Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2283 chữ

Đêm tối , gió thoang thoảng thổi lay động nhánh trúc. Mây nhẹ trôi qua , ánh trăng sáng dần lộ ,từng chút một chiếu vào căn phòng duy nhất trên tầng ba.

Cô gái nằm trên giường khó chịu lăn tới lăn lui , quần áo có chút xộc xệch , tóc đều bị vò thành một đống , nhưng ngũ quan tinh xảo của cô không vì thế mà lu mờ có khi lại càng trông động lòng người hơn.

Chính là kiểu người đẹp đang ngủ !

Khương Ninh thật lòng nhịn không nổi nữa , đêm nay là sinh nhật cô , đã cùng bạn bè quậy rất lâu , không biết đã uống bao nhiêu , cô chỉ biết giờ chính mình sắp không chịu nổi nữa rồi.

Buồn đi vệ sinh chết bản cô nương !

Lông mày dài thanh mảnh vì khó chịu mà nhíu chặt lại . Khương Ninh đến mắt cũng chẳng buồn mở , tuỳ tiện ném chăn qua một bên mò mẫm vào phòng vệ sinh.

Quả nhiên trên đời này không gì thoả mãn bằng việc giải quyết nỗi buồn .

Thở ra một hơi dài thoả mãn , Khương Ninh liền có cảm giác rất quen thuộc , kiểu nửa thực nửa mơ , đầu óc liền tê dại hẳn đi.

Cô liền cau mày , suy nghĩ mãi cũng không có đáp án , chỉ thấy cảm giác này vô cùng quen thuộc , giống..... giống như là .......

Phải chính là nó !

Suy nghĩ thoáng vụt qua đầu Khương Ninh , cô nhớ là nó mà , bảo sao lại quen như vậy , thì ra là cảm giác hồi bé.

Là tè dầm !

Lâu lắm rồi Khương Ninh mới lại có lại cảm giác này .

Hửm ?!

Cô bất chợt khựng lại . Có khi nào cô cũng đang mơ không ?

Khương Ninh giật mình bừng tỉnh .......

————————

Cô mở to hai mắt nhìn khung cảnh phía trước , theo phản xạ lập tức nhìn xuống phía dưới mình.

" Phù.... " cô thở phào nhẹ nhõm.

" ......" Không đúng !

Mẹ nó !

Có ướt mà !

Mẹ kiếp có mắt nhìn không thế ?!

Con chó điên nào đem bản cô nương ném ra vũng bùn thế này ? Bảo sao cô có cảm giác ướt thật ướt.

Khương Ninh lại một lần nữa bừng tỉnh. Sao cô lại ăn mặc đồng phục học sinh thế này ?

Hơn nữa lại còn bị mém ở vũng bùn nữa. Mẹ mẹ !!

Khương Ninh trong lòng điên cuồng chửi thề . Cô thực lòng chưa thích ứng được với không khí xung quanh .

Lúc này , một đôi giày da đột nhiên đập vào mắt cô . Giày da bóng loáng thành công làm Khương Ninh dời chú ý .

Cô ngước mắt lên nhìn người trước mặt . Mẹ ơi ! Người này cao tới nỗi cô phải ngẩng cổ lên mới nhìn thấy được.

Cô nheo mắt đánh giá người trước mặt mình .

Ừm , chân rất dài , mặt cũng rất đẹp , là kiểu càng ngắm càng thấy đẹp , tỷ như ném giữa đống người đều có thể dễ dàng nhận ra . Sống mũi cao chuẩn , hàng mày rậm cương nghị . Người này đứng ngược nắng nên Khương Ninh không nhìn rõ mắt anh ta lắm .

Cả người đều toả ra cảm giác lạnh lùng khó gần . Khương Ninh âm thầm bĩu môi , cô còn chả hiểu chuyện gì đang diễn ra đây .

Người đàn ông phía trước đầu hơi ngẩng , lúc này Khương Ninh mới thấy mắt hắn .

Thật là đẹp !

Khương Ninh âm thầm cảm thán .

Đôi mắt hai mí màu trà nhạt trong veo vô cùng thu hút người đối diện , nhìn vào liền không thoát ra được .

Chói mắt vô cùng !

Người trước mặt điềm tĩnh như nước , mở miệng hỏi Khương Ninh : " Tiểu thư ..." giọng điệu ôn hoà gần như đối lập hoàn toàn với vẻ mặt anh ta lúc này .

Khương Ninh thế mà lại bị giọng nói trầm ấm tinh khiết này làm cho ngẩn người . Thấy người trước mặt ngừng lại , Khương Ninh chợt bừng tỉnh , lập tức bày ra bộ mặt lưu manh trêu đùa em gái nhà lành , cười xấu xa : " Sao hả ? "

" Cô ngồi chắn đường xe của tôi "

"......" Kịch bản không đúng đi ?

