Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 106: Trọng lão sư (3).

Tiểu thuyết gốc · 1848 chữ

- Huynh nói xem, hi hi. Muội tại sao lại chỉ hợp với hai phần ba chữ “Nhanh” kia, mà không phải là một chữ nguyên vẹn.

Nghe cách nói chuyện thân thiết của hai người thì dường như đã biết nhau từ trước. Nhưng một tiểu cô nương Hồ tộc, và một thanh niên Hùng tộc thật thì nhìn cách gì cũng không thể nhìn ra bất kì mối liên hệ nào giữa hai người. Trọng lão sư cũng bắt đầu cất tiếng nhận xét về chữ này của Uyển nhi

-Phi Hồ nhất tộc của bọn muội không hề thiên về mị công như các các tộc Hồ Nhân khác, tất nhiên sự khác biệt này lại nằm ở chữ “Phi” kia, nghĩa là nhanh, là thiên về thân pháp.

-Ta đoán từ nhỏ muội đã được truyền thụ các bí pháp, thân pháp và công pháp tu luyện hướng về mẫn tiệp, thân pháp. Nhưng qua lần khảo hạch lần trước chắc muội cũng đã hiểu rõ điểm mạnh và điểm yếu của nó. Muội viết chữ vô cùng to và nguệch ngoạc, nhưng nét bút rắn rỏi, đều và chuẩn xác. Cỡ chữ cũng to hơn bình thường nhiều lần. Nó tuy chỉ là hai phần ba chữ, nhưng ta trước đó lại không hề nhận ra chữ này.

-Đó chính là vì muội đã muốn ẩn dấu chữ nhanh kia của mình đi, phong cách chiến đấu muội hướng tới chính là bí ẩn, giấu chiêu trong chiêu, tỏ ra yếu nhược nhưng kì thực lại âm hiểm nhanh nhẹn vô cùng.

-Nét bút hữu lực đều và chuẩn chứng tỏ một điều, tính cách muội mạnh mẽ, và cách chiến đấu cũng không hề chỉ dựa vào tốc độ mà triển khai thế công, nó còn kèm theo lực lượng và sự chuẩn xác khi nắm bắt cơ hội. Hai phần ba chữ “Nhanh” này kì thực lại hợp với muội hơn bao giờ hết.

-Uyển nhi, ta nói có đúng chăng?

-Oa haha, Đậu Phụ ca ca nhận xét quả là chuẩn xác. Thật không ngờ chỉ một chữ viết của ta huynh lại có thể đoán được nhiều thứ như vậy. Nhưng có điều huynh không biết… Là, là ta viết ẩu thật chứ không hề cố tình nha.

-Haha, tiểu Hồ ly lợi hại, ta thua muội rồi…

Cười nhẹ một tiếng, Trọng lão sư liền lật tờ giấy của Thiên Vũ lên. Trên đó viết một chữ “Khống” vô cùng ngay ngắn tại chính giữa tờ giấy. Nụ cười trên mặt hắn cũng chợt biến mất, thay vào đó là nét mặt ngưng trọng cẩn thận tới lạ thường.

-Thiên Vũ, ngươi viết chữ này?

-Đúng vậy Trọng Lão sư. Có điều gì bất ổn sao?

-Chữ “Khống” này… có quá nhiều thứ để nói. Ngươi chính là người đầu tiên ta cảm nhận có thể đưa ý tưởng vào nét bút như vậy, ngươi đã học qua thư pháp?

-Thưa lão sư, ta chưa từng. Ta chỉ viết chữ này theo cảm nhận của riêng ta mà thôi, lão sư có thể nhìn ra được những điều gì từ chữ này của ta?

-Haha, tốt, hay cho câu “cảm nhận của riêng ta”. Vậy ta sẽ nói những gì ta hiểu.

-Chữ “Khống” là một chữ có nét nghĩa vô cùng rộng lớn. Ngươi viết chữ này cực kì ngay ngắn tại chính giữa của tờ giấy, tuy có phần nhỏ bé nhưng nó lại là trung tâm của mọi thứ nơi đây. Điều này làm ta liên tưởng tới chữ Khống trong từ “Khống chế”. Nghĩa là ngươi thiên về sự trợ giúp và bao quát toàn cục, khổ chữ tuy nhỏ nhưng đặt tại trung tâm chứng tỏ ngươi là người không thích lộ liễu trang bức cũng như không thích thể hiện bản thân trước người khác, nhưng ngươi lại có một sự kiêu ngạo khồng hề nhỏ.

