Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2434 chữ

Nhóm Trịnh Xá dễ dàng vượt qua trạm gác của đội quân mấy nghìn người. Trên thực tế, trong khi Trịnh Xá chỉ vỏn vẹn có chút lo lắng đội quân này sẽ tác oai tác quái thì cả cánh quân mấy nghìn người lại cực kỳ sợ hãi bị nhóm Trịnh Xá diệt khẩu. Chính vì thế sau khi giao quyền kiểm soát trạm ra, họ lập tức vô cùng nhanh chóng rút khỏi trạm gác, tiếp đó trực tiếp rời khỏi sơn cốc, hiệu suất làm việc đúng là nhanh nhẹn hiếm thấy trong quân đội quốc gia.

- …Xem ra các ngươi đã làm rất nhiều chuyện trên toàn thế giới đấy, người khác vừa nhìn đã sợ chết khiếp rồi.

Trịnh Xá vừa đi vừa oán thán.

- Vớ vẩn, chẳng lẽ ngươi nghĩ khi Sở Hiên rơi vào nguy hiểm, hắn sẽ biết cách nương tay với người khác sao? Hoặc có thể nói, hắn có loại tình cảm như vậy sao?

Trình Khiếu thuận miệng hỏi ngược lại một câu.

- …Ách, coi như ta vừa hỏi một chuyện ngu ngốc.

Dọc đường đi, Trịnh Xá không ngừng thay đổi đề tài, đồng thời cũng thuận tiện hỏi qua các đội viên những chuyện đã xảy ra trong bảy ngày vừa rồi. Mặc dù bây giờ mới hỏi có hơi muộn một chút nhưng là đội trưởng Trung Châu đội, quan tâm đến đồng đội là chuyện hắn vẫn luôn chú ý.

“Những người còn lai đều ổn. Trình Khiếu cứ mồm mép leo lẻo nhưng tính cách lại là người rất đáng tín nhiệm, Vương Hiệp là một quân nhân đúng tiêu chuẩn, Zero tính tình trầm ổn, là người đáng tin cậy nhất trong cả đội, chỉ có Trương Hằng… Thực lực cùng tính cách không phù hợp với nhau, trong đội người khiến người khác phải lo lắng nhất chính là hắn. Hơn nữa gần đây hắn lại hồi sinh Minh Yên Vi, có trời mới biết hắn có thể gánh vác được trách nhiệm này không…”

Không cần biết thế nào, Trung Châu đội vẫn tiến vào trong lăng mộ. Đó là một lối đi giống như là miệng vào hang đá, có điều cửa hang mang dấu vết được người khai phá. Bên ngoài hang nhìn có vẻ đổ nát nhưng bên trong lại rất sạch sẽ, khô ráo, rõ ràng là đã được thu dọn qua.

Carnahan có chút đắc ý nói:

- Ha ha, ban đầu khi mới tơi đây trong hang chỗ nào cũng là đá tảng đổ vỡ cùng cỏ dại chất đống, còn có cả xác động vật thối rữa và xác côn trùng. Lúc ấy bọn ta phải dọn dẹp lâu lắm đấy.

Ngoài ba nhân vật trong phim, các thành viên Trung Châu đội đều cẩn thận quan sát xung quanh. Lối vào này mặc dù sạch sẽ nhưng cũng có vẻ đổ nát tan hoang, tuy trên mặt đất mơ hồ có dấu vết ***c đẽo nhưng nơi đây là di tích không biết đã trải qua mấy nghìn năm, những dấu vết chạm khắc thật sự quá mờ nhạt, không phải nhân sỹ chuyên nghiệp hoặc là sức quan sát đặc biệt tốt thì rất dễ cho rằng những dấu vết này là kết quả của quá trình phong hóa tự nhiên

Phản ứng của Sở Hiên lại cực kỳ khác thường, hắn bò rạp dưới đất cẩn thận quan sát những dấu vết này. Hơn nửa ngày sau, hắn mới quay sang Carnahan, nghiêm túc nói:

- Những dấu vết này xác thực là do sức người tạo ra phải không? Bị phong hóa rất nghiêm trọng, ngươi có kiến thức chuyên nghiệp về phương diện này, có thể nhìn ra được niên đại của những dấu vết này không?

Carnahan hơi ngẩn người, nhìn kỹ những dấu vết dưới mặt đất, cũng không biết qua bao lâu mới đáp:

- Những dấu vết chạm khắc này hẳn là của di tích từ mấy nghìn năm trước…

- Mấy nghìn?

Sở Hiên vẫn nhìn chằm chằm vào hắn, hỏi.

- Vài nghìn… Đại khái khoảng hơn hai nghìn năm. Ta cũng không rõ ràng lắm, nếu như muốn xác định rõ niên đại thì cần phải có thiết bị và thời gian mới được. Trong thời gian ngắn ta căn bản không có biện pháp…

Carnahan gãi gãi đầu đáp.

- Vậy là đủ rồi.

Sở Hiên từ dưới đất đứng dậy, tới cạnh chỗ Trịnh Xá nói:

- Ngươi còn nhớ đây là nơi nào không?

