Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba Thục Mê Tung

Phiên bản Dịch · 1712 chữ

“Xem ra, nếu như bản thân vật chất không có, vậy thì qua thiên phú Thần Ẩn sẽ biến mất không có bất cứ dấu vết nào. Ngược lại, nếu chỉ chuyển từ trạng thái này sang trạng thái khác thì vẫn giữ nguyên như cũ.”

Tiếp tục sử dụng Thần Ẩn thiên phú.

Tay phải Hạ Nghiễm áp xuống trước. Chỗ bàn tay chạm đến vẫn không thấy có gì kì lạ xảy ra, chỉ là tảng đá ào ào hóa thành cát bụi, giống như cục tẩy đang bôi chữ.

Chẳng qua là tay phải cậu lại có thể xóa đi sự tồn tại của tảng đá này.

Không có tiếng động quá lớn, cũng không có bất cứ thứ gì đặc biệt.

Tay trái tiếp tục áp xuống, hòn đá không phản ứng chút nào, mà ở giữa tảng đá đã hoàn toàn bị đông cứng rồi tan biến vào hư vô.

Sau khi dễ dàng “hủy thi diệt tích” tảng đá kia, Hạ Nghiễm quyết định sau này sẽ thử hợp nhất nội lực âm dương một lần, xem rốt cuộc nó có tác dụng thế nào.

Trước đó, bởi vì cậu lo lắng bị bại lộ mà không dám thử nghiệm.

Bây giờ, nếu như đã khai mở được năng lực che giấu hiệu quả chiêu thức, hay còn gọi là giảm âm và năng lực che giấu thực lực, vậy thì hắn đương nhiên có thể yên tâm to gan thử nghiệm một lần.

Cậu đã chú ý tới cái cây già ở trước cửa viên kia từ lâu. Hiện tại, cậu lặng lẽ nở một nụ cười rồi tiến tới chỗ đó.

Hai tay vận khởi nội lực âm dương thuần khiết hợp nhất, cẩn thận không để lộ ra ngoài. Sau đó, cậu ôm lấy cái thân cây mà bình thường phải sáu người như cậu mới có thể ôm hết.

Dùng lực nhẹ nhàng nhấc lên, toàn bộ cái thân cây già kia đột ngột bị rút lên. Hạ Nghiễm chỉ cảm thấy bùn đất dưới chân mình đều trở nên mềm xốp, thấp thoáng còn có thể nhìn thấy một cái hố sâu dưới gốc cây. Bên trong hố là không ít rễ cây bị đứt, gãy.

Đứa trẻ con mới hơn năm tuổi, tuổi mụ là sáu tuổi, lại có thể cẩn thận từng li từng tí nhấc một cây đại thụ khổng lồ lên khỏi mặt đất, hoàn toàn không đúng so với sức cậu. Chuyện này muốn có bao nhiêu rúng động thì có bấy nhiêu rúng động.

Chỉ có điều, cậu nhóc này hình như không muốn để người khác rúng động, cho nên cậu lại cẩn thận từng chút một, trả cái cây về chỗ cũ. Sau đó, cậu hốt bùn đất xung quanh, ép chặt lại như lúc ban đầu, khiến mọi thứ giống như không có gì xảy ra.

Rời khỏi chỗ đó, cậu lười nhác nằm xuống ghế trúc.

Mấy ngày nay, cậu cứ suy nghĩ mãi, làm cách nào mới có thể tìm được cơ hội tiếp cận với nhiều công pháp hơn nữa.

Trải qua thí nghiệm vừa rồi, có lẽ nên chờ đợi thời điểm thích hợp để sử dụng thử.

“Kiếm chính là thứ đứng đầu trong trăm loại binh khí, chính là quân tử chi kiếm, từ vương công đại thần cho tới bá tánh bình dân, người dùng kiếm rất nhiều…”

Trên võ trường của hoàng cung, một nam nhân trung niên mặc y phục nho sĩ đang cầm kiếm đứng giữa sân, mặt trắng không râu, phong độ, nhẹ nhàng.

