Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Thức Cảm Xúc

Tiểu thuyết gốc · 3913 chữ

“Đậu xanh! Thằng ôn nào phá đám?”

Thiên Long ngẩng đầu lên nhìn xuyên ra bên ngoài, may mắn là Lê Minh bên cạnh đã ra tay kịp thời tạo thành một lớp lá chắn lửa nên tro bụi và đá vụn mới không rơi lên đầu hắn.

Khi nãy bởi không muốn tạp âm lọt vào nên Thiên Long đã ra lệnh cho thuộc hạ sử dụng ma pháp cách âm. Vì vậy nên cả hai người chẳng hay biết gì về việc bọn họ đã bị kẻ thù tiếp cận và bao vây. Cái nóc nhà bị thổi bay cũng chỉ là bắt đầu.

Vừa chửi xong một câu thì Thiên Long đã ngớ người, mắt trừng lớn như chẳng thể tin nổi.

Hắn thấy gì?

Bốn phía xung quanh là hàng ngàn người đang bay lơ lửng, mặc dù trang phục trên người khác nhau rất nhiều nhưng ánh mắt ai nấy cũng đều chứa đầy sát khí. Nhìn kỹ một chút thì những người chơi này cơ bản có thể chia làm ba loại.

Các ma pháp sư hùng mạnh mặc áo vải và cầm quyền trượng lơ lửng trên những cơn gió là loại đầu tiên.

Thứ hai chính là những đấu giả sử dụng đấu khí, khoác giáp kim loại và sau lưng có những đôi cánh đủ màu sắc.

Cuối cùng chính là những tên người chơi cấp thấp, trang phục trên thân được chắp vá linh tinh trông chẳng ăn nhập gì với nhau, vừa nhìn đã biết là đám nghèo khổ cày chay. Đám này thì số lượng lại đông nhất nhưng chẳng biết bay mà đứng trên mặt đất.

Một tên áo giáp đen cầm thanh đại kiếm đồng màu bay ở đầu tiên cất giọng: “Tao phá! Mau chóng quỳ xuống xin lỗi rồi trả lại ứng dụng cho bọn tao. Nếu không tao cam đoan mày sẽ chết rất thảm.”

Khi gã này lên tiếng thì không một ai phản bác, có lẽ như hắn là thủ lĩnh hoặc cấp rất cao.

Thiên Long nhìn tên giáp đen một chốc, sau đó lựa chọn việc thăm dò thông tin của hắn.

“Tên: Nhất Kiếm Phá Ma (đẳng cấp 103) - Điểm chiến lực: 10.768.”

Tên khốn này rất mạnh, hắn ta còn mạnh hơn cả Lê Minh. Nếu đánh nhau thật thì có khi Lê Minh cũng không chịu được của hắn một đòn. Ma pháp sư thiên về tấn công từ xa còn đấu giả mạnh về giáp lá cà, rất ít ma pháp sư có thể chiến thắng một đấu giả ngang cấp nếu đơn đả độc đấu.

Nhất Kiếm Phá Ma vừa nói xong thì bên đám ma pháp sư cũng có một tên Lãng Vân (cấp 102 - chiến lực 12.987) lên tiếng: “Thiên Long! Mả cha mày, ai cho mày cái lá gan bắt cóc phụ nữ và đóng phim người lớn trong Vô Tận Chiến? Mau chóng quỳ xuống van xin thì có khi tao sẽ cho mày cái chết tương đối nhẹ nhàng.”

Thiên Long nhận thấy tình thế hết sức ngặt nghèo, nếu đánh nhau thật thì có lẽ hắn có một trăm cái mạng cũng chẳng đủ cho bọn này giết.

Mặc dù vậy nhưng Thiên Long vẫn thản nhiên như không, hắn lên tiếng: “Khoan đã! Thằng nào tấn công tao trước thì tao sẽ đưa căn phòng ảo của nó lên mạng.”

Đây đơn thuần là lời hù dọa vì Thiên Long không thể làm được nhưng cũng đem lại chút tác dụng. Vừa nghe tới ba chữ “căn phòng ảo” thì khí thế hung hăng của đám kẻ thù giảm đi đôi chút, ai nấy đều bán tín bán nghi.

