Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Bồi Táng.

Tiểu thuyết gốc · 2687 chữ

Trong lỗ chuột vừa hẹp vừa tối, đám người chỉ có thể bò trườn từ từ đi qua. Gặm đèn pin trong miệng chỉa về phía trước và cầu nguyện rằng sẽ không có con quỷ gì nhảy ra hù dọa.

Cứ thế nhích từng chút, từng chút một bụi bám đầy hết lên trên áo tạo thành một lớp mỏng xám xịt.

Nghe giọng Ivanikov chửi rủa từ phía trước :" Con bà nó, cái hang này tại sao lại nhỏ như thế muốn ép chết người à." Y là một người to con thịt béo, cái hang lại rất nhỏ, một người có vóc dáng như Nanno mới có thể miễn cưỡng chui lọt nên Y bị dày vò rất thảm.

Nguyễn Duy vừa bò vừa nghĩ đến những chuyện nháo quỷ gần đây, cũng không biết chờ đám người ở cuối cái hang sẽ là cái gì nữa.

Được một hồi lâu, Ivanikov nói :" Hình như là đến nơi rồi, các người ở trong này đợi. Tôi đi ra ngoài dò xét xem như thế nào.

Nói đoạn Nguyễn Duy liền nghe tiếng xột xoạt của đất cát. Có lẽ Ivanikov đã chui ra khỏi hang, cái ánh sáng đèn pin của gã cũng mất hụt để lại ba người nằm trong hang chờ đợi.

Ivanikov chui ra sau liền hô hấp lấy dưỡng khí, lúc ở bên trong đúng là có chút khổ sở. Ban đầu Y xung phong đi trước vì cũng biết cái hang này rất nhỏ, nếu để Y đi phía cuối lỡ như có chuyện bất trắc thì coi như là không có đường lui.

Với thân hình to béo của mình Y không thể làm chuyện gì thông suốt bên trong hang, nếu như bởi vì Y chặn đường lui mà chết cả bốn người thì oan uổng rồi.

Cầm đèn pin soi xung quanh mình một lượt, bất ngờ lại thấy những bức tường bằng đá. Cái hang này đã dẫn đám người từ căn phòng này đến một căn phòng khác

Nhưng khác biệt với căn phòng trước cái gì cũng không có ngoại trừ xác của mấy tên chuột đất thì căn phòng này hình như có nhiều đồ vật hơn. Còn về việc là thứ gì thì Ivanikov nhất thời không nhìn ra, Y cầm đèn pin đi tới chỗ một cái bóng đen lờ mờ ở chính giữa căn phòng.

Càng lại gần hình ảnh càng rõ ràng, hóa ra lại là một chiếc bàn gỗ. Cái bàn gỗ này không biết đã để bao nhiêu năm tháng, nhưng có thể thấy chất gỗ vẫn còn tốt vô cùng, bốn cái chân đều còn rất bền chắc. Là một cái bàn làm từ gỗ quý hiếm, Ivanikov đoán là như vậy.

Trên bàn để một cái lư hương cùng với hai cái chân đèn cầy hai bên. Đằng sau cái lư hương lại dựng lấy một cái tựa hồ như một cái hình bát quái khung ảnh, hình bát quái này cũng không hiếm thấy. Thường ở trong tay mấy gã đạo sĩ ở Hạ Hoa, Ivanikov đã từng thấy qua.

Ngoài những thứ đồ đó ra thì trên bàn cũng chẳng con gì cả, Ivanikov cũng mất hứng thú với cái bàn. Chẳng hiểu vì sao nó lại đặt ở giữa phòng làm gì.

Bỏ qua cái bàn, Y tiếp tục đi dò xét, căn phòng này so với những căn phòng trước mà đám người đi qua cộng hai con lớn hơn nữa nên có rất nhiều chỗ đèn pin soi không tới được.

Đi một hồi liền Ivanikov liền phát hiện một cái cửa. Trong lòng mừng thầm, có cửa tất là có đường đi, có đường đi tất là có lối thoát, có lối thoát nghĩa là có thể rời khỏi cái chỗ ma quỷ này.

Với tâm trạng vui vẻ Y tiến lại gần cánh cửa, nhưng chợt nhận ra đây là một cánh cửa hoàn toàn được làm bằng kim loại hơn nữa còn đã bị khóa lại. Cố cầm lấy cái nắm cửa đẩy mạnh một cái, dù lấy sức lực to lớn của mình Ivanikov sửng sốt không thể rung chuyển cánh cửa mẩy may.

