Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầm dao uy hiếp

Phiên bản Dịch · 1165 chữ

Phía bên kia, tất nhiên tên tóc mào gà không chấp nhận rồi: “Trả tiền cái gì? Tôi không hiểu cô đang nói gì cả?”

Tên đàn em mặc quần da kia cả giận mắng: “Đúng đấy, đâu phải cô ta bỏ tiền ra thuê chúng ta, trả lại tiền cái gì?”

Tên tóc mào gà: ...

Hạ Miên: ...

Vì sự xuất hiện của Ninh Thiều Bạch, rất nhiều người tụ lại vây xem:…

“Cho nên...”

Hạ Miên dùng giọng điệu thông cảm, nhìn tên tóc mào gà nói: “Đúng là đầu óc các anh kém thật mà.”

Cô khuyên nhủ chân thành: “Các anh thật sự không có năng khiếu làm du côn đâu, quay về học lại đi. Dù sao mang tiếc học dốt còn đỡ hơn mang tiếng thiểu năng trí tuệ. Học dốt chỉ bị giáo viên mắng, còn vế sau sẽ dính đòn hiểm của xã hội đó.”

“Chuyện này liên quan gì đến cô!” Tên tóc mào gà thẹn quá hóa giận: “Có phải cô cảm thấy ông đây sẽ không đánh con gái đúng không?”

Vừa nói anh ta vừa tiến lên định túm lấy cổ áo Hạ Miên.

Mấy người đàn ông đứng ngoài vây xem thấy thế đang định bước tới giúp đỡ, thì trông thấy Hạ Miên không biết rút đâu ra một con dao gọt hoa quả. Trong khi mọi người còn chưa kịp nhìn rõ tình hình, lưỡi dao sắc bén kia đã kề lên cổ tên tóc mào gà rồi.

Đột nhiên cảm thấy thứ gì đó lạnh lẽo chạm vào cổ mình, tên tóc mào gà lập tức giơ hai tay lên theo phản xạ có điều kiện.

“Đại ca!”

“Đại ca!”

...

Đám đàn em đều sợ hãi.

Đám người vây xem cũng hoảng sợ: “Cô gái nhỏ, có chuyện gì từ từ nói, làm vậy với những người này không đáng đâu.”

Hạ Miên cười tủm tỉm đáp: “Anh trai, không sao đâu, em vẫn trong độ tuổi vị thành niên, hơn nữa đám côn đồ này gây hấn trước, việc em làm thuộc về trường hợp phòng vệ chính đáng, dù có đâm anh ta một nhát thật em cũng không gặp phải vấn đề gì.”

Tổ tên tóc mào gà lạnh toát, chỉ trong nháy mắt sắc mặt đã trắng bệch, vô cùng thức thời nhận sai: “Em gái, có gì từ từ nói.”

Hạ Miên: “Trả lại tiền, yêu cầu của tôi cũng không phải vô lý, các anh chưa tìm được người coi như chưa hoàn thành nhiệm vụ, còn không biết xấu hổ nhận tiền sao?”

Gã đàn em mặc quần da cực kỳ uất ức khi nghe thấy người ta nghi ngờ năng lực nghiệp vụ của bọn họ: “Ai nói chúng tôi không hoàn thành nhiệm vụ? Chắc chắn thanh danh của Hạ Miên đã bị phá hủy rồi!”

Hạ Miên: ...

Tên tóc mào gà: ...

Một tên đàn em khác hung hăng đá gã mặc quần da kia một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Từ giờ trở đi, mày câm miệng lại cho tao!”

Quần chúng vây xem: Cho nên đám người này cố ý đến đây để phá hủy thanh danh của con gái nhà người ta? Làm vậy cũng quá ác độc rồi.

Mấy người đàn ông có con gái trong nhà đều bước đến, một anh trai cực kỳ cao khỏe túm lấy áo của tên đàn em mặc quần da nói: “Ai bảo chúng mày đến đây, làm ra chuyện thiếu đạo đức này?”

