Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

The Mummy

1830 chữ

"The Mummy... câu truyện bắt đầu vào năm 1290 trước công nguyên, Đại tế tự Ai cập Imhotep và vợ Pharaoh Ank-su-namun ngọai tình, trong khi hẹn hò bị Pharaoh bắt gặp, Imhotep và Ank-su-namun cùng nhau giết hại Pharaoh, sau đó Anck bị vệ binh của Pharaoh giết chết. Vì cứu người yêu, Imhotep mạo hiểm trộm xác Anck đưa đến Thành phố của người chết Hamunaptra, dùng Cuốn sách của cái chết triệu hồi linh hồn nàng từ địa ngục, khi nghi thức đang tiến hành thì vệ binh của Pharaoh xông vào cắt ngang, đẩy linh hồn của Anck về địa ngục. Còn Imhotep và các tế tự bị trừng phạt thảm khốc, các tế tự bị biến thành xác ướp khi còn sống, Imhotep dó sát hại Pharaoh và đả nhiễu linh hồn của người chết, bị tuyên phạt hình phạt khủng khiếp nhất: Trùng phệ. Hắn bị cắt lưỡi, bó thành Mummy khi còn sống, nhốt trong quan tài sắt và bị đổ đầy bọ ăn thịt người lên, bị bỏ mặc cho chết từ từ, cảm nhận cơ thể bị ăn dần từng mẩu. Do hình phạt quá ác độc nên có truyền thuyết rằng khi kẻ chịu hình phạt sống lại sẽ có pháp lực vô biên, biến thành quái vật tiêu diệt Ai cập. Đó là nội dung cơ bản của The Mummy, cho đến ba năm trước, tức là năm 1923, một nhóm lính Lê dương phát hiện Hamunaptra, do nơi này chôn dấu kho tàng của các đời Đại tế tự Ai cập nên nhóm Lê dương tìm cách mở Hamunaptra, họ bị hậu duệ của các vệ binh Pharaoh tấn công, theo trên phim thì có hai người sống sót, nhân vật chính O'Conneil và Beni, người sau này bị bọ ăn thịt." Chiêm Lam lẩm bẩm nói: - Chúng ta….đang ở đâu?

Đây là giữa sa mạc cát vàng, phía xa là một kim tự tháp khổng lồ, loáng thoáng thấy vài bóng người. Trên mặt cát nằm la liệt vài nhân thể, một tên cao to nằm gục, một tên nhóc và 2 nam nữ khác.

Vì sợ Chủ Thần thay đổi nội dung bộ phim sau nhưng có vẻ Nhân lo lắng hơi thừa. Cậu mặc một bộ đồ thể thao màu trắng đen, trên cổ là một bộ tai nghe, trông như một tên nhóc quậy phá con nhà giàu, nhưng cũng làm nổi lên vẻ đẹp trai của cậu. ( Tự sướng phát ) Thanh âm Chủ Thần vang lên:

- Trung Châu đội tiến nhập thế giới The Mummy, Ấn Châu đội đã tiến vào 25 giờ trước. Giết chết một đội viên mở ADN thưởng 7000 điểm, cấp Bx1, giết chết 1 đội viên chưa mở ADN, 2000 điểm, cấp Cx1. Giết một người cộng 1 điểm tích lũy, chết một người trừ một điểm tích lũy, lúc thế giới kịch tình kết thúc, lấy điểm tích lũy nhân 2000 làm điểm thưởng cho người sống sót.

Lướt nhanh.

Nhân nhìn đồng hồ một chút, không thay đổi gì nhiều, trừ nhiệm vụ với O’Conneil trở thành bảo đảm cho hai nhân vật chính sống sót, một người sống 1000 điểm, một chi nhánh cấp D, chết một thì mất 2000 điểm, một chi nhánh cấp D, cả hai chết trừ 5000 điểm, một chi nhánh cấp C. “ Lỗ to.” Nhân thầm nghĩ. “ Nếu hai người kia chết.”

