Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhặt được một công chúa khó nuôi (2)

Tiểu thuyết gốc · 1303 chữ

Ngày hôm sau, một ngày đẹp trời, đẹp đến nỗi chẳng thấy mặt trời đâu, chỉ thấy mây đen kéo đặc cả bầu trời.

“Dương Mặc, em đói...” Trả lời cô là sự im lặng. Dương Mặc đã đến công ty từ sớm rồi. “Dương Mặc?”

Hạ Phi Tuyết ra khỏi phòng, không thấy Dương Mặc đâu cả. Hình như tối qua hắn có nói hôm nay phải đi sớm thì phải. Hạ Phi Tuyết đành phải tự thân vận động, lục tủ lạnh kiếm đồ ăn.

“Cái tên Dương Mặc này, rõ ràng là kẻ có tiền, tại sao tủ lạnh lại trống trơn thế này chứ!” Bản công chúa đói, mau về mau về.

Đấu tranh tư tưởng một hồi, cô quyết định tự đi mua đồ ăn thôi, đợi Dương Mặc về sẽ tính sổ với hắn.

Hạ Phi Tuyết mặc một bộ đồ đơn giản ra đường, đơn giản đến người ta muốn quỳ. Cô mặc luôn bộ đồ ngủ Pikachu mà đi.

“Em gái Pikachu kia dễ thương quá mày.” Một cậu con trai nói với thằng bạn mình.

“...” Đừng dụ dỗ tao, tao có bạn gái rồi.

“Em gái à, cho anh làm quen được không?” Cậu con trai đó tiến đến gần cô, không quên nhìn cô nhiều một chút.

“Ngươi muốn trèo cao à, bản cung không hứng thú.” Ta đường đường là Ninh Tuyết công chúa, muốn quen sao, còn khuya.

“Em gái này...” Hình như bị thần kinh à?

“Ngươi còn nhìn? Phi lễ!” Nhìn bản cung là phải trả tiền đó. Bản cung biết mình đẹp nhưng không phải muốn nhìn là nhìn đâu.

“Không có nhìn...” Em gái này dễ thương vậy, tiếc là não lại vào nước.

Đừng tưởng bản cung không biết ngươi nghĩ gì. Có ngươi mới thần kinh, bản cung mà thần kinh à. Cả nhà ngươi mới thần kinh, cút lẹ.

Đi mua đồ cũng không yên. Cũng tại tên Dương Mặc kia. Trảm! Nhất định phải trảm!

Hạ Phi Tuyết gần như càng quét cả siêu thị, đồ giao về nhà chất lên cũng được một núi nho nhỏ. Cái núi nho nhổ này của cô khẳng định có nhét chật ba cái tủ lạnh cũng không chứa đủ. Hẳn là nhỏ đi.

Nhân viên giao hàng: “...” Cô em định mua cho dòng họ mười đời nhà cô ăn à. Thật không hiểu nổi tư duy của người có tiền mà.

Tối đến, Hạ Phi Tuyết vẫn chơi game như thường lệ, đợi Dương Mặc về dọn dẹp bãi chiến trường. Chỉ là sao cảm thấy hôm nay ngày như dài hơn.

Vì sao nhà yên tĩnh lạ thường vậy?

Dương Mặc không quản cô nữa à?

Rất tốt! Rất tự giác! Ban thưởng!

Nhưng hình như không đúng, nếu Dương Mặc về rồi thì cô phải biết chứ. Thật không làm người khác hết lo a.

Hạ Phi Tuyết có chút không cam tâm đặt điện thoại xuống, xoay người bước ra phòng khách.

Cạch. Cửa phòng Hạ Phi Tuyết mở ra, đập vào mắt cô là bóng tối. Dương Mặc thật sự chưa về.

Hừ, dám đi chơi bỏ lại bản cung à, chờ ngươi về ta sẽ xử lý ngươi.

Vậy mà đến ngày hôm sau Hạ Phi Tuyết vẫn thấy bãi chiến trường của cô vẫn còn nguyên. Dương Mặc thật sự không về sao?

Hạ Phi Tuyết: “Dương Mặc, anh mau mau về a. Dương Mặc, bản cung lệnh ngươi về ngay a. Dương Mặc… Dương Mặc… mau về a.” Miệng cô cứ liên tục gọi hồn Dương Mặc, vừa gọi vừa lăn lộn trên giường.

Ninh Tuyết công chúa à, cô giữ hình tượng chút đi được không a.

Trưa hôm đó, Hạ Phi Tuyết quyết định cô sẽ đi tìm Dương Mặc. Nhất định phải lôi hắn về trảm a. Dù không trảm cũng phải phạt thật nặng vào mới được a.

