Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Là Tất Cả Đối Với Em (7)

Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

"Anh đi luôn à ? Ở lại một lát không được sao ?" - Cô buột miệng nói, vô thức muốn giữ hắn lại..nói xong, chính mình cũng bị dọa cho đỏ cả mặt, cô đang làm cái quái gì vậy chứ ?

Quả nhiên, Tần Mạc nở nụ cười đắc ý:

- Sao ? Không nỡ xa tôi à ?

-Còn..còn lâu. Đừng có nghĩ nhiều

Tần Mạc nhướng mày đầy ẩn ý nhìn cô: "Nghĩ nhiều ?"

Sau đó, mặt Liễu Diệp càng đỏ hơn..Hắn bật cười xoa đầu cô:

- Được rồi, tôi ở lại.

Liễu Diệp cắm cúi ăn, hắn ngồi lẳng lặng nhìn cô, thỉnh thoảng không kìm được xoa đầu cô một cái...cô giống mèo thật..đáng yêu quá đi thôi!!

Sau bữa ăn...

"Choang..choang..rầm..toang..toang..rầm.."

Tần Mạc ngồi ngoài phòng khách, khóe môi co rúm lại, thưởng thức bản nhạc vô cùng "hài hòa" do tiếng bát vỡ tạo ra. Cuối cùng, hắn không chịu nổi nữa, vuốt vuốt mi tâm bước vào bếp:

- Cô đi ra ngoài đi, để tôi làm nốt cho.

Liễu Diệp đang dọn đống mảnh sành trên đất, nở nụ cười gượng gạo nhìn hắn, vội vào xéo ra khỏi phòng bếp. Tần Mạc không khỏi thở dài nhìn bãi chiến trường..cô gái à, bao năm qua cô sống kiểu gì vậy ?

Sau một hồi vật lộn trong bếp, Tần Mạc lau mồ hôi đi ra ngoài thì thấy kẻ gây tội đang ngồi ăn kem, xem TV rất thoải mái, hắn khẽ ho một cái.

Liễu Diệp chột dạ quay đầu nhìn hắn, mỉm cười vô cùng ngượng ngập: "Xong rồi sao ?"

"Ừ" - Hắn thản nhiên ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng nói

Liễu Diệp vội lấy xúc một miếng kem cho hắn: "Ăn đi"

Hắn há miệng, ăn miếng kem, vị kem ngọt ngào tan chảy trong miệng khiến hắn không khỏi nhăn nhó...ngọt..ngọt quá rồi, ăn đồ ngọt sẽ béo mất..

"Không ngon sao ?" - Nhìn vẻ mặt nhăn nhó của hắn, cô vội hỏi

"Tôi thấy.." - Hắn mỉm cười, ôm lấy gáy cô kéo về phía mình, ánh mắt mờ ám nhìn vào môi cô, hắn ghé sát môi vào...Liễu Diệp nắm chặt lấy áo hắn, nhắm chặt mắt lại, cô cảm nhận được trái tim trong lồng ngực mình như muốn bắn ra ngoài

Tần Mạc nhìn thiếu nữ trước mặt, có chút buồn cười, hắn lấy tay lau kem còn dính trên khóe miệng cô, nhẹ giọng nói:

– Tôi thấy em ăn dính hết cả lên miệng rồi, giống mèo con thật đấy.

Liễu Diệp nghe giọng hắn mới bừng tỉnh, tròn mắt nhìn hắn, Tần Mạc chọc nhẹ vào má cô mấy cái trêu đùa:

– Sao thế ? Tiểu Diệp Diệp nhà mình muốn hôn đúng không ?

Liễu Diệp đỏ bừng mặt nhìn hắn, hoàn toàn không dám nói gì, trái tim vẫn loạn nhịp, cô vô thức liếm môi, vội tóm lấy cái gối trên tay ném thẳng vào mặt hắn:

– Bậy bạ, anh đừng có làm như thế!!

Khóe môi Tần Mạc khẽ cong, hắn ôm eo cô, áp cô vào người mình, bờ ngực căng tròn, đầy đặn của thiếu nữ áp vào ngực hắn. Giọng nói mị hoặc của hắn vang lên:

- Liễu Diệp, em đừng có dễ thương như vậy nữa. Anh thật sự không chịu nổi đâu, em nghĩ anh là tu sĩ sao ?

