Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội Họa và Kẻ Chăn Thú

Tiểu thuyết gốc · 2065 chữ

Mặt trời dần hạ lặn phía tây, trời vẫn còn xanh, nhiều công nhân ăn lương đang tan việc đi về, thời gian chỉ đến 16h, chiếc điện thoạt rung lên trên kệ tụ bên cạnh chiếc giường.

“ Một con vịt xòe ra hai con thằn lằn con, hai con thằn lằn con cắt nhau đứt con...”

Vương Minh nằm trên giường, vươn tay cầm chiếc cầm chiếc điện thoại, đôi mắt mở hí nhìn màn hình, một tay khác phối hợp tắt chuông.

Vương Minh ngồi dậy, khuôn mặt mệt mỏi, hai tay vươn thẳng lên, kéo căng cơ thể, mồm ngoác một cái, thở mạnh chấn chỉnh trạng trái.

Bây giờ là 16h, vừa tròn 27h đi ra khu vườn...Xác định được thời gian, Vương Minh đứng dậy, rửa mặt tỉnh ngủ, hắn dành một chút thời gian quét nhà, lau nhà.

Mọi việc xong xuôi, hắn ngồi nghỉ ở ghế sofa, bật tivi giết thời gian, căn từng phút thử nghiệm vào khu vườn, cứ 5-10 phút hắn thử một lần.

Hai tiếng nữa trôi qua, thời gian đạt đến 29h vẫn chưa thể vào, Vương Minh buồn phiền không thôi, thời gian quy định ra vào một lần thật đúng là lâu la mà.

Một tin tức trên tivi làm Vương Minh chú ý, tin tức đưa tin về phát hiện mới, phát sóng lên tảng đá, trên tảng đá có điêu khắc hình vẽ và rất nhất nhiều ký tự.

Vương Minh nhìn hình ảnh, giật mình, bật dậy lên, ngơ ngác về mấy hình ảnh, hắn không thể đọc được mấy ký hiệu kia là gì, nhưng mấy hình điêu khắc lại khác, nếu phán đoán không sai, đó là phương pháp thực hiện nghi thức trở thành siêu phàm giả.

Vương Minh ngồi xuống, giơ bàn tay, trong không khí xuất hiện một tệp giấy, sáu tờ giấy ghi nghi thức trở thành siêu phàm giả, mấy tờ giấy bị đem ra ngoài, không có hiệu lực phiên dịch, chính không có phiên dịch hắn mới đem ra ngoài.

Hắn cúi nhìn sáu tờ giấy, ngẩn lên nhìn màn hình tivi khi bị hắn cho dừng lại, càng nhìn hô hấp càng mạnh...Giống! ...Y hệt, tảng đá kia điêu khắc hình là nghi thức siêu phàm giả.

Cẩn thận hơn, hắn lấy hai tờ rất giống ra, bước đến chỗ tivi, dàn tờ giấy lên, tờ giấy rất to lên phủ kính ra ngoài cả màn hình màn hình tivi mỏng 55 inch, hắn so sánh lại lần nữa, thấy không khác một tý nào, từ nét chữ chữ đến hình minh họa đều giống nhau, tệp giấy biến mất, Vương Minh quay lại ngồi ghế sofa.

Vương Minh nhắm mắt lại, quan sát bên trong khu vườn, hai tờ giấy bị hắn đem ra so sánh bắt đầu phiên dịch, hai tên chức vị xuất hiện : Thầy thuốc và người trồng trọt.

Vậy nghi thức trên tảng đá thuộc về hai chức vị thầy thuốc, người trồng trọt, bảo sao trong di tích các nhà khoa học lại tìm được nhiều loài cây nguyên liệu như vậy.

Hai tờ giấy trắng tinh, không có chữ viết xuất hiện, trên mặt giấy đang in từng ký hiệu ra. Bên trên tảng đá các nhà khoa học tim được có tận bốn chức vị, mà hắn chỉ có hai chức vị giống hai trong bốn chức vị, hắn hiếu kỳ muốn biết hai nghi thức còn lại thuộc chức vị nào.

Theo trí nhớ của hắn, chỉ mất chưa đến một phút, hai tờ giấy trắng bề mặt kín ký hiệu và dừng lại, bắt đầu phiên dịch sang ngôn ngữ của hắn.

Hai tên chức vị hiện ra trong mắt hắn : Họa sĩ và Kẻ chăn thú.

Hai chức vị mới lạ mà hắn chưa biết tới, hắn cũng không biết có tổng cộng là bao nhiêu chức vị. Vương Minh dừng suy nghĩ lung tung bắt đầu đọc giới thiệu về hai chức vị.

