Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Đàn Sói.

Tiểu thuyết gốc · 2911 chữ

Đám người chạy nhanh đi về phía gốc cây ý đồ mượn nhờ địa thế để phòng thủ trước những con sói đang lao đến.

Nguyễn Duy quay đầu lại phía sau thấy những con sói trắng dữ tợn, nhe ra bộ nanh vuốt sắc nhọn nhìn cực kỳ dọa người, một cao thủ Nhị Lưu như Ivanikov còn bị thương chứ đừng nói đến Nguyễn Duy. Mà lại sói không chỉ có một con, chạy bảo mệnh trước nói gì lại nói.

Cầm trong tay thanh kiếm cậu còn cách gốc cây vài mét cuối cùng nhưng lại không kịp, bọn sói quá nhanh với bốn cái chân to khỏe.

Vung kiếm một cái, một con sói liền mất một cái hàm dười, máu nóng bắn tung tóe hết cả khuôn mặt cậu, chiến trường dần lao vào hỗn loạn. Bốn người tạo thành một cái tam giác lấy trọng tâm là Nanno, với tư cách là một Vu Sư cô nàng cần được ở một vị trí nâng niu trong tổ đội. Ivanikov thì được xem như một tanker, đứng chống chịu mũi sào trước đàn sói, vết thương của Y cũng được Nanno đơn giản xử lý qua, vì thời gian không nhiều nên chỉ có thể cầm lại một chút máu.

Nguyễn Duy cùng Lý Triều Càn thì là gây sát thương lên những sói đã bị Ivanikov và Nanno quần một cái. Những con sói liều mạng lao lên đớp vào cổ những những trước mặt. Nhìn con mắt của chúng dường như là bị điên vậy. Đám người cố gắng lui lại về phái gốc cây để tránh bị bao vây vì số lượng sói thật sự quá lớn.

Trong lúc nhất thời vùng tuyết xung quanh đám người bị máu tươi nhiễm đỏ rực, bão tuyết vẫn không ngừng thét gào trên đỉnh đầu, gió bấc thổi qua từng cơn khiến lòng người rét lạnh.

Nguyễn Duy liên tục huy kiếm, những gì cậu học được từ hai bộ kiếm pháp đều lần lượt được thi triển, chém ngang, chém dọc, hết tay trái lại chuyển qua tay phải. Khi nãy đấu với con gấu lớn tiêu hao không nhỏ, bây giờ lại lâm vào điên cuồng chiến đấu, thân thể cậu có thể không chịu được như vậy.

Nhưng lúc này cũng không phải lúc nghĩ nhiều, nắm chặt thanh kiếm trong tay, nếu như không được có lẽ cậu phải chết trong bụng sói mất.

Đám người nhìn thấy Nguyễn Duy cũng kinh ngạc, thực lực của cậu không mạnh, đa phần đều là do ba người đến đỡ lấy những đòn tấn công. Dù gì Nguyễn Duy cũng chỉ ở Tam Lưu, thực lực cậu biểu hiện đã là Tam Lưu bên trong người lợi hại đã là rất không tệ.

Nên nhớ Nguyễn Duy vừa trở thành Võ Sĩ không được bao lâu. Đều khiến đám người ngạc nhiên là thủ đoạn của Nguyễn Duy lại cao minh vô cùng, không biết kiếm pháp cậu sử dụng là gì nhưng có thể thấy là nó vô cùng không tầm thường.

Một cái mới thành Võ Sĩ không lâu lại sở hữu kiếm pháp cao minh như vậy cũng không thể không làm người ngạc nhiên.

Triền miên được một lúc ngắn, đám người đã có thể phá vòng vây lao vào bên trong gốc cây to. Đến lúc này mới có thể thoáng buông lỏng, dù sói vẫn không ngừng tiến vào nhưng vẫn còn tốt hơn là bị vây công, nếu vậy thì chỉ có một con đường chết.

Bây giờ đàn sói chỉ có thể vào từ một hướng, góc độ phòng thủ của đám người cũng giảm xuống hiệu xuất tăng lên. Có thế ví trường hợp này như là cách Meliodas dùng ba trăm binh lính ngăn chặn trăm vạn quân Ba Tư vậy.

Cũng có thể mượn nhờ địa thế này sinh sinh giết chết sạch lũ sói, chỉ cần chúng có can đảm bước vào.

Nhưng đều không ai ngờ đến chính là, lũ sói lúc này lại không tiếp tục tiến công. Dường như có thứ gì khiến chúng phải rút lui vậy.

Nguyễn Duy lúc này thở hồng hộc, mặc dù là một Võ Sĩ nhưng cậu vẫn ở phàm trù nhân loại. Cũng không chịu nổi giày vò như vậy. " Bọn chúng sao lại rút rồi." Nguyễn Duy thở dốc nói.

