Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một con sói.

Tiểu thuyết gốc · 2528 chữ

Đám người đứng nhìn theo dấu chân con vết in trên nền tuyết trắng. Trong đầu tự hỏi, khi nãy rõ ràng mọi người đứng cách đây không tính là xa, thế nào mà lại để một con thú hoang lấy đi bình mật gấu được.?

Nên nhớ, ai trong đám người cũng đều là người siêu phàm bước vào tam lưu hạ phẩm. Các giác quan mạnh hơn người thường nhiều lắm, lẽ ra nên phát giác mới đúng. Hơn nữa, nó con tha về chỗ góc cây nơi mọi người đang dò xét.

Có thể thấy con thú này thừa cơ mọi người vòng qua đằng sau cái cây để thi hành trộm đồ, bước chân nhẹ êm không tiếng động, tốc độ cũng không tầm thường.

"Con bà nó chứ, để lũ thú hoang súc sinh cướp mất đồ vật." Ivanikov tức giận chửi rủa.

"Không có việc gì, chỉ là một cái bình mật gấu không có gì đáng kể." Nguyễn Duy lên tiếng.

Cái bình thuộc về cậu, nhưng cậu còn chưa kịp trách trời thì cái thằng này đã lên trước chửi bới rồi.

"Ai..., nếu chỉ là bình mật gấu thì ta cũng không muốn cùng mấy cái con thú đó so đo làm gì. Nhưng là mật của con gấu này chắc chắn không tầm thường đâu, nên nhớ một con gấu nặng gần năm tấn."

"Là năm tấn, ta chưa bao giờ thấy con gấu nào ở Nga to lớn như thế cả. Mà nếu như chỉ có việc to xác thì cũng thôi đi, đằng này con gấu sức chiến đấu không tầm thường. Nên nhớ nó kém một tý cạp mất cái đầu của ngươi, quần nhau với bốn cái tam lưu hạ phẩm."

"Nếu như biết như vậy, ta liền không để cái bình mật gấu dưới đất. Tiện nghi con súc sinh kia."

Ivanikov nói một tràng dài khiến Nguyễn Duy có chút sửng sờ. Khó có thể tin tưởng cái thằng mãn phu này trong lúc nhất thời lại có thể nghĩ tới nhiều việc như vậy. Không tầm thường nha.

Đang đứng ở bên nghe Nanno cũng nói : "Đúng vậy, thế nên lúc nãy ta mới phí một phen công phu lưu lực để cho không tổn hại đến mật gấu."

Khi người ta động thủ thì lưu lực khó hơn xuất toàn lực nhiều lắm, lại nói Vu Sư đều được coi là thiện chiến tầm xa mà cô nàng Nanno này lại có thủ đoạn như cậy cũng là tương đương đáng sợ.

"Như khi nãy ta nói, nói này chính là nơi tập trung khí vận, phong sinh thủy khơi, lưng tựa núi, mặt giáp sông. Có thể con gấu lâu dài ở đây nên mới khiến nó trở nên bất thường như vậy, nói là bất thường nhưng chuyện này cũng không coi là hiếm gặp.

"Từng có ghi chép qua những con mãnh thú này, có sức mạnh phi thường có thể so với Võ Sĩ, có lẽ là do môi trường cấu tạo thành khiến nó sở hữu sức manh kinh người."

Một đám người nói thiên hoa trụy lạc, Nguyễn Duy có chút ngơ ngác. Căn bản mấy thứ đồ này cậu biết không nhiều, dù sao thì đến thế giới này mới non nữa năm có thể biết được bao nhiêu.

'Hệ thống, ngươi có thế biết giá trị của bình mật gấu kia sao.?'

'Có thể, muốn biết sao ?'

'Ngươi có thể nói sao ?'

'Dang vọng điểm là vạn năng nha.'

'Cái này cũng đòi tiền ?'

'Làm sao không rồi ? Làm gì có bữa cơm miễn phí cho ngươi ăn.'

'....'

