Hôm nay nhân ngày...ngày gì ý nhỉ tự nhiên quên mất tiêu rồi ^^ nên tạo sự kiện cho mọi người tham gia ^^!
Nội dung sự kiện như sau:
Trước khi tham gia các đạo hữu phải like bài viết này mới tính là comment hợp lệ. (Quên like là không có trách ta được à nha )
Mỗi đạo hữu tham gia sẽ viết một hoặc nhiều lời tâm sự, câu chuyện, viết thơ về bản thân hay người quen nào đó hay về chủ đề gì cũng được và nội dung có thể sẽ là nói thật hoặc nói dối tùy sở thích (Mục đích đơn giản là để bạn có thể thoải mái kể về một kỷ niệm gì đó ở đây và không cần bận tâm về nó vì đâu có ai biết nó là đang nói thật hay nói dối đâu nhỉ ...!). Nhớ viết sao cũng được nhưng mà nội dung đừng quá ngắn nhé ^^!(mà cứ viết những gì bản thân thích đi nếu ngắn thì ta sẽ xem xét cho không sao đâu thích là được).
Điều kiện tham gia: Từ luyện khí tầng 5 trở lên ( Dưới luyện khí 5 vẫn có thể tham gia nhưng có được trao thưởng hay không thì tùy duyên nhá ^^!)
Phần thưởng: Khi kết thúc sự kiện các đạo hữu tham gia sẽ được chọn nhận 200 TLT hoặc 2 LT tùy sở thích (Khi bình luận có thể nói luôn là muốn nhận LT hay TLT...quên nói thì ta phát theo cảm hứng thì ráng chịu nha ^^!)
Đặc biệt: Phần thưởng sẽ được nhân đôi cho tất cả mọi người nếu bài viết này đủ 4 lượt like hoặc hơn ở mỗi loại biểu tượng khác nhau....Ngoài ra sẽ nhân 4 phần thưởng cho mọi người nếu bài viết này đủ 8 lượt like hoặc hơn ở mỗi loại biểu tượng khác nhau...! (tính lượt like từ mọi nguồn hi hi)
Giờ thì để ta xung phong làm mẫu kể một câu chuyện kinh dị cho mọi người nghe nha đó là nội dung nãy giờ các đạo hữu vừa đọc là ảo giác đó chứ ta không có đủ điều kiện phát thưởng đâu hi hi...!(Lưu ý nội dung câu chuyện này có thể là nói dối hoặc nói thật nha). Sao nghe có thú vị không nè ^^!...Nội dung câu chuyện là thật hay giả thì có câu trả lời rồi nhỉ...!
---Sự kiện kết thúc vào 24h00 ngày 01/04/2020--- ---Sự kiện kết thúc---
Cảm ơn tất cả các đạo hữu đã vào đây nha...! Lại có thêm một bài viết nữa để có thể lưu dấu chân của những người bạn cả cũ lẫn mới rồi ^^! Tuy ngày cá tháng tư là ngày nói dối nhưng mà có khi những lời nói dối trong ngày này còn thật hơn cả những lời nói mà ta cho là thật trong ngày bình thường nhỉ và lời nói dối thì không phải lúc nào cũng xấu có cả những lời nói dối mang lại cảm xúc chân thật cho ai đó nữa chứ ^^! Vậy nên cho dù là giả hay thật thì điều quan trọng nhất vẫn là cảm xúc của chúng ta...hãy tin tưởng vào bản thân và từ từ tìm ra hạnh phúc cho riêng mình nhé...!
Những nội dung được lưu giữ ở đây cho dù là nói dối hay nói thật thì cũng mang cảm xúc của người viết nên ta sẽ gửi một phần cảm xúc ở đây chia sẻ cho tất cả mọi người thông qua phần thưởng nhé ^^! Vì lười tính...à nhầm...là vì mọi người nên ta sẽ gửi cho mỗi người 200 TLT và 2 LT nhé. Đạo hữu nào nhận TLT thì ta sẽ gửi 400 TLT còn các đạo hữu nhận LT thì sẽ là 4 LT và 1TLT nha(vì có gửi TLT mới kèm theo lời nhắn được hi hi). Chúc mọi người vui vẻ và hạnh phúc nha ^^!
-
Là "vậy" nhưng mà có thể không phải "vậy" nhưng mà cũng có thể là như "vậy" nha ^^! (Nội dung của sự kiện luôn đó hi hi)
-
Thật là khó lường kkk
-
Vì đạo hữu đã ngồi đọc hết nên nếu muốn nhận thưởng thì lấy acc nhỏ vào bình luận ở đây nha ^^!
Cuối cùng sự kiện có thật hay không vậy
-
Câu hỏi cũng có một phần câu trả lời luôn kìa đạo hữu sự kiện có thật hay không thì đến cuối cùng sẽ biết nha ^^!
