Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giỡn mặt với chị a

Tiểu thuyết gốc · 546 chữ

Chưa kịp ra tay...cô đã bị hắn giữ chặt lấy cổ tay. Vì bất ngờ nên thân thể không trụ vững liền ngã trong người hắn_ cây gỗ rơi xuống đất. Ánh mắt hắn có chút bối rối nhưng lại khẽ nhếch môi ( cô nương này cũng khá bạo lực đi).

Cô hừ lạnh một tiếng. (Người cổ đại không dễ đối phó).

Chưa chịu thua, quyết định dùng kế vương đông kích tây. cô bất giác mỉm cười làm hắn có chút khó hiểu nên để lộ sơ hở. Cô liền dẫm vào chân hắn " phập" , không phản ứng kịp hắn lùi về sau ; cô nhặt gậy dưới đất lên nhắm ngay vào đầu hắn mà đánh. (ôi cường bạo nữ tặc)

"Bốp.." hắn ngất luôn tại chỗ. hic hic dã man quá đi_ (+.+). Tưởng cô bỏ chạy về nhà...ai dè...chạy đi kiếm dây leo để cột hắn lại. Với thiên bẩm của một đầu bếp cô quấn hắn ta như đòn bánh tét...(hây da chị đại có cần làm đến thế không).

Cô vắt vẻo trên tảng đá, ngồi tướng đại ca; chờ hắn tỉnh để hỏi cung...lâu quá nên... ngủ mất tiêu.

"Zzzz...zzz", khoảng nửa canh giờ sau hắn ta tỉnh lại. Nhịn không được " phì", cười. Nhìn cô đang ngủ, chợt lòng thầm nghĩ "cô nương này là sơn tặc hay sao mà tính cách mạnh mẽ khác thường". Càng nhìn càng thấy đặc biệt, trên người cô toác ra một sức hút lạ kỳ.

Chợt tỉnh dậy, thấy người kia nhìn mình chăm chăm...liền trừng mắt nhìn lại.

"Tại sao ngươi lại ở rừng núi này?

ngươi là ai?...yêu tinh à

lúc nãy lại rình ta tắm?

ngươi bị câm... không nói được à....?" hỏi quá trời mà chẳng cho người ta trả lời.

Khó khăn lắm mới hắn mới chen vào trả lời được một câu ''Tại hạ xin đính chính lại là ta không có rình cô nương ta chỉ tình cờ đi ngang qua mà thôi, còn lý do tại sao ta ở đây chính là bị lạc ". với bộ mặt cún con tội nghiệp.

"Hả?", cô sững sờ một lát, "thật sự..", hắn gật đầu. "vậy cho ta xin lỗi ha ha... ta cởi trói cho ngươi", vẻ mặt hối lỗi.

Hắn ta nghĩ thầm trong bụng cô nương sao lại dễ tin người vậy chứ, dù thừa sức mở trói nhưng lại cảm thấy có chút thú vị nên thôi.

Cô ghé sát vào tai hắn không định cởi trói, chỉ nói một từ "Xạo", làm hắn ngỡ ngàng, cạn lời luôn (>.<).

Từ sáng ở đây đến giờ cùng cực chẳng biết là nơi nào. Nhân tiện hỏi hắn ta về nơi này xem sao. Giọng bá đạo nói...

"Trời cũng đã gần tối...ta sợ bỏ ngươi ở đây bị thú dữ ăn thịt nên sẽ dẫn ngươi về nhà ta để hỏi cung nếu đúng như những gì ngươi đã nói, sáng ta sẽ cho ngươi đi. Có ý kiến gì không? không à ừ". (Về nhà tỷ mới là vào hang thú dữ ý, tỷ đừng mê dzai vậy a).

Nói xong không quên cầm cái giỏ tre , một tay kéo hắn đi về nhà mình...

Bạn đang đọc Xuyên không Thành...Dược Nữ sáng tác bởi floraDo1998
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi floraDo1998
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.