Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ Họp

Tiểu thuyết gốc · 2671 chữ

Cứ như vậy thời gian trôi qua nhanh chóng, gần đến ngày tụ họp, những ngày này Vương Minh đi học nhảy, học ngôn ngữ người khổng lồ tuy không ra vào đâu, hai lần ra vào khu vườn đọc sách, số quyển sách hắn đọc qua chạm tới 72, vẫn không tìm thấy thuốc giải.

Lần thứ ba, hắn căn thời gian tụ họp, bây giờ hiện tại 14h, hắn đi vào khu vườn sớm, 16h chính là lúc tụ họp hắn muốn chuẩn bị vài thứ và đọc tiếp vài quyển sách.

Quyển sách thứ 74, Vương Minh vui sướng, hắn đã tìm được một loại thuốc giải lời nguyền, chỉ làm hắn thất vọng thuốc này chỉ giải lời nguyền thời gian ngắn thôi.

Vài ngày hôm nay, hắn bị tái phát lời nguyền 3 lần, đưa hắn nhiều lần trạng thái nửa điên nửa tỉnh, hai lần tái phát khi hắn đọc sách, một lần ngay lúc hắn đang ăn cơm.

Lần tái phát ăn cơm làm hắn rất bực tức, nguyền rủa tái phát, hắn bắt đầu có hành động điên rồ, lời nói lung tung, trở nên xô xát ở với bố và em gái, làm họ nghĩ rằng hắn do ôn nhiều quá dẫn đến áp lực, mời bác sĩ tâm lý về xem.

Đồng hồ chỉ đến 15h37p, đồng cát ít nhất mất 42p nữa bắt đầu tụ họp, Vương Minh đi vào trong cung điện, bàn ghế hóa khổng lồ, như ban đầu xuất hiện.

Một trong hai mươi bảy bộ ghế xuất hiện một bộ giáp sách khổng lồ, cao lên đến 3m3, Vương Minh tiến lại bộ giáp, bộ giáp tự động mở ra, Vương Minh nhảy vào bên trong bộ giáp đóng lại.

Vương Minh, hắn muốn trở thành một thành viên tụ họp này, hắn không thể dùng vai diễn thần giao dịch mấy chuyện nhỏ được, làm mất hình tượng của thần, khả năng bị lộ tẩy nữa.

Thân xác hắn rất nhỏ, cao 1m8, so với ba người kia cũng bị bằng một nửa, nên không thể dùng thân xác này tham gia được, hắn tự tạo một bộ giáp to, hắn muốn điều khiển từ bên trong bộ giáp giao tiếp với ba người kia.

Một chiếc mặt nạ trắng xóa hiện trước mặt hắn, mặt nạ bắt đầu biến hóa. Bên phải chiếc mặt nạ phủ lên màu xanh dương, bên trái phủ màu xanh lá, ở giữa kẻ dọc màu nâu, mắt phải là một hình tròn màu vàng cam, bên cái là hình lưỡi liềm màu xám trắng.

Chiếc mặt nạ được hắn hình dung theo trái đất, mắt phải là mặt trời, mắt trái là mặt trăng, khuôn mặt không có miệng chỉ hình màu trắng nhão ra, tượng trưng có bắc cực và nam cực.

Thời gian đã đến, ba đồ vật lơ lửng trước mặt hắn, đồng hồ cát rơi xuống hạt cái cuối cùng, từ hình ảnh xuyên qua Vương Minh nhìn thấy ba người, dùng lực lượng nơi này kéo vào họ vào đây.

...

Ngôi phòng xoa hoa với màn vải xinh đẹp trang trí xung quanh, nhiều đồ trang sức xếp gọn đầy lung linh. Quý cô "Công Lý" đang ngồi ở bàn trang điểm, cầm viên ngọc gắn trên chiếc vòng trên tay, nhìn xuyên ra thấy hạt cát cuối cùng đã rơ xuống, chiếc đồng hồ đã lật ngược lại, cô hít một hơi sâu, nhắm mắt lại, lẩm bẩm một mình.

“Cuối cùng đã đến”.

Cô cầm một chiếc mặt nạ ra đeo lên mặt, thân thể mờ đi rồi biến mất khỏi căn phòng.

...

Ban công một tòa nhà, Kenli Yone đang nhìn về phía trung tâm thành phố đầy hoa lệ, con mắt sâu thẳm hiện lên một vòng sát ý, hắn quay người đi vào phòng, đóng kín cửa lại, kéo tấm rèm che ánh nắng bên ngoài chiếu vào.

