Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rắn?

Phiên bản Dịch · 1237 chữ

Dịch: Thượng Quan Tiểu Phong

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

---------------

Mỗi loài động vật trong tự nhiên đều có lãnh thổ riêng. Loài rắn thì rất thích những nơi ẩm ướt, có nhiều nước.

Sở Phong ngẩng đầu nhìn thác nước cao tới năm sáu trăm mét. Hắn nghĩ áp lực nước từ độ cao này sẽ khiến các loài động vật lưỡng cư không sống trong hồ được.

"Ổn rồi, em có thể đi lấy nước đi."- Sở Phong vỗ nhẹ vai Vân Hân.

Hắn rút chiếc gậy gỗ ra khỏi mặt nước, nhìn địa hình xung quanh tìm một nơi làm chỗ trú ẩn cho hai người.

"Cuối cùng cũng có nước uống rồi."- Vân Hân vui mừng, đưa chiếc nồi thép xuống múc nước, sau đó đưa lên miệng.

"Khoan đã, em đừng uống vội."- Sở Phong vội vàng ngăn Vân Hân lại.

"Sao thế?"- Vân Hân ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, hai tay vẫn giữ chặt cái nồi thép.

"Chúng ta phải đun sôi nước lên rồi mới uống."- Sở Phong thở dài, đón lấy nồi nước từ Vân Hân, nước trong vắt, hắn giải thích: "Nước ở đây có rất nhiều vi khuẩn, chúng ta cẩn thận vẫn hơn."

Trong điều kiện tự nhiên, không cần biết thế nào nhưng cứ phải đun sôi nước rồi mới được uống. Một vạn điều không sợ, chỉ sợ duy nhất một điều là bị nhiễm ký sinh trùng, sẽ vô cùng khốn khổ.

Trong các chương trình sinh tồn khác, người chơi có thể tùy tiện uống nước kiếm được vì đằng sau họ luôn có một đội ngũ hỗ trợ, có thể kịp thời chữa trị trong trường hợp xấu nhất xảy ra, hơn nữa những chương trình đó đều diễn ra trong thời gian ngắn.

Chương trình này thì không hề được bất cứ sự trợ giúp nào trừ khi bỏ cuộc. Vì vậy muốn sinh tồn tại nơi này trong suốt một năm, cần phải chú ý đến vấn đề này.

"Em khát quá nên suýt chút nữa quên mất."- Vân Hân rùng mình, mặt lộ vẻ sợ hãi.

Con người nếu quá khát sẽ chẳng suy nghĩ được gì nhiều, chỉ hành động theo bản năng để thỏa mãn cơn khát thôi.

"Đi, chúng ta tìm chỗ nào nhóm lửa."- Nhìn đôi môi khô nứt nẻ của Vân Hân, Sở Phong kéo cô đi về phía Bắc.

Lúc nãy khi quan sát xung quanh, Sở Phong phát hiện một nơi rất thích hợp, có thể xây dựng nơi trú ẩn cho hai người, hơn nữa nơi đó không cách nguồn nước quá xa.

Đi một lúc, họ tới một bãi đất trống có nhiều đá sỏi ngổn ngang. Lúc này mặt trời đã lên tới đỉnh đầu.

"Bây giờ chắc đến giữa trưa rồi."- Sở Phong ngắm nhìn bầu trời sau đó đưa mắt quan sát địa hình rồi nhận ra khoảng mười mét quanh đây toàn là đá, lớn nhỏ đều có cả.

"Chúng ta sẽ ở đây sao ?"- Vân Hân nhìn quanh chỉ thấy đá ngổn ngang, nghĩ đây chẳng phải nơi trú ẩn hợp lý.

"Đúng vậy, anh thấy chỗ này khá tốt, địa hình tương đối cao."- Sở Phong giải thích.

"Tại sao không ở trong rừng? Ở đó có nhiều nguyên liệu cho chúng ta dựng nơi trú ẩn."- Vân Hân tò mò hỏi Sở Phong.

"Trong rừng có quá nhiều cây cối, độ ẩm lại lớn. Chúng ta ở đây một năm đương nhiên phải ở nơi có ánh nắng mặt trời để còn phơi đồ. Như thế sẽ tốt hơn."- Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Dù sao nơi này là một hòn đảo giữa biển, nhất định sẽ có mưa nhiều. Nếu như dựng nơi trú ẩn trong rừng, quần áo rất khó phơi khô.