Nam nhân trung niên đó họ Khổng, tên Song, chính là kiếm sư nổi tiếng của đại thế gia Khổng gia của kinh thành. Việc hắn có thể dạy kiếm pháp vỡ lòng cho hoàng tử, hoàng nữ, đối với hắn mà nói, thật sự là một chuyện rất đáng tự hào.

Hoàng hậu và các hoàng phi ăn mặc thật xinh đẹp, đến xem con trai, con gái nhà mình mặc áo giáp da, cầm kiếm, đứng trên đài.

Đương kim hoàng đế Hạ Trì vẫn tự nhiên ngồi trên khán đài. Hắn khẽ ho khan, sắc mặt cũng không được tốt lắm. Hắn đã bắt đầu có những dấu hiệu của căn bệnh không cách nào chữa khỏi, cũng là nguyên nhân khiến hắn mất sau này.

Thế nhưng làm sao hắn có thể an tâm?

Ba năm trước, Hắc Thiên Tử bắt đầu tu tập “Cửu Dương Huyền Công”, tạm thời kiềm chế được hàn độc trong hạ thể, khiến cơ thể đã ngừng phát dục lại tiếp tục sinh trưởng.

Nhưng “Cửu Dương Huyền Công” lại cực kỳ ảo diệu, Hạ Đôn nhờ có thiên phú dị bẩm, cộng thêm hàng tấn đan dược. Vậy mà hắn cũng khó khăn lắm mới lĩnh ngộ được đến tầng thứ tư. Bốn tầng chân khí Thái Dương căn bản không đủ để khống chế hàn độc trong cơ thể hắn, chỉ có thể dựa vào việc khôi phục thực lực, nội lực Bát Hoang Độc Tôn Công nguyên bản, mới có thể phát huy được tác dụng.

Sau khoảng thời gian trải nghiệm cực khổ, “Cửu Dương Huyền Công” và chân khí Bát Hoang Độc Tôn rốt cuộc cũng không phân cao thấp với loại hàn độc bên trong cơ thể kia.

Rồi theo quá trình sinh trưởng, thực lực nguyên bản của Hạ Đôn đã dần dần khôi phục lại. Rốt cuộc, Hắc Thiên Tử trước khi lên đường, đã khôi phục lại bộ dạng ba mươi bốn tuổi.

Chỉ có điều, thực lực so với trước kia, cuối cùng vẫn không bằng.

Hạ Trì đã từng lo lắng cho hiện tại, nhưng suy nghĩ về lâu về dài, cân nhắc đến việc hiện tại bí mật này còn chưa lan truyền ra giang hồ, khi phối hợp với quan phủ Ba Thục Đạo, cộng với việc quan hệ sơ giao với tuyệt đại đao thần danh trước đó, hắn vẫn mời Hắc Thiên Tử rời khỏi kinh thành, mang theo một vài ngoại binh của hoàng đình Âm Ảnh, cưỡi ngựa chạy thẳng đến chỗ Ba Thục Đạo.

Chỉ có điều, Hắc Thiên Tử đi chuyến này, lại là một đi không trở lại.

Hạ Đôn là người thâm trầm, làm việc gì cũng cay độc. Hạ Trì thậm chí còn cảm thấy nếu như lúc ấy, tên đại hoàng huynh này không bị đưa vào hoàng đình Âm Ảnh mà được ở lại tham gia vào cuộc chiến tranh đoạt ngôi báu, thì cũng chưa biết được ai cuối cùng mới là hoàng đế.

Nhưng một người như vậy…

Lại một đi không trở lại.

May mắn dựa theo cuộc điều tra bí mật của quan phủ Ba Thục Đạo, mới tìm được một ít thi thể của các cao thủ đi theo cùng, nhưng chưa từng tìm thấy thi thể của Hắc Thiên Tử.

