Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cũng Cấm Luôn!(2)

Phiên bản Dịch · 1745 chữ

Hôm nay võ quán chỉ có khoảng mười mấy người, không bằng một phần so với ngày hôm qua, năm 4 Trần Trường Hoa và Ngô đông, năm thứ ba có Tôn Kiếm, Lâm Hoa cùng Ngô Mãnh, đại học năm thứ hai có Khương Phù Sinh, Lý Mậu và Lê Tiểu Văn, năm nhất thì có Lâm Khuyết, Quách Thanh, Nghiêm Triết Kha, Lâu Thành, Từ Thu Bạch và chín người khác nhân số chiếm hơn phân nửa, một là vì năm hai, năm ba thì có chương trình học dày đặc, năm bốn thì cần thực tập kiếm việc làm, hai là nhờ “mỹ nữ” Nghiêm Triết báo danh, nên thu hút những tên nam sinh năm nhất khác.

Lâu Thành nhìn sơ qua đội ngũ có cảm giác dương thịnh âm suy, trừ ra Nghiêm Triết Kha, chỉ có Lâm Hoa, Lê Tiểu Văn và Quách Thanh tổng cộng bốn người, thậm chí Quách Thanh có thân thể cường tráng, mày đậm mắt to, bắp tay to bằng bắp đùi người bình thường, cho nên trình độ võ công của cô ta rất khá, nghiêp dư ngũ phẩm bằng với Thái Tông Minh, là một trong những sinh viên năm nhất có trình độ gần với tên Lâm Khuyết kia.

Về những sinh viên học tại chức, hay những người học lên cao học càng không thể tham gia câu lạc bộ, họ bận phải chạy đông chạy tây để làm việc nữa.

- Ta chạy bộ một vòng, xém tí nữa thì đến trễ.

Lâu Thành chỉ quen có Nghiêm Triết Kha, thế là lớn gan mạnh dạn lại gần, lên tiếng chào hỏi.

Nghiêm Triết Kha hé miệng cười nói:

- Ta còn nghĩ rằng ngươi hôm qua bị ta đả kích, nên hôm nay từ bỏ luôn chứ.

- Làm sao có thể? Ta là người thật sự đam mê võ đạo.

Lâu Thành cố ý dùng giọng hài hước nói:

- Cả ngày hôm qua không có thời gian nghỉ ngơi, tới trở về phòng rửa mặt đánh răng xong là mắt mở không lên, nằm xuống giường một hồi ngủ luôn.

Tối hôm qua hắn không có nói chuyện phiếm với Nghiêm Triết Kha.

Nghiêm Triết Kha khẽ cười lộ ra lúm đông tiền:

- Ta cũng vậy, buổi sáng ở câu lạc bộ, đầu buổi trưa là phải học toán cao cấp với triết học cơ bản, ban đêm lại có thêm lớp tiếng anh, quay về phòng xém tí nữa thì lười tắm cứ như vậy đi ngủ luôn a.

- Ngươi học chuyên ngành gì?

Lâu Thành nhớ ra mình quên hỏi vấn đề này.

- Chuyên ngành kinh doanh..." Nghiêm Triết Kha còn chưa dứt lời, cũng phải dừng lại vì Thi lão đầu đã đến.

Thời gian sau đó buổi tập luyện cũng tương tự như hôm qua, trang công, rèn luyện thể lực cùng bộ pháp, Lâu Thành tập trung dị thường, nhất là khi luyện trang công và bộ pháp, hắn có cảm giác như cá gặp nước, dường như có thể thấy sự tiến bộ qua từng phút tập luyện, cố gắng đạt được kết quả làm cho hắn càng có thêm động lực khổ luyện. Về tập luyện thể lực, Lâu Thành nhờ vào viên nội đan, hắn tập luyện liên tục, nhờ đó cũng có một chút tiến bộ.

