Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 489 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Con ngựa sợ hãi giống như con ngựa hoang chưa được huấn luyện, ngẩng đầu hí to điên cuồng chạy.

Cảnh vật trước mắt chuyển động, nhanh chóng thay đổi, chỉ nghe thấy tiếng gió đang gào thét bên tai.

“Cứu.... Cứu với....” Ninh Noãn Dương bị dọa sợ, cô liều mạng nằm trên lưng ngựa, ôm chặt lấy cổ con ngựa, sợ bị ném xuống, cô dùng hết mọi cách cũng không có cách nào có thể làm cho con ngựa dừng lại.

Con ngựa chạy thẳng về phía trước, vài lần cô thiếu chút nữa bị ném xuống, nỗi sợ hãi quanh quẩn trong lòng: “Cứu..... mạng....”

“Noãn-----”

Con ngựa điên cuồng chạy qua Mộ Ngưng Tử, lao thẳng về phía An Dật Cảnh.

“Nhanh như vậy sao!” An Dật Cảnh mở to miệng thành hình chữ O.

Mộ Ngưng Tử thấy gì đó không ổn, cưỡi ngựa chạy đi: “Mau đi thông báo cho Đỗ Ngự Đình, tớ đuổi theo Noãn Noãn, ngựa của em ấy mất khống chế rồi.”

Con ngựa sợ hãi có thể nói không có bất kỳ phương hướng nào, một mực chạy lung tung, Ninh Noãn Dương bị ném sang trái rồi sang phải.

“Ninh Noãn Dương, cô không xứng với Đỗ Ngự Đình.”

Trong đầu lại hiện ra lời nói của Tiêu Ngâm Tuyết, không, cô không thể chịu thua, Tiêu Ngâm Tuyết muốn cô chết, cô sẽ không chết.

Cô ra sức ôm cổ con ngựa, lắc lư qua lại theo bước chân của nó, cố gắng khống chế nó.

“Noãn Noãn-----” Đỗ Ngự Đình từ hướng đối diện chạy tới, anh cố gắng chạy về phía trước, nhưng bất kể như thế nào cũng không thể cản nổi con ngựa đã nổi điên, “Em đừng sợ, ôm chặt cổ con ngựa đi.”

Anh sốt ruột muốn đến gần cô, nhưng lại đuổi không kịp. Con ngựa chạy với tốc độ nhanh như vậy, lại không theo quy tắc gì, anh muốn nổ súng, nhưng nếu không thể bắn trúng điểm yếu của con ngựa, ngược lại làm nó sợ hãi hơn, thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Con ngựa điên cuồng chạy loạn vào đống đá, cơ thể Ninh Noãn Dương bị tung lên, sau đó rơi xuống thật mạnh trên lưng ngựa.

Phía cuối đống đá là một vách núi dựng đứng, con ngựa cố lao đi.

“Đỗ Ngự Đình!” Ninh Noãn Dương đón gió, cố hết sức hét to: “Em—yêu—anh.” Giọng nói của cô bị gió thổi làm đứt quãng, cô phải trở thành người phụ nữ khiến cho Đỗ Ngự Đình tự hào.

Mắt thấy con ngựa chuẩn bị chạy xuống, Ninh Noãn Dương hạ quyết tâm, nhắm mắt lại, từ trên lưng ngựa nhảy xuống, con

Bạn đang đọc Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu của Tiểu Tề Bảo Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.