Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỏ vốn gốc

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

Mấy tên nô bộc bên cạnh đang muốn nói chuyện, bị Lăng Không ngăn cản, Lăng Không khẽ mỉm cười nói:

- Lăng Vân tông đúng là tông môn phụ thuộc của Vũ Thần Tông không sai.

Nhiếp Ly khẽ mỉm cười, gật đầu. Lăng Không vẫn còn rất nhẫn nhịn, Nhiếp Ly cười nhạt, hắn mơ hồ đoán được một chút ý đồ của Lăng Không.

Vũ Thần Tông bế quan lâu như vậy, ngoại giới vẫn luôn suy đoán, thực lực của Vũ Thần Tông có phải là đang giảm nghiêm trọng hay không, ý nghĩ của Lăng Vân tông cũng không ngoài hướng này.

Dù sao một tông môn như Lăng Vân tông thực lực không mạnh, dù sao cũng phải tìm một cái chỗ dựa vững chắc mới có thể tiếp tục sinh tồn tại Long khư giới vực được.

Vũ Thần Tông bế quan lâu như vậy, thực lực đã xưa đâu bằng nay, là thời điểm triển lộ một phần phong mang. Làm tông chủ Vũ Thần Tông, Nhiếp Ly tự nhiên phải bày ra tư thái nhất định.

- Lăng Không lần này tới Vũ Thần Tông, là có một chuyện muốn nhờ.

Lăng Không hướng về phía Nhiếp Ly hơi chắp tay nói.

- Nga? Không biết Lăng Thiếu tông chủ có chuyện gì?

Nhiếp Ly mỉm cười hỏi.

- Là như thế này, Lăng Không trước đến Vũ Thần Tông, trong lúc vô ý thoáng nhìn thấy một thiếu nữ, sau khi trở về, từ đó mong nhớ ngày đêm, nhớ mãi không quên, lần này tới Vũ Thần Tông, chính là muốn cầu hôn với Vũ Thần Tông.

Lăng Không chắp tay nói.

- Á đù? Không biết là vị cô nương nào, dĩ nhiên có thể làm cho Lăng Thiếu tông chủ động đực như vậy?

Nhiếp Ly cười nhạt nói.

Lục Phiêu không khỏi gắt một cái, thấp giọng lầm bầm nói một câu:

- Quả nhiên là cáo tới nhà gà chúc tết, không yên phận. Các cô nương của Vũ Thần Tông ta, dáng dấp xinh đẹp đi nữa, thì có quan hệ gì tới ngươi. Vũ Thần Tông có nhiều gái đẹp, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, đến Vũ Thần Tông đoạt tiền thì có thể, mún đoạt cô nương xinh đẹp á hả, không có cửa đâu!

Nghe được lời của Lục Phiêu, Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười.

Lăng Không ngược lại không có nghe thấy lời của Lục Phiêu, hơi chắp tay nói:

- Nhiếp tông chủ, người ta muốn đề thân là Long ấn thế gia Long Vũ Âm!

Nghe được Lăng Không nói, Lục Phiêu hừ lạnh một tiếng:

- Con cóc ghẻ mà đòi chịch thiên nga, lại dám mơ ước tới Long cô nương, cũng không tự soi gương xem, ngươi cảm thấy mình xứng với nàng sao?

Tuy rằng Long Vũ Âm đến nay độc thân chưa có chồng, thế nhưng quan hệ giữa Long Vũ Âm và Nhiếp Ly ở chỗ này, tất cả mọi người đã nhìn thấy. Bên ngoài sớm đã có lời đồn, Long Vũ Âm đã là nữ nhân của Nhiếp Ly, muốn cướp nữ nhân của huynh đệ hắn, đơn giản là muốn chết.

Nghe được lời của Lục Phiêu, Lăng Không sắc mặt khẽ biến thành âm trầm, hướng về phía Nhiếp Ly chắp tay nói:

- Nhiếp tông chủ, không biết người này là ai, cư nhiên ở chỗ này càn rỡ như vậy!

Nhiếp Ly bình tĩnh nhìn Lăng Không, cười nhạt một cái nói:

- Hắn là huynh đệ của ta, gọi là Lục Phiêu.

- Nhiếp tông chủ, hắn làm huynh đệ của ngươi, không khỏi cũng quá vô lễ!

Lăng Không trầm giọng nói, lộ ra có chút tức giận.

- Thiếu tông chủ, sớm biết Vũ Thần Tông bị những người này nắm quyền, chúng ta liền đừng tới. Lăng Vân tông dứt khoát thoát ly Vũ Thần Tông con mẹ nó cho rồi!

Đám nô bộc bên cạnh tức giận nói, coi như là trước đây, bọn họ đến Vũ Thần Tông, cũng là chuẩn bị nhận quà tặng gặp mặt, chưa từng gặp phải chuyện như vậy?

Lăng Không vươn tay, ngăn trở mấy tên nô bộc, nói:

- Nói lung tung, lui ra!

- Dạ!

Tên nô bộc khom người lui ra, trên mặt vẫn như cũ có chút không cam lòng.

Lục Phiêu cười lạnh một tiếng, hắn sao không nhìn ra, Lăng Không chỉ là giả bộ mà thôi, quả thực dối trá đến cực điểm.

Lăng Không nhìn về phía Nhiếp Ly, nói:

- Lăng Vân tông vẫn luôn là tông môn phụ thuộc của Vũ Thần Tông, thận trọng bản phận, lần này đến đây, không biết đã thay đổi tông chủ, xem ra Nhiếp tông chủ đối với Lăng Vân tông chúng ta cũng không hữu nghị a!

