Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Hàn Ngọc

Tiểu thuyết gốc · 758 chữ

Về đến nhà trời đã tối, cô để hắn một mình ở phòng khách. thấy hắn ta bị trói như đòn bánh tét vừa tội nghiệp vừa buồn cười.

Đùa với hắn:"Hì....lâu lắm rồi không ăn thịt"...vừa nói vừa chép miệng.

Vừa nghe cô nói xong mặt hắn tái mét, coi bộ vô động sơn tặc ăn thịt người rồi.

Cô không nhịn được cười phá lên, cuối cùng cũng giữ được bình tĩnh nói: "E hèm...Ngươi chờ ở đây". Nói bằng thừa, cột như vậy ai mà đi đâu được chứ.

Cô xuống bếp sơ chế nấm lúc trưa hái được và đem một ít trái cây lên phòng khách.

"ọc...c...c", hắn nhìn cô cười cười.

Thấy hắn khẩn thiết vả lại nhìn mặt mũi hắn không có vẻ là người xấu.

"chẳng lẽ trông ta ác như thế ...ngồi ăn một mình?", vừa nói xong liền cởi trói cho hắn.

"Chỉ có bấy nhiêu thôi".

"Đúng vậy...hay ngươi muốn ăn thịt".

"Thôi khỏi...ta ăn chay", hắn xua xua tay.

...

Ăn xong không khí bỗng rơi vào im lặng, thấy thế cô bèn lên tiếng trước:

"Ngươi tên gì?, ta không thể cứ kêu ngươi ngươi hoài được." thản nhiên hỏi.

"Ta tên Lâm Hàn Ngọc, Xin hỏi quý danh cô nương?".

Chợt cứng họng, cô quên chưa điều tra về thân thế của cơ thể này rồi làm sao đây, thôi kệ tùy tiện nói ra một cái tên cũng được, tện gì giờ ta Lưu Thi Thi, Mã Tư Thuần, Trần kiều Ân hay Xa Thi Mạn..(hây da sao đều là diễn viên vậy cà...à quên chưa nói với mọi người chị ấy là mọt phim)

"Ta tên Tiêu Tình" nói xong muốn cắn luôn cái lưỡi, cái tật không thể nói dối được, đúng là tức chết mà.

"Tiêu cô nương khi nãy...đã mạo phạm ta thật xin lỗi". Hàn Ngọc chút ngại, chút ý cười nói với cô.

"Thôi chuyện đó coi như chưa xảy ra đi, đâu phải huynh cố ý". giọng nói tuy có vẻ không quan tâm nhưng vẫn thấy xấu hổ muốn độn thổ.

Cô nghĩ đáng lý ra trong tình huống này hắn không nên xin lỗi mà phải nói những câu đại loại như: ta sẽ chịu trách nhiệm, ta sẽ cưới cô về làm vợ ....như trong phim ý. (chị ơi nhan sắc chị bình thường chứ chim sa cá lặn gì đâu mà mơ tưởng vậy). cô mãi suy nghĩ thì...

"Cô nương biết tiếng Tây Dương à". Thấy không khí có chút ngượng, hắn chuyển đề tài.

"Huynh cũng biết sao?", cô hơi ngạc nhiên , tại sao người xưa lại biết tiếng Anh.

"À...ta là thương nhân làm ăn ở Tây Dương nên...mà ta thấy tóc của cô nương có hơi lạ...", thấy cách cô gọi hắn có chút thân thiết nên thử hỏi thăm chuyện riêng tư của cô.

Dù thấy kiểu tóc ở thời đại này có chút nghịch lý nhưng vì lúc trước ở hiện đại tóc cô cũng ngắn thế này nên nhất thời không để ý. " Có hơi ngắn nhỉ..." cười hì hì.

"Cô nương ta xin nói thẳng tuy bây giờ tuy triều đình đã mở cửa giao lưu văn hóa với Tây Dương nhưng thuần phong xưa nay vẫn còn giữ, việc nữ tử ở đây tóc ngắn chỉ nói lên hai điều...một là góa phụ hai là ni cô hoàn tục..."

"Vậy huynh nói xem, ta là ni cô hay góa phụ", mỉm cười nhìn Hàn Ngọc.

"...."

"Ha ha...Không đùa với huynh nữa, lúc nãy nghe huynh nói đến triều đình...không biết hiện tại là triều đại nào?".

"Năm nay là năm 1535, thời nhà Mạc*, hoàng đế Mạc Thái Tông", sống trên núi thôi chuyện cơ bản như vầy cũng không biết nữa à_hắn thắc mắc.

*Mạc triều ( 1527- 1667), 12 đời vua, Mạc Đăng Doanh là đời vua thứ 2, lấy hiệu Mạc Thái Tông.

Trời ạ xuyên không tới gần 500 năm sau luôn ư...haizza.

"Cô nương phiền não chuyện gì sao, có thể kể ta nghe...", đối với cô nương này hắn không khỏi tò mò.

"không có chuyện gì đâu. Bây giờ cũng đã trễ...Huynh nghỉ sớm đi, mai còn xuống núi". mỉm cười nhìn Hàn Ngọc.

"Chẳng lẽ cô nương còn dè chừng ta..."

"Không phải vậy, ta xem huynh như anh hai...à không ca ca của ta..."

"Ừ". Thấy cô không nói hắn cũng không hỏi thêm.

P/s: Vote/comment cho em nó vui nha m.n (^-^).

Bạn đang đọc Xuyên không Thành...Dược Nữ sáng tác bởi floraDo1998
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi floraDo1998
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.