Mắt thấy cánh cửa cứu mạng lại không thể mở, trong nhất thời Ivanikov nổi đóa lên. Hung hăng đá vào cánh cửa sắt mấy cái khiến âm thanh vang vọng cả căn phòng. :"Con mẹ nó chứ, ông trời cứ như thế đùa giỡn ta à.".

Lúc này, trên đỉnh đầu vang lên những tiếng cọt kẹt không ngừng, có vật gì đó đang đung đưa ở phía trên.

Ivanikov liền cầm đèn pin soi lên xem thử rốt cuộc là vật gì, thứ Y nhìn lấy khiến sống lưng run rẩy không ngừng. Thì ra ở phía trên đó đều là xác chết, những cái xác dùng dây thừng treo lên đung đưa qua lại không ngừng như đang khiêu vũ trong không trung vậy.

Những cái xác tử trạng khá kinh khủng, hai hốc mắt lún sâu, cái lưỡi thì thò ra ngoại, tứ chi rũ xuống đất. Cái cổ vì bị treo quá lâu nên đã kéo dãn rất dài nhìn vô cùng quỷ dị và ghê gớm.

Ivanikov bị dọa cho sửng sốt ngay tại chỗ nhất thời không động đậy được. Có lẽ do mấy cú đá vào cánh cửa sắt làm âm thanh truyền đi tới trên này khiến mấy cái dây thừng này động đậy. Nếu không thì Y chưa chắc sẽ nhìn thấy trên đầu mình là tình huống gì xảy ra.

Nguyễn Duy chờ đợi Ivanikov hồi lâu không thấy nên có chút sốt ruột. Khi nghe âm thanh mà hắn đá vào cửa sắt thì đã đi ra ngoài cùng hai người kia. Ngó nhìn xung quanh một chút cậu liền thấy ánh đèn pin của Ivanikov ở phía trước, bước lại gần liền thấy hắn đang đứng yên như trời trồng hai mắt lăm lăm nhìn lên trần nhà.

Lúc này, Nguyễn Duy theo bản năng liền nhìn theo hướng mắt của Ivanikov...

Bỗng uỵnh một cái, cậu cảm giác có cái gì đó đang ngồi trên vai cậu. Đúng vậy, chính là ngồi trên vai vì cậu thấy hai cái chân người đang lủng lẳng trước ngực mình. Nguyễn Duy thất kinh liền ngữa cổ lên, hình ảnh đập vào mặt khiến con ngươi cậu co rụt.

Một cái khuôn mặt của đứa bé gái khô khốc, tóc xõa xuống rũ rượi, là một người chết, Cái cổ dài bất thường gập xuống tới giữa cái ức của xác chết, hốc mắt thì sâu hoắm, lưỡi thì đưa ra ngoài như đang muốn liếm cậu vậy, còn có thể nhìn được cái xác chết này tựa hồ như đang...cười.

Con tim cậu lúc này đập loạn liên tục, không biết từ đâu nhảy ra một cái xác chết ngồi trên vai cậu. Cái này rốt cuộc là muốn chơi trò gì đây.

Đang thất thần bên kia Ivanikov cũng nhìn sang phía bên này, thấy trên vai của Nguyễn Duy một cái xác bé gái cũng thất kinh vô cùng. Bất giác lùi về phía sau vài bước.

Đúng lúc này, đứng kế bên Lý Triều Càn liền bay lên tung một cước vào cái xác đó khiến nó bay ngược về phía sau vài mét. Thứ khiến Lý Triều Càn bất ngờ chính là cái xác này nặng vô cùng, nhìn kích thước không lớn nhưng trọng lượng lại không nhỏ. Y đá mà cái chân có chút tê dại.

Lúc này Nguyễn Duy mới hoàn hồn, hít một hơi sâu. Cái tràng cảnh khi nãy quá dọa người, cậu cứ tưởng như bị cái con tiểu quỷ kia hút hồn vậy. Cũng may có Lý Triều Càn chứ nếu không có thể bị dọa đến chết.

Quay đầu nhìn lại phía sau mới thấy năm trên mặt đất cái xác của con tiểu quỷ kia, nằm ngữa trên mặt đất mắt đưa về phía trần nhà. Nơi còn có hàng chục cái xác khác đang treo lơ lửng.