Sau ba giờ khổ luyện liên tục,Thi lão đầu tập trung mọi người lại, cười ha hả nói:

- Kế tiếp luyện chiêu thức và tập dụng lực, nửa giờ cuối ngày hôm nay sẽ tập đối chiến, hai người làm môt nhóm, võ công cao thấp xen kẻ. Bởi vì lẻ người nên Lâm Khuyết, ngươi cùng Tôn Kiếm, Từ Thu Bạch ba người một nhóm, chỉ điểm cho bọn hắn luyện tập. Võ công của ngươi nhìn chung cao hơn những người khác, lát nữa khi tập đối chiến cũng không có đối thủ ngang tầm, cho nên, thay đổi một chút như làm người hướng dẫn, vừa dạy vừa học sẽ giúp ngươi có cái nhìn khác.

Lâm Khuyết yên lặng gật đầu, không phản đối.

Thi lão đầu tiếp tục chia nhóm:

- Quách Thanh, ngươi hướng dẫn Nghiêm Triết Kha, Lâm Hoa ngươi và Lê Tiểu Văn đối luyện, Lý Mậu ngươi và Lâu Thành một tổ...

Lý mậu là sư huynh học năm hai, mặt chữ quốc, lông mày rậm, bả vai rất rộng, khóe miêng cởi mở. Nhìn Lâu Thành ký ức về thiếu niên không có kinh nghiệm võ đạo mà đăng ký tham gia đặc huấn vẫn còn, hắn trực tiếp đi tới trước Lâu Thành, cười nói:

- Lâu sư đệ, xin chỉ giáo nhiều hơn.

- Hẳn là đệ nói câu nói này mới đúng.

Lâu Thành cúi chào lại theo kiểu võ giả, sau đó dời chủ đề:

- Lý sư huynh, ngươi là nghiệp dư mấy phẩm?

- Tam phẩm.

Lý mậu hơi có chút đắc ý.

- Tam phẩm vậy sư huynh cùng Trần hội trưởng và Ngô Đông sư huynh là ba người mạnh nhất câu lạc bộ rồi. À trước khi Lâm Khuyết đến.

Lâu Thành chỉ biết Trần Trường Hoa và Ngô Đông trình độ gần nhau, vì ban đầu họ phụ trách tuyển thành viên, một người nghiệp dư nhất phẩm, cí hi vọng thi đậu chuyên nghiệp, nhưng hôm quá bị thương, không biết kịp hồi phục trước kỳ thi hay không, một người nghiệp dư Nhị phẩm, cũng thuộc top của trường.

Lâu Thành vừa dứt lời, phía bên cạnh đã truyền đến những âm thanh hậm hực khó chịu, quay đầu nhìn lại, là Ngô đông sư huynh cùng với thành viên của nhóm hắn vừa đi ngang qua, đi về phía khu vực trống của sân tập.

Nhìn thấy khuôn mặt không vui của Ngô Đông sư huynh, Lâu Thành im lặng không dám nói gì , chờ đến bọn hắn đi xa, mới nghe thấy Lý Mậu cười lạnh nói:

- Ngô Đông sư huynh vẫn không thay đổi bộ mặt đen tối ấy.

- Hả?

Lâu Thành không hiểu hỏi lại.

Lý Mậu nhìn xung quanh, hạ giọng nói:

- Tình trạng bét bát của câu lạc bộ hiện nay, một nửa là do Trần Trường Hoa và Ngô Đông gây ra, bọn họ lòng dạ hẹp hòi, không muốn người khác giỏi hơn, mặc kệ thành viên cũ hay mới, chỉ cần người có tiềm năng, bon hắn sẽ hợp sức xa lánh hoặc không hướng dẫn, làm cho đối phương chán nãn với câu lạc bộ, nhiều thành viên những năm trước đều có tư chất không tệ, đã bị bọn hắn làm phí mất một năm tập luyện cộng với chương trình học ngày càng tăng, nên bọn họ cũng không tham gia câu lạc bộ nữa.

Nói đến đây, hắn cười nhạo một tiếng:

- Nếu không phải ta cùng Tôn Kiếm sư huynh quan hệ tốt, bây giờ chắn chắn đã tập trung vào học chuyên ngành rồi!