“Thế nào? Nếu chúng mày đứng yên để tao diễn xong tiết học thì tao sẽ hoàn trả căn phòng cho bọn mày. Còn nếu như đánh nhau thì chí ít Lê Minh đây cũng sẽ giết được một nửa đám chúng mày. Vả lại nếu chúng mày dám giết NPC thì hậu quả lớn lắm đấy, điều này chắc không cần tao giải thích nhỉ?”

Thiên Long đang rót thuốc vào tai kẻ thù thì đột nhiên có một giọng nói cắt ngang.

“Không được! Mày phải thả Yến Linh ra. Bằng không tao sẽ giết mày!”

Ai nấy đều nhìn về phía kẻ vừa lên tiếng, đây hóa ra là một người chơi cấp cao tên Kháng Lôi (cấp 98 - chiến lực 7.345).

Yến Linh có vẻ nhận ra được người quen, cô gái bất chấp hét lên: “Anh Lôi! Mau cứu em!”

Thiên Long nhìn về phía Kháng Lôi, nở nụ cười và hỏi: “Thế nghĩa sĩ đây có mối quan hệ như thế nào với cô ta?”

Kháng Lôi hất hàm vênh mặt đáp: “Tao là cấp dưới của cha cô ấy, mày có biết bố cô ta là ai không? Mày dám làm chuyện này?”

Thiên Long gật đầu.

“Dám chứ! Ai bảo nó chửi tao. Mà thôi! Lê Minh! Làm thịt hắn!”

Lời vừa nói xong thì Lê Minh liền ra tay, một ma pháp cấp chín có tên “Tam Muội Chân Hỏa” đã được gã ta chuẩn bị từ lâu. Trong khi Kháng Lôi còn chưa kịp phản ứng gì thì đột nhiên một ngọn lửa đánh xuống đầu anh ta như từ hư vô kéo đến.

“A! Chết tiệt!”

Kháng Lôi thân là ma pháp sư hệ mộc, bẩm sinh đã bị lửa khắc chế. Hắn ta chẳng thể ngờ được vừa chỉ nói hai câu thì đã phải hẻo.

Không khí xung quanh vặn vẹo một chút, làn hơi nóng khiếp người khiến mấy kẻ đứng cạnh Kháng Lôi vội vàng bay ra xa rồi thi triển những chiêu thức phòng thủ.

Thân thể Kháng Lôi vỡ ra, biến thành những điểm sáng bay lả tả trong không trung.

“Con chó! Mày dám?”

“Mẹ! Giết chết nó!”

Mấy giọng nói phẫn nộ vang lên, bạn bè của Kháng Lôi muốn xông đến để làm cho ra nhẽ.

Ngay lúc này, Thiên Long nói lớn: “Giao Thức Cảm Xúc!”

Hắn lựa chọn sử dụng kỹ năng duy nhất được Thần tặng cho. Dù có phải chết thì hắn cũng muốn thử nghiệm xem tác dụng của nó đến đâu.

Một làn ánh sáng màu xanh lá tỏa ra khắp nơi, nháy mắt tiếp xúc với toàn bộ người chơi xung quanh, không có bất cứ một ai tránh khỏi.

Mấy tên người chơi đang giận dữ xông đến, vũ khí nâng cao cùng gương mặt dữ tợn đột nhiên khựng lại như trúng tà. Bọn chúng tự nhiên có vẻ rất bối rối, tay chân luống cuống suýt thì ngã sấp mặt.

Những tên người chơi cấp cao đột nhiên rụng xuống như quả thông rời cây bởi lực hấp dẫn. Dường như chẳng ai có thể bay nổi nữa.

Âm thanh đùng đùng vang lên liên tiếp cứ như pháo hoa ngày tết. Có một vài người chơi hơi yếu bị chính đồng minh đè chết, đội hình của kẻ thù nháy mắt tan vỡ một cách khó hiểu.

Nhất Kiếm Phá Ma kinh hoàng hét lớn: “Tên khốn! Mày sử dụng tà pháp gì?”

Hắn bàng hoàng nhận ra cơ thể đang có phản ứng sinh lý, thằng em cứng cáp cạ vào lớp giáp sắt làm hắn cực kỳ khó chịu. Bên trong cơ thể như có một cỗ dục hỏa đang chực chờ trỗi dậy khiến hắn chỉ muốn tìm ai đó để giao lưu kết hợp chứ trí óc không thể tập trung nổi để điều khiển việc bay lượn.