Lúc này Nanno nói với Nguyễn Duy :" Có sao không ?" Nhưng mắt vẫn đang chăm chú lên cái xác kia.

Nguyễn Duy định thần lại một chút nói :" Không có việc gì, cũng may là Lý Triều Càn phản ứng kịp." Sắc mặt của cậu cũng đang rất trầm trọng.

Ivanikov cũng tiến tới soi đèn pin vào cái xác :" Này, ngươi làm cái gì mà con tiểu quỷ ngồi lên vai mình thế. Chẳng lẽ nó muốn chơi cùng ngươi hay sao."

Lý Triều Càn đứng bên cạnh nói :" Đừng có nói bừa, coi chừng chúng nghe được đấy."

Ivanikov tưởng Lý Triều Càn nói đùa nhưng khi nhìn sang lại thấy Y sắc mặt nghiêm túc thì cũng tự động ngâm miệng không nói.

"Cái xác này không bình thường, trọng lượng phi thường nặng. Một cú đá khi nãy đã hơn phân nữa lực."

Mọi người đều biết đây là có ý vị gì, một cú hơn phân nữa lực của Nhị Phẩm võ giả mà chỉ có thể khiến nó bay xa vài mét có thể thấy, cái xác này ít nhất là vào trăm cân chứ không đùa.

Xác chết của một bé gái nặng vài trăm cân ? Lúc cần sống chưa chắc là nặng được như vậy chứ đứng nói đến là đã chết rồi.

"Không bằng, lại gần coi thử xem thế nào." Nanno đề nghị.

Ivanikov nhìn sang Nguyễn Duy :" Hay là ngươi lên thử xem, nó có vẻ rất ưu ái ngươi đấy."

Nguyễn Duy cầm trong tay thanh kiếm tiến lại gần cái xác. Nhìn cận cảnh cái xác khiến cậu nhớ lại tình huống khi nãy, da gà toàn thân nổi lên.

Cậu lấy thanh kiếm khẽ luồng qua cổ tay của nó ý đồ nhấc lên, đúng là trọng lượng không bình thường. Chỉ tính phần tay thôi cũng đủ vài chục cân, nếu không phải là một Võ Sĩ thì dùng kiếm nâng cái tay này lên là rất khó.

Cái tay được nâng lên nhưng vào lúc này, thanh kiếm vô tình làm rách một mảng da thịt. Từ bên trong lớp da chảy ra ngoài một dòng nước màu bạc róc rách.

Đám người căng thẳng lên, sợ rằng cái thứ đồ chảy ra kia không lành. Nguyễn Duy cũng ngay lập tức thả cánh tay xuống lui lại vài bước, nhưng thứ nước kia lại chảy ra không ngừng. Cậu nhìn về phía mặt cái xác, cũng may nó không có ý kiến gì.

Nanno tiến lên xem xét :" Là thủy ngân." Cô phán đoán thứ nước này xuất thân.

Thủy Ngân ? Đám người hồ nghi. Tại sao lại có thủy ngân ở trong một cái xác. Nguyễn Duy bỗng nhớ tới gì đó.

" Đây chính là những người được con Bạch Hồ Ly ban ân mà Thạch lão đầu đã nói đến."

Đám người cũng chợt nghĩ đến gì đó, lại nhìn lên phía trên trần nhà. Những xác chết có độ tuổi không giống nhau, già có, trẻ có, ngay cả những đứa bé như cái xác trên mặt đất cũng có.

Không sai vào đâu được, là những người con cháu kia bị bắt phục vụ cho con Hồ Ly.

Lúc này Lý Triều Càn nói :" Những người này có lẽ chính là vật bồi táng trong lăng mộ."

Đám người nghi hoặc, lăng mộ ? Làm sao ngươi có thể xác định đây là một lăng mộ ? Nhưng nhớ đến những tên chuột đất ở căn phòng trước thì mười phần chắc tám chín phần đây là một cái lăng mộ.

Nhưng câu hỏi là, ở đây chôn cất ai ? chẳng lẽ là những quyền quý thời xưa mà người dân trong thôn đã nói.