Không ai trả lời cậu cái vấn đề này, vì căn bản cũng chẳng có ai hiểu chuyện gì đang xảy ra cả. Đang điên khùng lao lên sao lại rút về hết rồi, chuyện quỷ gì đang xảy ra.

Lúc này Nanno lại chỉ về phía bên ngoài nói :" Mau nhìn, kia...kia là cái quái quỷ gì vậy." Nanno giọng run rẩy nói. Thuận theo hưởng chỉ của tay, đám người nhìn sang.

"Là một con quái vật, con mẹ nó là ma quỷ." Ivanikov thất kinh lên tiếng.

Lúc này ở ngoài xa có một thứ đồ quái dị. Sói không ra sói, quỷ lại chẳng giống quỷ. Chỉ có hai từ 'quái vật' là tương đương phù hợp với hình ảnh này.

Nó có bộ lông trắng pha chút vàng đỏ, cái đầu rủ xuống, chân của nó có dài có ngắn không đồng đều nhau, có bốn cái chân, kia là có bốn cái độ dài khác biệt, cuối phần xương sống không hề có cái đuôi nào.

Theo như đánh giá của Nguyễn Duy thì cái thứ chó má này không thể có cái đầu rủ xuống sâu như thế được, cái cổ của nó phản phất như bị gãy vậy.

Nhưng đều đáng nói hơn là con quái vật này lại đang được một con sói khác cõng trên lưng của mình. Ẩn ẩn cho thấy địa vị siêu nhiên của nó trong đàn sói.

Sói là một loài sống bầy đàn, có sói vương làm chủ. Những con sói vương ấy đều là những con mạnh mẽ nhất trong đàn, đàn áp hết thảy những con sói còn lại, nhưng nếu vị sói vương này biểu thì ra sự già yếu thì ngay lập tức sẽ bị đuổi khỏi đàn, nhường ngôi cho một tân vương khác mạnh mẽ hơn.

Nhìn con quái vật này, nhìn bốn chân của nó thì có thể đoán nó là một con sói tất nguyền, tự mình bước đi còn không được chứ đừng nói đến là sói vương. Nhưng tại sao đãi ngộ của nó lại cao đến như vậy, được một con sói khác cõng trên mình thế nào cũng nhìn ra địa vị không tầm thường.

Càng nghĩ, lòng nghi hoặc càng sâu, càng thấy chuyện này quá tà môn. :" Con này, có lẽ là một con Lang Bái." Lý Triều Càn lúc này nói.

Lang Bái ? là cái quỷ gì cơ chứ ?

Dường như thấy được sự nghi hoặc của đám người, Lý Triều Càn liền giải thích :" Tương Truyền, Lang Bái là một con lai giữa Sói và Hồ Ly. Nó có ngoại hình của một con sói nhưng lại sở hữu sự giảo hoạt của Hồ Ly. Do là thứ tạp chủng nên hai chân sau của nó ngắn hơn hai chân trước, cần phải có một con trong đàn cõng thì mới có thể di chuyển được."

"Địa vị của nó trong đàn sói chính là Quân Sư." Nói xong câu cuối sắc mặt của Lý Triều Càn càng thêm trầm trọng.

'Quân Sư ?' trong lòng mọi người hốt hoảng. Nói vậy là không lẽ....

Đám ngươi giương mắt nhìn về phía nó. Không khỏi một tia rét lạnh tràn qua sống lưng.

Đúng lúc này, đàn sói lại có cử động. Chúng bao vây xung quanh cái cây lớn. Những tiếng xột xoạt vang lên xung quanh đó, tiếng kêu cứ dần dần lớn lên, tiếng kêu như vang vọng trong tâm can mỗi người.

"Không xong, mấy con sói này chuẩn bị đào đất chui vô đây." Nanno thất kinh nói.

Gốc cây đám người đang đứng là hình thành tự nhiên. Không hiểu tại làm sao thân cây lại trẻ ra làm hai căm thẳng xuống đất, để lộ ra một mảnh đất trống trãi. Nhìn kỹ thì có thể thấy cái cây to lớn này là do hai cây khác nhau tạo thành, thân của chúng quấn vào nhau hợp nhất lại thành một thể. Nhưng ở phần gốc thì lại không thể triệt triệt để để hợp làm một nên mới có thể ở một cái hố to giữa hai cái cây.

Nói cách khác, nền đất đám người đang đứng hoàn toàn có thể bị lũ sói đào ra tới, nó cũng không phải một phần của thân cây. Nhưng cho dù vậy đi nữa rễ của nó chắc hẳn cũng sẽ rất to lớn, những cái rễ bao quanh vung rất xung quanh khiến nền đất cứng cáp vô cùng. Lũ sói chưa hẳn có thể đào xuyên qua chúng.

