Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Ẩn

Phiên bản Dịch · 1705 chữ

Ba hoàng tử, hai hoàng nữ cùng tuổi với cậu đang ngồi nghiêm chỉnh, một lão già râu dê cầm thước, gật gù đắc ý, ngâm niệm kinh văn, say mê thật sâu trong đó, không có cách nào kiềm chế được.

Trong hai hoàng nữ, có một hoàng nữ tên là Hạ Lệnh Nguyệt quen biết với Hạ Nghiễm, vừa thấy cậu đến, hai mắt đã lộ vẻ mừng rỡ, tỏ vẻ như "muốn làm cái đuôi nhỏ" của cậu.

Được rồi, hoàng đế đây là muốn mình biết đọc chữ trước đã.

Điều này cũng hợp lý, không biết một cắc một xu chữ nào thì làm sao vào Tông Động Các đọc sách được chứ?

Thu đến, thu đi, thu lại tới.

Thời gian thấm thoắt trôi qua.

Hai năm đã trôi qua vô cùng nhanh chóng.

Gói quà lớn ba tuổi, gói quà lớn bốn tuổi cũng không đến đúng hẹn, chỉ là mỗi ngày vào lúc nửa đêm, thời gian dừng lại có thể kéo dài đến hai phút đồng hồ, rồi ba phút.

Giống như cứ trôi qua một năm, năng lực đó sẽ tăng lên một phút đồng hồ vậy.

Khả năng tăng tưởng này liệu có tiếp tục mãi hay không, không ai biết được.

Nói đến cái này thì cũng phải nhắc đến chuyện đầu mối duy nhất có liên quan đến hoàng tỷ là thằng bé tóc trắng cũng không còn xuất hiện nữa, Hạ Nghiễm đã từng thử thăm dò hỏi Hạ Lệnh Nguyệt và những hoàng tử còn lại, nhưng bọn trẻ lại chỉ nhao nhao lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Hắn giống như là đã biến mất vậy, mang theo toàn bộ tin tức của hoàng tỷ.

Hạ Khiết Khiết thật sự giống như đã bốc hơi khỏi thế gian.

Nhưng Hạ Nghiễm lại tin chắc rằng, nàng chắc chắn vẫn còn sống ở một nơi nào đó.

Đại khái sau khi bắt đầu đi học được nửa năm, hoàng đế hình như có nổi trận lôi đình một lần, nghe nói ngày hôm sau bệnh nặng một trận, ngay cả tảo triều cũng không lên, mất đến cả tuần mới khôi phục lại được sức khỏe, nguyên nhân cụ thể vì sao thì không ai biết được.

Thật ra đám hoàng tử, hoàng nữ cực kỳ linh thông tin tức, cả ngày uốn éo lăn lộn bên cạnh mẫu phi mẫu hậu của mình, chỉ cần để ý một chút, lỗ tai nhỏ dựng thẳng lên, là đã biết tất cả mọi chuyện.

Nhưng dù vậy, bọn họ cũng không hiểu tại sao lần đó Hoàng đế lại giận dữ đến mức bệnh nặng như vậy, cùng lắm là chỉ nói từ sau lần đó, Hoàng đế cũng không đến chỗ mẫu phi mẫu hậu của bọn họ qua đêm nữa.

Loại trạng thái này kéo dài suốt ba tháng, nhưng Hoàng đế hình như lại vì chuyện đó mà có bệnh trị mãi không hết, bệnh đó chính là ho khan.

Ngự y nói cả tinh thần lẫn cơ thể đều bị tổn thương, chỉ có thể điều trị dần dần, không có cách nào dùng thuốc được, khuyên Hoàng đế nghỉ ngơi thật nhiều.

Năm cậu năm tuổi.

Hạ Nghiễm rốt cục cũng nghe thấy giọng nói bình tĩnh trong đầu một lần nữa.

"Mời nhận lấy gói quà lớn năm tuổi."