Cổ họng Liễu Diệp hoàn toàn khô khốc lại, cô muốn dùng sức lực đẩy hắn ra nhưng tay chân lại mềm nhũn, cứ thế nép vào trong lồng ngực hắn, giọng nói đã mềm mại đi rất nhiều: "Phong Mặc..."

Tần Mạc mím môi, lén lút liên lạc với hệ thống: "Kim Cẩu...tôi cảm thấy nghị lực của tôi không đủ đâu nha"

"Vậy ký chủ cứ abcxyz đi, tôi sẽ không nhìn lén ký chủ đâu" – Hệ thống vô cùng chính trực nói

Tần Mạc: "..." Không muốn, hắn không phải fuckboy nhé!

Tần Mạc vốn chỉ là muốn trêu đùa thêm một chút, nhìn bộ dáng này của Liễu Diệp hắn thấy vô cùng đáng yêu, haiz, hắn thật đúng là tra nam mà.

Tần Mạc cứ giữ nguyên tư thế, ôm Liễu Diệp ở trong lòng, cơ thể cô ngày càng nóng, cứ thế dán sát vào người hắn, đúng lúc Tần Mạc sắp không nhịn nổi nữa thì điện thoại của hắn reo lên.

....

Liễu Diệp giật mình vội né ra một chút, Tần Mạc nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, chà, nam chính đại nhân gọi hắn có việc gì nhỉ?

"Alo, nhóc con, gọi anh có việc gì ?"

Lâm Phong Thừa: "..." Có phải anh đã quá nhân từ với thằng em này rồi không ?

"A Mặc, mau về đây, có chuyện quan trọng cần giao cho em"

"Được, em về ngay."

Ngắt điện thoại, Tần Mạc đứng dậy chỉnh lại quần áo, mỉm cười nhìn Liễu Diệp: "Xin lỗi, anh còn có việc"

Liễu Diệp vẫn còn chưa tỉnh ra từ cơn mơ, ngơ ngác nhìn Lâm Phong Mặc: "Vậy được, anh đi trước đi" Tần Mạc chào tạm biệt cô rồi hướng về phía cửa ra ngoài để lại Liễu Diệp vẫn còn ngơ ngơ trong phòng.

Đợi hắn đi rồi, cô vội vào phòng ngủ, nằm xuống giường, lăn qua lăn lại, hai gò má ửng hồng cả lên: "Mẹ ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?!"

----------

Lâm Phong Thừa ngồi trầm mặc trong phòng, đối lập với nam chính đại nhân vô cùng nghiêm túc là ai kia đang ngồi chơi game, thỉnh thoảng lại cười đắc ý vì kill được vài mạng.

"A Mặc" - Lâm Phong Thừa trầm giọng nói - "Trong 3 tháng, anh thấy em biểu hiện rất xuất sắc. Việc ở công ty giao cho em, em cũng hoàn thành rất xuất sắc"

"Đương nhiên rồi" - Hắn đắc ý cười, mắt vẫn dán vào điện thoại – "Em chính là thiên tài như vậy đấy"

"Vậy nên, anh muốn em thu thập D.E!" - Giọng nói Lâm Phong Thừa nhẹ bẫng.

Lâm Phong Mặc tròn mắt nhìn Lâm Phong Thừa...Đợi đã, D.E, trong kịch bản thì việc thu thập D.E là của nam chính mà, Tần Mạc nhớ rõ Lâm Phong Mặc còn hợp tác với D.E đối đầu nam chính đại nhân, cuối cùng cả 2 bị hào quang của nam chính nghiền cho ra bã...thật cmn quá đáng sợ.

Hắn nhíu mày: "Tại sao anh không làm? Việc này để anh làm chẳng phải tốt hơn sao?"

"Bởi vì, anh phải chuẩn bị cho đám cưới" - Vẻ mặt của Lâm Phong Thừa sáng hẳn lên, ánh mắt mơ màng, miệng cười cười như một tên ngốc

Tần Mạc: "..."Nam chính đại nhân thật cmn quá vô trách nhiệm...

"Được, em nhận vụ này" - Khóe môi Tần Mạc khẽ giật, dù sao hắn cũng có thể ra ngoài chơi đùa một chút - "Có lẽ 3 tháng sẽ xong"

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần Đào Hoa Giá Đáo sáng tác bởi demokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.