Lúc này một đám sói khác lao trong gốc cây bắt đầu quần nhau với bốn người. Khác với lối điên cuồng tấn công trước đó, lần này chúng cẩn thận hơn, dường như đang kéo thời gian vậy. Rõ ràng chiến thuật của chúng đã thay đổi, và tất nhiên con Lang Bái là thứ đã làm việc này. Nghĩ đến đây đám người càng thêm trầm trọng.

Nguyễn Duy thì liên tục chửi mẹ ' Cái đồ vật này chẳng lẽ còn có thể thành tinh hay sao.'

Bây giờ cậu cũng vô cùng mệt mỏi, liên tục chiến đấu là tiêu hao rất lớn. Đám người kia chỉ khá hơn được một chút, cũng là cắn răng chịu đựng chèo chống.

Bỗng nhiên nhớ đến cái gì Nguyễn Duy liền rút ra. Là cái bình xịt lúc nãy dùng để đối phó con gấu lớn, lúc nãy vì quá hoảng nên xịt có chút nhiều, trong bình chỉ con hơn phân nữa.

Cũng không thể nghĩ ngợi nhiều lấy ra liền xịt thẳng vào đám sói điên cuồng kia. Lũ sói phản ứng giống như con gấu, cặp mắt mất đi ánh sáng liền đổ rạp xuống, một lần như vậy là gần cả mười con.

Đám người còn lại trợn mắt há mồm, mới sực nhớ con hàng này có mang theo đồ chơi cũng lộ vẻ vui mừng. Ban đầu nhìn thấy cũng không hỏi gì nhiều dù sao cũng là đồ của Hoàng Gia nhà người ta, hỏi thì có chút bất lịch sự. Nhưng lại có thể kết liễu được con gấu kia chắc hẳn không thể nào đơn giản được.

Đám sói thấy không ổn lui lại một chút. Ai ngờ đằng sau chúng con Lang Bái lại rú lên hiệu lệnh chúng tiếp tục lao lên, không có bao nhiêu chần chờ những con sói điên lại tiếp tục tiến công.

Nguyễn Duy thấy này cũng hoảng, 'mẹ nó muốn chết đến vậy à. Nếu đã muốn chết thì ông đây tiễn chúng bây một đường.' Cậu đè lên bình xịt không kiêng nể, dù cho có là 5.000 điểm một bình thì cũng giống vậy, bất quá mua cái mới. Cậu còn 35.000 trong tài khoản, không tin chơi không chết cái lũ này.

Lúc này tiếng xột xoạt lại một lần nữa vang lên trong gốc cây.

' Bỏ mẹ rồi.' Nguyễn Duy bỗng nhớ đến gì đó.

Từ dưới đất chui ra những con sói từ mấy cái hố to. Cuối cùng thì lũ sói cũng có thể đào xuyên qua mấy cái rễ của cây to này, lần này chơi chết thật rồi.

Cả bốn người bị những con sói từ dưới đất vồ về phía người khiến cả đám ngã nhoài ra đất, một cái hàm răng to thối cạp tới.

Nguyễn Duy phản ứng mau lẹ xịt hết sạch bình xịt vào con sói trên người mình, nó lăn ra liền chết. Cậu tranh thủ thời gian đứng lên.

'Hệ thống, mau, có đồ gì giúp được không.'

'Có một gói thuốc nổ, một cái mặt nạ sói, một cái bẫy sói...... chọn một cái đi.'

Hệ thống nói một loạt Nguyễn Duy chẳng nghe ra gì. Nhìn sang thì thấy Lý Triều Càn đã đâm xuyên người con sói sách nó đứng lên. Nanno cũng cho con sói vồ cô nàng nổ tung nội tạng, đẩy nó sang một bên mau chóng đứng dậy.

Sắc mặt ai cũng đều tái nhợt, rõ ràng là đã dùng sức quá nhiều. Nhưng có cái gì đó là lạ....

Phải rồi, Ivanikov đâu mất rồi ? Khi nãy bốn người ngã xuống lại chỉ có ba người đứng lên, chẳng lẽ....

Ba người cũng phát hiện không đúng ngó nhìn xung quanh tìm Ivanikov. Không thấy người đâu cả, ngay cả xác cũng không.

Chuyện gì đang xảy ra ? Người đâu mất rồi ?

Nhưng không để cho ba người nghĩ nhiều đàn sói lại đến lần này là bốn phương tứ hướng đều có, dưới chân cũng có.

Ngay lúc này, Cái đầu Ivanikov không biết từ lúc nào xuất hiện khiến có ba người thất kinh.

