Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2622 chữ

Nguyên chủ Khương Ninh thực ra không phải người thành phố H này. 

Cô vốn là người nội tỉnh , là người từ Thủ đô chuyển tới .

Không đúng !

Nguyên chủ là bỏ nhà ra đi!

Thời điểm Khương Ninh xuyên vào nguyên chủ vừa vặn là lúc nguyên chủ đã tới ở thành phố H này trốn được 2 tháng .

Vì sao bỏ đi ? Kể ra chuyện rất ly kỳ. Cái này rất đúng với kịch bản mà mọi người thường thấy . Được rập khuôn luôn rồi !

Ở Thủ đô , ngự trị vững vàng gồm có Ngũ đại gia tộc : Ngôn gia - Tống gia - Khương gia -Hạ gia - Tần gia . Khương gia nhà nguyên chủ là gia tộc hùng mạnh thứ ba. Đồng thời nguyên chủ còn là đại tiểu thư nhà họ Khương . Thân thế hùng mạnh tất nhiên sẽ đi cùng kịch bản máu chó .

Tất nhiên , cái kịch bản mà mọi người thường thấy chính là CON NHÀ GIÀU CÓ HÔN ƯỚC ! Chính là ông nội nguyên chủ có giao tình đặc biệt với ông nội Ngôn.  Vì thế bọn họ đặt ra hôn ước cho cháu trai cùng cháu gái mình , chỉ chờ tới khi đủ tuổi có thể chính thức cử hành hôn lễ .

Nguyên chủ lúc 5 tuổi được bố mẹ cho sang Mỹ định cư và học tập . Đáng nhẽ nguyên chủ sẽ còn được tự do nốt những năm tháng học đại học . Thế nhưng đời người chính là phải theo kịch bản !

Lại không đúng !

Là cuộc đời nguyên chủ !

Vào một ngày trời quang mây tạnh , ông nội Ngôn đột ngột đổ bệnh nặng , e là khó mà qua khỏi . Hai nhà nhanh chóng bàn bạc , rất nhanh cùng thống nhất , ngay lập tức gọi hai nhân vật chính về . Đại thiếu gia nhà họ Ngôn đang đi công tác cũng phải mau chóng trở về .

Còn nguyên chủ ?

Là bị lừa về !

Tội nghiệp một tâm hồn ngây thơ bị chính ông nội mình lừa về .

" Ninh Ninh à , ông ... ông sợ rằng lần này sẽ không qua khỏi đâu ... " Ông nội Khương ngập ngừng lại như nghẹn ngào . Lát sau nguyên chủ hình như nghe thấy ông nội mình nói bằng giọng mũi , âm thanh có phần không rõ ràng , chắc là ông khóc rồi " Ninh Ninh của ông , ông nếu mà .... có đi cũng chẳng sao .... ông là thương cháu gái ông thôi ..... "

Ông nội Khương biết , nếu chưa hoàn thành chương trình học thì có gọi cháu gái ông cũng sẽ kiếm cớ không về.  Nguyên chủ chính là học bá ! Một cô gái ngây thơ say mê học tập ! Xứng đáng được tổ quốc vinh danh !

Còn nếu gọi cô về để cưới người ta cô chắc chắn là kiên quyết từ chối . Hồi cô đi du học không hề biết chuyện mình có hôn ước . Khẳng định với tính cách của cô thì cô chắc chắn sẽ không về , có khi còn trốn đi thật xa . "Nguyên chủ ngây thơ" luôn có suy nghĩ - Hôn nhân không thể không có tình yêu !

Khương Ninh luôn cảm thấy cái cô nguyên chủ này rất ngây thơ !

Một học bá ngây thơ đáng thương !

Quay lại vấn đề chính , ông nội Khương cuối cùng nghĩ ra hạ sách này để dụ cô về . Như ý muốn của ông nội Khương , hôm đó nguyên chủ rất quả quyết " Ông nội chờ con !"

Khương Ninh bình luận kém !

Đều là kịch bản cả !

