Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tách ra

Tiểu thuyết gốc · 2044 chữ

Hắn thầm mắng một tiếng rồi thúc giục hai người Lạc Vân và Nhân Long tiếp tục tăng tốc độ lên. Thế nhưng càng chạy trốn thì tình cảnh của bọn họ càng trở nên hung hiểm hơn, đầu thủ lĩnh phong nhận sát lang tốc độ nhanh hơn hẳn phong nhận sát lang phổ thông nhưng còn nằm trong khả năng tránh né của bọn họ, thứ gây khó khăn lớn nhất lại nằm ở đầu kim giáp tinh sư kia. Tốc độ và sức bật của nó còn kém hơn lang yêu đầu đàn một chút nhưng thực lực lại kinh khủng hơn rất nhiều, thay vì cố gắng nhảy lên vị trí trên cành cây để tấn công thì nó lại đón đầu trước những thân cây mà bọn họ sẽ nhảy tới sau đó một cái tát đập gãy thân cây. Thân cây bị đánh gãy đổ khiến cho khả năng giữ thăng bằng và di chuyển của mấy người bọn họ bị hạn chế đi rất nhiều, hơn nữa đám lang yêu kia còn không ngừng công kích. Ngay cả Lạc Long và Lạc Vân trước tình cảnh này cũng có chút giật gấu vá vai còn riêng Nhân Long kia thì có chút không ổn, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành đồ ăn trong miệng yêu thú. Thế nhưng khi hắn sắp bị đám phong nhận sát lang đánh trúng thì Lạc Long bỗng cảm nhận được khí chất trên người hắn có một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, khiến cho người ta có một cảm giác tang thương khó nói nên lời. Cước bộ của hắn bỗng chốc trở nên vô cùng linh hoạt quỷ dị đạp lên đầu của một đầu lang yêu sắp cắn trúng hắn mà chạy đi, trong lúc trốn chạy hắn ngẫu nhiên sẽ lấy ra trọng kiếm của mình đánh bay yêu thú cản đường. Lạc Long nhếch mép nhìn hắn cười, trong miệng vội vã hô lên:

-Nhân huynh mau đón lấy Tử Y cô nương.

Nói rồi hắn đẩy nàng qua cho đối phương, Nhân Long cũng ngay lập tức đón lấy nàng, cũng không dám dừng lại cước bộ mà vẫn liên tục tránh né. Hắn lại chỉ tay về phía bên trái mà nói tiếp:

-Đi theo hướng này sẽ có thể đến được địa điểm được đánh dấu trên tàng bảo đồ, mấy người phải hết sức cẩn thận, ta sẽ theo sau. A Vân, muội cũng đi theo bọn họ đi, nếu như ta rất lâu còn chưa quay lại thì sau khi lấy được bảo tàng muội hãy về Tử Dương thành trước đợi ta.