Nhưng cái đầu này lại có thể nói chuyện. :"Mau mau chui xuống đây, dưới này có một cái thông đạo." Cái đầu Ivanikov thét lớn.

Đám người hoàn hồn, không nghĩ ngợi nhiều liền lao tới chỗ đó, đúng là có một cái thông đạo. Ba người mừng quá đỗi, như nắm được cọng rơm cứu mạng liền theo đó nhảy xuống bỏ lại đám sói đằng sau.

Dưới thông đạo là Ivanikov đang đứng chờ sẵn, kế bên là xác của một con sói đã chết. Có lẽ khi nãy đám người bị vồ ngã thì Y lại rớt xuống dưới này. Ma xui quỷ khiến làm sao lại trở thành lối thoát hiểm của bốn người.

Nhưng lũ sói lại không chịu bỏ qua, vẫn tiếp tục theo đuổi vào tới trong thông đạo không bỏ. Đám người không còn sức đâu đánh nhau với chúng nữa quay đầu liền chạy.

Đây là một cái thông đạo được làm bằng đá, cũng không biết là ai xây dựng, nhìn có vẻ rất lâu đời. Nhưng đám người lại không có công phu quan tâm mấy cái này, cắm đầu mà chạy về phía trước.

Đám sói vẫn đuổi sát phía sau, Nguyễn Duy bỗng nhớ ra cái gì.

'Hệ thống mau bán cho ta gói thuốc nỏ khi nãy đi, nhanh lên.'

'Đinh ! Hàng đã chuyển.'

Nguyễn Duy lấy ra gói thuốc nổ. Kích hoạt liền ném ra đằng sau rồi la lớn :" Mau chạy nhanh lên."

Ba người còn lại nghi hoặc ' Cái đó còn cần ngươi nhắc sao ?'

Bỗng nhiễn ầm một cái, cả thông đạo bỗng nhiên trở nên rung chuyển dữ dội, nhiệt độ bỗng nhiên tăng cao.

Nguyễn Duy nhìn cũng không nhìn thục mạng chạy, nhưng đám người phía trước lại nghi hoặc nhìn về sau lại trợn mắt há hốc mồm. Có một vật bỗng nhiên lao về phía họ với tốc độ cực nhanh. Là một con sói, không, phải nói chính xác hơn là một nữa của con sói vì nó chỉ còn lại có phần đầu và một nữa thân.

Một nữa con sói rơi uỵnh xuống đất ruột gan lòi hết ra ngoài. Đám người không để ý nó nữa, nếu là một con sói thì có thể nhìn một chút. Còn về phần phân nữa con sói thì vẫn là quên đi.

Đoạn thông đạo phía sau bị thuốc nổ oanh tạc đổ sụp xuống, đất đá tạo thành một bức tường dày, lần này cũng không tin lũ sói còn có thể làm cái trò gì tới.

Rất nhanh đám người đi đến một căn phòng bằng đá, không để ý xung quanh liền nằm vật vã xuống đất thở như những con chó chết.

Ivanikov thở hồng hộc :" Nguyễn Duy, ngươi vừa làm cái con mẹ gì vậy."

"Là một gói thuốc nổ thôi." Nguyễn Duy trả lời.

"Ngươi mang thuốc nổ đi làm gì nha."

"Là để bảo mệnh."

"Bảo mệnh ? mang thuốc nổ đi để bảo mệnh ? mẹ nó lần sau chắc ta phải mang theo vài cần đi thôi. Cái chuyến đi này quá dọa người."

Nguyễn Duy trong lòng thầm mắng ' Ngươi còn muốn có lần sau ?'.

Đám người cũng không nói tiếp tập trung nghỉ ngơi lại sức, quần quật cả tiếng đồng hồ, bây giờ mới có thể buông lỏng một chút. Ba người lấy ra một viên thuộc uống vào, là một viên huyết khí đan trợ giúp võ giả hồi phục huyết khí, viên của Nanno thì là một viện định thần đan, tác dụng như thuốc an thần vậy, dù sao cũng là một Vu Sư ăn huyết khí làm cái gì.

Nguyễn Duy cũng lấy ra một viên dành cho mình, cậu đã chuẩn bị từ lúc ở Tử Cấm Thành, cũng tranh thủ hồi phục khí huyết.

Một lúc sau.

Ivanikov đầu tiên khôi phục xong, Y đứng lên đi dò xét xung quanh căn phòng đá này.

Bỗng niên Y cầm lên một đồ vật :" Cái này...chẳng phải là bình mật gấu khi nãy sao."

Bạn đang đọc Nhân Sinh Trường Ký. sáng tác bởi thedeathneverdie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thedeathneverdie
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.