Nguyên chủ khăn gói về nước , về tới nhà , đầu tiên chính là thấy ông nội sắc mặt tái nhợt nằm giường bệnh . Đại khái chính là hai ông cháu hỏi han một hồi tiếp đó ông nội nhanh chóng vào vấn đề chính . Ông nội diễn vô cùng vi diệu , kiểu như " Cháu gái ngây thơ à , cháu có hôn ước với con nhà người ta , ông biết cháu không muốn gả , nhưng ông phải bắt cháu gả nhé , cháu nhìn đi , ông sắp xong rồi , nếu thương ông thì hôn sự này cháu chắc chắn phải đồng ý !" , rồi chèn thêm  'kỹ xảo ' : " Cháu muốn ông chết không nhắm mắt sao ? " .

Ông nội diễn thương tâm như vậy , nguyên chủ tất nhiên do dự , cô chơi lớn mấy ngày đêm không ăn uống nằm trên giường lớn suy nghĩ trằn trọc . Một người cô chưa từng gặp làm sao mà kết hôn đây ?

Nhưng mà , người tính không bằng trời tính !

Nguyên chủ thế mà lại nghe được ông mình cùng bố mẹ mình bàn với nhau !

Ông nội tưởng sắp lừa được cháu gái không ngờ chính mình sai xót để lộ chuyện .

Nguyên chủ đứng ngoài cửa , lúc đó ngoài mặt có vẻ bình tĩnh nhưng bên trong là giận muốn khóc rồi .

Họ thế mà lừa cô !

Nguyên chủ nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại . Cô làm chính mình bình tĩnh lại , ngay lập tức trong đầu hiện lên kế hoạch bỏ trốn . Trong nhà cô chỉ còn có duy nhất quản gia là cô tin tưởng nhất . Nguyên chủ đã nhờ quản gia làm giả mọi giấy tờ đủ để cô thuận lợi sống ở bên ngoài . Tất nhiên ban đầu quản gia không đồng ý . Nhưng mà ông nào thì cháu đấy , nguyên chủ bày vài ' kỹ xảo ' đánh vào tình cảm quản gia làm ông ấy đổi ý . Quản gia là thực lòng cũng rất thương cô ấy .

Gần sát ngày cưới nguyên chủ cũng chưa gặp mặt vị hôn phu của mình , cô cũng không còn tâm trí mà để ý . Mấy ngày nay cô giả vờ ngoan ngoãn ăn ngủ đầy đủ để chỉ chờ tới ngày hôm nay để trốn đi.

Đêm đến lúc mọi người đều ngủ hết , nguyên chủ từ biệt quản gia rồi từ ban công dùng thang leo xuống . Cô cũng biết không thể đi cửa chính nha ! Có camera đó !

Nguyên chủ thành công trốn đi . Trốn tới thành phố H này . Thành phố H nói lớn không lớn , nhỏ không nhỏ nhưng đủ để cô trốn đi thật xa thủ đô .

Tới sáng  ,mọi người trong nhà cô đều loạn hết cả lên rồi , lúc đó nhuyên chủ còn đang yên giấc ở nhà mới . May mắn nguyên chủ có quản gia âm thầm tiêu huỷ chứng cứ nên đến nay đã 2 tháng mà mọi người chưa tìm được cô . Đừng hỏi vì sao quản gia lại nghịch thiên như thế ! Khẳng định đều là kịch bản !

Nguyên chủ trốn đi đồng nghĩa với việc không có đám cưới . Hàng loạt các tờ báo lớn đều nhớn nhác đăng tin " Cô dâu hào môn đào hôn " . Hai nhà họ Ngôn - Khương cũng ngay lập tức ép tin xuống . Nhưng mà mấy người trong giới nhiều chuyện cái gì biết đều biết cả rồi . Còn có người lắm chuyện bỏ đá xuống giếng làm lớn chuyện . Không biết thế nào nhưng mọi chuyện đều được đại thiếu gia nhà họ Ngôn giải quyết ổn thoả .

