Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nằm Viện

Phiên bản Dịch · 1785 chữ

Giang Học nói đến mức viền mắt đều đỏ, một đại nam nhân ngay cả tiền thuốc men của vợ mình cũng không trả nổi, nhưng là hắn có biện pháp nào nữa, ba đứa con đều phải đi học, phải ăn cơm, làm việc vất vả hơn nửa năm nhưng ngay cả tiền lương cũng không lấy được, rõ ràng là tiền lương chính mình đáng lẽ nhận được lại chật vật như vậy.

"Tiểu Tầm, là ba ba vô dụng."

Giang Tầm trong lòng thở dài, thế gian thống khổ ngàn vạn dạng, mỗi người đều có thống khổ của mỗi người.

"Ba, ba đừng lo lắng, tiền thuốc men con đã thanh toán."

"Cái gì!"

Giang Học lập tức đứng lên, hai tay giữ lấy bả vai Giang Tầm không thể tin tưởng.

"Tiểu Tầm, tiền con lấy ở đâu ra?"

Giang Tầm hơi hơi nhíu mày, sau đó bắt lại tay Giang Học giải thích: "Ba, ba yên tâm đi, con biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, tiền trong tay con đều là tự con kiếm được."

"Tiểu Tầm, con lấy đâu ra năng lực kiếm tiền?" Giang Học nhìn con gái lớn trước mắt, nửa năm không gặp dường như trở nên xa lạ rất nhiều.

Giang Tầm mím môi một cái, dời đi trọng tâm câu chuyện.

"Ba, mẹ thế nào rồi."

Giang Học nhướng mày: "Con đừng lảng qua chuyện khác."

"Ba, con gặp được một vị trung y đại sư rất lợi hại, ông ấy thấy con thiên phú không tệ liền chỉ bảo con một đoạn thời gian, con ở chỗ ông ấy tìm được một quyển sách cổ, bào chế ra một chút Mỹ Dung Cao, hiệu quả không tệ, bán đi kiếm được một ít tiền, chính là như vậy." Giang Tầm giang tay ra nghiêm trang nói bừa, cũng không tính hoàn toàn là nói bừa, cô quả thực định dùng Mỹ Dung Cao kiếm tiền, chỉ là còn không có bán đi mà thôi.

Giang Học dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Giang Tầm từ trên xuống dưới: "Là thật?"

Giang Tầm trấn định vô cùng gật đầu: "Là thật, đây là Mỹ Dung Cao con bào chế, ba thử nhìn một chút xem."

Giang Tầm từ trong túi lấy ra một lọ Mỹ Dung Cao đưa cho Giang Học.

Giang Học thuận tay nhận lấy Mỹ Dung Cao, lúc này mới tạm thời tin lời Giang Tầm nói.

"Một ông già như ba cần gì dùng Mỹ Dung Cao, vậy vị trung y đại sư kia tên gọi là gì, lúc rảnh rỗi chúng ta đi cảm ơn người ta."

"Ba, người ta là đại sư, nào tùy tiện gặp người được, ông ấy bất quá là chỉ điểm con một đoạn thời gian, chúng ta cứ như vậy đi làm phiền ông ấy ngược lại làm cho ông không thích thì sao, chờ thời cơ thích hợp rồi con dẫn ba đi gặp ông ấy."

Giang Học gật đầu: "Cũng đúng, Mỹ Dung Cao này ba đưa cho mẹ con dùng, mẹ con nhiều năm như vậy chịu không ít cực khổ."

"Ba, ba cứ cầm dùng đi, về phần mẹ thì chỗ con vẫn còn."

...

Cuối cùng miễn cưỡng cũng lừa gạt được Giang Học, Giang Tầm thở dài một hơi, quả nhiên nói dối cũng không phải là chuyện đơn giản gì, cũng may mà Giang Học tương đối tin trung y, hơn nữa quanh năm đều ở trên công trường, bằng không lời bịa đặt này của cô đúng là không nhất định có thể qua mặt được.

"Ba, mẹ là bị làm sao?"