Ta từng gặp một đứa trẻ bị mù, còn mất đi nhận thức đôi chân... Ta chỉ đến bệnh viện một lần, và chỉ nói chuyện đôi ba câu và hứa khi cậu phẫu thuật thì sẽ đến động viên...
Thật ra ta đã quên, phải nói là không để tâm lắm đến lời hứa đó, thời gian trôi đi mà ta không hề hay biết vẫn có người chờ đợi cái lời hứa dối trá của ta...
Ta sẽ chẳng biết gì cho đến khi một y tá nói ta biết, có người vẫn chờ ta, nói ta nhất định sẽ đến...
Một bức tranh đẹp được tô rất vụng về bởi một đứa trẻ mù, chỉ vì lời hứa bâng quơ mà đem đến hi vọng mờ mịt. Một lời nói dối khiến ai đó phải chờ đợi...
Ta đến khi hiểu thì mới biết một đứa trẻ mù loà như vậy, nhiều người phải nghĩ rằng rất đáng thương nhưng có nhiều người lại chọn tránh xa, vì sao? Ta đến giờ vẫn không hiểu...
Đến giờ ta không có dũng khí đi thăm mộ đứa trẻ đấy... Vì ta là kẻ nói dối...
Ừm, thật ra ta chém đấy... Đừng tin, haha.
-
Đứt dây đàn à
-
trả cảm động lại đây cho ta !!
-
Câu chuyện huynh tạo ra thật hay
-
Sao muội lại cảm thấy là thật nhỉ
-
Cảm động quá
-
Thật ra thì ta nghĩ đứa trẻ ấy cũng đang tự lừa lối bản thân mình đó, nhân vật "ta" thì nói dối để mang hi vọng cho đứa bé...còn đứa bé lại đang tự lừa dối bản thân để mang lại hi vọng cho mình...! Và nhiều người nghĩ rằng đứa trẻ mù lòa đáng thương nhưng cũng có nhiều người lại chọn tránh xa thực ra không cần phải hiểu vì 2 dạng người này giống nhau chỉ khác ở cách thể hiện thôi vì cái đứa trẻ cần không phải là sự thương hại
-
Người thật sự "hiểu" ở đây đôi khi lại là "kẻ nói dối" đó vì cái đứa trẻ cần là sự quan tâm của ai đó dù là thoáng qua... tuy là lời hứa dối trá nhưng hi vọng nó mang lại là thật và đứa bé đã nhận được những gì nó cần khi cuộc nói chuyện giữa hai người bắt đầu rồi ^^...Việc còn lại đơn giản là phối hợp với "kẻ nói dối"(gọi là tiếp tục chơi trò nói dối cho thân thương tình anh em nhỉ ^^) tạo ra sự dối trá đầy hạnh phúc thôi...!
-
Kể như thật
-
DarseiK ·
Hết đứt dây đàn
-
Anh lm em tụt hứng quá nha ~
-
Có thể chuyển lt cho ta. Cảm ơn
-
Ta cũng nghĩ như đạo hữu vậy đó ^^! (có vẻ hiểu ý nhau ghê nhỉ)
Ai muốn muội like dạo thì nhớ cmt bên dưới nha ~ nếu có lòng thì cho muội xin 1 lt cho cx đc, ko cho cx chẳng sao
-
Cho ta 1 like dạo icon mặt lêu lêu ở bài viết lớn với ^^!
-
LụcDương ·
Ta thì chỉ không cần like dạo, chỉ mòn mỏi chờ đợi trái tim của muội thôi...
-
Muốn nhận thưởng thì lấy acc khác vào trả lời ta ở đây nhé ^^!
Ta đã từng yêu say đắm một cô gái,cô ấy cũng yêu ta,hai chúng ta có những kỉ niệm đẹp ở bên nhau.Chúng ta dự định cưới nhau vào và về sống với nhau trong một ngôi nhà nhỏ,một ngôi nhà chỉ có hai ta,chỉ có nến và hoa,chỉ có tiếng cười.Và ngày ấy đã đến,chúng ta đã đăng kí kết hôn,và có một đám cưới nhỏ.Nhưng rồi đến đêm tân hôn ,khi vào giờ động phòng hoa trúc ta mới biết mình dính cú lừa,vì cô ấy là CÚ Có GAI.....
-
Bυηηү ·
Thiện tai .câu chuyện của thí chủ. ....
-
Thật ra cũng không hẳn là cú lừa đâu vì lúc yêu ngươi cô ấy cũng không có nghĩ mình là con trai đâu vì nếu là con trai thì đâu có yêu ngươi (bản thân cô ấy lúc yêu nhau còn không nhận ra giới tính của bản thân thì sao có thể coi là lừa ngươi được)...! Vậy nên chẳng có ai lừa ai cả...không đến với nhau được chỉ là do tình yêu chưa đủ "say đắm" như miêu tả thôi và ngươi cũng nhận được những kỉ niệm đẹp khi ở bên nhau còn gì ^^!