- Tôn Kiếm sư huynh có thể chống lại Trần Trường Hoa và Ngô Đông?

Lâu Thành có chút chấn động, không ngờ võ đạo xã còn có chuyện như vậy.

- Mặc dù Tôn Kiếm sư huynh giống ta chỉ là nghiệp dư tam phẩm, nhưng cha hắn là giáo sư trong trường, Trần Trường Hoa và Ngô Đông không dám làm gì hắn, nhưng Tôn Kiếm sư huynh không thích quản nhiều, chỉ giúp đỡ ta và bạn gái hắn Lâm Hoa.

Lý Mậu giải thích.

Có thể suy ra Ngô Mãnh, Khương Phù Sinh, Lê Tiểu Văn thuộc về hàng ngũ bình thường, không có tính uy hiếp, từ việc bọn họ hiên tại chỉ đạt được trình độ nghiệp dư ngũ phẩm là rõ nhất.

- Thì ra là như vậy, Thái Tông Minh là nghiệp dư Ngũ phẩm mà không nhận được lời mời từ câu lạc bộ.

Lâu Thành giật mình:

- May mà chúng ta còn có Lâm Khuyết, hắn có thể đánh bại Trần Trường Hoa.

Lý Mậu cười cười:

- Cho nên các ngươi có thể chuyên tâm luyện võ, không cần để ý vẻ mặt của Trần Trường Hoa và Ngô Đông, được rồi, ta sẽ hướng dẫn ngươi một vài chiêu thức cùng với cách dụng lực.

- Chiêu thức thật ra cũng chính là đấm thẳng, dùng khủy tay, đầu gối những cái này phối hợp đơn giản với nhau, cùng sử dụng thêm thượng bộ, hoạt bộ, điếm bộ, đẳng bộ và kỹ thuật dụng lực, đòn đánh mạnh hay không chủ yếu là do kỹ thuật dụng lực, nhưng nếu như bộ pháp không đúng, tư thế không đúng, cũng rất khó phát ra lực tối đa.

Lâu Thành học được tĩnh tâm, khả năng điều khiển cơ thể nhờ vào Âm Dương trang cũng hơn hẳn người bình thường, bởi vậy hắn tập chiêu thức cũng tiến bộ rất nhanh.

Hắn luyện quên cả giờ giấc, còn nửa giờ cuối Lý Mậu ra hiệu dừng lại, xin phép Thi lão đầu, sau đó cười tủm tỉm nói:

- Lâu sư đệ, đến, chúng ta luyện đối chiến, yên tâm, ta tự biết chỉnh lực.

Lâu Thành nhất thời cứng người, có chút hốt hoảng, lại có chút phấn khích, đây là lần đầu tiên hắn đối chiến!

Thấy dáng vẻ của Lâu Thành, Lý Mậu nhịn cười không được nói:

- Lâu sư đệ, không cần quá khẩn trương, sẽ ảnh hưởng đến khả năng ra đòn, động tác thô cứng phát lực không đều, nhưng mà khi tỷ võ thì câng một chút phấn khích , theo góc độ khoa học mà nói thì chúng ta cần kích thích sản sinh ra adrenalin, để tăng độ tập trung và giảm mệt mỏi. Vì thế võ giả chân chính chiến đấu với nhau họ luôn đạt đến trình độ”nhanh mà không loạn”, nhưng ta lại làm không được, khi tham gia thi đấu định phẩm nghiệp dư có lúc hồi hộp đến run tay, có khi gặp được vài đối thủ so với ta còn khẩn trương hơn mười lần.

Đây là kinh nghiệm thật sự của sư huynh đã từng trải qua, Lâu Thành cảm kích ghi vào trong lòng, sau đó hít sâu một hơi, đè sự hồi hộp xuống, hắn dùng thế thủ mà Lý Mậu vừa hướng dẫn, hai chân vừa rộng bằng vai, phần lưng hơi cong, giống như họ nhà mèo dùng sức khi vồ mồi.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.