Nàng ta gật gật đầu với hắn rồi cùng với hai người Nhân Long cùng nhau chạy về hướng mà hắn chỉ cho bọn họ còn bản thân hắn thì chạy theo một hướng ngược lại. Dĩ nhiên hắn một người không thể có sức hấp dẫn lớn bằng ba người bọn họ được, vì vậy nên ngoại trừ kim giáp tinh sư vẫn đuổi theo hắn thì toàn bộ đám lang yêu kia bao gồm cả thủ lĩnh lang yêu đều đuổi theo ba người bọn họ. Điều này đã nằm trong dự đoán của hắn rồi, hắn lấy ra trong người một bình ngọc bên trong có chứa một loại chất lỏng màu phấn hồng rồi rắc lên người mình. Lập tức đám lang yêu vừa mới chạy ra xa hắn và cả sư yêu đang đuổi theo hắn trong mắt đều nổi lên một tầng huyết sắc, bọn chúng như phát điên đồng loạt đuổi theo hắn, một bộ quyết tâm phải đuổi theo bằng được hắn sau đó điên cuồng mà cắn xé thân thể hắn ra. Đây là một lại dược dịch do hắn luyện chế ra gọi là dẫn yêu dịch, là một loại hương dịch phát tán ra một loại mùi thơm đặc trưng có thể khiến cho yêu thú phát cuồng mà đuổi theo, nếu như yêu thú dưới tôn cấp thì không thể nào cưỡng lại được dược hương này. Tốc độ của đám yêu thú hiện tại đã tăng mạnh lên, trong miệng liên tiếp phát ra tiếng gầm gừ dữ tợn đối với hắn. Nếu đổi lại là Lạc Vân ở đây thì chưa chắc đã có thể nhẹ nhàng mà chạy thoát nhưng hắn thì lại khác, vừa rồi còn phải ôm theo một người mà chạy trốn nhưng hắn còn tỏ ra nhẹ nhàng, bây giờ hắn chỉ còn lại một người tất nhiên hành động sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Hắn thu lại luyện thể y vào trong não hải, lập tức cả người trở nên vô cùng nhẹ nhõm, nếu để Lạc Vân biết đến bây giờ hắn mới thu bộ y phục nặng mấy ngàn cân kia đi thì chắc sẽ kinh ngạc chết mất. Hắn thi triển Khinh Thân bộ kết hợp với Ngự Phong bộ, cả người giống như một làn sương, lại giống như một cơn gió phiêu phù trên những cành cây, chợt trái chợt phải khiến cho đám yêu thú không có cách nào có thể chạm được tới dù chỉ là một sợi lông tơ của hắn. Thế nhưng hắn đã tính sai một việc rồi, việc liên tục trốn chạy trong rừng rậm đã khiến hắn đi qua địa bàn của rất nhiều yêu thú khác, bọn chúng ngửi được mùi hương của dẫn yêu dịch trên người hắn thì cũng tham gia vào đoàn đội yêu thú đuổi giết hắn, khiến cho số lượng yêu thú chỉ sau một nén nhang đã tăng lên gấp ba lần. Trong số yêu thú này lại xuất hiện một đầu xà thú dài hơn bốn thước, thân thể lớn bằng bắp chân của một người trưởng thành. Điểm đáng sợ của xà yêu này chính là nó có thể di chuyển qua lại trên những cành đại thụ, hơn nữa tốc độ và độ linh hoạt so với hắn thì cũng không thua kém là bao. Lạc Long thầm kêu không ổn, cứ như vậy thì hắn sớm muộn gì cũng bị kiệt sức không thể tiếp tục trốn chạy, đến lúc đó thì mạng cũng không còn nữa rồi. Hắn nhún người một cái, thi triển Ngự Phong bộ nhảy lên cao đến hơn ba mươi thước, sau đó dùng Đạp không bộ tiếp tục đưa thân thể lên rất xa so với mặt đất. Hai mắt của hắn nhanh chóng đảo qua bốn phía xung quanh, rất nhanh liền đã phát hiện cách hắn khoảng hai ba dặm có một vách núi dựng đứng cao đến hơn trăm thước. Trong mắt của hắn bắn ra tinh quang, chân hắn đạp vào không khí thi triển Đạp Phong bộ, cả người lao về phía sau hướng thẳng tới vách núi kia. Chỉ tiếc với thực lực của hắn hiện tại chỉ có thể thi triển tối đa ba lần Đạp Phong bộ, vừa rồi hắn đã dùng hai lần rồi. Thân thể hắn chuẩn bị đáp xuống một cành cây thì công kích của yêu thú bên dưới đã ồ ạt ập tới, hắn thi triển Đạp Phong bộ lần cuối cùng đổi hướng rơi xuống một cành cây khác sau đó lại kết hợp Khinh Thân bộ và Ngự Phong bộ. Thân thể hắn qua lại liên tục đổi hướng di chuyển trên những cây đại thụ, mất gần một tuần nhang mới tới gần được vị trí vách núi kia. Hắn lấy ra một viên chân khí đan ra bỏ vào trong miệng rồi sau đó liều mạng luyện hóa đan dược. Nội lực trong cơ thể hắn lúc này sau ba lần thi triển đạp không bộ đã gần như khô kiệt rồi, nếu như không cấp tốc bổ sung thì cho dù có tới được vách núi kia cũng vô dụng. Sau khi chân khí đan đi vào trong bụng của hắn thì liền phân rã, tỏa ra vô số luồng chân khí đi vào khắp cơ thể của hắn. Lạc Long cảm thấy lúc này cơ bắp toàn thân như bị căng cứng, kinh mạch cũng bị phồng lên, hắn biết đây không phải là việc tốt nhưng hắn đã hết cách rồi. Tu vi của hắn bây giờ mới chỉ là luyện cốt cảnh sơ kỳ mà thôi, trong khi tu luyện giả phải đạt tới luyện tủy cảnh đỉnh phong mới có thể sơ bộ vận dụng chân khí. Cũng may thân thể của hắn mạnh mẽ hơn luyện tủy cảnh đỉnh phong rất nhiều nên cho dù đẳng cấp tu vi không đủ, không thể luyện hóa được số chân khí kia nhưng hắn có thể tạm thời lưu trữ chân khí tại các bộ vị trên cơ thể. Hắn vận chân khí vào hai chân, nhún một cái rồi nhảy sang bên cành cây tiếp theo.