-
Cá tháng tư mà đh,chuyện ta kể làm gì có thật
-
Ta đã like,cho ta nhận tlt nhé
-
Ừ...mà ta cũng chỉ phân tích dựa trên câu chuyện thôi chứ đâu biết thật hay giả đâu ^^!
Thì chuyện là...ngày hôm đó trời mưa,ta đang đi trên đường thì nghe tiếng kêu :Gâu gấu gâu gâu gâu,thấy lạ quá ta dừng lại thì không ngờ đó là con mèo Pussy đang cắn cái mũ rơm của Luffy cạnh nhà Deku.Ta quá ngạc nhiên và quên mất mình đang đi thăm Saitama ở trong Overlord.Ta bước đến gần hơn thì ai ngờ chị Dậu hiện lên và nói:"Điếu mày!" rồi vẽ chiếc lá cuối cùng lên cối xay gió và đi đánh nhau với Đôn-ki-hô-tê.Một lúc sau Chí Phèo đang ngắm trăng phải chạy đi gặp Từ hải vì nghe con tu hú kêu lên vì bị con hổ cắn ở Pác Bó.Xuân Tóc đỏ xin chữ ông Huấn cao xong thì vội chạy theo Lục Vân Tiên để cùng nhau đi dự đám cưới Sơn Tinh với Lang liêu ...
Lúc ta chợt ngộ ra thì đã bị đứng ngoài cửa lớp do ngủ gật trong tiết văn
-
cho ta lt nha
-
Thê tử kể hay a ~
-
quả nhiên Thê nương đồng tâm a ~
-
Đạo hữu đi học về thì nhớ ghé qua đây nhận quà nha đừng ngủ gật đó ^^!
-
ta tới đây ...ủa mà quà đâu
-
Chắc có lẽ là dặn ngày mai đi học về nhớ ghé ấy ^^!
-
2lt nha
-
LụcDương ·
Ta nghi ngờ ngươi xài clone bug like
-
Cầu ông đi qua cầu bà đi lại, xin nốt like cuối
-
đủ 8 like rồi, nick này bị kick rồi, gửi cho ta nick này nhé
-
Like bài viết lớn chứ không phải like cmt nhỏ đâu mà cần gì đủ 8 like ^^! Ừ ta sẽ gửi qua nick đó cho đạo hữu nha, mà nhận LT hay TLT...à quên mất còn câu chuyện kinh dị nữa mà...!
-
nhận lt đi
Ta muốn một lần mình có thể sống thật với bản thân , không cần phải kìm nén nước mắt , không cần phải gắng gượng để trở nên mạnh mẽ
Muốn khóc một lần cho thỏa thích, khóc trước mặt ai đó để thể hiện mình yếu đuối , vì mỗi lần khóc ta đều quay mặt đi hoặc trốn ở một nơi nào đó không người
Mỗi khi buồn muốn được có người an ủi nhưng nhìn quanh lại chẳng thấy ai
Họ chỉ nhìn thấy ta mạnh mẽ , ta cố chấp như một người con trai
Vì vậy , họ nghĩ , ta sẽ không quan tâm những trờ đùa quá trớn , những xúc phạm cá nhân ....
Mỗi lần như vậy , ta đều gục đầu xuống , lặng im mà nhét nước mắt vào lại trong tim
Muốn sống thật lắm nhưng chao ôi chẳng dám xé bỏ tấm mặt nạ đã đeo suốt 8,9 năm
Muốn thét lên lắm nhưng lại sợ rằng mình sẽ không còn " hoàn hảo " , " tốt đẹp " trước mặt người khác
Chỉ muốn có một người bạn đối xử thật lòng nhưng .... thực tế không mộng mơ đến vậy - người bạn suốt 11 năm trời còn không thật ... ta sợ mình sẽ bị lừa dối
Vì muốn mang theo tấm mặt nạ ấy , ta khép kín con người bản thân , lúc nào cũng dương quang rực rỡ , trên môi luôn nở nụ cười nhưng tiếc thay sự vui mừng không đến đáy mắt
Có những đêm nằm mơ ác mộng , tỉnh dậy rồi lại co ro một góc suy ngẫm tương lai
Vì đeo lớp da bọc ngoài kia , ta không biết từ chối người khác , làm cái gì cũng phải suy nghĩ thật lâu , nói ra một lời từ chối lại khó khăn đến vậy
Có đôi lúc sự yếu ớt ấy lộ ra , tâm hồn khép kín ngăn cản ta với mọi người xung quanh - muốn mua một chiếc bánh ở 1 cửa hàng nọ nhưng lại ngại ngùng đứng trước cửa 15 phút cũng chẳng dám vào ....