Mà có lẽ cũng chẳng phải mình hắn là có cảm giác đó. Bất cứ ai tiếp xúc với “giao thức cảm xúc” cũng đều có chung cảm nhận. Nữ thì sẽ nhận được cảm giác của Yến Linh còn nam thì có cảm xúc đến từ Thiên Long.

Thiên Long đang hứng, Yến Linh cũng đang hứng. Cho nên, tất cả mọi người ở đây đều hứng.

Nam thì tà hỏa rực cháy, cổ họng khô khốc, thằng nhỏ độn lên cứng ngắc.

Nữ thì vừa thẹn vừa giận, cả cơ thể nóng bừng như đang mưu cầu được thỏa mãn, phía dưới bất giác chảy nước róc rách, vừa ngứa vừa khó chịu.

Thiên Long nhìn thấy vẻ mặt đỏ hồng của tất cả người chơi thì ngơ ngác. Hiệu quả này, thật quá đáng sợ.

“Hehe! Kính thưa quý vị khán giả, mặc dù có chút ngoài ý muốn nhưng sau đây lớp học sẽ được bắt đầu. Làm mọi người chờ đã lâu.”

Nói xong Thiên Long quay sang ra lệnh cho Lê Minh: “Dọn bãi! Để quý vị đây được chứng kiến tận mắt.”

Lê Minh gật đầu, mấy ngón tay nhảy múa rồi thi triển pháp thuật. Từ phía dưới của bốn bức tường trơ trọi còn lại xuất hiện những đám lửa màu xanh lam, chúng lan dần lên trên rồi chỉ trong nửa phút đã biến vách ngăn bốn phía thành tro tàn.

Vị ma pháp sư ba hệ hỏa - mộc - phong phất tay, một vòi rồng nhỏ cuốn theo bụi bặm bay lên trời rồi biến mất ở phía xa.

Thấy mọi thứ đã ổn, Thiên Long bước về phía Yến Linh vẫn còn nằm trên bàn gỗ, nở một nụ cười thật tà dị.

“Cô gái! Anh sẽ mang đến cho em sự sung sướng.”

“Không! Đừng… ưm…”

Đôi môi của Yến Linh bị Thiên Long bá đạo lấp đầy, mùi vị thoang thoảng hương bạc hà thật sự rất tuyệt diệu, dư vị ngọt ngào đọng lại trên đầu lưỡi.

Yến Linh ban đầu có chút phản kháng không quá tình nguyện nhưng rất nhanh cơ thể đã bị cuốn theo cảm giác sướng khoái cùng hương vị đàn ông mới lạ.

Đầu óc cô trở nên mụ mị, miệng tự tách ra để cái lưỡi ướt đẫm kia tiến vào và khám phá bên trong khoang miệng cô.

Thế rồi, hai cái lưỡi quấn vào nhau lúc nào chẳng hay, chúng tựa như cá với nước, quấn quýt triền miên chẳng muốn xa rời.

Một nụ hôn tuyệt vời hơn những gì có thể nói, hai cá thể lạ lẫm tìm hiểu nhau trên đầu môi và cả trong từng hơi thở khi cánh mũi chạm nhau.

Yến Linh nhắm mắt, tận hưởng dư vị vừa bá đạo vừa ngọt ngào này. Thật sự… cô chưa từng hôn bất cứ ai trước đây.

Tiếng ưm ưm bất giác thốt ra từ cổ họng, cô gái nhỏ hoàn toàn bị kinh nghiệm của Thiên Long chinh phục. Nàng muốn nhiều hơn nữa, muốn cái lưỡi này vào sâu hơn nữa.

Thiên Long dĩ nhiên rất thấu hiểu phụ nữ, thấy phản ứng của cô bé thì làm động tác tay để Lê Minh giải trừ ma pháp.

Tay và chân của Yến Linh đã được trả lại tự do. Song thay vì đẩy người đàn ông này ra thì cô lại kéo thân thể cường tráng vào lòng, hai cánh tay vòng qua cổ Thiên Long còn đôi chân trắng muốt thì cong lại khẽ siết.

Nồng nàn và rất cháy bỏng, lửa dục chẳng những không vơi đi mà càng lúc càng nhiều thêm, Yến Linh thật sự chỉ muốn cơ thể được thỏa mãn.

Bàn tay cô gái bắt đầu vụng về vuốt ve trên lưng của Thiên Long, sau đó bá đạo giật mạnh khiến áo của bộ đồ tân thủ rách ra. Rồi những ngón tay mảnh khảnh cứ thế len lỏi trên cơ thể cường tráng, bộ ngực nở rộng cùng những múi cơ xuất sắc.