Trên tảng đá chức vị họa sĩ có khắc hai cấp độ : cấp một có năng lực vẽ lên mọi chỗ " lửa, nước hay không khí " đều được, biến mọi thứ cầm được đều thành cây bút lông và màu. Cấp hai biến hình vẽ thành thật hãy tượng tưởng như vẽ một khẩu súng, hình vẽ biến thành khẩu súng thật, dùng bắn không khác gì súng thật, có thể dùng thân thể mình làm bút lông.

Vương Minh hít một hơi lạnh, cái cấp hai này hơi bị quá kinh khủng không, hắn nhớ tới khả năng mô phỏng của khu vườn, khác là hắn chỉ cần hình dung trong đầu thay vì vẽ.

Đây là những năng lực chính, còn mấy cái năng lực phụ mà siêu phàm giả nào đều có : tăng khả ghi nhớ, thân thể săn chắc hơn người thường một chút không phải cứng rắn như chiến binh...

Mặt trái nguyền rủa cấp một khiến kẻ bị nguyền rủa sinh ra ảo giác. Vương Minh kinh hãi mặt trái nguyền rủa này, chẳng hạn lúc lái xe, nguyền rủa tái phát sinh ra ảo giác, thì khả năng tử vong rất cao sao.

Cấp hai : nguyền rủa cấp một, mỗi lần biến hình vẽ thành thật sẽ bị thổ huyết.

Mặt trái cấp hai hẳn là hạn chế năng lực khủng khiếp của cấp hai chức vị họa sĩ a. Vương Minh đọc tiếp năng lực chức vị kẻ chăn thú.

Kẻ chăn thú cũng có hai cấp : cấp một giao tiếp với vạn vật, thay đôi mùi hương trên cơ thể khiến hắn hòa đồng sống chung với nhiều loài động vật. Cấp hai tăng mọi giác quan, điều khiển linh tính của thú, làm cho chúng phụ tùng kẻ đó.

Chức vị này rất thú vị nha...Linh tính là cái gì?. Vương Minh rất muốn giải hai từ “ Linh tính”, hắn đọc nhiều sách thuốc, đa số thuốc ở trong đều phải dùng linh tính mới pha chế thuốc được, mà hắn lại chả biết linh tính là cái gì? Vương Minh đọc tiếp mặt trái nguyền rủa.

Cấp một nguyền rủa hạ thấp trí thông minh kẻ đó, hòa đồng càng lâu với động vật khả năng trở thành loài vật đó, quên đi giống loài của mình.

Cấp một nguyền rủa này không quá nguy hiểm ha, chỉ cần ít tiếp xúc với động vật là được...Vương Minh lần đầu thấy một nguyền rủa ít dẫn đến nguy hiểm thấp như vậy, hắn nhìn cấp hai, làm hắn ngạc nhiên, cấp hai nguyền rủa chức vị này khác với mọi cấp hai chức vị khác.

Cấp hai nguyền rủa sẽ thanh tẩy bỏ nguyền rủa cấp một, chỉ còn có nguyền rủa mỗi cấp hai. Những con thú bị bạn điều khiển hay con thú khác sẽ luôn cảm giác thèm khát kẻ bị nguyền rủa, chúng muốn cắn nuốt kẻ đó.

Vương Minh kinh hãi trước mặt trái nguyền rủa này, bảo sao cấp hai lại không còn có nguyền cấp một tác động nữa, bởi nguyền rủa cấp hai đã quá kinh khủng rồi, rất là nguy hiểm.

Vương Minh không còn quan sát mấy chức vị nữa, quay lại thực tại nhìn tivi, hắn đang suy nghĩ nếu các nhà khoa học giải mã được ký hiệu thì sao, họ sẽ nghĩ sao về mấy cái nghi thức trở thành siêu phàm giả? Lúc đó thế giới chẳng phải trở lên hỗn loạn sao?

Vương Minh trở lên lo lắng, mấy cái nghi thức rơi vào tay người tốt sẽ không sao, nếu rơi vào bọn khủng bố chẳng phải đưa thế giới vào bạo loạn sao.

Hắn cầu mong các nhà khoa học không phá giải được ký hiệu hoặc mong số cây nguyên liệu kia không đủ nhiều, không khả năng cấy ghép được, vậy thì có giải mã thì họ vẫn không thể trở thành quá nhiều siêu phàm giả được, dẫn đến ít tác động lên thế giới.

Tiếp tục, mặt trời đã lặn, bầu trời tràn ngập màn đêm, hiện tại là gần 8h, Vương Minh cả buổi chiều hôm nay thử nghiệm liên tục nhiều lần vẫn không vào được, giờ thời gian lên đến gần 31 giờ.

