Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ Mông bị thương.

Phiên bản Dịch · 1760 chữ

Edit : Mei

Bác sĩ Lý kiểm tra một lượt xong rồi mới cau mày nói: " Đây là bị gãy nhưng phần xương bị dập nát khá nghiêm trọng, ở chỗ ta không chữa trị được - phòng khám y tế của thôn cũng không giúp được. Phải lập tức chuyển đến bệnh viện trên huyện, không nên chậm trễ tốt nhất là đưa người đi ngay bây giờ.”

Từ Mông cũng cảm nhận được chân của anh ta thật sự rất nghiêm trọng,trong lòng hết sức lo lắng : “ Nếu không kịp thời chữa trị thì chân của tôi sẽ bị gì .”

“ Sẽ bị què.”

Sắc mặt Từ Mông tái nhợt, ánh mắt ảm đạm, anh ta tuyệt đối không thể nào trở thành người què được.

Đúng là Rồng mắc cạn bị tép tôm đùa giỡn, hổ lạc xuống đồng bằng thì bị chó khinh, Từ Mông lòng đầy căm hận.

Liễu Diệp đang đứng ở một bên hai mắt đỏ hoe, vội vàng nói: “ Để tôi chạy đi tìm đội trưởng , rồi nhờ ông ấy đưa anh đến bệnh viện. Trong lúc làm việc xảy ra sự cố, ông ấy chắc chắn sẽ phụ trách xử lí việc này."

Những thanh niên tri thức đứng xung quanh cũng đồng tình: "Đúng vậy, chi phí chữa trị cũng nên do đội bỏ ra.”

Liễu Diệp vội vàng đi được vài bước thì đột nhiên ngừng lại, không biết nghĩ tới việc gì mà quay về bên cạnh chỗ Từ Mông đang nằm, nắm chặt tay anh ta nức nở nói : “ Từ Mông anh đừng sợ, em nhất định sẽ tìm mọi cách để cứu anh.”

Từ Mông lộ ra vẻ mặt rất cảm động: " Anh cuối cùng cũng hiểu thế nào là hoạn nạn mới thấy chân tình. Liễu Diệp,rất cảm ơn em.”

Nhạc Di nhìn thấy cảnh này mà rùng mình, nổi hết cả da gà. Nam chính cặn bã đến cỡ này là cùng, nữ chính thì não tàn, hai người này đúng trời sinh một cặp.

Bác sĩ Lý tạm thời sơ cứu vết thương cho Từ Mông, rồi dùng nẹp để cố định cái chân bị thương lại, tránh tình trạng xảy ra xóc nảy trên đường đi làm vết thương trở nên nghiêm trọng hơn.

Trong suốt quá trình Bác sĩ Lý khử trùng và nẹp gỗ. Từ Mông đau đến mức đổ mồ hôi đầy người, nhưng vẫn cắn chặt môi không để bản thân phát ra bất cứ tiếng kêu than nào.

Nhạc Di đứng trong góc phòng vẻ mặt hết sức lạnh lùng nhìn về phía anh ta, khẽ cau mày, người này đúng là nhân vật rất tàn nhẫn. Cô nhớ tới tính cách của nam chính được miêu tả trong truyện, anh ta là người có thù tất báo, chỉ cần ai đắc tội anh ta thì đều có kết cục hết sức thê thảm.

Nhạc Quốc Vinh tò mò hỏi thăm tình hình, thì biết được Từ Mông đã bị đổi sang làm một công việc khác. Trước đây anh ta được đội trưởng phân cho việc chăm sóc và chăn nuôi heo, tuy việc nuôi heo khá bẩn, nhưng lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với việc làm ruộng.

Bây giờ anh ta bị chuyển sang việc đi đào mương, đây là công việc vất vả, nặng nhọc nhất trong đội.

Từ Mông sinh ra ở Thủ Đô trước đây chưa bao giờ phải làm việc gì nặng, hiện tại ngày ngày phải làm việc vất vả, công việc này tốn rất nhiều sức , mà do làm việc nặng khiến anh ta vô cùng mệt mỏi nên cũng không ăn uống nổi, mới vài ngày mà anh ta đã bị bệnh vì làm việc quá sức.Trong thời gian làm việc sức khoẻ lại không ổn định nên mới để xảy ra sự cố.

Nhạc Quốc Vinh nhướng mày, việc này chắc chắn là do anh trai của ông làm.

Anh cả của ông là người rất xem trọng sĩ diện, mặc dù ông ta sẽ không chạy thẳng tới trước mặt để chất vấn, vì sợ làm lớn chuyện sẽ khiến người trong thôn biết. Nhưng việc sử dụng chức vị đội trưởng để ra tay gây khó dễ cho một thanh niên tri thức, thì chuyện này lại quá đơn giản.

Một lát sau đội trưởng Nhạc Quốc Cường vội vàng đi tới, hơi nhíu mày, mắng vài câu ý là tại sao người khác cũng làm việc nhưng không bị gì cả, đến phiên anh ta làm thì lại xảy ra chuyện? Nên đây chắc chắn là lỗi của bản thân Từ Mông.

Nếu anh ta không chịu nhận lỗi về mình thì mọi chuyện sẽ không kết thúc. Ông ta có thể tiếp tục mắng chửi cả ngày,nên tất nhiên sẽ làm lơ với việc Từ Mông xin ông ta giúp đỡ đưa tới bệnh viện huyện.

Chân Từ Mông đau đến mức sắp không chịu đựng nỗi nữa, anh ta đành phải nghiến răng thừa nhận lỗi sai là do mình. Nhận sai với thái độ cực kỳ chân thành, tha thiết. Nhưng Nhạc Di lại nhìn ra được sự hận thù mà anh đang cố gắng kiềm nén.