Lần đầu tiên Yến Linh làm điều này nhưng vốn dĩ cô cũng đã có rất nhiều kinh nghiệm trong “căn phòng ảo” nên chỉ một lát đã tìm đến củ khoai nóng bỏng của Thiên Long.

Cứng ngắc như muốn bùng nổ, to đến kinh người.

Dù cách một lớp vải nhưng cô gái cũng nhanh chóng nhận ra được thứ đồ chơi đó mạnh mẽ đến mức nào. Bất giác, cô vuốt ve nó một cách thật chậm rãi, mấy ngón tay nhảy múa tại chỗ hiểm.

Hai người hôn nhau thêm chút nữa rồi tách lưỡi ra khỏi nhau. Ngay lúc này, chỉ hôn thôi thì đã không đủ.

Với kinh nghiệm trong quá khứ, Thiên Long bắt đầu dùng lưỡi để thi triển thế công. Hắn vuốt ve mái tóc đỏ rực của nàng rồi dùng lưỡi lau đi hết những giọt nước mắt còn đọng lại trên gò má nóng hổi. Sau đó lưỡi chuyển đến vành tai xinh đẹp của Yến Linh, mút thật khẽ dái tai khiến nàng thêm nhiều kích thích.

Đoạn, thứ ướt át mềm mại đấy lại rà dọc xuống cổ rồi đến xương quai xanh của cô bé, đích đến là hai ngọn núi căng tràn sức sống với đầu nhũ hoa xinh xắn.

Dĩ nhiên tay cũng có nhiệm vụ riêng của nó, bàn tay trái của Thiên Long thì lần mò từ dưới lên trên, vuốt ve trên đôi chân ngọc ngà của Yến Linh, tạm bỏ qua “bữa chính” mà chuyển lên cái eo thon gọn của nàng.

“Ưm… ưm…”

Cơ thể Yến Linh căng cứng, cô thật sự chẳng đủ sức nắm lấy củ khoai nữa bởi cảm giác phê đến tận nóc. Vừa nóng, vừa lạnh, vừa nhột nhưng cũng thật thoải mái. Cơ thể cô hiện tại đã biến thành một bữa ăn ngon miệng, bày ra cho thực khách tận hưởng.

Ngực cô căng đến khó chịu nhưng rất nhanh đã có cảm giác tê tái ngay khi miệng Thiên Long đặt lên trên. Anh ta đang mút đầu ti của cô như đứa trẻ thèm khát sữa mẹ, cường độ không nhanh cũng chẳng chậm mà thật vừa vặn. Cô bé có cảm giác dường như người đàn ông này rất hiểu cơ thể cô, khiến cô sướng chứ không hề làm cô đau.

Bên ngực còn lại của Yến Linh cũng được Thiên Long chăm sóc, ngón trỏ và ngón giữa của anh ta đang kẹp đầu ti cô rồi tiến hành ma sát.

“Ưm… ưm… ưm…” tiếng rên rỉ đã trở nên dần to hơn, Yến Linh muốn biểu đạt cảm xúc của bản thân thông qua những câu từ vô nghĩa.

Thật ra thì cũng không chỉ có một mình Yến Linh đang rên mà bất cứ người chơi nữ nào đang chứng kiến cũng khẽ kêu trong cổ họng, phía dưới của họ đã ướt đẫm dâm thủy. Bọn họ thật sự có cảm giác như người đang cùng Thiên Long làm tình chính là bản thân mình.

Còn người chơi nam thì sao? Hơi thở của bọn họ chẳng khác gì trâu điên động dục, mắt trừng lớn nuốt khan nước miếng. Bọn họ thật sự rất muốn nói với Thiên Long rằng: “Mau làm đi! Làm con mẹ nó cho xong đi! Bố xin mày!”

Dĩ nhiên thì hai người trong cuộc cũng chẳng quá quan tâm đến khán giả mà đang tận hưởng thế giới của riêng bọn họ.

Thiên Long ngậm nhũ hoa của Yến Linh một chốc, sau đó lại đổi từ phải qua trái, hắn dùng lưỡi mơn trớn điểm hồng trên ngực nàng, đôi khi cắn khẽ một cái đầy ý đồ.