Căn phòng trở nên đen tối, chỉ có ánh sáng rực rỡ màu xanh lam phát ra từ quả cầu. Kenli Yone đi đến quả cầu, nhìn xuyên qua ánh sáng, một chiếc đồng hồ cát đang dần lật ngược, hắn nhắm mắt lại sờ lên quả cầu.

Kenli Yone bỗng dưng biến mất cùng với quả cầu. Căn phòng trở lại yên tĩnh trong màn đêm, hai bóng người từ đâu xuất hiện, quan sát xung quanh, nhìn nhau và nói.

“Hắn đâu rồi? Vừa này cảm nhận được ở trong phòng mà?”.

“Không biết, đứng ở đầy chờ xem, quá lâu mà không quay lại, về báo cáo tới cấp trên là được”.

“Ừ, như vậy đi”.

Hai bóng người thảo luận xong, hai người đi đến tường, bức tường trước mặt họ như bức tường nước vậy, họ đi xuyên qua rồi biết mất trong màn đêm.

...

“Không biết hai người kia có phương thuốc gì không?”.

“Chứ trong tộc chỉ có đúng ba phương thuốc, làm mình không thể thanh tẩy được nguyền rủa nhanh”.

“Thế này bao giờ mới tấn thăng lên cấp hai”.

Elisla ngồi trên giường, buồn phiền về pha thuốc không thôi, tộc cô nguyên liệu pha thuốc rất nhiều, nhưng phương thuốc chỉ có ba loại, cứ đà này cô sợ ít nhất năm năm mới thanh tẩy đủ điều kiện tấn thăng lên cấp hai.

Elisla nhìn về chiếc đèn bên cạnh, con mắt chờ mong, thấy đồng hồ đang đảo ngược, cô giật mình cho tay lên chiếc đen, rồi cùng chiếc đèn biến mất.

...

Trong cung điện lộng lẫy, chiếc bàn đó khổng lồ với hai mươi tám chiếc ghế đặt ở trung tâm cung điện. Một người giáp sắt ngồi trên chiếc ghế, hai tay chống cằm.

Ba chiếc ghế trống không, bỗng xuất hiện ba thân ảnh, mỗi người đều đeo một chiếc mặt nạ khác nhau, hai nữ một nam.

Ba người chưa kịp phản ứng gì, một tiếng nói vang dội cung điện, giọng nói áp bách linh hồn, làm cho người kính sợ, giọng nói mà không thể phân biệt nam nữ.

“Chúng ta lại gặp lại!”.

Ba người đã không còn kinh ngạc, sợ hãi, bỡ ngỡ như ngày đầu nữa, cùng nhau đứng lên, hành lễ, giọng đầy tôn kính.

“Một ngày tốt lành, thưa ngài Vĩnh Hằng!”.

Ba người hành lễ xong, ngồi xuống nhìn xung quanh, sự chú ý của ba người rơi vào người thiết giáp kia, ba người đều có cảm xúc khác nhau khi phát hiện người lạ, giống như họ ngồi lên một trong hai mươi tám chiếc ghế ở đây.

Quý cô công lý sửng sốt, chăm chú nhìn người giáp sắt một lúc, quay mặt lại thể hiện bình tĩnh, cô là nữ hoàng của một vương quốc, từ nhỏ đã được dạy không nên nhìn chằm vào một người lạ, thể hiện ra thiếu lễ phép, nhưng đầu cô vẫn suy nghĩ về người lạ kia.

"Thiên Nhiên" Elisla hưng phấn, hiếu kỳ, vui mừng nhìn thấy người thiếp giáp, bởi vì xuất hiện một thành viên mới, nói rõ cuộc họp sẽ phát triển nhiều hơn, giúp cô tìm hiểu tới những vùng đất khác, hơn nữa giúp cô lấy nhiều loại phương thuốc.

"Tự Do" Kenli Yone không quá biểu lộ cảm xúc mấy, lúc đầu phát hiện người thiết giáp, hắn có hơi kinh ngạc rồi kinh ngạc đó biết mất, khuôn mặt rơi vào trầm tư quan sát kỹ.

Một tiếng nói, đưa ba người bừng tỉnh.

“Tốt!”.

“Hẳn các ngươi chú ý người mới kia, hắn giống các ngươi, đều tham gia lần tụ họp này”.

Người thiết giáp được Vương Minh giả trang, bị hắn điều khiển đứng lên, âm thanh va chạm giữa nhưng mảnh sắt, cho thấy bộ quần áo này đồ sộ như nào, theo ý nghĩ, người sắt đứng lên cúi đầu, coi như hành lễ chào hỏi, âm thanh của Vương Minh từ trong bộ giáp phát ra.

