Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lửa cháy

Phiên bản Dịch · 1334 chữ

Dịch: Phật Gia

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-------------------

Sau khi Vân Hân lau mồ hôi cho Sở Phong, cô nhìn khuôn mặt đen sì của hắn mà không nhịn được cười thành tiếng.

“Có chuyện gì vậy?” Sở Phong ngạc nhiên. Tay thì vẫn không ngừng chuyển động, hắn ngẩng đầu lên ngắm nhìn nụ cười rạng rỡ của Vân Hân. Hắn có chút ngại ngùng hỏi:

“Sao tự nhiên lại cười lên như vậy chứ? Có gì vui sao?”

“Không có gì đâu”. Vân Hân khẽ mỉm cười lắc đầu, cô quay người lấy từ trong túi ngủ ra một chiếc quần vừa rộng, vừa dài.

“Sở Phong, em tháo chiếc quần này ra đây?” Vân Hân quay đầu lại hỏi.

“Cứ tháo nó ra đi, nhưng giữ lại những chỉ là tốt nhất”. Sở Phong nói.

“Vâng!” Nói xong, bàn tay nhỏ bé cầm con dao bổ củi một cách khó khăn, men theo từng đường may để tháo. Vì không để chỉ bị đứt, Vân Hân dùng dao bổ củi nạo một cây gai gỗ, sau đó chậm rãi khêu từng đường may.

Sở Phong nhìn dáng vẻ làm việc chăm chú của thiếu nữ, hắn cúi đầu dùng thêm sức xoay tròn gậy gỗ, khói càng lúc càng dày đặc.

Gậy gỗ cùng tấm ván ma sát mài ra bột phấn màu đen nhỏ li ti từ khe hở chữ “V” rơi xuống bên dưới. Theo sự di chuyển của chiếc gậy, bột phấn nhỏ li ti đó rơi vào mồi lửa trên tấm ván tạo ra tiếng kêu “Tạch, Tạch, Tạch......”

Cuối cùng, Sở Phong thấy bột phấn đã đủ nhiều, khói cũng dần bốc lên. Hắn đem tấm ván và cây gậy để qua một bên, hai tay dâng mồi lửa, lấy bột phấn đặt vào bên trong, sau đó từ từ thổi, đều đều nhưng mạnh mẽ. Khói ngày càng nhiều lên, từ khe hở của mảnh gỗ vụn có thể thấy những đốm lửa nhỏ bên trong. Tiếp đó một ngọn lửa cháy sáng rực lên.

“Lửa cháy lên rồi”. Sở Phong phấn khích hô lên, hắn đem gỗ vụn để dưới đất, tiếp đó đặt gậy nhỏ đã chuẩn bị sẵn lên trên, ngọn lửa cứ như vậy mà bùng cháy.

Vân Hân thấy lửa cháy lên, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Lửa có thể chấn nhiếp dã thú, ban đêm có lửa sẽ an toàn, quan trọng là có thể nấu nước uống.

“Chúng ta nên dựng một cái giá đỡ trước”. Sở Phong nhanh nhẹn lấy dao bổ củi chặt những cây gỗ dài, tiếp đó lấy dây leo buộc chúng lại tạo thành một cái giá đỡ hình “kim tự tháp”.

“Làm thêm cái móc gỗ nữa là nấu nước được rồi.” Sở Phong hào hứng nói thêm.

Sau đó, hắn tìm một cây có phần chạc gỗ, thoắt cái đã làm xong cái móc. Sau đó dùng dây leo cột vào, treo lên trên giá đỡ.

Hắn treo nồi sắt lên móc gỗ, khẽ cười nói: "Có thể nấu nước được rồi!"

Sau khi làm xong, gánh nặng trong lòng Sở Phong gần như tan biến, có nước, có lửa, và còn có thể dựng một túp lều để ở.

Ngoại trừ đồ ăn ra, ngày đầu tiên đã làm xong hết những việc quan trọng, đây có thể coi là một khởi đầu tốt đẹp đi.

“Sở Phong, những dây sợi này dùng câu cá được không?” Vân Hân hỏi nhưng tay vẫn nhanh nhẹn, nàng dùng một cây gỗ để cuộn những sợi chỉ vào.

“Câu cá nhỏ thì được, chứ cá lớn thì không được đâu!” Sở Phong lắc lắc đầu, đảo này ở cạnh ven biển có thể câu cá, nhưng lại không có móc để câu.

Điểm đến đầu tiên của chương trình này lại là hải đảo. Đây là điều mà Sở Phong không hề nghĩ tới, hắn còn tưởng sẽ chọn những nơi rừng rậm núi sâu ở trong nước.