Cô hơi cau mày , nhưng nụ cười vẫn như cũ , liếc nhìn xung quanh . Không nhầm thì bây giờ cô đang ở trước cổng trường học đi . Lại còn là trường cấp ba .

Tiếng bàn tán của mấy nữ sinh thành công làm Khương Ninh chú ý . Cô liếc một vòng ai nấy đều là vẻ mặt khinh thường , đầy chế nhạo nhìn cô .

Khéo miệng cô giật giật . Thực sự có chút đau đầu . Nhưng mà trước mặt trai đẹp phải giữ hình tượng trước đã .

Cô " haha" hai cái , cúi đầu nhìn váy áo lấm lem bùn của mình rồi lại ngẩng đầu nhìn người trước mặt : " Ngại quá , không ngờ lại ngã làm chắn đường anh, lần sau nhất định sẽ ngã chỗ tốt hơn "

Ngã chỗ bùn đất thật không tốt , còn chắn xe người ta nữa chứ .

Hình như nói sai lời thoại thì phải !

Khương Ninh âm thầm tự vả , lại hắng giọng sửa lời : " Ý tôi là xin lỗi ấy , anh đừng để ý "

Người đàn ông vẫn điềm tĩnh như trước , không hề phản ứng với mấy câu nói của cô , gật nhẹ đầu coi như đã nắm được trọng điểm , vẫn giọng điệu ôn hoà hỏi cô : " Còn đứng lên được không ?"

" Đâu làm khó....."

Cô cười định đứng dậy , còn chưa nói hết câu cổ chân liền đau nhói .

Cô nhìn xuống mới phát hiện cổ chân bị trẹo rồi . Cô cựa mình một chút còn phát hiện trên người cũng đau nhức . Vậy mà sao bây giờ cô mới phát hiện ra nhỉ !

Kìm nén không kêu đau . Khương Ninh rủa thầm trong lòng cả nghìn lần . Tự dưng gặp phải chuyện quỷ gì thế này . Thật may những con người IQ cao đều bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh .

Quả nhiên người tài giỏi thì luôn cô đơn !

Cô lại âm thầm thở dài một hơi , lại cố gắng gượng dậy một lần nữa , thế nhưng cổ chân liền đau nhói .

Cô liếc lên nhìn người đàn ông trước mặt , nhưng anh ta lại không có vẻ gì giống như muốn đỡ cô cả .

Chẳng phải mấy tình huống như này thì nên anh hùng cứu mỹ nhân sao ?

Khương Ninh bỏ ngoài tai mấy lời cười nhạo xung quanh mình , ngẩng đầu bày ra vẻ mặt vô tội , nói :" Hình như không được rồi ..... "

Người đàn ông phía trước nhíu mày mấy lần , Khương Ninh mơ hồ cảm giác giống như bị người khác ghét bỏ vậy .

Khương Ninh : "......" Bà không biết kịch bản nên mới giả bộ như vậy đấy có được không ? Anh như vậy là ý gì hả ? Bà cũng là người bị hại đấy biết chưa ?

Thế nhưng người đàn ông trước mặt lại vẫy tay ra hiệu , từ chiếc xe ô tô đằng sau bước ra một ông chú nếu suy đoán thì có thể là già hơn ba cô một chút .

" Giúp tiểu thư này một chút , tôi có việc nên phải đi trước " Anh nói xong đồng thời quay về phía cô gật đầu một cái như chào hỏi rồi bước lên xe lái vòng qua cô đi mất . Ông chú nọ cung kính gật đầu rồi tiến tớ đỡ cô dậy.

Không có một chít tình thương nào đối với cô gái bé nhỏ này sao ?

Đám con gái xung quanh điên cuồng hò hét trong lòng , mắt sáng bừng dõi theo chiếc xe đang dần khuất bóng .

" Thấy không ?Thấy không hả ? Sống tới từng tuổi này tồi chưa thấy ai đẹp như vậy hết á "

"Tiểu ca quá đẹp rồi "

" Không biết người ta có bạn gái chưa nhỉ ? "

" Ài , mọi người nhìn lại Khương Ninh đi , chẳng phải lúc nãy còn định liếc mắt đưa tình với người ta sao ? "

Tự dưng có người chen chân vào , nên toàn bộ mấy lời mắng chửi lại là cô nhận hết . Mấy lời điêu dân xàm ngôn Khương Ninh đều để ngoài tai hết . Cô chỉ đang thắc mắc ....

" Chú này , chẳng phải anh ta vừa chạy qua cháu sao ? Vì sao hồi nãy còn phải bắt cháu đứng dậy "

Ông chú nọ không nghĩ cô lại đột ngột bắt chuyện , nhưng vẫn vô cùng lễ phép vừa dìu cô vừa trả lời : " Tiểu thư không để ý sao ? Trước đó rất nhiều xe tải chở hàng đi qua mà "

Khương Ninh bĩu môi " Ồ" một cái nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp để ông chú đưa cô vào phòng y tế của trường .

