Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chào sân

1104 chữ

Chương 1: Ngày đầu tiên.

.....

Tôi tên Vương Tiểu Minh, 21 tuổi hiện đang là ông chủ của 13 nhà hàng lớn nhỏ khác nước 23 quán karaoke, nhưng thực chất đó chỉ là lớp vỏ nguỵ tạo cho việc làm ăn của tôi mà thôi, buôn bán vũ khí.

Nói thì có vẻ phát lát thực chất tôi có hơn 1000 tên đệ bất cứ lúc nào cần một cuốc điện thoại chúng liền phi xe tới. Trên thực tế thì tôi không muốn làm đại ca băng đản nào cả, tôi muốn đi học bình thường có cuộc sống bình thường cưới vợ sinh con, nhưng khổ nổi ông già tui gắt quá không chốn được.

"Mày thử bỏ đi coi, ta mà bắt được là thẻo chym mày."

Ợ, trong thì giống nói đùa chứ ổng đang nói thiệt đó. Cũng từng có lần tôi định chốn sang Mỹ sống với mẹ kết quả bị ổng tóm được thế là đấm tui không trượt phát nào mới khổ. Cũng may là được ổng cho làm bao cát luyện quyền từ nhỏ nên cũng quen không thấy đau lắm.

Nhưng đó không phải vấn đề hiện tại, mà cái vấn đề tôi đang mắc phải là với nhỏ em nuôi cùng cha khác mẹ với tôi. Nói sao giờ nhỉ, ờ thì hôm nay có mối làm ăn sau khi nhậu lên bờ xuống ruộng với tụi anh em tôi về nhà. Nói thật thì chả nhà lầu biệt thự gì đâu tôi sống ở trung cư như bao người thôi, chả hiểu trời xui đất khiến sau tôi lại gặp ẻm hàng sớm cũng say bí tỉ đang lăng lê bò lết kế nhà, thế là tôi bỏ chút thời gian bế ẻm về nhà mở cửa phòng đưa ẻm vào xong tôi quay lại nhà mình.

Thế mà chả biết trời xui đất khiến thế nào vừa mở cửa phòng nhỏ em đã ở trong tự bao giờ mắt đằng đằng sát khí.

Phật

Đau vãi, ẻm đâm tôi nhưng chưa biết nguyên nhân là gì thì ẻm đã ngồi trên người tôi rồi.

Phật phật phật phật phật

Đâm liên phát, giờ thì tôi không thấy đau nửa chắc sắp ngủm tới nơi rồi, nhỏ là em tôi tôi cũng không thể làm gì hơn biết sau được lớn lên từ nhỏ với nhau mà.

"Anh hai, tại sao? Lúc nào anh cũng dậy.. Tại sao trong tim anh chả có khoảng chống nào cho em vậy... "

Hể? Ẻm khóc cái gì khoảng chống cơ? Tôi không thể mở miệng ý thúc cũng đang mất dần. Lạnh quá! Vậy ra đây là cảm giác lúc chết sau? Cũng không tệ lắm. Cuối cùng thì tôi cũng có thể thoát khỏi ông già rồi hi vọng kiếp sau tôi có thể làm một người bình thường. Dẫu vậy thì cơ thể tôi đang run lên gì lạnh, ước gì tôi có thể khiến nó biến mất để cho sự kết thúc của tôi không trở nên lạnh lẻo như dậy.

[Kĩ năng kháng lạnh tuyệt đối được thêm vào.]

[kĩ năng Băng Tạo được thêm vào.]

Hể? Gì đây? Giọng nói hệ thống, tôi đang lẩn sau?

[Hệ Thống được thiết lập.]

[Tìm kiếm thất bại... ]

[Kĩ năng ẩn thân được thay thế.]

Mệt mỏi quá... Cuối cùng thì tôi cũng có thể nghĩ ngơi rồi...

Người ta thường nói một số phận mất đi lại một số phận khác chào đời, nhưng với Vương Minh có phần hơi đặc biệt linh hồn hắn bị hút vào một vết nứt không gian xuyên qua một thế giới khác kết nối với một thân thể khác.

............................................................................................................

"Bệ hạ! Bệ hạ!"

Hể? Giọng nói? Chả lẻ mình chưa chết?

Tôi từ từ mở mắt trước mặt tôi một cô gái tóc đen ngắn thân mặc giáp sắt kiểu chiến binh thời cổ đại phía sau có mạng cự kiếm.

"Ngài không sau chứ?"

"Ư ừ ta không sau."

Giọng mình sau trẻ con thế này? Sau tay mình bé thế này?

Tôi vội đưa tay sờ sờ đầu cầm tay chân. Cảm giác không ổn tôi chạy thẳng đến chiếc gương treo trên tường.

What the...?, chuyện gì thế này? Đây đâu phải mình. Như trả lời câu hỏi của tôi một giọng nói giang lên trong não tôi.

[Chính xác!]

"Ai? Là ai đang nói?"

Cái giọng này giống cái giọng lúc tôi gần chết thì phải?

[Hệ Thống.]

Như trả lời câu hỏi tôi nó lại một lần nửa giang lên mà Hệ Thống? Trời ơi ít nhất cũng phải giải thích đi chứ! Tôi điên mất thôi.

Như lý giải sự thắc mắt của tôi một bản thông tin hiện lên.

[Status]

Tên: Vương Thiên Minh

Cấp 1

Sức mạnh: 5

Ma lực: 6

Chịu đựng: 3

Sức khoẻ: 4

Nhanh nhạy: 4

Công kích ma thuật: 30~34

Công kích vật lí: 25~27

Kĩ năng:

  • Băng Tạo

+Kháng băng tuyệt đối

+Hệ Thống

  • Ẩn Thân

......................................................

Tôi như chết lặng khi xem xong cái bản trạng thái. Nó còn tô đỏ cái dòng kĩ năng Hệ Thống như kiểu biết chưa tên ngốc vậy.

Như được định sẳn đầu tôi lại ong ong đau nhức khiến tôi phải ôm lấy đầu, đúng lúc này một bàn tay phía sau đỡ lấy tôi trước khi tôi ngã đâm đầu xuống đất.

"Bệ hạ ngài không sau chứ?"

Tôi không trả lời gì có thứ gì đó đang chạy khắp não tôi khiến tôi khó chịu nhăng mặt.

Cô nàng mặt giáp kị sĩ đưa tôi lại chiếc giường từ từ ngồi xuống một lúc thì cơn đau cũng dần lắng đi, tôi cũng hiểu ra mọi chuyện.

Tôi đã xuyên không đó là thứ duy nhất tôi có thể hình dung được. Tôi là con út của Vương Khang quốc Vương của nước Alan, tôi có một đoạn kí ức thú dị như.

"Ta cho các ngươi 5 năm quản lí các toà thành kẻ nào có toà thành hùng mạnh giàu có nhất ngôi vị này thuộc về kẻ đó."

Nghe cứ như chuyện cổ tích dậy và tôi là chàng hoàng tử bị hất hủi.

Đại hoàng huynh thì giỏi võ.

Nhị hoàng tỷ thì giàu có tài lực hùng hậu.

Tam hoàng huynh thì giàu binh lực.

Tứ hoàng tỷ thì trí tuệ xuất chúng.

Tôi con út ăn chơi chát táng, ngốc một cây, tới sáng xuống giường cũng bị ngã đập đầu.

What the heo? Chơi lão tử à, bực hết cả mình.

Bạn đang đọc Xuyên qua ta làm hoàng tử phế vật của ĐH

Truyện Xuyên qua ta làm hoàng tử phế vật tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yagami
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.