-Rầm!

Một bước vừa rồi hắn khống chế lực đạo không được tốt nên khiến cho thân thể đi quá xa, không tự chủ được mà đâm sầm vào thân một cây đại thụ, cũng may thân thể của hắn đủ cứng rắn nên trực tiếp xuyên qua, lưu lại một cái hố hình người ở giữa thân cây. Việc này cũng khiến cho tính toán di chuyển của hắn thất bại, lập tức bị một đầu phong nhận sát lang một cái tát đập trúng, cả người hắn như đạn pháo ngã bay ra phía sau. Cũng may vừa rồi hắn đã kịp chuyển hóa chân khí thành hàn băng khải giáp trước ngực nên cũng không có thụ thương nghiêm trọng, hai tay hắn đón lấy một cành cây rồi đu người lên tiếp tục chạy trốn.

-Khốn kiếp, chân khí này cũng quá khó sử dụng đi.

Mặc dù lý giải của hắn đối với chân khí đã rất sâu sắc nhưng nói gì thì đây cũng là lần đầu tiên hắn vận dụng chân khí, có chút sai sót cũng là dễ hiểu. Nhưng ngộ tính của hắn rất tốt, hắn rất nhanh liền nắm bắt được trọng điểm, mỗi một bước mà hắn phóng ra thì chân khí trong người lại càng được hắn sử dụng thành thạo. Sau một hồi thì hắn liền chân chính hiểu rõ phương pháp vận dụng chân khí, mỗi một bước đều vô cùng tinh chuẩn hơn nữa tốc độ càng là nhanh gấp đôi lúc trước, cước bộ lại càng trở nên linh hoạt hơn. Bây giờ hắn đã có thể thong dong mà né tránh toàn bộ công kích của yêu thú, cũng tránh được rất nhiều đường vòng, trực tiếp một đường hướng thẳng tới vị trí vách núi kia. Không lâu sau trước mắt hắn đã là một vách núi dựng đứng cao không thấy đỉnh, hắn mừng rỡ vận chân khí lên hai chân rồi thi triển Ngự Phong bộ nhảy lên không trung, sau đó lại liên tiếp thi triển hai lần Đạp Phong bộ tiếp cận vách đá. Vạn Hình Binh từ trong cơ thể được hắn lấy ra lập tức hóa thành một thanh trường kiếm cắm sâu vào vách đá cố định tại trên đó, vị trí cách mặt đất ước chừng khoảng hơn tám mươi thước. Đám yêu thú ở phía dưới nhao nhao lao lên nhưng tối đa đều chỉ lên được năm mươi thước, còn cách vị trí của hắn rất xa. Vách núi này lại rất phẳng, không có điểm nhô ra nên bọn chúng có thể bám vào để lấy đà nên vừa chạm vào mặt núi đá thì đều phải rơi xuống.

-Hừ, ta xem các người còn đuổi theo được nữa không, mau mau cút đi.

Lạc Long đứng trên thân kiếm nhìn xuống dưới hừ lạnh thầm mắng một tiếng. Thế nhưng đám yêu thú kia sau một hồi cố gắng không có tác dụng lại phủ phục xuống nằm phía dưới vách núi, hai mắt huyết hồng vẫn đang chằm chằm nhìn vào thân ảnh của hắn.

-Ta kháo, các ngươi còn không mau cút đi, định ở đó chờ lão tử đến bao giờ?

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.