Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Là Tất Cả Đối Với Em (6)

Tiểu thuyết gốc · 1465 chữ

Còn 1 tháng nữa là đến hôn lễ của nam nữ chính, Tần Mạc bày tỏ hắn không quan tâm đến chuyện này, một mực chạy đi theo đuổi Liễu Diệp, sau bao lần cố gắng cuối cùng thì chỉ số tình cảm từ 10 cũng tăng lên 30, và cô cũng bắt đầu gọi tên hắn. Để có được một chút xíu thành quả này, Tần Mạc cảm thấy vô cùng vất vả...

....

"Anh hai, anh đã ở lì trong phòng em suốt 2 giờ đồng hồ rồi" - Hắn cau có nhìn Lâm Phong Thừa đang ngồi nhìn ra ngoài cửa số suốt 2 giờ liền - "Mau biến đi"

"Haizz" - Lâm Phong Thừa thở dài

"Sao thế ?"

"Trình Hi chê anh xấu trai" - Lâm Phong Thừa ủ ê lắc đầu - "Chẳng lẽ anh đã già rồi sao ?"

Tần Mạc: "...." Đồ điên, có mỗi thế mà cũng...

Chợt một chuyện xẹt qua trong đầu Tần Mạc, hắn lẳng lặng mặc niệm cho Lâm Phong Thừa một giây, rồi chân thành vỗ vai nam chính đại nhân:

- Anh, bình tĩnh, tỉnh táo, tự tin, chiến thắng. Phật sẽ độ anh.

Lâm Phong Thừa: "..." Gì thế ???

Tần Mạc mỉm cười: "Dù có chuyện gì cũng phải bình tĩnh, không được bốc đồng"

Lâm Phong Thừa: "...." Đột nhiên hắn có cảm giác mình và Lâm Phong Mặc đang đổi vị trí cho nhau..tuy rằng hắn đếch hiểu chuyện gì đang xảy ra

Theo kịch bản, trước hôn lễ một ngày, Trình Hi biến mất, sau đó để một mình Lâm Phong Thừa chờ ở hôn lễ đến tận tối mịt. Lâm Phong Thừa nghĩ cô ta xảy ra chuyện, lo lắng cho người đi tìm, mãi đến hửng sáng thì tìm thấy cô ta ở một căn nhà nhỏ gần ngoại ô, điều đáng nói là cô ta còn đang nằm trên giường của Trì Vũ - tên thanh mai trúc mã từ nhỏ của cô ta, ờ, tình tiết vô lí là cô ta vẫn còn đang mặc quần áo, nữ chính thì luôn thần kì như vậy. Cũng may tên thanh mai trúc mã kia còn có lương tâm, chỉ muốn chia rẽ cô ta và Lâm Phong Thừa chứ không làm gì cô ta. Và..anh trai hắn cáu điên lên, lập tức hủy hôn..Cuối cùng chẳng biết vì sao họ quay lại. Vì trong kịch bản, khi hôn lễ diễn ra, Lâm Phong Mặc đã ngỏm củ tỏi rồi...amen...

"Thôi, em phải ra ngoài đây" - Hắn nhanh chóng tống nam chính ra khỏi phòng rồi nói

"Đi đâu ?"

"Hẹn hò"

"3 tháng rồi ?" - Lâm Phong Thừa nhướng mày

"Đúng"

"Đã làm những việc thiêng liêng kia chưa ?" - Lâm Phong Thừa mỉm cười nhìn hắn

Hắn khó hiểu nhìn lại: "Việc thiêng liêng ???"

"Tạo người ấy"

"Chưa" - Mặt hắn thoáng chốc sầm lại, đen như đít nồi

"A Mặc" - Lâm Phong Thừa nhìn hắn cổ quái - "Chú bị yếu sinh lí à ?"

"Cút xéo" - Lâm Phong Thừa ngay lập tức bị đạp cho một cước. Tần Mạc còn muốn hỏi thăm 18 đời tổ tông nhà hắn nhưng nghĩ tới đó cũng là tổ tông của mình nên đành thôi...

------------

"Liễu Diệp" - Hắn gõ cửa gọi - "Mở cửa mau, bảo bảo của em đến chơi với em này"

Cánh cửa khách sạn mở ra, cô vừa tắm xong, đang mặc một chiếc áo ngủ lông màu hồng, mái tóc còn vương lại những giọt nước, tùy ý xõa ra ngang vai, từng giọt nước lăn xuống cổ cô, rồi đến xương quai xanh...Trái tim hắn điên cuồng đập loạn, trong lòng gào thét: "CMN THẾ NÀY CŨNG QUÁ QUÁ QUÁ XINH RỒIIII"

"Hi" - Hắn cố gắng bình ổn lại tâm trạng mình, mỉm cười chào một tiếng hết sức ngượng ngùng

"Anh dậy sớm vậy ?" - Cô nhướng mày nhìn hắn

"Sớm cái gì, 11h trưa rồi, tôi đến tìm em ăn trưa đây, tôi nhớ em quá, không có em ăn trưa sẽ không ngon" - Hắn vô cùng tự nhiên đẩy cô sang một bên rồi bước vào trong phòng

"Vậy anh muốn đi ăn gì ?" - Qua 3 tháng, cô đã vô cùng quen với mấy lời trêu ghẹo của hắn, chỉ bật cười

"Đi cái gì mà đi ?" - Hắn bĩu môi - "Tiền thì không có mà cứ đi ăn ngoài, qua đây, chúng ta tự nấu tự ăn, cùng nhau trải nghiệm đôi chút cuộc sống vợ chồng"

Liễu Diệp and Hệ Thống: "...."

