Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ không biết sợ

Phiên bản Dịch · 1263 chữ

Dịch: Thượng Quan Tiểu Phong

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-------------------

Trên màn hình là cảnh phát trực tiếp từ khu vực khác, đã có người bỏ cuộc. Mọi người đang thảo luận về việc này.

"Tôi chưa nghĩ đến trường hợp này sẽ xảy ra. Mới có hai giờ đồng hồ trôi qua mà đã có đội xin rút khỏi chương trình."- Hà Minh vừa nói vừa nhìn lên màn hình đang chiếu cảnh một người đang bấm điện thoại vệ tinh xin rút lui.

"Họ chỉ là hai người bình thường, không có kinh nghiệm sinh tồn hoang dã, xin rút lui là điều vô cùng bình thường."- Vương Lâm tỏ ra không bận tâm về vấn đề này.

Là một người nổi tiếng với những kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã, Vương Lâm cũng đã từng tham gia chương trình tương tự như "365 ngày Sinh tồn hoang dã", chỉ có điều khác biệt là chương trình đó không kéo dài như thế này. Chương trình dài nhất Vương Lâm từng tham gia cũng chỉ trong ba tháng.

Kể cả những người đã có kinh nghiệm sinh tồn vẫn có thể bỏ cuộc sau ngày đầu tiên, là do họ không đủ ý chí để vượt qua. Chưa nói đến những người không có kinh nghiệm, chuyện này vô cùng bình thường.

"Ồ, Vương tiên sinh đã gặp trường hợp này rồi sao ?"- Cặp mắt Hà Minh sáng lên, có lẽ đây là đề tài tốt sẽ thu hút mọi người, có thể làm chương trình hấp dẫn hơn.

"Đúng vậy, trước tôi đã gặp trường hợp này rồi."- Vương Lâm khoanh tay trước ngực, bình thản nói: "Lúc trước tôi có tham gia chương trình dành cho những người có đam mê sinh tồn nơi hoang dã. Họ có rất nhiều kinh nghiệm, nhưng khi phát hiện ra dấu chân gấu, họ liền xin rút lui khỏi chương trình vì quá sợ."

Vừa nói, Vương Lâm vừa nhìn Ngô Tinh Nguyệt, người đang chăm chú lắng nghe.

Vương Lâm cười nói thêm: "Còn có một số người, giống như những người bỏ cuộc trong chương trình hôm nay, với một ít đồ dùng được mang theo, họ không thích nghi được với sự khắc nghiệt của thiên nhiên nên bỏ cuộc ngay sau khi chương trình bắt đầu."

Vương Lâm còn muốn nói thêm nhưng bỗng nghe thấy tiếng đạo diễn từ phía sau cánh gà nhắc nhở: "Mau mau chuyển đề tài mới, tôi muốn chuyển sang cảnh quay tiếp theo."

Hà Minh cầm micro nhanh chóng chuyển chủ đề: "Chúng ta cùng theo dõi những người còn lại."

Cảnh quay lập tức thay đổi, trên màn mình hiện giờ là hình ảnh của chàng trai da ngăm đen và cô gái với vẻ mặt lo lắng.

"..." Hà Minh tiếp tục dẫn dắt khán giả với một nụ cười: "Chúng ta cùng theo dõi đôi bạn trẻ Sở Phong và Vân Hân nào."

"Ý chí bọn họ thật tốt." - Vương Lâm nhận xét, nhìn lên màn hình thấy hai người vẫn cố gắng tiến về phía trước.

"Ôi, bọn họ phát hiện ra một con gấu thì phải?" - Tinh Nguyệt sửng sốt nói.

"Vương tiên sinh, ông đoán rằng họ sẽ tiếp tục hay sẽ rút lui khỏi chương trình?"- Hà Minh hỏi Vương Lâm.

Máy bay điều khiển từ xa đưa ống kính lại gần mặt đất, ghi hình trực tiếp dấu vết con gấu để lại mà hai người đã phát hiện ra.

"Sở Phong nói rất đúng, đây là phân gấu mới thải ra cách đây không lâu." - Vương Lâm hơi ngạc nhiên, phải là thợ săn có rất nhiều kinh nghiệm mới nhận ra điều này được.

"Vậy là Sở Phong đúng rồi?"- Tinh Nguyệt ngạc nhiên hỏi lại.