-Nhỏ bé nhưng vẫn là trung tâm, hoặc là tỏ ra yếu ớt, hoặc là ngươi yếu ớt thật, nhưng tuy là yếu ớt ngươi vẫn đặt mình tại trung tâm đặt mình vào vị trí phải nắm chắc mọi việc trong lòng bàn tay. Điều này có thể nói lên ngươi là một người kiên cường nghị lực, trong chiến đấu hướng về âm mưu quỷ kế, hướng về sự thực dụng, hướng về việc làm sao để có thể kết hợp mọi thứ trong tay mà khắc chế địch nhân, “Khống” ở đây là khống chế tốt nhất những thứ mình có, chứ không phải là khống chế địch nhân.

-Nhìn nét bút ngay ngắn, nét thanh nét đậm, những nét cong hoặc xổ lại được chăm chút kĩ lưỡng, ta lập tức có thể nhận ra ngươi là một kẻ thông minh, là một kẻ uyển chuyển linh hoạt, thích bẫy rập, thích tạo dựng kế hoạch từ trước khi chiến đấu. Ngươi luôn muốn xây dựng một cách chiến đấu thông minh nên luôn chú ý tới những lúc chuyển giao nhịp độ của trận đấu mà đưa ra những cái hố bấy rập kẻ địch. Hoặc ngươi đơn thuần là yêu sự nhịp nhàng, thích sự kết hợp của nhiều yếu tố trong chiến đấu mà thôi.

Nói đến đây thì Trọng Phụ quay lại nhìn thẳng vào Thiên Vũ, đôi mắt hiền từ kia của hắn bỗng lóe lên một tia lam quang sắc bén, khí thái của hắn cũng liền thay đổi khác trước một trời một vực.

-Quả là vậy, đây mới chính xác là uy thế của một Đấu Thần cao thủ.

Thiên Vũ hắn đã biết trước nên cũng không hề ngạc nhiên, từ tốn đứng dậy hắn khom lưng một lần nữa bái tạ vị lão sư thần bí này của mình. Lời của Trọng Phụ nói quả là quá chuẩn xác, đó chính là những điều mà Thiên Vũ hắn hướng tới mà luyện tập trong suốt hơn chục năm nay. Mỗi người đều có một phong cách chiến đấu riêng, và những người có thể nhận ra được phong cách của mình và sử dụng hiệu quả thì chắc chắn sẽ trở thành một cao thủ cái thế. Vì sức mạnh là sự tổng hợp của nhiều yếu tố chứ không phải dựa vào tu vi. Nó còn dựa vào kinh nhiệm, bí kĩ, phong cách, yếu tố tâm lí… rất rất nhiều thứ.

Tu vi chỉ là nền móng cơ bản để so sánh mà thôi, chính vì vậy nên chuyện vượt cấp khiêu chiến tại thế giới này lại sảy ra nhiều tới như vậy. Không cần là tuyệt thế thiên tài gì, không cần phải có pháp bảo mạnh mẽ vô song. Chỉ cần ngươi sống đủ lâu, chỉ cần ngươi chăm chỉ thực chiến, vào sinh ra tử, vậy ngươi chắc chắn sẽ trở thành cao thủ, những kẻ mệnh danh thiên tài được bao bọc từ nhỏ kia mới chính là những kẻ phế vật. Thiên tài, danh hiệu này chỉ đúng khi ngươi chiến có thể thắng địch nhân để sống sót mà thôi.

Thần thái ung dung từ tốn không hề ngạc nhiên hay hoảng sợ của Thiên Vũ không ngờ lại đem tới cho vị Trọng lão sư kia một niềm kinh sợ không hề nhỏ, phải biết ánh mắt kia của Trọng Phụ là của một Đấu Thần cao thủ, sao lại không thể dọa sợ một kẻ Đấu Tướng, hay Ma Đạo Sư cỏn con như Thiên Vũ.