“Chào mọi người, các người có thể gọi tôi là Robot”.

Vương Minh không hiểu sao hắn lại lấy tên này luôn, nhưng hắn không biết cái tên này lại đưa "Tự Do" Kenli Yone cảm xúc dâng trào mãnh liệt. "Tự Do" Kenli Yone kinh ngạc nhìn người gọi là "Robot" này, làm hắn nghĩ tới cái gì đó, không có nói ra ngoài.

Vương Minh chú ý đến "Thiên Nhiên" Elisla, hắn thấy một vòng mờ ảo gì phát ra từ cô ấy, hắn đoán hẳn cô ta đã trở thành siêu phàm giả, hắn nhìn về hai người khác, không làm hắn kinh ngạc quý ông tự do cũng là siêu phàm giả.

Quý cô "Công Lý" thì chưa, làm hắn thắc mắc, lần trước quý cô lấy được nghi thức trở thành siêu phàm giả rồi mà, một tuần rồi cô vẫn chưa có trở thành siêu phàm giả hay trong quá trình có lỗi gì xảy ra hoặc nguyên liệu không đủ, Vương Minh suy đoán.

Thứ càng khiến hắn rất thắc mắc là sao lần này hắn lại có thể nhìn ra biến hóa từ họ, lần trước hắn lại không nhìn được, hay do hắn dần hòa nhập vào khu vườn lên hắn bắt đầu có khả năng nhìn được thứ mà người thường không nhìn được.

Vương Minh lần nữa niệm một câu nói vang cung điện, chúc mừng cô gái "Thiên Nhiên".

“Chúc mừng tiểu thư Thiên Nhiên đã bước vào siêu phàm giả!”.

Lời chúc mừng của Vương Minh làm ba ngươi giật mình, nhìn về "Thiên Nhiên" Elisla."Tự Do" Kenli Yone không quá ngạc nhiên, thứ hắn quan tâm là không ngờ vị thần này chỉ cần nhìn ra biết ai là siêu phàm giả ai là người bình thường, cô gái "Công Lý" nhìn "Thiên Nhiên" Elisla con mắt đầy hâm mộ.

Chủ nhân được chúc mừng còn kinh ngạc hơn người khác nhiều,"Thiên Nhiên" Elisla không thể tin được thần nhìn qua thôi phát hiện cô trở thành kẻ bị nguyền rủa, làm cô càng kính sợ hơn.

“Lần này ta không trao đổi gì, các ngươi tự trao đổi đi”.

Giọng nói vang lên, bốn người đều cùng nói.

“Vâng thưa ngài!”.

Vương Minh lần này trao đổi sẽ là "Robot", hắn dùng thân phận này tìm kiếm thuốc giải. Cô gái "Công Lý" lên tiếng đầu tiên, con mắt đảo qua ba người khác, nói.

“Mọi người, ai có nhánh cây Hoa Lý Bái không?”.

Từ câu hỏi cô gái "Công Lý", "Tự Do" Kenli Yone và "Thiên Nhiên" Elisla mới nhận ra điều gì, vừa nãy ngài Vĩnh Hằng chỉ chúc mừng thiếu nữ thiên nhiên trở thành siêu phàm giả, mà không có cô gái công lý, trong khi cô với thiếu nữ thiên nhiên đều lấy cùng được nghi thức trở thành siêu phàm giả, qua lời hỏi của cô vậy hẳn cô ấy thiếu nguyên liệu để không trở thành siêu phàm gia được.

Cô gái "Công Lý" cũng buồn phiền không thôi, cô cứ nghĩ tìm số nguyên liệu này không khó khăn lắm, ai ngờ cô chỉ tìm được hai nguyên liệu, nguyên liệu cuối cùng chỗ cô còn không nghe biết đến, làm cô không thể trở thành siêu phàm giả, đành chờ mong và lần tụ họp này.

"Thiên Nhiên" Elisa không lên tiếng gì, chỗ cô tuy loài cây nào đều có, nhưng tội là cô không biết hết các loài cây, tuy mấy ngày hôm nay cô có đọc nhiều loài cây, nhưng cây mà cô gái công lý hỏi thì cô chưa đọc qua.

Vương Minh suy đoán không sai, cô gái "Công Lý" thiếu nguyên liệu lên không trở thành siêu phàm giả được, hắn còn mừng rỡ khi biết nguyên liệu cô ấy cần, hắn có, hắn đọc nhiều sách thuốc, tuy không nhớ được phương thuốc, nhưng tên các cây nguyên liệu hắn nhớ rất nhiều.