Lại nói tới nguyên chủ , cô dùng thân phận giả tìm một trường cấp ba học lại giáo trình lớp 12 theo đúng tuổi của cô . Những tưởng tới đây làm người vô hình sống an nhàn cả cuộc đời . Thế nhưng cô lại bị người ta để ý . Ngày đầu tiên vào trường , nhan sắc nổi bật của cô làm không ít người ghen tị , tới khi nghe tin ở đâu cô là cô nhi thì cả đám con gái đều hả hê vì có cớ khinh miệt . Vào lúc cô quẫn bách thì từ đâu xuất hiện một Tề Khởi, là hội trưởng học sinh - nhân vật lớn trong trường mà mọi nữ sinh đều mê đắm , hắn giúp cô , bảo vệ cô , nhưng nguyên chủ vẫn không có tình cảm gì với người này , vẫn luôn giữ khoảng cách với hắn .

Nguyên chủ vì thế mà bị đám con gái trong trường cho vào danh sách đen , họ cảm thấy nam thần của mình không nên bị đối xử như thế . Vậy là lúc không có mặt của Tề Khởi ,đám con gái thi nhau bắt nạt cô , nguyên chủ cũng không muốn có dây dưa gì với Tề Khởi nên dù bị bắt nạt cũng không nói với hắn .

Xui xẻo hơn nữa , nguyên chủ vô tình ' lọt mắt xanh ' của chị đại của trường - Tần Lệ chỉ đơn giản cô ta cũng thích Tề Khởi , cô ta là họ hàng xa của Tần gia ở Thủ đô vì thế mà vô cùng hống hách coi trời bằng vung . ' Lọt vào mắt xanh 'của cô ta coi như nguyên chủ xui xẻo đi .

Khương Ninh cảm thán ! Đều là motip cả !

Thời điểm Khương Ninh xuyên tới , trước đó nguyên chủ là bị Tần Lệ chặn đường bắt nạt ở cổng trường , cho nên lúc cô tới cả người mới nhếch nhác thảm hại như thế .

Mẹ kiếp !

Cô chỉ muốn làm một thục nữ IQ cao không được sao ? Khó lắm sao ? Kịch bản này làm cô vô cùng ngứa tay muốn đánh người làm sao đây làm sao đây ?!

Cô lăn lộn trên giường nghĩ ngợi một hồi thành ra lại ngủ lúc nào không biết .....

————————

Chuông báo thức réo đến điên rồi !!!

Khương Ninh nghĩ trong đầu mà phát bực , theo thói quen rủa thầm mấy câu .   Cô khó khăn chống người ngồi dậy , lúc này đầu cô rất choáng , có thể là do đêm qua thông hết một lượt ký ức của nguyên chủ .

Cô vò tóc , lật gối lên kiếm tìm di động . Cô nheo mắt nhìn giờ , ừm , 8 giờ tròn , tốt , còn sớm chán . Cô lại nheo mắt ngó quay phòng ngủ , cảm thấy không giống như 8 giờ lắm nhỉ ? Trời hình như còn tối thì phải ?

Khương Ninh gãi đầu , như nghĩ ra điều gì đó ....

WTF????

Con chó điên nào kéo rằm cửa thế kia ?

Từ từ ....

Khương Ninh đang trợn to hai mắt lại mau chóng bình tĩnh lại .

Haha , trong phòng này chỉ có tiểu khả ái là cô thôi , lấy đâu ra con chó điên nào đây ??

Cô thong thả ném chăn qua một bên đứng dậy vào nhà vệ sinh .

Đứng trước bồn cầu , Khương Ninh khá là phân vân , có nên ngồi xuống hay không ? Ngồi xuống cô có lại xuyên trở về gặp mẹ không ? Không biết ở thế giới của cô thời gian có khác ở đây không ?

Có thể tạm thời bỏ qua mấy suy nghĩ đó , bởi cô rất muốn đi vệ sinh , lại nói từ ngày hôm qua tới bây giờ cô mới buồn đi vệ sinh . Không biết có phải do chính mình bị ám ảnh quá lớn hay không ?

Khương Ninh lại rơi vào trầm mặc . Cô cũng không thể đứng để đi vệ sinh đúng không ?

Thực ra là có . Nhưng là một thục nữ cô cảm thấy mình không nên có mấy suy nghĩ thô thiển như thế . Chính vì thế cô quyết định ngồi xuống bồn cầu .

Giải quyết xong . Không có gì xảy ra . Không có cảm giác kiểu như ... ừm ... tè dầm .