Đúng là kịch tính, bây giờ nam chính lại đang căm thù cha của nữ chính, tình tiết truyện càng ngày càng hấp dẫn rồi đây.

Trong cốt truyện gốc, Nhạc Quốc Cường chịu ảnh hưởng từ con gái, nên ông ta luôn chăm sóc Từ Mông rất chu đáo. Sau này nam nữ chính ở bên nhau ngày càng hạnh phúc, nên Nhạc Xuân Mai đã xin cho anh ta được làm kế toán ở trong thôn, công việc này vừa nhàn hạ vừa có thể diện. Nên anh ta có rất nhiều thời gian rãnh để ôn luyện bài vở, lúc kì thi đại học được khôi phục trở lại - nam chính thi đậu vào một trường Đại học danh tiếng, rồi nam nữ chính cùng nhau đến Bắc Kinh,toàn bộ quá trình yêu đương của hai người này diễn ra vô cùng thuận lợi.

Nhưng do sự xuất hiện của Nhạc Di đã làm xảy ra hiệu ứng cánh bướm.Nên cốt truyện đã dần dần đi lệch quỹ đạo so với ban đầu .

Nhạc Quốc Cường cũng không muốn vì chuyện này mà để cho kẻ xấu lấy làm nhược điểm để uy hiếp ông ta. Nên liền sắp xếp máy kéo trong thôn để đưa Từ Mông đến bệnh viện, nhưng việc để người nào làm tài xế lái xe thì vẫn chưa nghĩ ra.

Ông ta sợ Từ Mông đến bệnh viện rồi sẽ nói bậy, đồng thời ông ta cũng sợ sẽ xảy ra những tình huống không lường trước được trên đường đi.

Nhạc Quốc Vinh hết sức vui mừng tình nguyện xung phong xin ra trận. Trong tay ông đang có một chút tiền, muốn đi lên huyện để mua đồ.

Tốt nhất là kiếm chút đồ ăn nào đó ngon ngon để bồi bổ sức khoẻ cho vợ con.

Nhạc Quốc Cường suy nghĩ một lúc, rồi thấy tuy rằng người em trai thứ ba nhà mình không đáng tin cậy lắm. Nhưng dù gì cũng đều là người một nhà, phái người trong nhà đi theo để theo dõi toàn bộ quá trình cũng là một ý kiến hay.

Ông ta kéo Nhạc Quốc Vinh sang một bên rồi dặn dò,cảnh cáo cả nữa ngày.

Từ Mông được khiêng lên đặt trên máy kéo,có hai người đi theo cùng - một người là Liễu Diệp, người còn lại là nam thanh niên tri thức tên Phương Hải Đông, người có mối quan hệ thân thiết nhất với Từ Mông.

Thấy đội trưởng đang muốn rời đi mà không hề nhắc gì tới tiền, Phương Hải Đông do dự một lúc rồi nói : "Đội trưởng, chi phí khám chữa bệnh hẳn là do đội chi trả chứ.”

Nhạc Quốc Cường trong mắt hiện lên một tia bực bội, nhưng nét mặt vẫn rất bình thường: “ Hết bao nhiêu, các ngươi cứ ứng ra để thanh toán trước đi. Khi nào về rồi lại nói sau.”

Ông ta trả lời một cách mơ hồ mà không hề cho một đáp án rõ ràng.

Những thanh niên tri thức đều quay qua nhìn nhau, có chút tức giận nhưng không ai dám mở miệng nói gì.

Suy cho cùng thì đây là thôn Nhạc Gia, còn bọn họ là những người từ nơi khác đến, không thể chống đối với những người dân địa phương ở đây được.

Nhạc Quốc Cường chỉ là một đội trưởng sản xuất nhỏ-nhưng ông ta lại có quyền quản chế bọn họ. Huyện trưởng cũng không phải người tốt hơn so với đội trưởng, chỉ cần một câu nói của những người này cũng có thể nhốt bọn họ ở lại thôn này cả đời.

Từ Mông cố gắng chịu đựng nhục nhã,thầm mở miệng nói: " Đội trưởng, có thể để cho bác sĩ Lý đi cùng tôi đến huyện được không?"

Có bác sĩ đi cùng khiến anh ta yên tâm hơn, nếu dọc đường đi có vấn đề gì xảy ra, cũng có người đứng ra để cấp cứu.

Những thanh niên tri thức khác cũng đứng ra cầu xin ông ta giúp đỡ, Nhạc Quốc Cường do dự một lúc rồi đồng ý.

Bác sĩ Lý cũng không từ chối, ông ấy từ trong nhà lấy ra một cái bao tải và một cái chăn bông. Lên xe thì tìm một góc trãi bao tải ra rồi ngồi xuống - lấy chăn bông đắp lên người mình.

Nhạc Di kéo Nhạc Nhiên im lặng leo lên xe, rồi cười ngọt ngào với bác sĩ Lý. Đẩy em trai vào ngồi chính giữa, rồi kéo góc chăn của ông Lý đắp cho mình và em trai nhìn rất ấm áp.

Cô vẫn chưa được đến thị trấn lần nào, cũng phải đi thử cho biết đó biết đây chứ đúng không.

Phương Hải Đông sắp xếp ổn định cho Từ Mông xong rồi, quay người lại thì nhìn thấy thêm hai đứa trẻ con, cau mày nói: " Hai đứa này, đây không phải là chỗ xem náo nhiệt, đi xuống mau.”

Không gian phía sau của xe kéo khá hẹp nên chỉ cần thêm một người là sẽ chật chội thêm một ít.

Hết chương 23.

Bạn đang đọc Xuyên thành nữ phụ cực phẩm trong truyện niên đại của Quan Oánh Oánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meimei079
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.