Có lẽ , sẽ phải rất lâu rất lâu về sau , ta mới chân chính là chính mình , thành công xóa đi cái vỏ bọc đeo suốt 1 thập kỷ
Mong là như vậy .......
Những lời trên đều là nói thật , ta chỉ muốn nói ra nỗi lòng mình thôi ...... có lẽ nhiều đạo hữu sẽ không đọc đến dòng này .....
-
Bịrađảoa ·
muội nhận TLT ạ
-
LụcDương ·
Ha, ta thì ngược lại, ta không ngại nói những điều ta nghĩ, tất nhiên là có chọn lọc. Có lẽ vì vậy mà ta có ít bạn, nhưng họ đều thật lòng..
-
Ta chỉ sợ lúc mà ta không còn nhận ra cả bản thân mình thôi còn nếu biết mình đang mang mặt nạ để che giấu con người thật thì dễ hơn rồi, có bỏ ra hay không là do bản thân quyết định vì nó chỉ là vật trang trí thôi...!
-
Đến một lúc nào đó những người khiến ta phải mang mặt nạ không còn ảnh hưởng tới bản thân được nữa hoặc ít nhất là đối với ta họ không còn quan trọng hay cũng có thể là lúc ta đủ khả năng để tin vào chính mình, tự lo được cho bản thân thì lúc đó chẳng cần phải mang mặt nạ nữa rồi...!
-
Mà muốn mua bánh thì vào mua đi chứ...vì chẳng có chủ cửa hàng bánh nào lại quan tâm tới chiếc mặt nạ đâu...chưa thể tháo mặt nạ ra thì chỉ cần đón nhận điều đơn giản là ta sẽ hạnh phúc khi mua được chiếc bánh và chủ cửa hàng sẽ hạnh phúc khi có người mua bánh của mình thôi ^^!
-
Bịrađảoa ·
❤️ ❤️ ❤️
Hôm nay ngày cá tháng tư
Diễn đàn sung túc từ ngoài vào trong
Mặt thì hớn hở nhưng lòng lại đen
Kỳ này chắc bị lừa một phen
Nhưng thôi cười nhạt coi như số trời
Ngọt ngào cười khuẩy cho đời
Nhưng tâm can giận, tơi bời giọt sương
Ai ơi ngày này hãy thương
Lừa gì thì lừa chứ đừng lừa tình yêu.
P/s: Làm vui - có quà hay không cũng được.
-
Hình như toàn tham gia vui là chính mà nhỉ ^^!
Thật ra ta cũng không định kể câu chuyện này ra đâu, nhưng nhân cái đại tiện hôm nay cũng là một ngày đáng nhớ với ta, ta đành trải lòng vậy.
Câu chuyện như sau : Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có một củ khoai tây.
Câu chuyện đến đây là hết rồi !
A, quên, nếu có giải thì ta lấy TLT nha, tiện thể ai biết chuyển TLT thế nào hong
-
Onl máy tính, vào mục trung tâm cá nhân -> tiện ích -> chuyển tlt -> hiện ra bảng thì đánh tên Ngọc_Trúc_Anh và số tlt cần chuyển.
-
LụcDương ·
Ta sẽ coi như chưa đọc câu sau
-
Cũng coi như ta ko chỉ dẫn. Nếu có thể thì hãy bớt xài icon kia lại. Cảm ơn.
-
LụcDương ·
Hầy, nhạy cảm quá vậy ta đâu có ý xấu
-
lphminh ·
đại ca với tỷ tỷ nói chuyện j thế
-
Ko có gì đâu đệ. Chỉ là thấy cái icon con khỉ kia rất đáng ghét
-
LụcDương ·
Thiệt là... mấy hôm nay thật nhiều đả kích... trái tim mong manh của ta... khụ,...
-
lphminh ·đã hiểu
-
LụcDương ·
Khụ,... ngươi... à mà ta tính nói gì nhể... ... a,... à mà thôi
-
lphminh ·
đại ca định nói cho ta 1 lt
-
LụcDương ·
Nhưng giờ ta bỏ ý nghĩ đó rồi
-
Củ khoai tây ở ngôi làng nọ . Wow tÂm sự thật hay
-
lphminh ·
đại ca, ta mới xin BóngTốiVĩnhHằng đc 2 lt, đại ca chừng nào mới cho ta " nghệ thuật ăn xin " vậy
-
LụcDương ·
Trước ta có post đó, mà ngươi off lâu quá ta cụt hứng nên xóa rồi
-
lphminh ·
đại ca chơi kỳ thế
ta từng đi gặp 1 bà bán hàng, mua 3 cái bút nước, 2 quyển vở, 1 quyển sổ, 1 hộp bút bi, giá của 1 hộp là 70k, 2 quyển vở 30k, 1 quyển sổ 30k, 3 cái bút 45k=175k all, ta bảo sao đắt vậy, bà thích chặt cchém tui à, kết quả ko hiểu kiểu j bà cộng nhầm thành 75k siêu tính nhầm của thế giới ^^, đố biết chuyện ta kể là thật hay giả
-
đã like và ta nhận tlt nha
-
Ta nghĩ là thật...mà đố biết nhận xét của ta là thật hay giả ^^!
