Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1147 chữ

“Lê Trưởng lão chúng ta phải nghĩ ra cách gì nhanh lên nếu không người của học viện và các học viên sẽ bị chúng tiêu diệt mất.” Trần trưởng lão nói.

Lê trưởng lão nói: “Cách gì đây? Chúng quá đông chúng ta trong chốc lát không thể làm gì được chúng.”

Trần trưởng lão nói: “Thế lực của chúng mạnh tới mức nào mà có thể bố trí một tòa đại trận phong tỏa chúng ta. Thành chủ ở thành Gia Định làm ăn kiểu gì vậy? Sau chuyện này ta sẽ đăng báo khiển trách hắn ta.”

“Muốn làm điều đó trước hết hãy nghĩ cách sống sót đã và tìm cách phá vỡ vòng vây của chúng đi tìm Trí Đặng và đám trẻ.” Lê trưởng lão không mấy lạc quan nói.

Trần trưởng lão nói: “Muốn làm vậy chúng ta phải hội họp được với Lưu trưởng lão.”

Đám sát thủ có toan tính diệt sạch người của học viện ở đấu trường. Kế hoạch tỉ mỉ và nhân lực huy động lớn như vậy đâu chỉ để giết vài người. Kế hoạch này nếu thành công sẽ là một đả kích rất lớn với học viện Lôi Chấn, không những vậy còn là một tổn thất không hề nhỏ với Đình Chấn quốc. Dù sao thì Lôi Chấn học viện là nơi đào tạo nhân tài đứng đầu Đình Chấn quốc.

Lợi thế về nhân số của đám sát thủ nhanh chóng tỏ ra hiệu quả. Các giám sát tiêu hao thể lực một cách nhanh chóng. Nhiều vị giám sát đã sức cùng lực kiệt. Tuy ý chí chiến đấu của họ không hề suy giảm nhưng sức cùng lực kiệt họ chỉ có thể trở thành thịt cá cho người khác chém giết.

Lần lượt có người ngã xuống, mỗi người ngã xuống thì sức ép của đám sát thủ lên những người còn lại càng tăng cao.

Từ trong hành lang nơi lúc trước đám người Trí Đặng và các học viên lao ra lúc này xuất hiện một đám sát thủ từ trong đó đi ra. Điều đó chứng tỏ là các giám sát ngăn cản chúng đã bị tiêu diệt.

Có thêm tiếp viện đám sát thủ trả mấy chốc xuyên thủng đội hình của học viện.

Nhìn cảnh tượng các giám sát người người ngã xuống đám học viên bên trong võ đài không kìm được lòng.

Một học viên tiến sát tới màn chắn trận pháp lớn tiếng hô.

“Chỉ cần ta còn sống một ngày, chỉ cần to còn hơi thở ta sẽ không bao giờ ngừng truy sát thế lực của các người cho đến người cuối cùng.”

Học viên lớn tiếng hô chỉ thẳng tay về phía đám sát thủ.

Đám sát thủ nghe vậy đều tỏ vẻ khinh thường không coi trọng lời nói của vị học viên này.

“Ta sẽ truy sát các ngươi đến người cuối cùng!”

“Ta sẽ truy sát các ngươi đến người cuối cùng!”

“Ta sẽ truy sát các ngươi đến người cuối cùng!”

“Ta sẽ truy sát các ngươi đến người cuối cùng!”

Lúc này tiếng nói trở lên vang vọng trong đấu trường khiến đám sát thủ cũng phải chú ý chúng không còn giám coi khinh những đứa trẻ này nữa. Đám sát thủ biết nếu hôm nay bọn chúng không thể giết sạch đám học viên này thì sau này chúng sẽ đối mắt với điều gì.

Sát ý của đám sát thủ vì vậy càng lên cao.

“Ầm” Vũ Long chỉ kịp né sang một bên, tránh đi hỏa cầu đánh tới cậu. Tránh được hỏa cầu chính diện đánh vào nhưng Vũ Long lại không tránh được sức mạnh phóng ra từ vụ nổ của hỏa cầu. Sức mạnh từ vụ nổ đánh bay Vũ Long. May mắn cho Vũ Long là cậu đã tránh né kịp thời để không phải hứng chịu trực tiếp uy lực từ hỏa cầu và việc mặc áo giáp cũng như trang phục phụ trợ đã giúp Vụ Long giữ được mạng sống của mình. Tuy vậy Vũ Long vẫn bị thương khá nặng.

Vũ Long nằm trên mặt đất ho ra máu. Vụ nổ đã làm cho Vu Long bị nội thương.

Hai vị giám sát Lâm Đức và Bảo Luân thấy vậy rất muốn chạy tới bên Vũ Long nhưng họ không thể làm vậy. Đám sát thủ đã tiếp cận được hai người và vây lấy họ.

Một tên sát thủ vọt qua lao thẳng về phía Vũ Long. Lưỡi kiếm sắc bén chỉ còn cách Vũ Long vài mét.

Vũ Long cảm giác được cái chết đã gần kề cậu hơn lúc nào hết. Cậu thấy mình thật nhỏ bé, nhỏ bé tới mức không có sức lực để đánh trả lại bất kỳ một tên sát thủ nào ở đây.

“Ngươi phải chết.”

Một tiếng quát như lôi đình phá không vang vong khắp đấu trường. Tiếng quát mạnh mẽ tới mức là cho tên sát thủ đang định kết liễu Vũ Long giật mình. Rồi tên sát thủ chỉ chợt cảm thấy nhẹ bỗng rồi không biết gì.

Tên sát thủ bị đánh bay ra nện thân mình lên bức màn trận pháp bảo vệ võ đài nơi các học viên đang lẩn trốn bên trong.

Lực va đập mạnh đến mức khiến cho tên sát thủ đó nát nhừ, trông rất thảm và có một điều chắc chắn là hắn không thể chết thêm một lần nữa.

Người lao đến cứu nguy cho Vũ Long không ai khác chính là Vũ Thạch ông nội của Vũ Long .

Vũ Thạch vốn ở trọ gần đấu trường vị vậy khi cảm nhận được sự thay đổi đột ngột của không gian gần đấu trường ông liền cảm thấy có chuyện gì đó diễn ra. Vũ Thạch là một trận pháp sự lên cảm giác của ông đối với trận pháp rất là nhạy cảm. Nhất là sự thay đổi xung quanh trận pháp sinh ra khi nó được hình thành. Dù đám sát thủ đã làm rất tốt để che dấu.

Vũ Thạch tiến tới đấu trường kiểm tra ông phát hiện ra đấu trường đã bị một trận pháp ngăn cách. Ông liền biết có chuyện không hay xảy ra.

Vũ Thạch sau đó đã dùng trận pháp để phá trận pháp vì sức mạnh của mình ông là không thể phá vỡ được trận pháp do đám sát thủ bố trí. Vũ Thạch không có thông báo cho vệ binh trong thành rồi cùng họ hợp lực vì ông không biết khi vệ binh nhận được tin này sẽ phản ứng ra sao rồi tốc độ xử lý tình huống thế nào. Vũ thạch lúc đó đang rất nôn nóng và lo lắng cho Vũ Long.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.