Khương Ninh cảm nhận một hồi lại đột nhiên mở bừng mắt .

Không nhầm thì cô đang đi học phải không ?

Khương Ninh vỗ trán , nhanh nhanh chóng chóng hoàn thành mọi thủ tục cá nhân .

Lúc gần ra tới cửa , cô đứng lại quay đầu nhìn nhà bếp .

Đi học không thể để bụng đói phải không ?

Khương Ninh ngẫm nghĩ rồi gật đầu , tự đồng ý với suy nghĩ của mình . Phải , học rất quan trọng , nhưng mà dù sao cũng muộn mất rồi ăn trước đã .

Cô chuẩn bị cho mình một phần salat và bánh kẹp rồi thong thả ngồi ăn .

Ăn chưa được bao lâu thì chuông điện thoại đánh tới . Theo phản xạ cô liền ấn nghe .

" Khương Ninh ? Đang ở đâu ? Sao giờ này còn chưa tới trường ? Cậu ốm rồi sao ? " Giọng nam trầm ấm từ đầu giây bên kia truyền tới .

Cô thừa nhận mình rất dễ bị thamh khống . Lại nhìn lại số diện thoại trước mặt , là số lạ , không hiện tên .

Cô nghi ngờ , không phải  lừa đảo chứ ? Nguyên chủ ở đây không có lấy một người bạn nha !

" Ai thế ? "

"......" Đầu dây bên kia vì bất ngờ mà im lặng . Cô nghe thấy hít thở kiềm chế .

" Là tôi . Tề Khởi . Không lưu số của tôi ? "

Đáng chết ! Hắn quan tâm cô bao nhiêu cô lại làm như không biết , bây giờ tới cả số điện thoại của hắn cô cũng không thèm lưu !

Chờ tôi thu phục được cô xem !

Khương Ninh ôm trán , người thích nguyên chủ gọi , Tề Khởi .

Thiết nghĩ hành động này của nguyên chủ là không thể chấp nhận ! Sao có thể không lưu số của người khác như vậy ? Trừ 10 điểm thanh lịch !! Để giờ phải giải quyết tên rắc rối này !

Khương Ninh hắng giọng " Có chuyện ? "

Tề Khởi cảm thấy người bên kia không đúng lắm , nhưng hắn vẫn chưa biết không đúng ở đâu .

" Đang làm gì ? "

Cô thản nhiên bỏ miếng salat vào mồm nhai " Ăn"

"........"

"Ăn ?"

" Ăn ! " Để chứng minh cô còn nhét thêm miếng salat nữa vào mồm .

Tề Khởi có chút muốn lật bàn . Giờ nào còn ăn ? Lại còn mạnh miệng như vậy ?

Hắn mau chóng kiềm chế lại , cảm thấy chính mình không nên so đo với một tiểu cô nương .

" Sắp tới tiết của cô Anh rồi . Nếu cô còn không tới ... sợ là cô phải quét sân trường đấy ! " Câu cuối Tề Khởi cố tình kéo dài giọng thật gợi cảm .

Khương Ninh nổi da gà kéo điện thoại xa một chút , cô đem nốt phần bánh bỏ vào miệng rồi trả lời " Đã hiểu , bạn học Tề , tôi cúp máy đây "

Cô không nói nhiều lập tức cúp máy , tiện thể kéo số điện thoại của tên Tề Khởi vào danh sách đen .

Mặc dù cậu ta giúp nguyên chủ nhưng đồng thời cũng khiến cô ấy có nhiều kẻ thù hơn. Tốt nhất tránh xa tên này xa chút , bớt chút rắc rối .

Bên này Khương Ninh bình thản cầm cặp sách ra khỏi cửa . Bên kia Tề Khởi còn chưa hết ngẩn ngơ , nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại .

Sao hắn lại thấy cô thú vị hơn trước rất nhiều nhỉ ?

Tề Khởi chợt cong cong khoé môi , bất giác bật cười .....

Bạn đang đọc [Xuyên] Giấc Mơ Có Thật sáng tác bởi TửDạ-

Truyện [Xuyên] Giấc Mơ Có Thật tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửDạ-
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.