-
ta cx ko bt đk, nhưng mà huynh đã đoán đúng, chuyện có thật khi đệ đi thăm quan văn miếu quốc tử giám
Truyện thú vị à, nghe có vẻ khá thú vị, t được đứa bạn nói thích ta vào ngày 1/4 năm ngoái, t hỏi m đùa t à? và đến bây giờ, ta cũng không biết là có thật hay không, vị nó đã chuyển trường rồi... đoán xem nó đùa t hay là nó nói thật, t cũng muốn biết quá
Đã like bài viết, xin nhận tlt
-
Đạo hữu muốn biết thì phải trả lời thẳng thắng ngay lúc ấy hoặc ít nhất ngày hôm sau phải nói cho đối phương suy nghĩ của bản thân chứ...! Bây giờ thì kết quả không còn quan trọng nữa rồi...!
Hôm qua, chú mèo nhà ta vừa mới sinh con. Sinh bốn con... Nhưng một con trong số đó k hiểu bị làm sao mà tắt thở chết.... . .. . lưu ý đây là câu chuyện k có thật
-
Bệ hạ, người kể như thế nào ta cx thấy rất hay ~
-
lphminh ·
vỗ mông ngựa hay thế
-
Có lẽ thiên thần nào đó đi nhầm nên về lại thiên đường thôi...! (được suy đoán dựa trên câu chuyện không có thật)
Tình hình là thế này, tối qua ta có mơ 1 giấc mơ kì lạ, đó là ta trở thành 1 nhà khoa học chuyên nghiên cứu về các loài động vật ăn thịt, một trong số đó là cá sấu. Đó là con vật dài 3m với cái miệng rộng ngoác đầy răng nanh và chất dịch dạ dày, những con động vật quý hiếm ấy ta yêu quý làm sao, và ta coi chúng như con, nuôi chúng lớn. Và.... sau bao nhiêu thời gian, ta cuối cùng nhân giống đc tới 3 con, ta lúc ấy vui mừng đến điên rồi. Nhưng may mắn và xui xẻo đi song song với nhau như sợi dây thừng, may mắn đó của ta đã bị 1 điều ko may cắn nuốt mất. 3 con cá sấu ấy sổng chuồng, tàn sát tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm của ta, đến cả ta cx phải leo nên cây cao gần đó tránh chết. 3 con vật kẻ ngấu nghiến người, kẻ lại gặm cây đòi bò lên, chúng canh giữ tại đó ko cho ta xuống, chỉ chực cho ta vào bụng chúng, con ta luôn muốn ta ở bên chúng, chúng thật hiếu thảo...... đương nhiên đến tận đó ta ko điên mà nghĩ vậy...... đang lực bất tòng tâm, bên cạnh ta có tiếng cười lanh lảnh, ta quay đầu.............1 gương mặt chỉ có máu me và khuôn miệng vì rách ra mà rộng ngoác, nó nhìn ta, chỉ cười. Ta nhìn chăm chú nó hồi lâu, rồi ko hiểu sao, ta đã tự buông tay, và ta rơi xuống, chính giữa 3 con vật khát máu đó đang nằm, ta thậm chí còn nghe thấy tiếng xương cốt của mình bị nhai ròn trước khi chết. Và khi ta mất đi tầm nhìn, ta lại tỉnh dậy, ta ko nhớ 1 thứ gì, chỉ cứ vậy mà ngủ tiếp, nhưng sáng hôm sau - sáng nay, khi ta tỉnh dậy, ta lại nhớ lại câu chuyện đó và nhớ rất kĩ..... như thể..... ta đã từng trải qua nó 1 lần........
Các ngươi có biết câu chuyện ta kể bao phần là thật, bao phần là giả ko?
-
Nếu câu chuyện của ta giật giải, tỷ tỷ xinh đẹp cảm phiền cho ta lt thế, ta muốn cắn đá lên cấp quá rồi
-
Lamlam nãy ta cmt nhầm chỗ... Hic
-
Ta nghĩ đoạn sáng nay tỉnh dậy là thật vì chắc tối qua có đi ngủ...còn phần mơ là giả vì bản chất giấc mơ đã không thật rồi ^^!