“Vậy cứ giữ chúng lại để may quần áo đi”. Vân Hân đáp.

“Không có kim để may đâu.” Sở Phong bất đắc dĩ nói.

“Không sao, buổi tối ta dùng dao gọt gỗ thành một cây kim, chỉ là hơi khó đục lỗ thôi”. Vân Hân lạc quan nói.

“Được, vậy em trông chừng lửa, để anh đi tìm chút củi mang về”. Sở Phong nói rồi đứng dậy. Hắn nhìn đám cây khô xung quanh, củi khô này có thể giữ lại làm củi đốn lửa, dựng lều thì ta có thể dùng gỗ ẩm thay thế.

“Anh đừng đi xa quá”. Vân Hân quan tâm căn dặn.

“Sẽ không đi xa lắm đâu, anh sẽ lấy củi gần ngay đây thôi.” Sở Phong trấn an. Hắn sẽ không để Vân Hân rời khỏi tầm mắt mình quá lâu.

Vân Hân là người hiểu chuyện, cô nhẹ nhàng nói: "Vậy anh đi đi."

Nói xong, cô cúi đầu tiếp tục tháo cái quần.

Cái quần này là tấm vải mà hai người sẽ phải thay phiên nhau dùng trong một năm. Cô phải tính toán thật kĩ xem nên dùng nó như thế nào.

Cách dựng lều cũng rất quan trọng, bởi không biết trước được lúc nào trời sẽ đổ mưa, nếu bị dầm mưa ở một nơi hoang vu như thế này, mà không có biện pháp xử lý kịp thời thì khả năng sinh bệnh ắt hẳn lên tới chín mười phần.

Sở Phong đi không xa. Hắn vào bụi cây ngay gần đó chặt củi, hắn chọn những cây to tầm bằng cánh tay, vừa dễ chặt mà cũng không quá nặng.

Đã hơn nửa giờ trôi qua, Sở Phong chặt liên tiếp hơn chục cây gỗ, cột trước một bó, rồi kéo về dựng lên tảng đá. Hắn mệt tới nỗi mồ hôi nhễ nhại, khát khô cả cổ họng.

Vân Hân bưng nồi sắt đi tới.

“Này, uống nước đi.”

Sở Phong uống một ngụm và hỏi:

“Em đã uống chưa?”

“Em uống rồi.” Vân Hân đặt nồi lên phía trước, cô đợi nước đun sôi sau đó lấy xẻng công binh làm quạt, đợi cho nước nguội dần đi.

Sở Phong lúc này mới có thời gian ngắm nhìn đôi môi đỏ thắm của Vân Hân. Ngay sau đó, hắn giật mình trở về với hiện tại thì biết trên tay mình là nồi sắt ấm, hắn im lặng và bắt đầu uống từng ngụm nước lớn.

“Anh muốn xây dựng nơi ở như thế nào?” Vân Hân tò mò hỏi.

Trong lòng Sở Phong đã sớm lên kế hoạch, hắn nói: "Dựng một túp lều hình chữ nhân."

Vân Hân chỉ vào tảng đá lớn cách đó vài mét, hào hứng nói:

“Chúng ta sẽ dựng một túp lều dựa vào tảng đá lớn bên cạnh, như vậy có lẽ sẽ dễ hơn một chút.”

Tảng đá mà Vân Hân chỉ là tảng đá to nhất trong số những tảng đá ở đây. Nó cao tầm ba mét, dài khoảng bảy đến tám mét, trong đó có một mặt rất bằng phẳng.

“Không được, chỗ đó là nơi để dựng chỗ ở lâu dài. Trước mắt ta chỉ dựng cái lều đơn giản để ở tạm mấy ngày thôi”. Sở Phong ngay lập tức bác bỏ.

“Hiện giờ chúng ta vừa mới vào trong rừng. Vì thế trong đêm đầu tiên không thể làm được một chỗ ở phức tạp như vậy, trước hết về mặt thời gian là đã không kịp rồi”. Hắn phân bua.

Sở Phong nhìn bầu trời và đoán bây giờ khoảng từ một đến hai giờ chiều.

“À, vậy em hiểu rồi!” Vân Hân ngộ ra, vỗ vỗ tay lên đầu và cảm giác hôm nay mình suy nghĩ chậm chạp quá. Sau đó, nàng bất giác đỏ mặt, chẳng lẽ mình hay nghĩ linh tinh làm chỉ số thông minh bị giảm xuống.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 786

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.