người gặp nguy hiểm thì bọn hắn mới ra tay ứng cứu. Mấy tên trong dong binh này thực lực thấp là thế nhưng sức bền cũng chẳng ra làm sao, sau mỗi lần chiến đấu thì tên nào tên nấy đều tiêu hao sạch sẽ nội lực, phải ngồi xuống điều tức thật lâu mới có thể tiếp tục lên đường. Kết quả là mỗi một ngày đoàn người còn không đi nổi một dặm đường, như vậy đừng nói hai ba ngày có thể tới địa điểm kia, cho dù là dăm bữa nửa tháng cũng khó mà tới được. Hơn nữa suốt dọc đường tên Mộc Trường Hồng kia liên tục đối với hai nữ tử bày tỏ thành ý, khi chiến đấu thì hết mực bảo vệ các nàng, cũng thường xuyên ân cần thăm hỏi khiến cho hai tên Lạc Long và Nhân Long bất mãn không ít. Có điều tên kia tính cách rất cẩn trọng, luôn giữ một bộ phong độ nho nhã, không có hành động gì quá phận nên hai người bọn hắn cũng không thể hướng đối phương mà phát địch ý, như vậy sẽ chỉ tỏ ra bọn hắn quá nhỏ mọn mà thôi, chỉ có thể coi như không thấy hắn trên suốt hành trình mà thôi.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.