Đám người mới lục tục tỉnh dậy. Lần này có bốn người, ba nam một nữ, một tên trọc cao to vạm vỡ bặm trợn, một tên nhóc tầm mười hai, một thanh niên ba mươi nhã nhặn, và cuối cùng là một người đẹp tóc dài. Chiêm Lam giải thích quy tắc của Chủ Thần cho họ, sau khi đã đạt một tram điểm, cô mới mỉm cười, giao quyền nói tiếp cho Trịnh Xá, lúc này cả năm tên người mới đều run rẩy: - Các người thông báo nghề nghiệp và sở trường để chúng tôi xem xét, nếu được nhận vào đội ngũ sẽ được phát vũ khí và 100 viên đạn linh, 1 khối vàng và nếu được, đừng rời xa cậu nhóc này.

Trịnh Xá chỉ chỉ tay vào Nhân, cậu chỉ biết cười khổ. Gã độc trọc nhe răng cười hung ác nói: - Đây rõ là nhà tù, chắc là ông bị thằng Vương Nhị Cẩu hại vào đây rồi, chúng mày đừng nói năng..linh tinh nữa, ông đếch tin. Dứt lời vung tay đấy vào sàn cát, lớp cát lập tức bị đấm lõm vào, cú đấm xem ra khá mạnh. Đám Trịnh Xá lạnh lùng nhìn gã im lặng, đột nhiên gã trọc đầu tiến về phía người đẹp cười dâm đãng: - Ha ha ha, nhốt ông chung với con gái, hay là trước khi xử bắn cho ông sướng một phen, con bé này chắc là muốn moi thông tin của ông hả..muốn biết heroin ở thuyền nào thì phục vụ tao thoải mái đã.

Nhưng lúc hắn định vươn tay về phía cô gái, một bàn tay tóm lấy cổ hắn rồi ném mạnh về phía góc của lớp bảo hộ. Trịnh Xá đang phủi tay thì Nhân hét và nhảy về phía trước:

-Nguy hiểm! Ra sau lưng em, Phược Đạo số 81, Đoạn Không. Một lớp màng đen mỏng manh hiện ra trước mắt Nhân, trông rất ngộ, nó chỉ rộng chừng ba mét nhưng cao gần trăm mét. Cả đám vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nghe tiếng lộp cộp và một tiếng pháo vang. Rất may mắn, cả đội đứng sau lưng Nhân nên không hề gì, chỉ có tên trọc nằm ở góc bị dính 1 phát, chỉ một phát nhưng thổi bay nguyên nửa chân.

Cả đám đều kinh hãi, tên thanh niên và cô gái đều run lẩy bẩy, họ đều cách tử thần có một bước chân.

- Sặc, vẫn chưa thành công, Phược Đạo áo nghĩa, Lục Diện Đoạn Không, Phược Đạo áo nghĩa, Vòng xoáy Không Gian. Phá Đạo Đặc Kỹ, Trọng Kích Bạch Lôi.

Một chiêu Phá Đạo đem tên trọc cho không còn tro tàn, Nhân dịch chuyển cả đội đến gần Kim Tự Tháp. Cả đám bây giờ mới hoàn hồn. Trương Kiệt hét ầm lên: - Má, lũ khốn đánh lén chết bầm, bố mà bắt được chúng mày ##@#$% [email protected] Âm thanh Chủ Thần vang lên: - Trung Châu đội chết một người, điểm tích lũy vi âm một, điểm thưởng âm 2000, khi kết thúc, ai không đủ điểm thưởng sẽ bị xóa bỏ.

Tên thanh niên bống hét lên: - Trời ơi, tại sao ngươi lại giết hắn, ngươi làm vậy mọi người sẽ chết mất, tại sao ngươi có thể làm như vậy?

Tên thanh niên lặp lại một lần, như là sợ mọi người không nghe hiểu ý của hắn. Nhưng thứ hắn nhận lại là những cái nhìn lạnh như nhìn người chết. Nhân không để ý lắm, quay về phía đội Ấn Châu, xòe tay tạo thành hình chưởng, nhẹ nói: - Phá Đạo số 88: Phi Long Kích Tặc Chấn Thiên Lôi Pháo.