Nghe được Lăng Không nói, Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói:

- Lăng Thiếu tông chủ nói quá lời, đối đãi với người ngoài là truyền thống tốt đẹp của Vũ Thần Tông ta, các hạ thân là Thiếu tông chủ Lăng Vân tông, đến Vũ Thần Tông sau đó dường như cũng không có gì cấp bậc lễ nghĩa a, thấy tông chủ của chủ tông, cư nhiên cũng không có lễ bái mẹ gì, đến tột cùng là Vũ Thần Tông chúng ta không hữu nghị, hay là Lăng Vân tông vô lễ a?

- Cái này...

Lăng Không sắc mặt thoáng có chút khó chịu nổi.

Quả thực thấy tông chủ Vũ Thần Tông, là phải hành lễ bái chi lễ, trước kia là Thiên Vân Thần Tôn nắm quyền, để cho hắn lễ bái ngược lại không có vấn đề gì, nhưng là bây giờ tông chủ Vũ Thần Tông là Nhiếp Ly, tuổi thậm chí so còn nhỏ hơn so với hắn, thế nào lễ bái?

- Ha ha!

Nhiếp Ly khoát tay áo, mỉm cười nói:

- Lăng Thiếu tông chủ, Lăng Vân tông dù thế nào coi như là tông môn phụ thuộc Vũ Thần Tông, ta vừa mới nắm quyền, Lăng Thiếu tông chủ có chút khách khí cũng rất như thường, ta cũng không muốn truy cứu nhiều làm gì, qua một thời gian ngắn ta chuẩn bị khai chiến với Yêu Thần tông, còn phải cần Lăng Vân tông giúp đỡ, không biết ý Lăng Thiếu tông chủ như thế nào?

- A đù! Khai chiến với Yêu Thần tông, các ngươi điên rồi!

Lăng Không vẻ mặt khiếp sợ nhìn Nhiếp Ly, trước đây Thiên Vân Thần Tôn cầm quyền, thực lực của Vũ Thần Tông so sánh với Yêu Thần tông, cũng đã là thua kém nhiều lắm, hôm nay Thiên Vân Thần Tôn không biết đi nơi nào, Nhiếp Ly lại muốn mang theo Vũ Thần Tông khai chiến với Yêu Thần tông?

- Ha ha ha.

Nhiếp Ly cười to ba tiếng, nói:

- Ta đương nhiên không có điên.

Nhiếp Ly nhìn Lăng Không nói:

- Không biết Lăng Thiếu tông chủ có hứng thú hay không, theo ta đi dạo một vòng trong Vũ Thần Tông?

Lăng Không ánh mắt đen tối khó hiểu mà nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, chắp tay nói:

- Vậy thì cung kính không bằng tòng mệnh!

- Tốt, Lăng Thiếu tông chủ, mời!

Nhiếp Ly cười cười nói.

Một đám người cùng nhau, đi ra đại điện, Lăng Không đi theo phía sau đám người Nhiếp Ly, trong con ngươi toát ra một chút vẻ nghi hoặc.

Mấy tên nô bộc sau lưng Lăng Không cũng là ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, lộ ra có chút buồn bực.

- Trong hồ lô của Nhiếp tông chủ này tới cùng dấu thuốc gì?

- Ai biết được!

Mấy cái nô bộc nhỏ giọng nghị luận.

Tại dưới sự hướng dẫn của Nhiếp Ly, đoàn người xuyên qua một mảnh rừng rậm.

Tại trong rừng rậm vân vụ bao phủ, khắp nơi đệ tử ngồi tu luyện, chừng mấy trăm người, bọn họ hoặc là ngồi trên cây khô, hoặc là ngồi trên một phần tảng đá nhô ra, nơi này trình độ linh khí nồng nặc, có thể nói kinh người, đơn giản là gấp mấy chục lần mấy trăm lần phía ngoài!

Phát hiện đám người Nhiếp Ly lại đây, những đệ tử này đều đứng lên, hướng về phía Nhiếp Ly phương hướng cung kính khom lưng.

- Tông chủ!

- Tông chủ!

Các loại thanh âm chào hỏi liên tiếp!

- Ờ!

Nhiếp Ly mỉm cười gật đầu, dẫn mọi người tiếp tục đi trước.

Mấy nô bộc sau lưng Lăng Không nhỏ giọng nghị luận.

- Những người này hình như đều là Long đạo cảnh cao thủ!

- Vũ Thần Tông không phải là cố ý đem những người này an bài ở đây cho chúng ta xem sao?, một ít Long đạo cảnh cao thủ như vậy, có cái gì để khoe khoang, chúng ta Lăng Vân tông cũng có!

- Các ngươi nhìn xem nơi đó!

Một người nô bộc trong đó chỉ chỉ nơi nào đó trong rừng rậm.

- Nơi đó hẳn là một cái trận pháp, hình như là dùng linh thạch tinh hoa bố trí! Cư nhiên dùng linh thạch tinh hoa bày binh bố trận, Vũ Thần Tông cũng thực sự là lấy ra vốn gốc rồi!

Nghe được mấy tên nô bộc bàn luận, Nhiếp Ly cười cười nhàn nhạt, tiếp tục ghé qua đường nhỏ bên trong rừng rậm. Đám người Lục Phiêu bĩu môi, cũng hoàn toàn không có trả lời, theo Lục Phiêu, dùng thực lực hôm nay của Vũ Thần Tông, hoàn toàn không cần thiết lưu ý tới Lăng Vân tông, Nhiếp Ly không cần thiết đem những người này mang tới đây!

Bạn đang đọc Yêu Thần Ký của Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 32
Lượt đọc 5749

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.