Qua vài phút, cảm nhận cô nàng sắp chịu hết nổi. Thiên Long mới từng chút một di chuyển tay trái len lỏi xuống dưới, từ từ tiến về phía tạo vật vi diệu của cô gái.

Thật sự rất chậm rãi. Thiên Long tựa hồ như đang muốn thưởng thức từng chút da thịt của Yến Linh.

Mấy đầu ngón tay trượt trên làn da mát lạnh, sau đó cũng chạm được đến đám lông xoăn tít cuồng dã. Thiên Long không xuống nữa mà lựa chọn vuốt ve ngay chỗ đó một cách khá nghịch ngợm. Hắn ta rất thích lông, hắn đã chấm cô em này từ khi lột hết đồ cô ấy.

“Ưm… anh ơi! Tiếp đi… mà… ưm…”

Yến Linh nói khẽ, gò má cô ta hiện đã nóng ran, hơi thở rất gấp gáp. Trên cơ thể trắng mịn thấp thoáng đã xuất hiện những giọt mồ hôi long lanh.

Thật sự rất dụ hoặc, rất mê người và cũng rất dễ khiến đàn ông thèm muốn.

Thiên Long cố gắng khắc chế dục vọng và làm đúng quy trình để đẩy cảm xúc của cô gái lên mức cao nhất.

Bỏ lại đám lông non, mấy ngón tay rà dọc xuống dưới, chạm vào con sò thần kỳ đã ướt đẫm bởi nước nhờn.

“Ưm… ưm…”

Yến Linh kêu khẽ khi cảm nhận được hai mép thịt bụ bẫm được mơn trớn, ngón tay cô gái bấu chặt trên lưng người đàn ông.

Cảm giác thật quá tuyệt diệu, hệt như việc đồng ruộng khô hạn được tưới những giọt nước mát lạnh, thoải mái đến chẳng thể nói nên lời.

Ngón trỏ và ngón trỏ tạo thành hình chữ V trượt lên trượt xuống xung quanh thành âm vật bằng rất nhiều chất bôi trơn. Đôi khi Thiên Long cố ý mơn trớn nhẹ nhàng tại hạt nho ở chính giữa, mỗi lần như vậy đều khiến Yến Linh cong người, đầu ngón chân co quắp trông rất quằn quại.

Sau một lát, Thiên Long cảm nhận được cơ thể của cô gái run rẩy bèn chuyển qua việc dùng lưỡi. Hắn tạo thành một đường nước dài dọc theo ngực cô ấy xuống tận phía dưới, hơi thở nóng nảy phả vào tạo vật thần kỳ của đấng tối cao.

Yến Linh bất giác banh rộng ra, từng cọng lông lún phún và cả âm vật xinh đẹp hồng hào hiện lên trước mắt Thiên Long, dưới ánh sáng dịu nhẹ của tiết trời đầu xuân khiến nó trông thật bóng bẩy. Cách một chút về phía dưới là nụ hoa cúc chúm chím hơi thâm đen.

Cơn hứng tình của Yến Linh đã được đẩy lên đến tột đỉnh, cô ấy cảm nhận được rất rõ hơi thở của người đàn ông, đôi môi cùng ánh mắt rực cháy của hắn cũng chỉ cách chỗ dơ bẩn của bản thân có một chút xíu.

“Ăn nó đi… xin anh…” Yến Linh nhẹ giọng van xin, đầu óc của cô hiện tại chẳng nghĩ được gì khác ngoài việc muốn bản thân mình được thỏa mãn. Người phụ nữ vốn dĩ rất bá đạo nay chẳng khác gì một cô gái yếu đuối, tất cả những gì còn lại trong cô chỉ là sự khao khát đến mãnh liệt.

Thiên Long gật đầu, sau khi tận hưởng mùi thơm nồng nàn trong chốc lát thì hắn cũng chẳng nhịn nổi nữa. Cái lưỡi ướt thè ra ngoài, chạm vào hột le ngay chính giữa.

Rất lâu rồi, thật sự rất lâu rồi Thiên Long mới lại cảm nhận được sự chân thật này. Hương vị ngai ngái cùng với mùi nguyên thủy thoang thoảng và cả thớ thịt mềm đang run rẩy.

Hắn ta chỉ vừa chạm nhẹ thì bao nhiêu thú tính dồn nén bấy lâu lập tức sôi trào. Vị này thật sự quá ngon, quá mỹ diệu, chỉ có duy nhất món ăn này mới được gọi là thượng hạng, bao nhiêu cao lương mỹ vị cũng không thể sánh bằng.