Chọn lúc yên tĩnh, sai Bội Ngọc đi chỗ khác, Hạ Nghiễm lựa chọn nhận quà.

"Nhận được thiên phú Thần cấp: Thần Ẩn; khoảng cách sử dụng: Không."

Vẫn là giọng nói lạnh như băng đó tiếp tục vang lên.

Lại là thiên phú?

Sau Thần Võ, lại là Thần Ẩn?

Đống gói quà này là để nuôi dưỡng theo tiết tấu thành thần đúng không?

Cậu tập trung suy nghĩ đến thiên phú Thần Ẩn, hiển nhiên tin tức của loại thiên phú này ngay lập tức truyền vào trong đầu, giúp Hạ Nghiễm trong nháy mắt hiểu được tác dụng của loại thiên phú đó.

Nhưng để thăm dò một chút, hắn vẫn nói trong đầu rằng: "Tại sao lại là thiên phú chứ, không thể đưa đến cho ta một viên Trường Sinh Đan sao? Chỉ sống được có một trăm năm, sao mà hoàn thành được đại nghiệp thành thần chứ?"

Giọng nói bình tĩnh kia cũng không trả lời.

Hạ Nghiễm tiếp tục cằn nhằn làu nhàu: "Cho ta một cái Tùy Ý Môn cũng tốt mà, chí ít có thể muốn đi đâu thì đi đó, cứ bị giam trong hoàng cung không đi ra ngoài được cũng là một vấn đề đó."

Giọng nói bình tĩnh kia vẫn không trả lời.

Hạ Nghiễm tiếp tục liên miên cằn nhằn nói ra rất nhiều nguyện vọng khác nhau.

Hắn tin tưởng, nếu sau lưng cái gói quà này thật sự có lão già nào đang len lén khống chế thì gói quà tiếp theo rất có thể chính là một trong số rất nhiều thứ mà mình mong muốn.

Nếu quả thật là như vậy.

Nếu vậy, mình sẽ không sử dụng thiên phú này nữa, mà chỉ làm một tiểu hoàng thúc bình thường, ngồi ăn rồi chờ chết, thật sự yên lặng sống hết một đời sao?

Dù sao nếu như mạng cũng mất, thân thể cũng bị cướp nhà, có mạnh đến đâu thì có làm được cơm cháo gì đâu.

Thế nhưng là...

"Hạ Khiết Khiết..."

Trong mắt cậu bé hiện lên ánh nhìn phức tạp.

Đến lúc đó thì tùy trường hợp mà làm thôi.

Suy nghĩ xong xuôi hết mọi thứ rồi, cậu mới bắt đầu trầm tư suy xét tác dụng của thiên phú thần cấp - "Thần Ẩn".

Nói một cách ngắn gọn thì Thần Ẩn chính là có thể tùy tiện mọi lúc mọi nơi che giấu thực lực của mình, không chỉ có như thế...

"Thật sự là điên luôn rồi, cái thứ công cụ hack này... ngay cả mình cũng không dám nhìn thẳng."

Hạ Nghiễm thở dài.

Tác dụng thứ hai của Thần Ẩn là có thể che giấu hiệu quả của chiêu thức, ví dụ như khi bạn đâm ra một kiếm chẳng hạn.

Một kiếm này có thể hủy diệt trời đất, thay đổi bất ngờ, không thể đoán trước, tràn ngập khí tức hủy diệt vạn vật.

Kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, người khác đã cảm nhận được sát khí dày đặc.

Khi kiếm ra khỏi vỏ một tấc, mặt của kẻ khác đã không có chút máu, hoảng sợ vô cùng.

Còn nếu như hoàn toàn ra khỏi vỏ, cảnh tượng đó thật sự là kiếm khí tung hoành.

Nhưng chỉ cần có Thần Ẩn tồn tại, bạn hoàn toàn có thể khống chế cảnh tượng đó thành hiệu quả "bạn nhẹ nhàng đâm ra một kiếm".

...

Đêm đó, thời gian dừng lại vốn giới hạn trong vòng ba phút, đã trực tiếp nhảy đến năm phút đồng hồ.

Ngày tiếp theo.

Tiểu viện lãnh cung.

Hạ Nghiễm tùy tiện tìm một lý do, đuổi cung nữ Bội Ngọc đi.

Sau đó, tay trái cậu vận khởi Thái Âm chân khí, tay phải vận khởi loại Thái Dương chân khí nỏng bỏng kia.

Ngay lập tức, một bên tay trở nên trắng bệch, một bên tay biến thành đỏ rực. Tay trái từ từ lạnh ngắt đến đáng sợ, từng luồng khí tức phảng phất mang theo oan hồn của ác quỷ. Năm ngón tay của bàn tay phải thì lại đỏ đậm, phát sáng nhẹ, lấp lánh, hơi phình to một chút, bên trong dường như giống như dung nham nóng chảy.

Tâm niệm cậu ta hơi động, chính là bắt đầu khởi động Thần Ẩn thiên phú trong người.

Một giây sau, những vết chai sạn trên hai cánh tay đã biến mất toàn bộ, trở nên trắng nõn, không để lại dấu tích gì.

Kiểu bàn tay như thế này cho người ta cảm giác cậu trói gà còn không được, đừng nói tới chuyện giết người.

Hạ Nghiễm lấy đại một tảng đá trong đống đá hỗn loạn ở vườn hoa, một tảng đá lớn cỡ bằng thân người. Cậu tập trung nhìn một lúc rồi dùng tay phải chạm xuống trước.

Không màng tới xung quanh có người hay không, cậu chỉ cảm thấy năm giác quan của mình tươi sáng lấp lánh. Trong phạm vi mấy trăm mét, tiếng gió thổi, tiếng cỏ lay, tiếng nói chuyện của người qua đường, cậu đều có thể nghe rõ. Cho nên cậu căn bản không cần lo lắng.

Hai bàn tay nhỏ trắng nõn áp lên mặt tảng đá thô ráp. Đêm qua có mưa thu, hơi lạnh còn chưa tan hết, bên trong khe hở của tảng đá vẫn còn nguyên nước mưa đọng lại, ướt sũng.

Cậu không hề dùng sức đập tay lên tảng đá, cũng không không dùng lực để bấu vào nó, chỉ là nhẹ nhàng chạm vào mà thôi.

Hai bàn tay vẫn chưa hoàn toàn chạm đến tảng đá, nhưng phần nước đọng bên phía tay phải lại đang nhanh chóng biến mất, còn phần bên tay trái thì vẫn còn nguyên.

Hạ Nghiễm hơi tò mò, thế nên cậu hơi thu lại thiên phú Thần Ẩn.

Sau đó, sự thật bắt đầu sáng tỏ, không phải phần nước đọng bên phía tay phải biến mất, mà là nó không chịu nổi sức nóng của cậu nên ào ào hóa thành hơi nước mờ mịt, bay thẳng lên trời.

Đồng thời, bởi vì tay phải vẫn còn đặt trên hòn đá nên những chỗ nước đọng xung quanh cũng bắt đầu chịu ảnh hưởng, khiến phía bên phải hòn đá bị bao phủ bởi một tầng sương mờ ảo.

Cảnh tượng bên trái lại hoàn toàn khác. Giữa các khe hở gập ghềnh của tảng đá, cậu thấy từng tia từng tia sương trắng đang ngưng kết, chi chít khắp nơi, rối loạn như mạng nhện.

Lớp mạng nhện kia vẫn đang tiếp tục lan tràn, khiến bên trái hòn đá giống như bị một sợi dây thừng trắng trói lấy vậy.

Bạn đang đọc Vô Địch Tiểu Hoàng Thúc (Dịch) của Tiễn Thủy II
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiramisu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Alice.Tu.Quynh
Lượt thích 5
Lượt đọc 257

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.