Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

....

Tiểu thuyết gốc · 1683 chữ

XIN HÃY YÊN NGHỈ

chap21

Bích chạy xe vượt qua xác hai đứa một đoạn, vòng vèo nhìn quanh không thấy ai lai vãng thì mới quành xe về. Cô không cần phanh dừng, cứ tiếp tục rồ ga chạy và làm một động tác cực mau cúi người thấp xuống gần mặt đất, rút mã tấu cực lẹ ra khỏi người bọn nó. Máu từ vị trí thủng phụt ra tung tóe nhưng chả kịp bắn vô người Bích vì Yamaha vẫn đang đà gia tốc, Bích giơ cao mã tấu như bậc đế vương thắng lợi quay trở về từ chiến trường.

Hai cô nương kia đều đã thấy hết mọi quá trình phía xa. Di trêu "Con này khá." Bích phanh xe kít gần các bạn, hí hửng bảo "Tao mà." Nhi đùa "Thôi nói chung là bọn mày vẫn thua tao. Nhóm mình thì tao mạnh nhất." Nhi vừa dứt lời thì vung dao bầu ném đi ngay.

Con dao lao vun vút về phía bên phải cách họ khoảng mười tám mét, cắm phập đúng vào đùi trái thằng Phi Chột. Vốn là nhân lúc Di - Nhi bận "Xem phim hành động" thì hắn cố gượng chút sức tàn lê lết về chỗ xe phân khối lớn định bỏ trốn lén lút nào ngờ bị phát hiện, chưa kịp lên yên xe thì dao bầu đã gửi lời mời kết bạn với đùi hắn, ném chuẩn thật. Phi Chột nhắm tịt mắt kêu "Ạ..." ngã khụy chân xuống, may thay nắm được phần tay lái bọc cao su, hắn lại cố gượng lên bởi lẽ ở đây tuyệt đối không thể sống.

Bích chửi "Trốn à chó." rồi bắt trước Nhi, nhắm kỹ góc độ quăng vũ khí và ném, mã tấu ghim thủng đùi bên phải luôn.

Phi Chột đau thấu tận tâm can, nghiến răng nghiến lợi cầu xin "A...Tha...Tha cho tôi..."

Ba cô bước tới gần quây xung quanh. Di bảo kiểu nửa đùa nửa thật "Tao sẽ tha cho mày, với điều kiện là mày phải chết." Nói xong sút trúng mũi thằng khốn, Phi Chột choáng váng vì cú đá, mũi rỉ máu ròng ròng, sụt sùi khóc lóc, hắn dùng tất cả hơi sức tàn để hét "Cứu...Cứu tôi...Có ai không..." Bích chửi "Cứu cái con cụ mày." rồi buông rơi mã tấu, ngồi xuống lật người thằng chó nằm ngửa lại, cô vớ được cục đá to nện bôm bốp xuống mồm nó, nện tới khi hai hàm răng cửa gẫy hết hẳn mới thôi. Phi Chột có lúc vùng vẫy đôi tay muốn đẩy Bích nhưng bị cô túm lấy nện bừa vô tay rạn nứt xương rách da rách thịt quá thảm hại. Bích chửi "Thằng súc vật. Bao nhiêu người bị mày đánh đập hãm hại rồi." xong nện phát cuối gẫy sống mũi, đứng lên vứt cục đá, phủi tay. Phi Chột hiện tại là chết một nửa, không thể la không thể chống trả.

Di đi về phía SH, mở cốp xe lấy ra cuộn dây thừng dài bền chắc mang tới, ba nàng loay hoay trói thằng chột thật chặt bắt nó nằm ngửa ngay một bên thành đường ray sắt, tay bị buộc xiết quặt ra sau không thể cử động gì, hai chân dạng ra im lìm bởi Nhi vừa cắt gân chân nó để tránh nó giẫy giụa.

Tút tút...Xình xịch xình xịch xình xịch...Tút tút... Xa xa phía trước đã thấy đoàn tầu hỏa to đùng dài ngoẳng phóng tới với tốc độ rất lẹ và dũng mãnh, mặt đất khẽ rung rinh.

Ba nàng dời khỏi chỗ trói mà bước đến ngồi tại vị trí đủ an toàn để không bị lực hút khi tầu chạy nhanh cuốn vô, nhưng cũng đủ gần để nhìn giây phút cuối cùng của thằng vi trùng bại hoại.

Phi Chột mặt nhăn nhó hoảng sợ tột cùng, con mắt lành lặn trợn trừng không chớp hiện cả tia máu, mũi mõm bê bết máu, gẫy răng rách mồm nên chỉ ú ớ những tiếng rời rạc "A...u...u...a...a..." mong manh hy vọng ai đó cứu mình nhưng tất nhiên đếch có ai nha. Hắn quay đầu sang trái thì thấy ba cô gái mỹ lệ ngồi tươi cười vẫy tay coi như chào tiễn đưa. Bích vừa vẫy vừa nói "Đi mạnh giỏi nhớ." Di nói "Ngay từ lúc mày chọn lối sống côn đồ thì mày đã là thứ rác rưởi dơ bẩn ô uế xã hội rội. Đền tội đi." Nhi nói "Cho tao gửi lời hỏi thăm lũ đồng loại súc vật của mày nhớ, hỏi chúng có đau không? Đứa nào không phục cứ ngoi lên, bà giết thêm lần nữa."

Phi Chột ngóc đầu nhìn thẳng và không ngừng lắc lắc, tầu hỏa đã sắp tới gần rồi.

Tút tút...Xình xịch xình xịch...

Nhóm ba cô nương thích thú đồng thanh đếm ngược "5...4...3...2...1..."