'Để khai trương dịch vụ mới lần này hệ thống ta miễn phí lần đầu. Bình mật gấu khi nãy khoảng chừng 500ml nhưng nó là kết tinh của cả đời gấu nên tinh hoa chứa trong nó có giá trị bằng nữa bình sơ cấp Đạo Thủy, nghĩa là 1.000 Điểm Danh Vọng.'

Cái gì, 1.000 điểm ? Ánh mắt của Nguyễn Duy phóng to lên. Con mẹ nó cái lũ thú hoang thối ta lấy mất của bố 1.000 điểm danh vọng. Cái này không thể nhẫn nhịn được, Khinh người quá đáng rồi.

Lúc này Nguyễn Duy ngước mặt lên :" Đi, đi bắt con súc sinh đó."

Đám người sững sờ, không phải khi nãy còn nói không có việc gì lớn sao. Bây giờ thế nào ?.

Cũng không nhiều lời, đám người đi về phía gốc cây, nơi dấu chân dẫn đến.

Nguyễn Duy là người đầu tiên bước vào, cái này liên quan đến điểm danh vọng không thể khinh thị.

Bước vào trong gốc cây qua cái hố bị con gấu lớn húc vỡ. Cảm nhận đầu tiên đó chính là trong đây rất ấm, nên nhớ bây giờ bên ngoài đều là tuyết rơi, nhiệt độ xuống thấp. Võ Sĩ mặc dù không sợ nóng lạnh nhưng các giác quan được đề cao, sự chênh lệch nhiệt độ trong đây cũng tương đương lớn.

Tiếp theo chính là mùi vị, dù là nơi con gấu ngủ đông nhưng lại không hề thấy hôi thối một chút nào, ngược lại là có chút nhàn nhàn mùi thơm, càng nghĩ càng quái lạ.

Cả đám bốn người đứng trong gốc cây lại không hề lộ ra vẻ chật chội. Nghĩ cũng phải, một con gấu năm tấn còn có thể ở vừa, chúng tôi thì tính là cái gì.

Nghó nghiêng đông tây một chút lại chẳng phát hiện cái gì khả nghi, con thú hoang kia cũng chẳng có tăm hơi. Chia nhau ra lục lọi một hồi cũng không có gì hữu ích.

nguyễn Duy cũng có chút sốt ruột :" Con mẹ nó, lấy mật gấu của ông bây giờ trốn đi đâu mất rồi."

Lúc này, bỗng nhiên bên ngoài nổi gió lớn dữ dội, cơn bão tuyết không có báo trước liền ập tới. Từ phía bên trong gốc cây nhìn ra ngoài là một mảnh trắng xóa.

Ivanikov lúc này nói :" Cái thời tiết quái quỷ gì thế này ? Vừa bắt đầu tuyết rơi đã có bão tuyết, đúng là hiếm gặp."

Bão tuyết khiến cho những cơn gió tràn qua gốc cây rít lên từng đợt, chỉ có thể thấy ngoài xa một cái đống đen nằm trên đất, đó là xác con gấu đã chết khi nãy.

"Giờ thì tuyệt rồi, chúng bị mắc kẹt trong cái gốc cây chết tiệt này." Ivanikov đã thân cây một cái.

"Bĩnh tình, thời tiết chỗ này có chút điên rồ nhưng mà chỉ cần chờ vài giờ đồng hồ là nó qua ngay thôi không cần phải lo." Lý Triều Càn nói.

Cũng không có cách nào khác, cái con thú hoang kia tạm thời chưa thể bắt nó được. Đành ngồi đợi cơn bão tuyết đi qua rồi hãy nói tiếp. Cũng không biết con súc sinh ấy chuồn đi đâu rồi, rõ ràng là dấu chân hướng về phía này cơ mà.

Đám người ngồi xuống, duỗi duỗi cơ thể một chút, bây giờ cũng đã là mười hai giờ đêm, thêm việc đánh nhau với con gấu kia cũng tốn sức không ít nên tranh thủ khoảng thời gian này nghỉ ngời lấy lại sức.

Lúc nãy cũng là lần đầu tiên Nguyễn Duy tham gia chiến đấu thực thụ, dù ở kinh đô cũng đã từng được huấn luyện qua nhưng chiến đấu cận kề sinh tử thế này cũng là lần đầu tiên.