Truyện kể về giấc mơ của tại hạ: ngày xưa 5 tuổi, ta hay xem cô bé quàng khăn đỏ, kết quả đêm đến, ta mơ thấy gầm giường ta có 1 hang tầm mười mấy con sói trắng, sợ
Xong ta gọi điện bảo bác thợ săn đến bắn chết nó, và hôm sau, ta có thịt sói ăn
Dựa trên 1 giấc mơ có thật và đã từng xảy ra với chính ta, nghĩ lại vẫn thấy ghê
-
Nghe hợp lí phết, đúng là mơ có khác
-
tại hạ nhận tlt ạ
-
Giấc mơ thì không có thật đâu...nhưng mà câu chuyện thì có vẻ như là cũng không có thật nốt ^^! (Đùa đó chứ ta cũng không biết có thật không nữa)
Hôm nay không biết ngày j mà ai cũng lừa ta. Ra đường chơi thì chả thấy ai. Ny thì bảo đang đi chơi với mình, mà rõ ràng mình đang ở một mình. Cần các đạo hữu an ủi...
-
Thôi đạo hữu đừng buồn...phải biết bảo vệ quan điểm của bản thân, tin vào chính mình chứ nên là...ở một mình đi nha đừng tin ai hết ^^!
Ba năm trước, có một cô bé đến tìm ta, cô bé đó có dung mạo rất giống ta, từa tựa mẹ ta, và chính xác, thật sự y hệt như em gái yêu quý đã mất của ta.
Nhìn thấy cô bé đó, ta đã rất xúc động, là bóng dáng mà suốt bao nhiêu năm ta chưa một lần gặp lại. Nhưng khi nghe thấy đó là đứa em cùng mẹ khác cha, ta đã vô cùng tức giận.
Người sinh ta ra, lại đẩy ta vào vực thẳm, bỏ rơi ta suốt hơn hai mươi năm. Giờ đây con gái của mẹ ta tìm gặp lại, thật nực cười, chỉ muốn xin ta giúp đỡ tiền bạc cho bà ấy làm phẫu thuật.
Ta căm tức! Đến bệnh viện nhìn bà ấy, nhìn dung mạo hai người đó, ta không giấu được điên cuồng trào dâng. Lạnh lẽo nhìn mẹ ta, chỉ nói: "Mẹ à, đi chết đi."
Trong lúc gia đình mẹ ta túng quẫn nhất, ta không đưa tay cứu giúp, thời gian sau, liền được tin bà ấy mất. Đứa em cùng mẹ khác cha kia đến tìm ta sỉ vả mắng nhiếc, lòng lại cảm thấy thật trống rỗng.
Bọn người đó là gì? Người thân? Gia đình? Buồn cười. Chính là rác rưởi không hơn không kém.
-
Ta ko biết nói j hơn, cho đh 1 like vậy
-
LụcDương ·
Khụ,... ta định nói gì ấy nhể...
-
Nếu không còn nhiều thứ để quan tâm thì hy vọng đạo hữu sẽ tập trung quan tâm bản thân mình nhiều hơn nhé...!
Nếu sinh ra trong một gia đình giàu có thì hẳn ai cũng vui. Không cần lo về vấn đề tiền bạc, muốn mua gì cũng được.
Nhưng ai có thể hiểu sự lạnh lẽo bên trong căn nha đó, cả năm thì gia đình mới tụ họp lại một lần,tưởng chừng vui vẻ nhưng là sự im lặng đáng sợ.
Lớn lên mười mấy năm không nhớ rõ hình dáng cha mẹ, nhìn bạn bè hay cười cùng lại nói xấu sau lưng mình. Đến khi cái mái nhà đó đổ nát vẫn không ai nhớ đến.
Cha mẹ ly hôn lại mang theo tiền bạc của mình, không hề nhớ đứa con kia. Nhưng không sao, vì dù sao cũng đủ lớn rồi, có thể tự nuôi bản thân, không cần phải quan tâm ai cả, sống một mình chính là tự do nhất.
-
Bản thân thấy thoải mái và hạnh phúc với những gì mình có thì đó chính là tự do...!
Ta đã từng chán sống, muốn tìm chết và đi chết mà giờ ta vẫn sống.
Đùa thôi chứ ai biết được là thật hay giả đâu ^^
Nếu được muội xin nhận tlt ạ.
-
lphminh ·
đừng dại dột nha tỷ, cuộc sống còn nhiều hy vọng lắm tỷ ơi
-
DarseiK ·
Đùa mà sao thấy buồn nhỉ.
-
Huynh coi như đùa thôi, đừng để ý ^^
-
Còn sống là vì vẫn còn lý do để sống đó ^^!...Bây giờ các đạo hữu ở đây cũng có thể thêm vào là một trong những lý do để sống...! Và để ta xem nào chắc lúc đó các lý do kéo đến phá đông quá nên giờ vẫn còn choáng chưa biết thật hay giả)
-
Vẫn sống thì tất nhiên là vẫn nhận tlt được rồi ^^!