Phía xa, đội Ấn Châu chỉ thấy một tia chớp lóe lên, sau đó, phong áp rầm rầm. Sau vụ nổ, một tên hòa thượng ré lên:

- Chết tiệt Trung Châu, chết tiệt,

Kèm theo đó là tiếng của Chủ Thần: - Trung Châu đội tiêu diệt một người, tăng một điểm tích lũy… - Trung Châu đội tiêu diệt một người, tăng một điểm tích lũy… - Trung Châu đội tiêu diệt một người, tăng một điểm tích lũy… - Trung Châu đội tiêu diệt một người, tăng một điểm tích lũy… Bốn tiếng kêu liên tục, sắc mặt tên đầu trọc càng lúc càng âm trầm, lại chuyển thành hoảng sợ, hắn không biết kẻ phát ra công kích này là ai, nhưng một đòn mà… hắn quay sang đồng đội, tất cả đã nằm la liệt, cháy đen, mặt đất bị đốt khét thành thủy tinh, nếu hắn không hy sinh Bát Kỳ Đại Xà làm giá lớn, cả bọn đều đã nằm xuống nơi này.

Bên kia, Nhân mở giọng: - Phần hù dọa đã xong, bây giờ đến phần giới thiệu người mới.

Tên nhã nhặn run lên, hắn giành nói trước: - Tôi tên Cao Hồng Lượng, là lập trình viên, tôi rất xin lỗi vì những lời vừa rồi, tôi rất mong được gia nhập vào quý đội, không cần phát đồ cũng được, làm đội viên dự bị cũng được… Chưa cần gã nói hết, Trịnh Xá đã vung tay lên ngăn lại, hắn lập tức im bặt, đứng sau lưng Trịnh Xá như một nhân viên ngoan ngoãn.

Kế tiếp là phụ nữ xinh đẹp:

- - Đừng...đừng bỏ rơi tôi...tôi là ngôi sao điện ảnh Tần Chuế Ngọc, mấy người chưa xem phim của tôi sao? Tôi...tôi..giỏi nhất là...đúng rồi, biểu diễn..còn ca hát nữa cũng rất giỏi...hu hu hu, xin mọi người đừng bỏ rơi tôi.

Cô nàng vừa nói vừa khóc, phải đến lúc Chiêm Lam dỗ dành mới ngừng nức nở.

Còn lại một tên nhóc, cứ ngồi bứt tóc mãi, một tên nhóc kỳ lạ. Chờ Chuế Ngọc ngưng khóc mới mở miệng: - Họ tên Tiêu Hoành Luật, mười hai tuổi, hiện thường trú trong Bệnh viện thần kinh cho người ta nghiên cứu, khả năng linh cảm rất mạnh... tôi tin mấy người.

Trịnh Xá nói: - Bây giờ chúng ta xử lý họ thế nào đây?

Anh Không trả lời ngay: - Chặt đứt hết chân tay rồi để đây cho họ tự sinh tự diệt, dù để chết bọn cũng không để họ lọt vào tay đội kia.

Zero lên tiếng: - Ta đồng ý!

Lại một trận khóc từ Chuế Ngọc.

Đúng lúc Trịnh Xá đang suy nghĩ, một tiếng hét truyền đến: - Chạy mau! Đằng sau có rất nhiều….

Bọn O’Conneil vượt qua đám người.

Tiếng nói chưa dứt, bọn Trinh Xá đã thấy thứ đang tới.

Một đàn bọ ăn thịt, một người Ai Cập ngã xuống, trong một giây, hắn đã bị lọc thành một bộ xương khô. Phản ứng của Trịnh Xá đầu tiên là ‘ Chạy ‘.

Chạy như bay luôn, chỉ trong chốc lát, cả đám đã vượt qua nhóm người kia. Nhân cũng chạy, hắn vừa chạy vừa cười rất vui.

Rầm một tiếng, Tần Chuế Ngọc ngã, Trịnh Xá giật mình, hắn quay lại, ôm xốc eo cô nàng diễn viên, nhảy hết sức lên cắm con dao vào cây cột trụ rồi bám ngược trên đó. Đàn bọ lúc nhúc cách mặt Chuế Ngọc vài milimet, con nào con nấy to như bàn chân, đầy mùi tanh hôi.

Ngay lập tức, cả thế giới là tiếng hét của phụ nữ.

Bạn đang đọc Vô Hạn Vô Hạn của nhanlamtac
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.