"Anh biết nấu ăn à ?" - Cô nghi hoặc nhìn hắn

"Bổn thiếu gia có gì mà không biết. Tay nghề của tôi đứng thừ hai thì không ai dám đứng thứ nhất" - Hắn vênh váo nhìn cô

Chỉ có hệ thống mới biết, hắn giờ đây đang điên cuồng gào thét:

- KIM CẨU

[Hi ký chủ]

- Mau ném mấy cái skill nấu ăn qua đây cho tôi.

[200 điểm tích lũy]

- Nợ.

Hệ thống: "...." Con nợ này thật hư đốn, cmn quá hư đốn, nợ tiền người ta mà còn vênh váo được...

[Ký chủ, cậu đã hoàn toàn chiếm trọn giải á quân cuộc thi ký chủ nợ điểm tích lũy của năm]

Tần Mạc: "...."

"Ồ, vậy quán quân là ai ?" - hắn buột miệng hỏi một câu

[Một cô gái thuộc hệ thống khác phụ trách, tôi với hệ thống đó là anh em thân thiết, cậu ta suốt ngày kể khổ với tôi]

"Mình còn thua cả một nữ nhân...chẳng lẽ mình nên nợ nhiều hơn hay sao ?" - Hắn lầm bầm

Hệ thống: "..." Hệ thống hít một hơi thật sâu, vô cùng quý tộc nói:

- Ký chủ, cậu không nên có những suy nghĩ đáng sợ như vậy. Một khi nợ quá 500 điểm tích lũy, cậu sẽ bị phạt.

- Hình phạt là gì ?

- Sét đánh

Tần Mạc: "..." Thứ hình phạt cổ lỗ sĩ...

Sau một hồi chật vật với đống nguyên liệu, một bàn Hồng Môn Yến cũng được bày lên. Liễu Diệp ngửi mùi thơm của thức ăn, nuốt nước bọt một cái, cúi đầu ăn ngấu nghiến, không nhịn được mà khen:

- Phong Mặc, anh cũng quá đỉnh rồi, món bít tết này ngon quá, tôi thật sự rất muốn lấy anh về làm chồng đấy.

Cô vừa dứt lời, bầu không khí yên tĩnh một cách lạ thường, mặt cô đỏ bừng lên, hận không thể chôn vùi đầu vào bát cơm...Cô ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn hắn, gương mặt chàng trai lấp lánh ý cười, đẹp như nắng mai, chiếc răng khểnh của hắn lộ ra, đôi mắt xanh biếc híp lại, giọng nói trầm thấp của hắn tràn ngập ý cười vang lên:

- Ừ, tôi cũng rất muốn em lấy tôi làm chồng.

/Bùm/

"K.O" - Đó là điều đầu tiên Liễu Diệp nghĩ đến lúc này...

[KÝ CHỦ]

Hệ thống vô cùng vô duyên hét lên phá hoại bầu không khí ấm áp của hắn. Khóe môi Tần Mạc thoáng co rút: "Cái gì ?"

"Chỉ số tình cảm...tám...80%" - Hệ thống vui sướng nhảy cẫng lên

Tần Mạc nhếch môi, vô cùng đắc ý: "Thế nào ? Nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi đúng không"

"Đúng đúng, cứ đà này, chúng ta có thể sớm rời đi, có thể nhận được đánh giá S không chừng" - Hệ thống bay bổng trong niềm vui hoàn thành nhiệm vụ chính

"Hoàn thành nhiệm vụ sẽ được bao nhiêu điểm tích lũy ?"

"Cấp C là 100, cấp B là 200, cấp A là 300, cấp S là 500, cao nhất là S+, 1000 điểm"

Hắn khẽ gật đầu, rồi tiếp tục nhìn cô đang ăn ngấu nghiến, khóe môi cong lên. Hắn mỉm cười hỏi cô:

- Liễu Diệp.

Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn, gò má vẫn còn phiếm hồng. Hắn không nhịn được đưa tay ra véo véo má cô, mỉm cười:

- Em có thích tôi không ?

[Ting, 98%] - Hệ thống lại điên cuồng reo lên

Tần Mạc: "...." Chỉ một bữa cơm đã hoàn thành được nhiệm vụ...thật cmn quá dễ dàng...nhưng mà, đột nhiên hắn có chút...không muốn rời đi.

"Tôi..." - Cô cúi đầu, ngập ngừng trong giây lát

"Chờ khi em nghĩ ra thì nói với tôi nhé" - Hắn cười khẽ - "Lúc đó, chúng ta sẽ kết hôn"

/Bùm/

2 chữ "kết hôn" hoàn toàn đẩy chỉ số tình cảm vọt lên tận 150%. Hệ thống mừng đến phát khóc, trời ơi, quá đỉnh, ký chỉ thật cmn quá đẳng cấp...

Cô khẽ gật đầu một cái, cố khiến giọng mình trở nên bình thường: "Ờ"

"Tôi về đây, em ăn xong thì tự rửa bát nhé" - Hắn bật cười

Liễu Diệp: "..." Thật cmn hết cả lãng mạn...

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần Đào Hoa Giá Đáo sáng tác bởi demokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.