Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Tượng, Quá Là Tuyệt Sắc

Tiểu thuyết gốc · 951 chữ

Sao khi vào thông đạo. Diệp Băng ngồi tại trên một phiến đá lướt trên không gian thông đạo, trong lúc này hắn mới hỏi hệ thống " hệ thống khi nào chúng ta mới trở về vương triều Đại Viêm? "

" Theo tiếng độ nếu không gian thông đạo không xảy ra dị tượng thì kí chủ 7 ngày sau có thể trở về "

Nghe hệ thống nói, Diệp Băng nhíu mày sao đó hỏi " không gian thông đạo còn có thể xảy ra dị tượng ? Thế phải làm sao ? "

Hệ thống nói :

" Không gian xảy ra dị tượng cũng không xảy ra dị tượng mà sẽ chuyển kí chủ đến nơi khác ngoài ý muốn "

" Hóa ra là vậy, mong là không xảy ra điều gì bất thường " thầm nghĩ trong đầu, sau đó Diệp Băng mệt mỏi nằm dài trên phiến đá trên không gian mà ngủ.

Thấm thoát 7 ngày đã qua, Diệp Băng cuối cùng cũng sắp được về nhà gặp lại sáu huynh đệ, trong lòng hắn cản thấy thập phần vui mừng.

" Ầm " một trận cuồng phong nổ ra tron thông đạo, cuồng phong dữ dội mang theo lực hút cường đại xuất hiện trước lối ra của thông đạo.

Diệp Băng nhìn cảnh tượng này, đôi mày hắn nhíu lại trong lòng thầm than " mẹ nó, dị tượng không gian thông đạo, lão tử thế mà cũng xui xẻo gặp ". Cuồng phong dữ dội thổi vào người Diệp Băng. Cuồng phong này cưỡng hãn làm hắn muốn chống cự cũng không được.

- Chết tiệt, cuồng phong quá mức cuồng bạo.

Ngọn gió như những lưỡi dao cắt và người Diệp Băng, người hắn máu tươi ướt át, một làn gió mạnh thổi hắn ra khỏi phiến đá lưu lạc trong không gian thông đạo.

Trong một nơi nàu đó, trong một căn phòng hoa diễm, một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra. Mùi hương này chui vào mũi Diệp Băng, hắn bỗng chốc giật mình tỉnh dậy, hai mắt mở toát ra, khung cảnh này làm hắn giật mình không thôi.

" Hệ thống đây là nơi nào ? " Diệp Băng ngạc nhiên hỏi hệ thống.

" Sau khi kí chủ, ngất đi thì đã bị một lực hấp thu vào một cái tháp, sau đó đem ra khỏi không gian thông đạo "

Nghe hệ thống nói. Diệp Băng cũng âm trầm một chút, hắn không biết cái tháp này tại sao lại nằm trong không gian thông đạo. Đang suy nghĩ vu vơ thì hắn nghe từ phía ngoài có tiếng bước chân cùng tiếng nữ nhi nói chuyện. Diệp Băng giật mình sau đó thu liễm khí tức lại, từ trong tháp hắn khẽ quang sát ra ngoài.

- Tỷ tỷ, ta phải về phòng tắm cái đã. Người ta cơ hồ đã toát mùi rồi nè.

Một giọng nói thanh thoát của một nữ nhân vang lên. Nữ nhân này nói với một người nữ nhân khác. Diệp Băng từ trong phòng không thể nào nhìn dung mạo của các nàng phía ngoài cửa.

- ừm vậy muội tắm đi, ta về phòng trước.

Một giọng nữ nhân nữa lại vang lên, sau đó nàng cất bước về phòng mình.

Sau một hồi, một tiếng két vang lên, một nữ nhân vẽ ngoài tuyệt sắc, đôi mắt phượng linh hoạt, môi hồng mọng nước. Trước ngực là một đôi ngọc phong cao vút, phía dưới là kiều đồn mê người.Cả người là một đường cong hoàng hảo. Nam nhân nhìn vào liền mê mang. Diệp Băng nhìn cảnh này mà thầm phán " Nàng so với Thường Hi quả là không thua kém "

Nữ nhân vừa bước vào phòng. Nàng cởi bộ phục hoa trên người ra, làn da trắng nỏn ngọc ngà. Cặp đùi trắng không tùy vết. Cảnh này làm Diệp Băng không khỏi chảy máu mũi, hắn cũng không phải người cho free mà không thèm nhìn. Khẽ đưa mắt vào cấm địa của nàng, một rừng rậm tươi tốt, thập phần mê người.

Tiểu kê kê của Diệp Băng không tự chủ thức giấc, làm cho Diệp Băng phải lắc đầu cười khổ. Nam nhân mà thấy cảnh này không có phản ứng thì chắc một trăm phần trăm là liệt dương.

Nữ nhân nhất chân mình bước vào trong bồn tắm, nàng ngồi xuống, tay từ từ vuốt ve cơ thể mình, chạm vào hầu hết các nơi trên cơ thể mình. Diệp Băng nhìn cảnh mà tức ói máu, đồ ngon mà chỉ được nhìn không được thưởng quả là đáng thất vọng. Trong lòng hắn lúc này chỉ ước là bàn tay của nữ nhân này, tự nhiên mà vuốt ve cơ thể nàng.

Tắm xong nữ nhân liền ngồi dậy, cặp mong chu về tháp, người cuối xuống mà lấy một bộ y phục. Thấy cặp mong to bự, còn có thêm phần nãy nở, sau đó hiện lên một rừng rậm ẩm ướt cùng cái huyệt động khép kín thì tiểu kê kê của Diệp Băng không khỏi mà muốn xé tan quần mà lao ra ngoài, một kiếm thông thiên địa.

Một hồi sau nữ nhân mặt một bộ phục hoa lên người, sau đó cẩn thận chỉnh sửa y phục rồi đi ra khỏi phòng. Mà tại trong tháp lúc này Diệp Băng thở ra một hi dài, trtrong lòng thầm nghĩ " nàng quả thật mê người. Chút nữa là muốn xong ra ngoài mà xxx. Mà đáng tiếc ta muốn ra cũng không thể, tòa tháp này quá quỷ dị "

Bạn đang đọc Vô Tận Hệ Thống sáng tác bởi BựaNhânThiênCổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BựaNhânThiênCổ
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 328

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.