“Dương Mặc hắn nói hắn làm ở đâu ấy nhỉ?” Hạ Phi Tuyết cứ đi lòng vòng mãi, cô vốn có để ý đến việc Dương Mặc làm gì ở đâu đâu. Hạ Phi Tuyết chỉ cần biết mỗi ngày đúng giờ hắn đi làm, đúng giờ lại về nấu ăn cho cô. Cô chỉ cần có cơm ngon ăn là được rồi.

Đi ròng rã cả nửa ngày trời cũng tới giờ nghĩ trưa của nhân viên, cũng may Hạ Phi Tuyết đang ở gần công ty của Dương Mặc, lại có nhân viên quen biết cô nên miễn cưỡng xem như sống sót qua buổi trưa.

“Hạ tiểu thư, sao cô lại ở ngoài này?”

“Cô là?” Cô có quen biết cô gái trước mặt này sao? Mà sao cô ta lại biết cô? Thật khó hiểu.

“Tôi là Lục Tình, thư ký của Dương tổng.” Lục Tình nở một nụ cười vừa phải với cô.

“Hắn ở đâu? Bản… Tôi muốn tìm hắn.” Bản cung muốn tìm Dương Mặc, mau mau dẫn đường a!

“Dương tổng? Chẳng phải Dương tổng đang công tác ở thành phố F sao?” Lục Tình có hơi ngạc nhiên, không thể nào Dương tổng nhà cô lại không nói với Hạ Phi Tuyết chuyện hắn đi công tác được.

“Cái gì?” Tên đó đi công tác sao không nói với cô tiếng nào chứ. Trảm! Nhất định phải trảm! Người đâu, trảm a trảm.

Sau đó, nhờ Lục Tình, Hạ Phi Tuyết mới có thể liên lạc được với Dương Mặc. Trước đây, Dương Mặc đã cho Hạ Phi Tuyết biết số điện thoại của mình, thậm chí còn lưu số khi vừa mới mua điện thoại cho cô nữa. Chỉ là Hạ Phi Tuyết cũng chẳng quan tâm mấy, mà thường ngày Dương Mặc cũng không gọi cho Hạ Phi Tuyết, cô cũng không gọi cho Dương Mặc nên thành ra chuyện này đi vào quên lãng.

Rồi thì, ừm, sim cũng bị khóa rồi. Vui thật!

Vui con khỉ chứ vui!

...

“Là ai?” Hạ Phi Tuyết nghe được giọng hắn qua điện thoại, trong lòng chợt có một cảm giác khó tả. Chưa bao giờ cô muốn nghe giọng hắn đến vậy.

Một hồi lâu sau, Hạ Phi Tuyết vẫn không trả lời, Dương Mặc cũng tắt máy luôn. Dương Mặc hắn cũng không biết là số cô, cô mới mua sim mới mà.

Hạ Phi Tuyết lại gọi lại.

“Dương Mặc...” Giọng Phi Tuyết có chút khiến người khác mềm lòng.

“Phi Tuyết? Là em à. Anh còn tưởng có kẻ muốn quấy rối anh chứ. Phi Tuyết? Phi Tuyết, em đâu rồi?”

Vẫn như lần trước, Hạ Phi Tuyết một hồi lâu cũng không trả lời, chỉ khác là Dương Mặc không tắt máy nữa. Phi Tuyết gọi cho hắn, tất nhiên hắn không nỡ tắt máy rồi.

“Dương Mặc, anh đi công tác à?”

“Ừm. Anh đã nói với em mà.” Em gái này bị sao vậy, cứ như hắn bỏ rơi cô không bằng.

“...”

Không nói thêm lời nào, Hạ Phi Tuyết tắt luôn điện thoại, bỏ luôn điện thoại ở một góc.

Nhớ kĩ lại hình như hôm đó Dương Mặc có nói hắn phải đi công tác thì phải. Có điều Hạ Phi Tuyết nào có để ý, cô đang chơi game mà.

Dương Mặc cũng đang rất khó hiểu, làm sao hầu hạ cô em gái này đây? Rõ đang hắn có làm gì sai đâu, sao cô em này lại tắt luôn điện thoại rồi?

Dương Mặc có nghĩ cũng không thể nghĩ được, Hạ Phi Tuyết là vì giận lẫy mới không nói chuyện. Vì sao ư, quá rõ ràng, chính mình không để ý còn quy tội cho hắn. Ừm, được rồi, cô là công chúa, công chúa nói gì cũng đúng.

...

Bạn đang đọc 3000 Thế Giới. sáng tác bởi FYA_NguyetNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi FYA_NguyetNgan
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.