Xình xịch xình xịch xình xịch...

"U..." Cùng với đó là tiếng "Phẹt" bị tiếng tầu lấn át. Từ háng lên giữa đỉnh đầu thằng Phi bị nghiến đứt lìa, tim phổi nội tạng bị nghiền nát, nửa thân phải vì lực tầu chạy nhanh cuốn hút tiếp vào bánh tầu, thịt xương ben bét chẳng thể nguyên vẹn. Nửa thân trái thì bị lực gió hất văng đi lăn lông lốc, tay cụt tan nát, hộp sọ vỡ toang hoác, mắt như viên dầu cá bị bóp vỡ, óc thì mất sạch không còn miếng nào (dính hết trên bánh xe tầu hỏa rùi), mũi mồm chả ra hình thù gì, xương sống vụn vỡ hết, mấy khúc xương sướn cũng gẫy đâm lòi khỏi thịt, nửa thân phải theo quán tính run run co dật vài giây thì mới tịt hẳn, vĩnh biệt chó dại côn đồ.

Di - Nhi - Bích đồng thời giơ cao đôi tay, vui vẻ nói thật to giống lúc giao thừa í "Chúc mừng người lương thiện."

😎

Họ trông theo tầu hỏa lướt xa dần xa dần mất hút thì mới đứng dậy vươn vai thể dục xíu đỡ mỏi, kệ con mẹ xác thằng Phi lẫn cả trăm cái xác bọn đàn em chả thèm nhìn.

Di vặn hông trái phải nói "Tao mỏi người quá bọn mày ạ. Chém có một lúc mà cơ bắp mỏi nhừ." Bích trêu đùa đấm nhẹ vào mông bạn, nói "Mày có phải Chúa đâu mà không mỏi. Tao cũng thế chứ khác gì." Nhi nghịch ngợm véo má cả hai và bảo "Rút binh được chưa bọn mày, tao muốn về nấu bát mì tôm với rau cải thịt bò quá, đâm lâu tốn sức đói ghê." Di nói "Chờ chút để tao báo cho chị gái đã. Mọi việc xong xuôi nhưng bọn mình sao mà phi tang hết đống thịt lũ mọi này được." rồi móc phone ra bấm gửi tin nhắn đã soạn sẵn.

Chưa đầy một phút sau đã có tin phản hồi cùng một icon ngắn gọn "Ok😏"

Cất máy, Di tóm tắt quá trình cho hai bạn biết rằng chị của Di vốn đã phái đàn em ẩn núp xung quanh vũ trường Pha Lê (vì tin tưởng tuyệt đối em gái nên không can thiệp) Đợi ba nàng rời khỏi thì sẽ xông vào vô hiệu hóa tất cả mọi camera hoặc hệ thống an ninh rồi tiến hành sắp xếp hiện trường các thi thể sao cho giống như vụ lục đục nội bộ thanh toán lẫn nhau, bất kỳ vết tích liên quan dẫu là sợi tóc hay sợi chỉ quần áo cũng dọn sạch, đứa nào thoi thóp chưa chết thì xỉa cho chết hẳn. Về phần đám nhân viên vũ trường từng thấy mặt ba nàng thì được cho số tiền kha khá cộng thêm lời đe dọa để họ lánh xa nơi này, sổ sách giấy tờ lưu tên các nhân viên đó cũng đều xóa sạch coi như vũ trường làm việc không đứng đắn tuyển người mà chẳng hợp đồng gì. Còn việc Di - Nhi -Bích chạy xe nhanh trên đường thì chẳng ai bắt bẻ được vì đâu kịp nhìn rõ mặt, camera giám sát hành trình giao thông của chính phủ lắp đặt ở những vị trí đoạn đường ba người phóng thì chị của Di tự khắc biết cài đặt thuộc hạ xâm nhập gây nhiễu tê liệt hệ thống quay, vậy nên biển số xe cũng chả đứa nào mò ra nổi. Tại đường ray tầu hỏa thì đơn giản, điện thoại của Di gắn kết nối định vị với máy của chị gái, cô ấy sẽ sai quân tới dàn dựng tấn bi kịch, cần thiết sẽ tìm thêm vài đứa côn đồ khác làm thí mạng, các dấu vết mờ mờ in hằn trên mặt đường của bánh xe ba nàng cũng sẽ được xử lý triệt để. Những đứa nào thuộc phe Yên Hùng Cuồng Lộ vắng mặt trận giết chóc hôm nay thì đều sẽ bị truy sát ngay lập tức (bọn bị Di làm ngã xe lúc cô khẩn trương đi cứu Nhi í)

Luyên thuyên một hồi thì ba người lấy trong cốp xe của mình ra bộ quần áo mới sạch sẽ để thay, cởi áo khoác dính máu và quần đang mặc vứt vô trong cốp, vũ khí cũng được giấu kỹ càng cẩn thận, riêng kiếm Nhật thì được buộc tấm vải trắng dầy cuộn từ đầu lưỡi đến chuôi. Về nhà thôi nào.

Di bảo Nhi "Về ăn mì của mày đi, tao thì về tắm qua rồi ngủ luôn, mai lại đến trường." Bích nói "Tao thì về đánh thêm mấy trận game xong mới ngủ." Nhi vẫy tay nói "Mai gặp nhá, bầu chào tấu kiếm."

"Kiếm chào bầu tấu."

"Tấu chào kiếm bầu."

"Hí hí..."

Mỗi nàng một hướng, ba xe phóng với tốc độ trung bình thong thả, nét mặt họ trong sáng ngây thơ đáng yêu.

Lúc này đã là 12h 45 phút, đường vắng teo.

Bạn đang đọc Xin Hãy Yên Nghỉ sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.