"Đúng vậy."- Vương Lâm gật đầu đáp. Trong màn hình, Sở Phong đang nói muốn giết con gấu này.

Vương Lâm lắc đầu, nói tiếp: "Hai người này đúng là nghé con thì không sợ hổ, không biết việc đó rất nguy hiểm. Chắc hẳn hai người này không biết lúc lũ gấu mất bình tĩnh nó khủng khiếp như thế nào."

"Những con gấu đáng sợ vậy sao ?"- Hà Minh nhíu mày hỏi.

"Đúng vậy, vô cùng đáng sợ. Nếu là tôi, tôi sẽ tìm cách tránh xa ra thì hơn, nếu chưa muốn bỏ cuộc."

Mặt Vương Lâm nghiêm túc hơn hẳn, ông nghiêm giọng nói: "Nếu hai người họ biết rằng lũ gấu nguy hiểm tới mức nào thì có lẽ sẽ biết sợ mà rút lui sớm thôi."

"Thì ra là vậy."- Hà Minh đồng tình với Vương Lâm. Rồi quay sang Tề Vi Đình hỏi nhỏ:

"Vi Đình, nếu cô ở trong trường hợp này, cô sẽ làm gì ?"

"Tất nhiên là bỏ đi rồi."- Vi Đình bình thản trả lời.

"Có vẻ như con gấu còn đáng sợ hơn những gì chúng ta tưởng tượng."- Hà Minh hạ giọng.

"Tôi nghĩ hai người họ không vượt qua đêm nay đâu." - Vương Lâm lắc đầu, tỏ thái độ không đánh giá cao hai người.

...

Lúc này trong rừng, Sở Phong và Vân Hân đang cố gắng tìm kiếm nguồn nước. Họ đang đi được một lúc thì Vân Hân dừng lại:

"Sở Phong, anh nghe xem."- Vân Hân níu tay Sở Phong, ngước đầu, nhíu mày cố gắng lắng nghe xung quanh.

"Sao?" - Sở Phong nắm chặt chiếc dao trong tay, cẩn thận quan sát xung quanh. Hắn không phát hiện ra điều gì lạ thường mới hỏi Vân Hân: "Em phát hiện thấy gì sao?"

"Phía kia, bên kia có tiếng động."- Vân Hân vui mừng, chỉ tay về hướng Bắc và nói: "Giống như ... Giống như tiếng nước chảy ấy."

"Đi, chúng ta đi xem sao."- Sở Phong rất tin vào thính giác Vân Hân, cầm dao chặt cây phía trước mở đường.

Cứ như vậy, Sở Phong dùng dao chặt hết cây và dây leo, tạo thành một con đường nhỏ. Hai người đi về phía Bắc chừng năm sáu phút bỗng thấy cách đó không xa có một thác nước nhỏ.

"Nước, có nước rồi."- Vân Hân vui mừng reo lên, lấy chiếc nồi thép đang đội trên đầu xuống định chạy tới lấy nước.

"Khoan đã, đừng vội."- Sở Phong túm mũ sau áo Vân Hân kéo lại.

"Chúng ta phải quan sát kỹ, cẩn thận xung quanh có thú hoang."

Trong thiên nhiên, nguồn nước chính là sự sống, tất cả động vật đều tìm nước để uống. Đó là lý do vì sao những loài động vật ăn thịt thường hay ẩn nấp xung quanh nguồn nước.

"Vâng."- Vân Hân chạy ra phía sau Sở Phong.

Sở Phong dùng dao, chặt lấy một cành cây, bỏ đi lá và cành nhỏ xung quanh làm thành một cây gậy dài tầm hai mét.

"Vút vút vút ..."

Sở Phong dùng gậy gỗ đập mạnh vào những bụi cây xung quanh. Tại nơi hoang dã này, cẩn thận bao nhiêu cũng không thừa. Chỉ cần sơ suất một chút liền có thể mất mạng ngay và lúc nguy hiểm nhất chính là lúc ta mất cảnh giác.

"Đi theo anh."- Sở Phong kéo tay Vân Hân đi về phía thác nước. Bên dưới thác nước là một vũng nước rộng chừng hai mét, nước bên trong rất trong. Hắn dùng gậy chọc nhiều phát xuống dưới nước, không phát hiện có rắn mới thấy yên tâm hơn chút.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 740

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.