-Thật tiếc ah, thật tiếc ah, sao ngươi lại là Nhân Tộc cơ chứ. Ta nhận xét vậy có hợp với ý ngươi.

-Trọng lão sư, người quả là có con mắt tinh tường. Chỉ một chữ thôi mà nói trúng tâm sự của ta. Người nói vậy như vừa gián tiếp định ra con đường đúng đắn cho ta vậy. Cảm tạ người.

-Haha, không cần, không cần, nghĩa vụ của ta mà thôi, hơn nữa ngươi chấp nhận gọi ta hai tiếng lão sư như vậy là quá đủ để ta giúp ngươi rồi. Về vấn đề tu luyện cảnh giới, thì ta có thể không chỉ điểm ngươi được một hai, nhưng vấn đề chiến đấu và lí thuyết vận hành thì ta lại rất tự tin nha.

-Trọng lão sư, tuy người tu vi mới chỉ đạt tới Đấu Tướng hậu ki như ta, nhưng ta cảm nhận được sự vĩ đại trong người của lão sư, quả thực ta không hề có ý coi thường gì cả, từ giờ về sau mong người chiếu cố thêm cho Thiên Vũ ta.

Nói dối không chớp mắt, mánh khóe này của hắn đã luyện tới lô hỏa thuần thanh mất rồi. Công phu vuốt mông ngựa cũng tiến triển không hề ít, vuốt mông Trọng lão sư tới mức đến cả Uyển nhi tiểu cô nương kia cũng phải cười híp hết cả mắt lại. Còn vị Hư Trúc thì vẫn cặm cụi mà vẽ phù không hề để bất kì ai vào mắt. Coi bộ lớp “Chót” này từ giờ về sau chắc chỉ còn ba học sinh và một vị lão sư dở người như vậy thôi.

-Haha, thật là lâu lắm rồi ta mới cảm thấy sảng khoái tới như vậy, cảm ơn ngươi, Thiên Vũ.

-Giới thiệu với ngươi, đây chính là Phi Uyển, là tộc nhân của Phi Hồ nhất tộc. Một đại tộc thuộc Hồ Tộc. Cũng là muội muội kết nghĩa của ta. Còn kia chính là Hư Trúc, một người thuộc Thanh Xà nhất tộc. Hư Trúc, lại đây cùng làm quen.

Nhưng đáp lại lời gọi của Trọng lão sư lại là một mảng im lặng, Hư Trúc vẫn ngồi đó, cặm cụi làm việc của mình mà bỏ mặc mọi thứ xung quanh mình. Trọng Phụ thấy vậy cũng chỉ mỉm cười cho qua, qua đó có thể nói vị lão sư này không hề có dáng dấp của một người thầy, con người hắn không hề tỏ ra một chút uy nghiêm nào cả. Thay vào đó lại là sự thân thiết gần gũi bình đẳng tới khó hiểu. Có thể vì hắn quả trẻ, hay tu vi hiện tại khá thấp, nhưng thật sự sau khi tiếp xúc thì Thiên Vũ thấy hắn giống một người anh, một vị sư huynh hết lòng tốt bụng hơn là một vị lão sư vậy.

-Thiên Vũ, chào ngươi, ta là Phi Uyển, ngươi có thể gọi ta Uyển nhi. Từ giờ chúng ta chính là đồng học, mong ngươi giúp đỡ nhiều hơn.

-Uyển nhi, ngươi khỏe. rất vui khi…

Chưa kịp nói hết câu thì Uyển Nhi đã quay lại ngắm nhìn vị Trọng Phụ ca ca của mình, cứ như chỉ cần rời mắt ra một lúc là sẽ gây án mạng vậy.

-Tốt rồi, hiện tại tới thời điểm thực hành, các ngươi theo ta ra võ tràng tập luyện.

-Ngay bây giờ sao?

-Đúng vậy, ngay bây giờ.

-…

Bạn đang đọc Vô Danh Giới sáng tác bởi xiènây
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xiènây
Thời gian
Cập nhật TửTuyền
Lượt thích 5
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.