Giang Tầm nhìn Trương Vinh đang truyền nước biển hỏi.

"Ai, mẹ con còn không phải là do quá lo lắng hay sao, dưới quê phải di dời rồi, nhưng mà trong tay chúng ta một phân tiền cũng không có, đi đâu ở a, thế là lo lắng đến mức ngã bệnh, thận của mẹ con lại không tốt, bây giờ toàn bộ phát tác." Giang Học khắp khuôn mặt lộ vẻ ưu sầu, nhà mà tháo dỡ, cả nhà biết đi đâu chứ.

"Không phải còn có khoản tiền bồi thường phá bỏ và dời đi nơi khác hay sao?"

"Tiền đó tính là cái gì bồi thường chứ, nông thôn là nông thôn, sao có thể so sánh với ở thành phố chứ, nói rõ đất vẫn là của chúng ta, chỉ phụ cấp có 1 vạn, có thể có ích lợi gì, đất đó đều không cho xây nhà nữa, mảnh đất bé như vậy có thể dùng làm gì."

"Được rồi, ba, chuyện này để con nghĩ cách, ba không cần phải lo lắng, hiện tại quan trọng nhất là sức khỏe của mẹ."

Bây giờ nhà ở quê phải dỡ bỏ rồi, Giang Tầm phải nghĩ biện pháp kiếm ít tiền, Mỹ Dung Cao của cô còn không có bán đi, tiền trong tay cũng không còn nhiều rồi.

Giang Tầm nghĩ đến ngày đó Mộc Uyển kín đáo đưa số điện thoại di động cho cô, có thể bắt đầu từ chỗ Mộc Uyển, chỉ là không biết sản phẩm "ba không" trong tay cô có thể bán được hay không, xem ra cần phải tìm thời gian gọi điện thoại cho Mộc Uyển hỏi một chút.

Sản phẩm "ba không": 1 - không hãng sản xuất, 2 - không có nhà máy sản xuất, 3 - không có chứng chỉ hợp vệ sinh. Cũng có cách nói khác là không không công xưởng , không địa chỉ, không nhãn hiệu.

Lại ở bệnh viện thêm ba ngày, Trương Vinh lo lắng tốn quá nhiều tiền cho nên vội vã xuất viện, Giang Tầm cũng không có ngăn cản, ở bệnh viện bác sĩ mỗi ngày đều sẽ kiểm tra một phen thân thể củaTrương Vinh.

Cô cũng không tiện đem Ngưng Lộ cho Trương Vinh dùng, thận của Trương Vinh một cái sưng to lên, một cái héo rút, nếu như lập tức khỏe lên mới khiến người hoài nghi.

Ngày xuất viện vừa vặn là chủ nhật, Giang Mẫn cũng vội vã chạy tới bệnh viện, nguyên bản tính tình nhốn nháo dường như trở nên trầm ổn hơn rất nhiều, thời điểm nhìn thấy Giang Tầm sửng sốt một chút.

"Chị? !"

"Ừm, không cần lo lắng, mẹ rất nhanh sẽ khỏe thôi." Giang Tầm vỗ vỗ bả vai Giang Mẫn, viền mắt Giang Mẫn lập tức liền đỏ.

Hít mũi một cái, Giang Mẫn cùng Giang Tầm lại nói mấy câu rồi giúp thu dọn đồ đạc.

Đối với Trương Vinh ở phòng bệnh VIP ngay từ đầu Giang Mẫn vẫn là rất kinh ngạc, bất quá sau khi Giang Tầm một phen giải thích Giang Mẫn cũng liền không hoài nghi nữa.

Hiện tại Giang Mẫn còn không có đi vào xã hội, tâm trí cũng còn chưa thành thục, cho nên nhận thức đối với một vài thứ cũng không toàn diện, lời Giang Tầm nói cô bé không hề nghĩ ngợi liền tin, điều này làm cho Giang Tầm mặt già nua hiếm khi đỏ mặt một cái.