- Sơn Tây? Trung Quốc? Châu Á?

Trịnh Xá nói ra mấy địa danh đều bị Sở Hiên lắc đầu phủ nhận, do đó hắn cũng không tiếp tục đoán nữa mà chỉ tò mò nhìn Sở Hiên.

- Là thế giới luân hồi.

Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính, nhìn mặt đất nói:

- Nơi đây là thế giới luân hồi, cũng là thế giới do Thánh nhân và người tu chân hợp lực sáng tạo ra. Nếu cái động này là do người tu chân lưu lại tại đây, vậy thì ta rất tò mò, nơi đây cũng phải chịu ảnh hưởng thời gian trôi qua trong thế giới này sao?

- Thế nghĩa là thế nào?

Vẻ mặt Trịnh Xá càng thêm mơ hồ, hỏi.

Sở Hiên day day huyệt thái dương, một lúc lâu sau mới đáp:

- Ta lấy ví dụ thế này nhé, ngươi cảm thấy sự tồn tại của thế giới luân hồi có hợp lý không?

Lần này sự chú ý của tất cả mọi người đều bị thu hút, Trương Hằng thuận miệng hỏi:

- Có gì không hợp lý à? Sao bọn ta lại không cảm giác được?

- Cả thế giới luân hồi tồn tại đã là không hợp lý… Đây cũng là nghi vấn thứ hai của ta đối với Chủ Thần không gian, tại sao lại tồn tại một thế giới độc lập? Đây hoàn toàn chuyện không có khả năng? Nếu như thế giới độc lập đó thực sự tồn tại, vậy thì sẽ có một vấn đề… Thánh nhân cùng người tu chân đã có thể toàn tri toàn năng sao? Đến cả sinh mạng và vũ trụ cũng có thể sáng tạo ra? Hay là thế giới luân hồi này chẳng qua chỉ là một hành tinh khác trong vũ trụ, chỉ là nó đã được Thánh nhân và người tu chân cải tạo thành hình dáng trái đất mà thôi? Nếu như vậy sẽ có thể giải thích tại sao khi chúng ta tiến vào thế giới luân hồi sẽ phải thất thần một thời gian. Thời gian đó là để đưa chúng ta từ trái đất tới hành tinh khác… Nhưng nếu quả thật là như vậy thì lại có mấy phương diện không thể giải thích được. Phương diện đầu tiên là vấn đề khoảng cách không gian, phương diện thứ hai là vấn đề mốc sao chúng ta quan sát được trên trời. Phương diện thứ ba là vấn đề tính ngẫu nhiên của lịch sử, cho dù nơi đây là thế giới mô phỏng thì cũng không thể sau khi kéo dài mấy nghìn năm lại hình thành nên một nền văn minh và lịch sử tương tự, điều này theo lý thuyết xác suất là không có khả năng. Chính vì vậy, cơ bản có thể phủ nhận giả thuyết đây là thế giới mô phỏng.

- Nhưng nếu đây là thế giới chân thực, cũng tức là Thánh nhân và người tu chân đã có thể sáng tạo ra thế giới thật sự, còn có loại kẻ địch nào có thể uy hiếp tới họ được? Trừ phi là kẻ sáng tạo bên ngoài.

- Kẻ sáng tạo bên ngoài?

Tính cả Trịnh Xá, tất cả mọi người cùng đồng thanh.

Trên mặt Sở Hiên bỗng lộ ra vẻ cuồng nhiệt khó mà diễn tả được, hắn hưng phấn nói:

- Đây chỉ là suy đoán của một số rất ít người trong giới khoa học. Bởi vì vũ trụ của chúng ta quá hài hòa với vô số định luật, vô số lý thuyết, vô số đơn vị. Trong tất cả những thứ đó chỉ cần một định luật nho nhỏ có sai sót, ví dụ như lực tương tác giữa hạt nhân và electron tăng lên hay giảm đi một chút, ví dụ như lực vạn vật hấp giẫn có sai lệch gì đó, ví dụ như phương thức kết hợp của electron và hạt nhân tạo thành nguyên tử có chút xíu biến đổi là vũ trụ của chúng ta sẽ không còn tồn tại nữa. Cả vũ trụ này hoàn toàn được sinh ra trong một tình huống cực kỳ trùng hợp, hơn nữa là do vô số sự trùng hợp tập trung lại mà thành, bất kỳ sự trùng hợp nào không tồn tại thì vũ trụ cũng không tồn tại. Chuyện này theo thuyết hỗn độn là không có khả năng tồn tại, cho nên có một số rất ít người nhận định rằng, vũ trụ của chúng ta cùng tất cả mọi thứ bên trong rất có thể đều chỉ là một chương trình mà thôi.