Đắm chìm trong cảm xúc nhục dục, cái lưỡi ướt mân mê cùng hai mép thịt, đôi khi cũng không nhịn được mà quét xuống lỗ hoa cúc chúm chím. Sau đó lại dùng môi hôn thẳng lên âm vật rồi đưa lưỡi khẽ đút vào bên trong lỗ hổng rộng mở. Thiên Long thật sự đạt đến trạng thái trong đất trời này chẳng còn gì khác ngoài Yến Linh, hắn muốn ban cho cô tất cả những gì dịu dàng nhất.

Âm thanh rên rỉ cùng với tiếng chóp chép tạo thành một bản nhạc đầy cảm xúc rồi lại được phóng đại đến vô hạn. Toàn bộ những khán giả xung quanh đều đạt được những cảm giác chân thật nhất.

Nam thì thở hồng hộc, trong miệng xuất hiện hương vị diệu kỳ. Còn nữ thì tất cả đều đứng không vững, ngồi phệt xuống đất với gương mặt đỏ hồng, hai chân không tự chủ khép chặt lại như muốn ngăn cản từng đợt sóng trào dâng bên trong nội tâm.

Tuy nhiên thì kỹ năng giao thức cảm xúc quá bá đạo, một số người đã không chịu nổi nữa mà vội vàng đăng xuất, đầu óc lùng bùng quên cả việc hỏi tội Thiên Long. Họ sợ nếu cứ ở lại thì chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Ngay lúc đó, từ đằng xa có thêm vài ngàn người kéo đến, họ chính là những người chơi ở những khu cấp cao nên việc di chuyển tốn thêm một ít thời gian.

Khuôn mặt của tất cả bọn họ vốn dĩ đang rất giận dữ, nhưng ngay khi vừa tiếp xúc với thứ ánh sáng màu xanh lá tỏa ra từ cơ thể Thiên Long thì tất cả như chim gãy cánh rơi xuống đất, chẳng biết vì sao bọn họ lại có cảm giác hứng tình.

Chờ đến khi lấy lại bình tĩnh, những người đến sau mới nhận ra tình hình có chút kỳ lạ. Ngay chính giữa là một thanh niên tóc đen đang vét máng cho một cô gái tóc đỏ, xung quanh hàng ngàn người chăm chú đứng xem, ngay cả một tiếng động cũng không có.

Một người trong số đó mới lên tiếng hỏi: “Chuyện gì đang diễn ra ở đây? Không phải là tìm thằng Long gì gì đó tính sổ hay sao?”

Nhất Kiếm Phá Ma quay đầu nhìn lại, ánh mắt trừng lớn, khó chịu đáp: “Im lặng! Bọn tao đang tham gia tiết học. Muốn xem thì xếp hàng.”

Người chơi (Thấp Cổ Bé Họng) vừa lên tiếng nghe như vậy thì đực mặt ra, chẳng hiểu cái quái gì, song khi hắn nhận thức được ánh mắt giận dữ của Nhất Kiếm Phá Ma và những trang bị trên người anh ta thì đành thức thời im lặng.

“Mẹ kiếp! Chuyện quái gì? Dân chúng tụ tập xem phim con heo online? Đây là tiết học lịch sử?”

Trong đầu trăm mối không có lời giải, Thấp Cổ Bé Họng thông báo tình hình cho thủ lĩnh rồi nhận được tin nhắn là hãy bình tĩnh và quan sát thêm.

Lát sau đó, Thấp Cổ Bé Họng dường như đã hiểu ra vì sao bọn họ rơi xuống đất, và vì sao hắn lại có hưng phấn tình dục. Càng hiểu vì sao mọi người chịu đứng yên quan sát.

Mụ nội nó, cảm giác quái quỷ gì đây. Thật thèm…

…..

Nhã An khỏa thân nằm trên ghế, mái tóc xanh dương tán loạn, trên gương mặt đỏ hồng đeo mắt kính màu trắng. Cô cũng đang chịu tác dụng từ giao thức cảm xúc, những gì cô đang chứng kiến dần biến thành cảm giác thật sự của cô.

Ban đầu Nhã An chỉ xem bởi vì tò mò, đến hiện tại cô đã yêu thứ này rất nhiều.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.