Nếu như không phải nhờ có hệ thống làm cứu tinh thì không biết cái đầu này có còn ở trên cổ hay không.

Đám người đang ngồi thì bỗng Nanno lên tiếng :" Này, mau nhìn, kia là cái gì vậy."

Nhìn theo hướng chỉ tay của Nanno, hướng đó là nơi xác của con gấu nằm. Dù bão tuyết trắng xóa nhưng với hình thể to lớn đó thì người ta vẫn có thể nhìn thấy một cái bóng mờ mờ.

Nguyễn Duy nghi hoặc, cái xác thú thì có gì đáng xem đâu ?.

Đang tự hỏi thì cái xác đó bỗng động đậy, một cái, hai cái... Tần suất cứ thế tăng dần, nhìn như con gấu kia muốn đứng dậy vậy.

Ivanikov nói lớn :" Cái quỷ quái gì vậy, con gấu muốn cải tử hoàn sinh à.?"

Nguyễn Duy sắc mặt cũng trầm trọng xuống. Cái con súc sinh này rõ ràng đã chết, nội tạng hủy hết, yết hầu bị cắt một đường dài, cái sọ não cũng bị đâm một cái hố lớn, hơn nữa còn bị bình xịt của hệ thống xịt phải. Chết lại không thể chết thêm được nữa.

Nhưng mà trước mắt lại nói, con gấu này lại còn có thể sống lại hay sao ?. Chẳng lẽ nó có chín cái mạng giống như con mèo à.?.

Vô số nghi vấn được đặt ra trong đầu Nguyễn Duy.

"Con gấu này... Chẳng lẽ biến thành cương thi ?" Lý Triều Càn nhìn chằm chằm nói.

Đám người nhìn về phía y. Cương thi ? Đại ca, ngài coi nhiều phim kinh dị quá sao ?.

Nanno sắc mặt cũng nghiêm túc lên :" Chi bằng... Chúng ta ra ngoài xem sao."

Nghi thần nghi quỷ cũng không giúp được cái gì, thôi thì đi xem xét thế nào.

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cái xác đang không ngừng động đậy. Ivanikov cầm lấy thanh kiếm bước lên phía trước :" Để ta ra ngoài xem tình hình thế nào."

Nguyễn Duy trong lòng giơ lên ngón tay cái. Đúng là người đàn ông, ngươi yên tâm cho con gấu có ăn thịt ngươi trả thù thì ta sẽ đốt vàng mã cho. Không lo chết đói dưới đó.

Ivanikov nếu mà nghe lời nói này chắc chắn sẽ chửi ầm lên cái thằng vô lại.

Thận trọng từng bước đi ra ngoài, những con gió lạnh buốt, cắt vào da thịt tê rần, ở cái thời tiết này muốn mở mắt đó cũng là việc khó khăn. Ivanikov cắn răng bước ra ngoài, nào ngờ vừa đi đước mấy mét liền thấy có cái bóng trắng vụt qua trước mặt. Bất ngờ dừng lại bước chân, cảnh giác ngắm nghía xung quanh, lông mày của y nhíu lại thành một đoàn.

Những cái bóng trắng mỗi lúc một nhiều, như những bóng ma lướt đi trên mặt đất khiến người ta tê cả da đầu. Ivanikov không thể nhìn rõ trước mắt là vật gì, cho dù có là một cái Kỵ Sĩ nhưng với thời tiết thế này cũng đành bó tay.

Thanh kiếm trong tay bất tri bất giác nắm chắc lại, hơi thở trở lên có chút dồn dập. Bỗng nhiên Y cảm thấy sau lưng của mình đụng trúng cái gì, trong đầu hỗn loạn, mình một đường thẳng đi ra đây thể quái nào sau lưng lại có đồ vật. Theo bản năng quay đầu lại nhìn xem đó là vật gì.

"Đừng quay đầu lại." Tiếng của Lý Triều Càn hét lên.

Nhưng đã quá muộn, Ivanikov đã quay đầu về phía sau. Một con sói trắng to lớn đang dựa hai chân trước lên bả vai của Y, nó há cái mồm to lớn như chậu mấu, những cái răng cùng hơi thở hôi thối đập vào mặt Y.