Tên đàn em mặc quần da dùng ánh mắt cầu xin giúp đỡ từ tên đại ca tóc mào gà, vẫn rất cứng miệng: “Tôi không biết.”

“Ồ, là ‘Không biết’, chứ không phải ‘không có’.” Hạ Miên kéo dài giọng nói.

Mọi người nghe xong đều đã hiểu ra, anh trai cao khỏe kia rõ ràng là người tính tình nóng nảy, lập tức đấm cho tên đàn em mặc quần da một trận: “Rốt cuộc là ai?”

Tên đàn em mặc quần da bị đấm gào khóc thảm thiết.

Hạ Miên nói với tên tóc mào gà: “Thấy chưa, đòn hiểm của xã hội đấy, tôi nói không sai chứ?”

Tên tóc mào gà buồn bực mặt đỏ bừng lên, nhưng mà ở nơi này có nhiều người vây quanh như vậy, thấy đám đàn em còn lại cũng sắp sửa bị đánh, anh ta vội vàng mở miệng: “Chúng tôi đùa thôi, chúng tôi không định phá hoại thanh danh của cô gái nào cả, trong khu tập thể này cũng không có cô gái chúng tôi muốn tìm.”

Hạ Miên hài lòng gật đầu: “Nếu không phá hoại thanh danh, coi như nhiệm vụ kia đã hoàn toàn thất bại rồi nhỉ? Nên trả lại toàn bộ số tiền đi.”

Tên tóc mào gà: ...

Tên tóc mào gà khóc không ra nước mắt: “Cô gái nhỏ này, rốt cuộc vì sao cô cứ bám lấy chúng tôi không buông tha thế hả?”

Bởi vì cô thiếu tiền!

Hạ Miên cười tủm tỉm nói: “Bởi vì tôi chính là Hạ Miên.”

Gã đàn em mặc quần da thốt lên: “Không thể nào, cô nói dối, Hạ Miên tóc đỏ cơ mà! Cũng là một đứa du côn!”

Anh trai cao khỏe vừa nghe thấy thế, lại đấm thêm mấy quả: “Còn dám bịa đặt! Còn dám bịa đặt!”

“Bịa đặt thì rất dễ, muốn giải thích lại vô cùng khó khăn.” Mũi dao của Hạ Miên khẽ dùng sức: “Bởi vì các anh, hôm nay tôi đã bị mắng suốt cả buổi chiều, các anh nói xem phải làm sao bây giờ?”

Tên tóc mào gà giơ hai tay lên rất cao: “Chuyện gì cũng từ từ nói, chuyện gì cũng từ từ nói, cô muốn thế nào thì làm như thế, chúng tôi bác bỏ tin đồn giúp cô.”

Đám người vây xem sợ cô kích động, gây ra tai nạn, cũng vội vàng nói: “Cô gái nhỏ, đừng xúc động, chúng tôi cũng sẽ bác bỏ tin đồ giúp cô.”

“Vậy em cảm ơn các anh trai chị gái trước nhé.” Hạ Miên buông dao gọt hoa quả ra.

Ánh mắt của tên tóc mào gà sáng quắc, nhìn chằm chằm vào con dao trong tay Hạ Miên, khi cảm thấy đã an toàn rồi, đột nhiên bất ngờ muốn cướp lấy con dao.

Thân thể Hạ Miên phản ứng nhanh hơn so với đầu óc, mau chóng túm chặt cổ tay đối phương, vặn một cái, đồng thời giơ chân đá về phía đầu gối anh ta, chỉ trong nháy mắt tên tóc mào gà đã hét thảm một tiếng, rồi quỳ sụp xuống đất.

Nhận thấy ánh mắt khiếp sợ của người xung quanh, Hạ Miên không nhịn được nghiến răng, tên du côn này dám làm hại cô!

Nếu cô nói mình quá sợ hãi mới hành động theo bản năng, mọi người có tin không nhỉ?

Bạn đang đọc Xuyên thành dì của thiên tài pháo hôi của Tần Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.