Sau khi về đến nhà, Giang Tầm đem một giọt Ngưng Lộ pha loãng 100 lần, mỗi ngày cho người nhà uống một ít, ngay cả Giang Mẫn, Giang Tầm cũng nói Giang Học xin nghỉ cho cô bé, bởi vì có danh nghĩa trung y đại sư, Giang Học đối với Giang Tầm luôn là không hiểu rõ tin tưởng.

Liên tiếp vài ngày sau, thẳng đến thân thể Trương Vinh gần như hoàn toàn khôi phục, Giang Tầm cùng Giang Mẫn lúc này mới đi học lại, nếu như không phải Tần Chính gọi điện thoại qua đây thúc dục, Giang Tầm còn muốn triệt để đem thân thể Trương Vinh chữa khỏi hoàn toàn mới đi học lại.

Giang Tầm trước khi đi để lại một chút Ngưng Lộ pha loãng cho Giang Học, lại chia cho Trương Vinh và Giang Mẫn một lọ Mỹ Dung Cao.

Sau khi đến thị trấn, Giang Tầm cũng không có trước tiên đến trường học, cầm điện thoại di động bấm một dãy số điện thoại.

Rất nhanh thì đường giây được kết nối, Giang Tầm không khỏi nhíu mày, hiện tại hẳn là vẫn chưa tới ngày nghỉ thì phải?!

"A lô?"

Thanh âm của thiếu nữ từ đầu điện thoại bên kia vang lên.

"Mộc Uyển phải không? Chị là Giang Tầm."

"Tầm tỷ tỷ! Có chuyện gì cần em giúp một tay sao?" Giang Tầm vừa dứt lời, Mộc Uyển thanh âm vui sướng liền không kịp chờ đợi kêu lên.

Giang Tầm khẽ ừ.

"Có thời gian rãnh không?" Giang Tầm hỏi.

"Có, Tầm tỷ tỷ, em tới chỗ nào tìm chị."

"Chị ở trong tiệm gà Khẳng Khẳng phía dưới siêu thị Vạn Phát đợi em, được không?"

"Tốt, Tầm tỷ tỷ, em đến ngay."

Giang Tầm ở trong tiệm gà Khẳng Khẳng gọi một chút Hambuger, khoai tây chiên và hai ly nước uống.

Mới vừa ngồi xuống, Mộc Uyển liền đẩy cửa chạy chậm đến, chỉ thấy cô vừa lau mồ hôi trên đầu, vừa tìm kiếm Giang Tầm khắp nơi.

Giang Tầm vẫy vẫy tay, Mộc Uyển thấy cô thì nhu thuận cười một cái.

"Tầm tỷ tỷ."

Mộc Uyển lên tiếng chào hỏi liền thả túi trong tay xuống cầm lấy ly đồ uống ướp lạnh uống một hớp, không ngại ngùng chút nào.

Đến khi Mộc Uyển nghỉ ngơi xong, Giang Tầm lúc này mới đem mục đích lần này nói ra.

"Mỹ Dung Cao? Tầm tỷ tỷ, da của chị tốt như vậy, đồ vật giới thiệu khẳng định cũng không tệ, chỗ chị còn có bao nhiêu, em đều mua."

Giang Tầm cũng không nghĩ tới Mộc Uyển sẽ nói như vậy, bất quá nghĩ lại, Mộc Uyển hẳn là còn nhớ đến chuyện cô đã cứu cô bé.

Bất quá Mỹ Dung Cao này hiệu quả quả thật rất tốt, cô bé mua cũng không mất mát gì.

"Em phải suy nghĩ kỹ, thứ này không rẻ đâu, chỗ chị còn có 6 lọ, 1 vạn 1 lọ."

Chỗ tốt của Mỹ Dung Cao chỉ có dùng qua mới biết được, người bình thường căn bản dùng không nổi, mà Mộc Uyển cũng không phải là một người thiếu tiền, Giang Tầm lúc này mới tìm tới cô bé.

Hơn nữa Mộc Uyển tuy mặt mày thanh tú nhưng trên mặt còn có một vài vết sẹo mờ, đây cũng là bị thương lần trước lưu lại.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Vị Diện Thương Thành của Ngư Nhị Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.