"Em hiểu rồi."- Vân Hân có lẽ đã hiểu, cô biết kiến thức sinh tồn tự nhiên của mình quá ít.

"Anh đi đánh lửa đây."- Nói xong, Sở Phong nhặt cành cây khô từ những viên đá dưới đất kia: "So với cây trong rừng thì cành cây khô ở đây thừa sức làm củi nhóm lửa."

Trong rừng hơi ẩm rất cao, cành cây đều bị ẩm, rất khó nhóm lửa. Còn những cành khô ở bãi đá này đã được phơi nắng, rất dễ bén lửa.

"Em phụ anh nhặt củi."- Vân Hân mau chóng giúpở Phong nhặt ra những cành cây khô trên bãi đá, dồn chúng vào một chỗ.

"Trước khi đánh lửa thì phải làm cái này đã."- Sở Phong dùng dao cắt vào cành cây, tạo ra nhiều mạt gỗ vụn. Sau đó hắn đem những mạt gỗ đó vun lại giống hình một chiếc tổ chim. Muốn đánh lửa thì cần phải có vật bắt lửa mà mạt gỗ bắt lửa rất hiệu quả.

Tiếp đó hắn dùng dao làm một ván gỗ bằng phẳng, trên bề mặt khoét một lỗ nhỏ, tạo thêm 2 rãnh ngay tại lỗ nhỏ đó hợp với nhau thành hình chữ "V" ngược.

"Em tìm một cái gậy cứng."- Hắn ngoái đầu tìm và lấy một cây gậy có đầu nhỏ bằng ngón tay trỏ.

Ngẩng lên thấy Vân Hân vẫn đứng nhìn, hai tay ôm một đống củi khô, hắn nhắc: "Em bỏ xuống đi, ngồi xuống nghỉ một lát đã."

"Vâng." - Vân Hân buông đống củi xuống, ngồi gần Sở Phong.

"Anh đánh lửa đây."- Sở Phong mang những mạt gỗ ban nãy đặt lên trên ván gỗ, sau đó hắn lấy chân đạp ván gỗ để cố định tấm ván rồi dùng gậy đưa vào cái lỗ nhỏ đã đục sẵn, hai tay dùng sức vê thật nhanh thanh gỗ.

"Rột rột rột ..."

Gậy gỗ và tấm ván cọ sát với nhau, cứ như vậy sau vài phút, cái lỗ nhỏ đã chuyển thành màu đen, một luồng khói nhỏ bốc lên.

"A! Có khói rồi"- Vân Hân vui mừng reo lên. Cô chưa từng được chứng kiến điều này trước đó.

"Vẫn chưa được đâu."- Sở Phong nói nhỏ, hai tay càng cố gắng dùng sức, tăng tốc xoay xoay cái gậy.

"..." Vân Hân ngước nhìn Sở Phong, trên trán anh lấm tấm mồ hôi. Cô đưa tay nhẹ nhàng lau mồ hôi cho hắn.

Hình ảnh này được phát sóng trực tiếp tới hàng ngàn khán giả đang theo dõi chương trình.

"Ôi ôi... Tôi có cảm giác đang xem một bộ phim tình cảm lãng mạn chứ không phải chương trình sống còn nữa rồi."

"Cô bé kia dễ thương quá."

"Mẹ ơi con muốn cưới cô gái kia."

"Xoay xoay......"

"..."

Các giám sát viên trong phòng cũng theo dõi màn đánh lửa qua màn hình.

Hà Minh mỉm cười, hỏi Vương Lâm: "Vương tiên sinh, ông nghĩ sao về màn đánh lửa của Sở Phong?"

"Khụ khụ... Sở Phong khoan gỗ để đánh lửa là một cách rất hiệu quả và bài bản." - Vương Lâm ho nhẹ một tiếng, anh nghĩ mình có nên đi sinh tồn một chuyến nữa để tìm vợ không ?

"Wow! Đây đúng là thanh mai trúc mã mà."- Tinh Nguyệt nhìn màn hình ngưỡng mộ.

"..." Tề Vi Đình chỉ im lặng, uống một ngụm nước nhỏ rồi nhíu mày một cái. Nước này khó uống vậy sao???

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 765

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.