- Các ngươi có thể thử tưởng tượng, tương lai khoa học kỹ thuật của loài người không ngừng phát triển, cuối cùng đến một ngày có thể phát trước được trí thông minh nhân tạo. Nếu để trí thông minh nhân tạo ở trong một chiếc máy tính cực lớn mô phỏng sự hình thành của vũ trụ, sau đó hình thành dạng sống trí tuệ. Nhớ kỹ, đây là trí thông minh chân chính chứ không phải loại robot hình người trong tưởng tượng. Có điều thế giới mà bọn chúng nhìn thấy chỉ vỏn vẹn là chiếc máy tính siêu cấp do chúng ta tạo ra, ngươi thấy bọn chúng sẽ nhận định vũ trụ của mình như thế nào?Nhận thế giới của bọn chúng như thế nào? Cũng như vậy, làm sao ngươi có thể khẳng định, chúng ta không phải đang ở trong một cái hộp, hoăc là một cuốn sách của ai đó đang diễn tả câu chuyện của chúng ta. Như vậy… Kẻ địch mà Thánh nhân và người tu chân gặp phải năm xưa, phải chăng là người chế tạo ra “cái hộp” đang chứa chúng ta? Hoặc là giống như chúng ta truyền virus vào trong chiếc máy tính siêu cấp để làm thí nghiệm, kẻ địch khi đó là virus do người chế tạo truyền vào trong “cái hộp” này của chúng ta?

Sở Hiên dẫn đầu mọi người tiến tới trước, vừa đi vừa giải thích, nói tới đây hắn liền thở dài:

- Suy nghĩ đó thật sự khiến người ta rất chán nản. Vũ trụ mà chúng ta biết rất có khả năng chỉ là một món đồ chơi do một số dạng sống cấp cao tạo ra… Bất quá nếu nhìn theo một hướng khác, nếu suy đoán này là sự thật thì Thánh nhân và người tu chân đã đạt tới một trình độ rất đáng để suy nghĩ. Cũng có thể sáng tạo thế giới, cũng có thể sáng tạo sự sống, rất có thể bọn họ đã phạm vào cấm kỵ của kẻ chế tạo “cái hộp”. Bởi vì họ đã đạt tới mức độ rất đáng sợ nên mới bị kẻ chế tạo “cái hộp” tấn công… Kỳ thực, muốn chứng minh thế giới này là thật hay giả rất đơn giản. Do đến cả địa điểm đặt bug do người tu chân để lại cũng chịu sự ảnh hưởng phong hóa của dòng thời gian thế giới này trôi đi, vậy có thể nói đây không phải là tình huông thôi miên gì đó, cũng không phải là Chủ Thần đưa đại não chúng ta tiến vào một không gian hư cấu như là trong phim Matrix. Hoàn toàn không phải như vậy, nơi đây là một không gian chân chính, một thế giới chân chính. Thánh nhân cùng người tu chân… Rất có khả năng bọn họ đã có thể chế tạo được cái hộp, hoặc có thể nói họ đã tìm được phương pháp sơ bộ để chế tạo “cái hộp”! Chủ Thần không gian hẳn là điểm mấu chốt của “cái hộp”!

Những gì Sở Hiên nói vô cùng kinh người, nhưng khi bọn Trịnh Xá cẩn thận suy nghĩ lại liền nhận thấy, giả thuyết này vừa khéo có thể giải thích phần lớn nguy hoặc mà họ biết trước mắt. Ví dụ như lời nhắn của Thánh nhân họ tìm thấy ở một vài nơi đều là về những dạng sống vô cùng đáng sợ phá không mà tới. Cho dù là ác ma, hung thần thì tối đa cũng chỉ có thể sánh ngang được với Thánh nhân mà thôi. Các Thánh nhân đã đạt tới điểm cao nhất của sinh mạng vậy mà cũng sợ hãi, kiêng kỵ, vậy chắc chắn là những sinh vật mà họ sợ hãi, kiêng kỵ phải là những dạng sống đã siêu việt bản thân bọn họ. Nếu thật sự đúng như giải thích của Sở Hiên, vậy thì mọi chuyện đều có thể thông suốt, đối thủ của Thánh nhân cùng người tu chân chính là kẻ sáng tạo ra cả vũ trụ!

- Cách giải thích như vậy… Thật sự khiến người ta phải kinh ngạc.

Trịnh Xá lẩm bẩm nói:

- Nhưng nếu suy nghĩ cẩn thận thì cũng không phải là không có khả năng… Ngươi nói xem người tu chân, bọn họ có thể ghi chép tất cả chân tướng ở trong Lăng không Huyền các đó không?

Vẻ mặt Sở Hiên lại bỗng hơi giật giật, hơn nửa ngày sau mới có vẻ như rất không cam tâm, đáp:

- Cho dù có ghi chép chân tướng thật đi nữa thì có lẽ chúng ta cũng không lấy được… Ai, tóm lại chúng ta cứ cố hết sức đi!

Trong lúc nói, mọi người đã xuống sâu dưới hang vài trăm mét, đột nhiên phía trước sáng bừng lên, một loại thủy tinh tỏa ra ánh sáng màu trắng được khảm rất nhiều trên vách hang. Một quảng trường rộng rãi cũng xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng chuyện khiến người ta kỳ quái là, quảng trường này đã là đáy của hang đá… Phía trước không còn đường đi nữa!

Bạn đang đọc Vô Hạn Khủng Bố của Zhttty
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 273

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.