Những tên cao thủ kia chết rất thảm. Bên trong tấu chương có miêu tả rõ: “Vết thương tinh tế, tỉ mỉ, chằng chịt như vảy cá. Da thịt giống như bị lăng trì vậy, còn xương cốt bên trong lại có vô số vết chém.”

Hoàng đế đọc xong tấu chương, tự nhiên trong lòng cảm thấy lạnh toát. Trong cơn cuồng nộ giữa đêm, ban lệnh xuống: “Điều tra! Điều tra cho rõ! Bằng mọi giá phải tra cho ra!”

Những người của phái Đao Thần Mộ Địa đương nhiên không hiểu rõ chân tướng sự việc, chỉ nghĩ rằng họ phải đi tìm kiếm một vị khâm sai đại thần bị mất tích. Nhưng bất luận phái bao nhiêu người đi thì đều một đi không quay lại.

Đám lão quái vật trước đây của hoàng đình Âm Ảnh vẫn còn đang bế quan tu luyện, hơn nữa dựa theo quy củ, Hoàng đế cũng chỉ có thể thông qua hắc thiên tử mới có thể mời bọn họ rời núi lúc đất nước sắp diệt vong, rơi vào đường cùng, Hạ Trì đã chuẩn bị liên hệ đại tướng Ba Thục Đạo trấn thủ đội quân biên cương, kêu bọn họ phái người giúp đỡ.

Nhưng vào lúc này, chỗ dãy núi có chứa mộ địa Đao Thần đó lại phát sinh lũ quét một lần nữa.

Đất đá cản trở hết đường đi, mà ngọn núi cũng đã thay đổi vị trí, ban đầu nó chỉ cách một vách núi, chỉ cần đi qua cầu treo là đã có thể đến mộ địa Đao Thần, bây giờ ngôi mộ đó lại một lần nữa bị giấu vào trong những dãy núi liên miên, không thấy tung tích.

Chuyện điều tra vẫn chưa bao giờ dừng lại, nhưng ngôi mộ thánh địa kia giống như là đã hoàn toàn biến mất vậy.

Hạ Đôn đương nhiên cũng biến mất theo nó.

Hoàng đế đã mất đi thanh kiếm sắc bén mà hắn giấu trong bóng tối, đương nhiên cả người lẫn tâm đều bị thương nặng.

Nhưng chuyện càng làm hắn đau đầu hơn là nếu Hắc Thiên Tử đã biến mất ba năm thì cần phải tìm người khác kế vị, tuy nhiên, quy tắc chọn người kế vị cũng không có liên quan gì đến kẻ làm Hoàng đế như hắn cả.

Nếu thế hệ hiện tại không có ai, thì tạm thời cử ra một người của thế hệ trước để đảm nhiệm chức vụ này, cho đến khi hắc thiên tử đời tiếp theo xuất hiện, đồng thời người của hoàng đình Âm Ảnh trước đây cũng sẽ nghi ngờ năng lực của đương kim Hoàng đế, thậm chí cân nhắc đến chuyện phế bỏ hắn.

Sẽ không có chuyện phế bỏ, huynh đệ tỷ muội đều bị mình giết sạch, có muốn phế bỏ cũng chẳng có ai để thay vào.

Thế nhưng là... điều đó không phải là trọng điểm.

Trọng điểm là không có ứng cử viên nào cho vị trí hắc thiên tử đời tiếp theo.

Trong đầu Hạ Trì hiện ra hình dáng của con bé tóc rơm vàng khè xơ xác dinh dưỡng không đầy đủ kia, không khỏi nở nụ cười khổ.

Bạn đang đọc Vô Địch Tiểu Hoàng Thúc (Dịch) của Tiễn Thủy II
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiramisu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Alice.Tu.Quynh
Lượt thích 5
Lượt đọc 286

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.