Khu vườn này gần như tất cả nguyên liệu pha chế đều có, nguyên liệu cô công lý cần cũng có ở đây, nếu hắn có trao đổi cây này lấy vàng từ quý cô công lý, vậy trở nên giàu to, chẳng sớm sẽ thành phú hào, trong lòng hắn sung sướng không thôi.

"Tự Do" Kenli Yone nghe được câu hỏi cô gái công ly, trầm tư một lúc, định mở miệng thì thấy người giáp sắt nói.

“Tôi có”.

Cô gái "Công Lý" con mắt tỏa sáng, nội tâm vui sướng không thôi, cô kiềm chế cảm xúc, bình tĩnh nói.

“Vậy anh cần gì để trao đổi với nhánh cây đó?”.

Vương Minh muốn nói là "tôi muốn vàng, càng nhiều vàng càng tốt". Nhưng hắn lại phải kiềm chế lại lời nói đó, bình tĩnh, cảm xúc không dao động, nói.

“Vậy cô có gì?”.

Cô gái "Công Lý" rất buồn phiền về thứ dùng để trao đổi, qua tìm hiểu, cô mới biết được vùng đất cô sống cách lý với bên ngoài, lên cô không có tiền tệ bên ngoài để trao đổi, nên cô đành phải dùng vàng, bạc, đá quý... làm đồ trao đổi.

Cô cũng không quá tiếc mấy thứ đó, mấy thứ đó chỗ cô rất nhiều, nhất là vàng, vài ngày trước quân lính thăm dò vương quốc cô còn phát hiện một núi vàng, cả núi toàn làm bằng vàng, nên cô không sợ thiếu vàng trao đổi, cô nhìn người giáp sắt, nói.

“Tôi có vàng, anh cần bao nhiều vàng để đổi lấy nhánh cây?”.

Lời nói cô khiến ai cũng sửng sốt, hâm mộ. "Thiên Nhiên" Elisla nhìn về cô gái công lý con mắt hâm mộ, lần trước cô thấy cô ấy dùng vàng để đổi nghi thức rất kinh khủng rồi, lần cô vẫn dùng vàng để đổi, mà trong giọng nói của cô vàng ở mắt cô như đá ven đường vậy, làm cô giấy hiếu kỳ thân phận cô gái công lý.

"Tự Do" Kenli Yone con mắt sâu thẳm, muốn nhìn xuyên thấu cô gái công lý, hắn biết cô ấy thuộc một trong vùng đất cấm kỵ, biết thân phận cô ta rất cao trong đó, nhưng không ngờ lại cao đến nỗi không quan tâm đến vàng bạc, chỉ cần đối phương nói cần bao nhiêu là được.

Vương Minh trầm tư suy nghĩ, hắn không biết cây đó giá trị bao nhiêu vàng, hắn không sợ ra giá cao, với một người đang cần nó, lại rất giàu có, họ sẵn sàng bỏ rất nhiều tiền để mua thứ họ cần.

Qua giao dịch lần trước giữa hai người cô ấy với quý ông tự do, người quý ông tự do dùng đơn vị “ tiên” làm số lượng vàng cần và quý cô công lý đem rất nhiều vàng trao đổi.

Qua suy nghĩ, Vương Minh nhìn về cô gái "Công Lý", giọng không cảm xúc nói.

“5 tiên vàng, tôi cần 5 tiên vàng để trao đổi với cô”.

Vương Minh chọn một cái giá rất hợp lý, hắn còn dùng cân lượng như quý ông tự do để không bị lộ sơ hở.

Cô gái "Công Lý" không bận tâm số vàng mà Vương Minh ra, cô gật đầu, bình tĩnh, nói.

“Tốt, nếu giao dịch hắn có thể khẩn cầu ngài Vĩnh Hằng giúp giao dịch”.

“Anh có biết câu thần chú khẩn cầu ngài không?”.

“Ngài đã nói tốt rồi”. Vương Minh gật đầu nói.

Cô gái "Công Lý" gật đầu, đứng lên hành lễ, giọng tôn kính nói.

“Lấy ngài Vĩnh Hằng tôn kính làm lời thế!”.

Vương Minh cũng đứng lên, hành lễ, giọng không còn vô cảm, thay vào đó là sự tôn kính, hắn rất buồn cười ai lại đi hành lễ với mình chứ, nhưng không để bị lộ ra, hắn phải diễn như thực.

“Lấy ngài Vĩnh Hằng tôn kính là lời thế!”.

Bạn đang đọc Vùng Đất Các Vị Thần sáng tác bởi vanduc2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vanduc2002
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.