Đêm nay thật dài quá đi !!!!!

————————————

Khương Ninh xử lý xong vết thương cũng chẳng thèm ở lại trường thêm giây phút nào mà quả quyết trốn một ngày hôm nay luôn.

Cô vào tạm một tiệm bánh bên cạnh trường học yên tĩnh suy ngẫm sự đời .

Theo như thời gian ở nơi này thì hiện tại mới là giữa trưa mà thôi . Chính là toàn bộ sự việc xảy ra trong sáng nay trôi qua chưa lâu .

Cũng may trong tủ đồ cô có mang quần áo thể dục bằng không với bộ lúc đó ....

Quá nhục nhã không muốn nhớ lại !

Lúc ông chú đưa Khương Ninh tới gần ghế đá , cô liền nhỏ nhẹ yêu cầu ngồi nghỉ chút . Rồi trước sự chứng kiến đầy kinh hãi của ông chú cô thô bạo nắn lại chân mình .

Ài , hơi mất hình tượng thục nữ vốn có của cô nhưng với việc chịu đựng đi cà nhắc thì cô hy sinh mình xả thân vì Tổ quốc một chút cũng được .

Đại khái tự mình cô cũng có thể suy đoán được có lẽ ......

Hôm nay cô gặp quỷ rồi !

Mẹ nhà nó chứ ! Xuyên không chứ gì ?

Tốt !

Người ta xuyên sách , vì tai nạn mà xuyên , chết cũng xuyên , mấy cái này cô đều đọc qua hết rồi , vậy mà .... cô thảm tới nỗi .... đi vệ sinh cũng xuyên là sao ? Được sao ? Hợp kịch bản sao ?

Ám ảnh bản cô nương quá đi mất ! Về sau thấy bồn cầu còn ai mà dám đi .

Mẹ kiếp !

Mọi người trong tiệm bánh chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp đang dằm nát chiếc bánh trước mặt . Mặt đằng đằng sát khí giống như kiểu ai thiếu tiền cô vậy . Ai nhìn đến cô , cô lại âm trầm ném cho bọn họ một nụ cười trào phúng .

Mọi người :"...." có bệnh sao

Thở dài một hơi ,mọi người đều có chung suy nghĩ . Trẻ em bây giờ học nhiều đều có biểu hiện như vậy sao ??

Khương Ninh tất nhiên không thấu được suy nghĩ của mấy người họ . Chuyện quan trọng là giờ cô phải tìm cách quay về ra sao đây .

Còn cái thân thể rách này nữa . Cô đoán không nhầm thì 101% đây là bạo lực học đường .

Cô không muốn đi đánh người đâu thực sự rất mất hình tượng đấy . Hình tượng thục nữ cô mất công gầy dựng bao lâu nay .......

Khương Ninh thở dài bày tỏ người thông minh đều sẽ có rất nhiều chuyện phiền não .

Trước khi tới đây cô cũng đã soi gương rồi . Không có gì bất ngờ , mặt giống y đúc cô luôn , tới tên cũng giống nữa . Không nghĩ tới có khi đây lại là cuộc đời khác của cô đấy .

Khương Ninh ngồi tỉ mỉ ngắm nghía tay chân mình hồi lâu , rồi lại thở dài :" aizzz , cấp ba thật tốt ... "

Mấy người trong tiệm bánh thấy thiếu nữ này có vẻ không ổn rồi , nhìn đi nhìn đi sao lại vén váy soi lông chân giữa thanh thiên bạch nhật như vậy hả ?

Khương Ninh cảm thấy làm một thục nữ thì phải có trách nhiệm một chút . Nguyên chủ này bị đánh cho tơi bời hoa lá như vậy , làm một thục nữ cô không thể ngồi yên rồi , hơn nữa người ta còn giống cô như đúc nha !

Khương Ninh bình tĩnh tiếp nhận mọi ký ức của nguyên chủ , cũng bình tĩnh tiếp nhận sự thật mình xuyên rồi , thế cô đành chấp nhận thôi , cô tin tưởng xuyên đi được thì cũng sẽ xuyên về được thôi . Nói chung giải quyết nốt phần bánh đã .

Người ta lại thấy thiếu nữ nọ nhỏ nhẹ , dịu dàng , từ tốn đem tưng miếng bánh nhỏ bỏ vào miệng.

Mọi người :" ......" Mấy chuyện hồi nãy bọn họ thấy đều là ảo giác sao ?

Biết nhiều vậy liệu có bị diệt khẩu không ?

Bạn đang đọc [Xuyên] Giấc Mơ Có Thật sáng tác bởi TửDạ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửDạ-
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.