Thời gian vượt chạm đến 31h27 phút, Vương Minh đã đi vào được bên trong khu vườn, hắn không ngờ thời gian ra vào khu vườn này lại lâu đến vậy, mất gần 31 tiếng rưỡi để có vào ra vào.

Vương Minh tiến vào lâu đài Đông, ngồi vào bàn ghế gỗ, lấy tiếp quyển sách đọc. Qua nhiều lời động viên của mẹ hắn phục hồi ý chí, cố gắng đọc tìm tiếp thuốc giải nguyền rủa.

Thời gian trôi qua rất lâu, hắn đọc được tổng cộng lần trước và lần này là 28 cuốn sách, bên ngoài chắc sắp đến đêm, hắn không lo lắng gia đình tìm mình, trước khi vào đây, gửi lại lời nói cho cô em gái là hắn đi sang nhà bạn ôn bài, mai mới về.

Số quyển sách đọc chạm đến 28 quyển, hắn vẫn chưa tìm được thuốc giải, nhưng tìm được nhiều loại thuộc rất thú vị, đợi lần tụ họp sắp tới nhờ thiếu nữ Tinh Linh pha chế mới được.

Nhắc đến tụ họp sắp tới, hắn vài ngày nữa, hằn cần chuẩn bị một lúc, căn đủ thời gian ra vào nơi này, thật nếu bên ngoài thì hắn vẫn tụ họp được, nhưng lại không thực hiện được kế hoạch chuẩn bị.

Hắn tiếp tục tìm kiếm thuốc giải, cứ như vậy số sách hắn đọc từ 28 đến 45 vẫn không tìm được, lại làm hắn rơi vào tâm trạng khó chịu, chán nản, hắn chỉ có thể rời đi, ra ngoài tìm thứ gì làm hắn giải stress, khiến tinh thần không rơi vào trầm cảm.

Vương Minh xuất hiện bên ngoài phòng, xem đồng hồ, hiện tại là 9h sáng, vậy thời gian vào khu vườn lần tiếp là đợi 31h 27phút, đúng là rất lâu a.

Vương Minh vệ sinh cá nhân, xuống ăn cơm, giờ nhà hắn không có ai nhà, hắn vệ sinh nhà, khi mọi thứ xong xuôi, hắn đi ngủ đến chiều, phục hồi sức đi đến lớp nhảy.

Tiếp tục một ngày trôi qua, Vương Minh tập nhảy trở về, hiện tại hắn rất mệt, không còn sức làm gì nữa, nhưng hắn vẫn còn một thứ thực hiện tối nay.

10H tối, Vương Minh ngồi trên chiếc bàn, tay cầm cây bút, đang viết lên quyển vở, có chữ là ngôn ngữ của hắn, có chữ là ngôn ngữ người khổng lồ, ngôn ngữ người khổng lồ chính là ngôn ngữ chủ nhân khu vườn kia, hắn không biết gọi như nào, chỉ đặt tên là người khổng lồ.

Vương Minh đang học ngôn ngữ người khổng lồ, hẳn chỉ cần học viết, nhận biết chữ là được, hắn cảm thấy tương lai cực kỳ cần dùng đến nó, mà hiện tại cũng cần, hết kỳ thi hắn sẽ đến di tích, hắn sẽ gặp dòng chữ này, thay vì phải mất thời gian, phiên dịch trong khu vườn, hắn có thể nhìn đọc được.

Nhưng hiện tại khó thực hiện được, để học một ngôn ngữ rất mất thời gian, học ngôn ngữ nước khác ở trái đất, vốn đã có có quá trình đầy đủ, vẫn mất rất lâu để nắm bắt, mà hắn hiện tại học không có quá trình, học còn thiếu cách phát âm, chỉ dựa vào cách học tiếng khác dưa vào ngôn ngữ này, tạo một quá trình cho riêng mình.

Bắt đầu học ngôn ngữ này hắn mới thấy khó cỡ nào, dạng chữ rất mới lạ, viết ra ngoài rất là khó, nhận biết còn khó hơn, nó không phải chữ la tinh lại không phải chữ tượng hình.

Mới học được vài tiếng, Vương Minh cảm thấy trầm cảm, khó chịu, hắn cứ viết được một lúc rồi lại nghỉ cứ thế hơn ba tiếng đồng hồ hắn dừng như chả tiếp thu được gì về ngôn ngữ này cả, làm hắn rất thất vọng về bản thân.

Bạn đang đọc Vùng Đất Các Vị Thần sáng tác bởi vanduc2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vanduc2002
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.