Đám ngươi nhất thời không tìm ra câu trả lời, liền đi tới chỗ cánh cửa mà Ivanikov tìm thấy. Cánh cửa đã bị khóa và chắc chắn cho dù bốn người có hợp sức lại không ngừng nghỉ tấn công thì cũng sẽ không làm được gì. Gõ lên cánh cửa nghe được âm thanh vang vọng có thể đoán cánh cửa này dày bao nhiêu, nếu như chuyến này có mấy cái người cao thủ đi cùng thì có vẻ như dễ dàng hơn nhiều lắm.

Nguyễn Duy đưa con mắt nhìn qua khe ổ khóa, một mảnh tối tăm căn bản nhìn không ra có vật gì đằng sau.

Đúng lúc này, căn phòng bỗng nhiên chấn động. Cả đám có thể cảm giác được có chuyện sắp xảy ra, không biết từ nơi nào tuôn ra vô số dòi bọ, từ trên trời rơi xuống từ dưới đất chui lên, không đâu không có bóng dáng của dòi bọ.

Nanno lúc này nhanh chóng triệu ra một quả cầu lửa thiêu rụi những con tiến lại gần chỗ bọn người đang đứng, nhưng cho dù cho giết bao nhiêu cũng không xong, những con dòi bọ này cứ như thủy triều ập đến khiến người trở tay không kịp.

Những con dòi bọ này như những con đĩa đói, điên cuồng lao về phía bốn người. Chẳng lẽ chúng muốn ăn thịt cả bọn hay sao.

Chỉ thấy đằng xa nơi cái xác bé gái kia bị lũ dòi bọ chừa ra một khoản trống, không lẽ chúng sợ cái xác này ?

Không đúng, người sống chúng còn dám đuổi giết, không thể nào sợ một cái xác được. Vậy thì là gì, đúng rồi là thủy ngân, bọn chết tiết này sợ thủy ngân.

Dù không biết vì sao dòi bọ sẽ sợ thủy ngân nhưng chắc hẳn là sẽ không sai. Nhưng bây giờ không ai có thủy ngân trong người cả, thứ đọc hịa kia mang theo mình làm cái gì.

Lý Triều Càn cũng nhận ra việc đó định bước chân ra ngoài định tiến tới chỗ cái xác.

Một bước đi liền đạp chết mấy chục con dòi bọ, nhưng rất nhanh những con khác liền lao lên bám vào giày của Y. Y định không để ý đến thế nhưng lại cảm giác không đúng.

Những con dòi bọ này thể mà đang nhai nuốt đế giày của Lý Triều Càn, trong khoảng thời gian cực ngắn, đế giày đã mất đi một mảng lớn. Y lập tức rụt chân lại, giẫm chết mấy con dòi bám trên giày.

Cách này không được, về phần Nanno dùng lửa trấn áp bọn dòi không phải kế sách lâu dài. Đến lúc sẽ kiệt sức, nếu như vậy chẳng lẽ cả bọn bị mấy con trùng này ăn mất hay sao. Cũng không thể bắt hai cái Võ Sĩ cùng một cái Kỵ Sĩ dùng kiếm đánh với tụi nó đi.

Nghĩ đến đây Lý Triều Càn bỗng chửi lên :" Mẹ nó, có người đã kích hoạt hệ thống gì đó mới có thể chọc ra mấy con dòi chết tiệt này."

Nói là vậy nhưng cũng không biết là ai kích hoạt, cả đám cùng đứng một chỗ bỗng nhiên lũ dòi bò ra không báo trước. Ai cũng bất ngờ vô cùng.

Nanno sắc mặt tái nhợt nói :"Mau nghĩ cách mở cánh cửa kia mau lên, ta sắp chống đỡ không nổi rồi."

Đúng lúc này, từ phía đối diện một cái bóng đen khủng lồ hiện lên. Ivanikov cầm đèn pin chỉnh tiêu cự của đèn một chút liền soi đến chỗ đó.

Thì ra, cái bóng đen nhìn như cơn sóng ngoài biển này đích thật là sóng. Nhưng mà, lại là sóng tạo bởi những con dòi hợp thành, đều đáng nói hơn là nó đang lao về phía này.

Với kích cỡ của nó thì ngọn lửa của Nanno không thể làm được gì rồi, nó mà tới đây thì coi như xong.

Ivanikov run rẫy :" Con mẹ nó chứ."

Bạn đang đọc Nhân Sinh Trường Ký. sáng tác bởi thedeathneverdie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thedeathneverdie
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.