-
lphminh ·
ta nhận tlt nha
-
Tin
-
lphminh ·
-
Khi nào acc mở khóa thì ta mới phát thưởng được nhé ^^!
-
lphminh ·
dồi nek
-
Rồi nha ^^!
Khi ngươi biết người chính là ngươi, thiên chân vạn xác, ngươi lại không phải là ngươi.
Khi người không biết ngươi là ngươi, nực cười thay, khi nó ngươi lại chính là ngươi.
Tuế nguyệt này, còn gì bi thiết hơn kẻ sống mà như đã chết.
Ta lấy tlt a
-
lphminh ·
đó là kẻ chết như còn sống, mang lại nỗi buồn cho người thân
-
Xác nhận nha mà còn sống thì vẫn tốt hơn vì còn có thể tìm được người quan trọng để chứng minh sự tồn tại của bản thân ^^!
Cứ tháng ta cứ lừa nếu đem lại niềm vui
-
lphminh ·
ngày fa vùng lên à
-
LụcDương ·
Ta quyết định hôm nay sẽ tỏ tình
-
lphminh ·
coi chừng sét đánh nha đại ca
-
LụcDương ·
Ta không cản được tình yêu sét đánh
Uừm, lúc ta 5 tuổi, ta đã có một người thích
Khi đi học mẫu giáo, mỗi ngày cô ấy đều đưa cho ta 1 hộp sữa để uống
Chỉ đến một ngày khi bị cô giáo phát hiện ra thì ta không được uống sữa nữa
Bất quá bây giờ ta cũng không biết được tên cô ấy nữa...
===> chuyện thật 100%
-
ta nhận tlt nha dh
-
ừ...mà mai chờ hết khóa thì ta gửi nha ^^!
Trước đây ta rất hào hứng với ngày này, vì được phép nói dối. Ngày 1/4 năm ta học lớp 7, ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ để lừa đám bạn thân là ta bị ung thư sắp chết. Nhưng đến bây giờ 1 người trong số họ đã ra đi trước cả ta. Đến bây giờ ta không còn thích nói dối vào ngày này nữa.
-
Muội nhận tlt ạ
-
Thực ra ngày này cũng có thể xem là ngày thoải mái nói những gì mình muốn mà không phải lo lắng gì cả nha...!
Hôm nay toàn kẻ lừa đảo
Đi đâu cũng gặp lừa tình dối gian
Hôm nay tôi xin ra đảo
Ngắm khỉ ngắm cá còn hơn ngắm người
Hôm nay sao cứ lảo đảo
Xưa nay có biết dối lừa ai đâu
Thôi thì tôi cứ ra đảo
Giả điếc mà sống trôi qua một ngày
-
Quỷca2.0 ·
Nhận TLt
-
Ừ ...đã rõ nha ^^!
Cậu khóc đấy à? Đang tâm trạng, nghe câu hỏi vô duyên ấy, Hân quay sang nhìn “người lạ” với đôi mắt giận dữ vẫn còn ngân ngấn nước. -Ơ, đang khóc mà cũng nổi giận được à? -……… -Thôi, khóc tiếp đi… xin lỗi! Tớ đi chỗ khác đây. -Đứng lại! -…….. (người lạ ngạc nhiên quay lại nhìn Hân với ánh mắt dò hỏi) Hân vẫn nhìn tên người lạ vô duyên với ánh mắt nghìn viên đạn: -Cậu nhìn lại xem cậu vừa giẫm lên cái gì? -Có gì đâu? -Cậu giẫm lên làm hỏng cào cào của tôi rồi, tên khốn! -Ơ này, sao cậu dám gọi tớ là tên khốn? Con cào cào lá này khô rồi mà! -Khô rồi …kệ tôi… đền đi! -Đền cái gì nữa chứ! -Kết trả tôi con cào cào khác! Nghe yêu cầu của đứa con gái, Mạnh bật cười. Mạnh nhặt con cào cào khô lên rồi ngồi xuống cùng ghế đá với Hân: -Cậu tên gì mà đanh đá vậy? -Tên thì liên quan gì đến đanh đá hay không? Hân… cậu có đền tôi cào cào không thì bảo? -ờ ờ… có đền. Đền cả chục con luôn. Tớ tên Mạnh. Có chuyện gì khiến người đanh đá như cậu phải khóc thế! -Tên khốn nhiều chuyện, bên kia có lá dừa để kết cào cào kìa! Qua lấy đi! Hân nói rồi đi về phía có cây dừa cạn trong sân kí túc xá. Mạnh đi theo thở dài nói: -Ít ra cậu cũng phải chấm dứt việc gọi người lần đầu tiên gặp là “tên khốn” chứ! -Cứ gọi, từ “tên khốn” đáng yêu mà. Sau khi cùng nhìn ngang, nhìn dọc vặt được một nắm lá dừa, Mạnh và Hân quay lại chiếc ghế đá ban nãy. Nhìn Mạnh vật lộn với đống lá, Hân tròn mắt nghi hoặc hỏi: -Cậu không biết kết cào cào à? -Uhm… chính xác là không? -Vậy mà cũng dám kết, nhìn này. Hân chỉ cho Mạnh cách kết cào cào, Mạnh ngoan ngoãn học theo nhưng cái tay lóng ngóng của Mạnh chỉ cần kéo mạnh một chút là lá dừa đã đứt phựt, nhìn cảnh đó Hân bật cười: -Kéo nhẹ thôi, thế này này… -Uhm… còn chân cào cào… -Đây… thế này… -….. A, haha, được rồi này!!! Mạnh hoàn thành con cào cào đầu tiên, vui vẻ giơ lên trước ánh đèn trong sân kí túc xá ngắm kỹ. Nhìn Mạnh như thế, Hân bỗng dưng lại nhớ đến một người khác, một người cũng từng kết cào cào cho Hân, cũng từng cười thật vui khi kết cào cào cùng Hân. Mạnh quay lại phía Hân: -Này, đền cậu! Hết nợ nhé! Nhìn đôi mắt đầy nước của Hân, Mạnh hơi sững lại, Mạnh biết rằng cô bạn này lại đang nhớ về điều gì đó, Mạnh đùa để phá tan khoảng hồi niệm ấy: -Cậu hay nhỉ? Đang cười mà khóc ngay được. -Làm gì có! … tên khốn! -Ơ, lại nữa rồi. Thôi, đền cậu rồi đấy! Lên phòng đi, tối muộn lạnh rồi đấy! Mạnh nói và xoa đầu Hân: “à, lần sau có gặp đừng gọi tớ là “tên khốn” nữa nhé”. Hân ngước lên thấy Mạnh mỉm cười rồi bước về phía khu nhà kí túc xá. Một tên lạ lùng. Hân bất giác mỉm cười khi nhớ đến cái tên hồn nhiên ấy, sao có thể đến gần một đứa con gái và hỏi “cậu khóc đấy à” nhỉ? Nhớ đến nụ cười của tên ấy cũng thấy dễ thương, lại khiến Hân nhớ đến nụ cười của ai đó, nụ cười mà Hân đã từng chỉ cần nhìn thấy thôi là cũng thấy vui lây rồi. Kí ức trôi về đến đó lại đọng lại nơi khóe mắt khiến Hân lại có cảm giác cay cay. Hân nhắm mắt lại, nước mắt trào ra thật nhanh. Gió thu se se lạnh khiến nước mắt ấm cũng lạnh thật nhanh, Hân cứ nhắm đến khi nước mắt trào ra khô hết mới mở mắt. Hân đã đọc ở đâu đó viết rằng “khóc sẽ khiến mắt trong hơn”. Hân mở mắt ra, cảnh vật trước mắt cũng trở nên trong veo…gió thổi qua, khiến lá phượng khô tung bay như một cơn mưa bóng mây, Hân nhớ những lúc tựa đầu trên vai người ấy mà nhìn tán lá phượng xanh um, đã có lúc có người ước thời gian ngừng lại ở đó … giờ thì lá phượng cũng vàng úa cả rồi. Ơ, có mưa thật, Hân cầm mấy con cào cào rồi chạy về phòng, lấy mấy sợi dây, buộc cào cào và treo lên tường. Treo đến con cào cào đầu tay của “tên khốn”. Hân bất giác lại mỉm cười, nhìn con cào cào cứ ngộ ngộ như mặt tên đó vậy. Bất chợt, Hân nhớ ra mình bỏ quen con cào cào khô dưới ghế đá, Hân chạy xuống nhưng … đến nơi… cửa chính của khu nhà đã bị khóa, Hân thở dài nhìn đồng hồ “11h” – đến giờ khóa cửa rồi. Trời đang mưa to, ở ngoài kia chắc cào cào sẽ lạnh, nhưng … thôi kệ… cũng đến lúc phải xa nó rồi…
-
Muốn nhận thưởng thì lấy acc nhỏ bình luận ở đây nhé ^^!
Bữa trước lúc đang đi chơi net thì gặp 1 chuyện cực kì kinh dị là... có thằng mù thấy tai nạn giao thông liền kiêu thằng câm gọi thằng điếc nói thằng què bảo thằng cụt 2 tay đưa nạn nhân đi cấp cứu.... Xin các huynh đệ cho xin 1like Em muốn nhận tlt
-
Ừ...xác nhận nha ^^!