Người ta từng nói, nếu như bị sói đu trên lưng thì tuyệt đối không được quay đầu, vì khi quay đầu một khắc đó con sói sẽ gặm lấy cái cổ và cắn không lưu tình. Chết là cái chắc.

Ivanikov lúc này vô cũng kinh hãi chẳng biết từ đâu lại chui ra một con sói sau lưng Y. Dù vậy nhưng với tố chất cực cao Y cũng kịp giơ thanh tay lên đỡ cú đớp của nó. Thanh kiếm quá dài, khoảng cách giữa cổ và cái miệng sói quá ngắn nên chỉ có thể dùng tay làm lá chắn thịt.

Miệng sói đã tới, phập một cái đã thấy máu chảy ra khiến Ivanikov càng thêm bất ngờ, nên nhớ Y không phải người thường có thể so sánh. Theo lý một con sói hẳn không thể đả thương cậu được mới phải.

Con sói cảm nhận được mùi máu thấm qua trở nên càng điên cuồng, lung lay cái đầu ý đồ cắn rơi cái tay của Ivanikov khiến Y đau đớn trợn mắt nghiến răng. Giơ lên thanh kiếm của mình định chém cho cái con súc sinh này một kiếm, nhưng Lý Triều Càn lại nhanh hơn, đã đuổi đến chỗ con sói giơ kiếm liền chặt.

Cái đầu của con sói hung dữ rơi xuống nền đất trắng, lăn lóc vài vòng.

Ivanikov thấy tình thế cũng buông lỏng một hơi, cái này quá dọa người. dây thần kinh căng cứng cả lên. Lúc này Nguyễn Duy và Nanno cũng đã đuổi tới nơi.

Nhìn đầu của con sói và thân của nó mỗi cái một nơi cũng thoáng nhẹ nhỏm, tình hình hai người cũng từ trong gốc cây nhìn thấy rõ ràng. Chẳng hiểu từ đâu chui ra một con sói.

Lý Triều Càn nhìn chằm chằm vết thương trên tay Ivanikov nói :" Con sói này không bình thường, có thể làm cho một kỵ sĩ Nhị Lưu Hạ Phẩm bị thương.".

Đám người cũng trầm mặc. Khi nãy là một con gấu, bây giờ lại lòi ra một con sói, cái Hồ hoắc Tiểu Lĩnh này nhiều thứ quái dị như vậy ?.

Nguyễn Duy trong đầu lại chú ý câu nói Nhị Lưu Hạ Phẩm của Lý Triều Càn. Thì là cái tên mãn phu này là Nhị Lưu, hơn mình một cái tiểu đẳng cấp. Mà lại bị con sói thành thế này đúng là đáng sợ nếu mà đổi lại mình thì....

Đám người Nguyễn Duy ai cũng hơn Y một đến hai tuổi, thực lực lại có vẻ như đều ở Nhị Lưu Hạ Phẩm phía trên. Đều có thể nói một tiếng thiên tài. Con Nguyễn Duy khi nãy đối đầu với con gấu nếu không phải có hệ thống thì cũng chỉ tính là sực mạnh phụ trợ ba người còn lại mới là chủ lực cũng cho thấy được điều đó.

Đúng lúc này, trong thiên địa bỗng nhiên xuất hiện tiếng tru của con sói. Không phải con dưới chân đám người mà lại là ở xung quanh đây, nghe sơ qua cũng phải hơn trăm con, hơn nữa còn rất gần đây.

Nhưng cho đám người nghĩ thế nào đi nữa cũng không ngờ đến lại gần như vậy. Dường như ngay lập tức nhiên cái bóng trắng như bóng ma lao về phía này.

Ivanikov la lên :" Bỏ mẹ rồi, mau chạy về phía gốc cây nhanh lên."

Không đợi y nói hết cả đám đã chạy mất dạng " Con mẹ nó chứ, không có nghĩa khí gì cả.".

Bạn đang đọc Nhân Sinh Trường Ký. sáng tác bởi thedeathneverdie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thedeathneverdie
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.