Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 107: Tin tức Lương Gia Huy sư huynh.

Tiểu thuyết gốc · 1840 chữ

- Hư Trúc, đi nào.

-Ta không đi, đang rất bận, các người tự nhiên.

-Hừ, tên đần độn.

Uyển Nhi gắt nhẹ một tiếng rồi nhí nhảnh nhảy chân sáo bám theo Trọng Phụ đang dẫn đầu. đôi mắt mà nàng nhìn hắn không hề che đậy sự sùng bái và xen lẫn một loại tình cảm thân thiết vô cùng. Rất dễ dàng cảm nhận hai người này dường như không chỉ là huynh muội kết nghĩa đơn thuần.

Rất nhanh đã tới võ trường luyện tập, đây là một đạnh sảnh vô cùng rộng lớn, trong đó có rất nhiều khu thi đấu riêng biệt và cũng có rất nhiều con rối phụ trợ cho việc luyện tập của học viên. Trong đại sảnh này đếm sơ qua cũng có vài trăm người đang miệt mài luyện tập, có người tập ma pháp, có người tập thân pháp, tiễn pháp… rất rất đa dạng, và tất cả bọn họ đều có một đặc điểm chung, chính là rất rất mạnh. Từ bọn họ tỏa ra những luồng khí thế mạnh mẽ bức người và trong đó còn ẩn ẩn một cỗ bá khí vô hình.

-Uyển Nhi, thử một chiêu nhanh nhất của muội cho ta xem. Xem ba năm qua muội đã tiến bộ được tới đâu nào.

-Vâng, Đậu Phụ ca ca.

Uyển nhi liền hạ trọng tâm cơ thể, chân trước chân sau khom lưng nghiêng người hướng về phía trước. Toàn thân nàng liền bốc lên một làn khí xanh nhè nhẹ, riêng đôi chân nhỏ nhắn thon gọn kia lại cuộn lên một luồng gió nhỏ cuốn quanh.

Phụt… roẹttttt… Một vệt sáng xanh lóe lên trong tích tắc, và ngay sau đó là một âm thanh va chạm của kiếm và đàn mộc. Ngước mắt nhìn thì đã thấy Uyển Nhi đứng chống tay vênh váo cạnh một con khôi lỗi hình người, trên thân của nó có một vết chém in hằn sâu vào trong thân gỗ. Nhưng quỷ dị một điều là vết chém đó từ từ tự động chữa lành, chỉ sau vài giây đồng hồ là thân khôi lỗi đã trở lại nguyên vẹn bộ dáng ban đầu.

-Tốt lắm, lực đạo khoảng hai trăm ba mươi, tốc độ cũng ngang bằng Đấu Vương hậu kì thông thường. Muội quả thực là đã tiến bộ vô cùng nhiều nha.

-Lão sư, lực đạo đó là sao? Con khôi lỗi này có khả năng đo được lực đạo tác động lên nó sao.

-Chính xác, ngươi cũng thử xem Thiên Vũ, mà ngươi chủ tu là Luyện Thần đúng không, có thể vận cả ma pháp lên khôi lỗi này. Lực đạo tối đa nó chịu được là một ngàn, tương đương với cảnh giới Đấu Thánh đại viên mãn bình thường. Nhưng nếu là đòn đánh của tu Luyện Khí hoặc Luyện Thần thì ta nghĩ cảnh giới sẽ thấp hơn.

-Vâng, để ta thử.

Mười ba quả thủy cầu từ không khí đột nhiên xuất hiện, chúng hội tụ với nhau trước mặt thiên vũ và bắt đầu xoay tròn một cách đều đặn. Đây chính là đòn kết hợp của mười ba đạo thủy chỉ, tuy chưa là cực hạn của Thiên Vũ nhưng nó cũng là một đòn vô cùng mạnh mẽ rồi.

Roẹt… mười ba quả thủy cầu bắn ra mười ba tia nước cuốn lại với nhau như một mũi khoan siêu tốc vậy. Mũi khoan này bắn thẳng về phía khôi lỗi đằng xa xa với tốc độ không tưởng.

Bụp… roẹt roẹt roẹt… Mũi khoan này liên tục khoan sâu vào thân hình khôi lỗi kia, tới bốn giây sau thì nó liền chững lại tại một điểm không thể khoan sâu thêm một chút nào nữa. Đòn này nhìn tuy mạnh mẽ nhưng nó chỉ đục được một lỗ nhỏ dài chừng một ngón tay trên khôi lỗi mà thôi. Điều này lọt vào mắt Trọng lão sư thì lại là một niềm kinh hỷ, cơ mặt hắn dãn ra, vẻ mặt chính là vui mừng không hề che dấu.

-Rất rất tốt. Thiên Vũ, đòn vừa rồi của ngươi sức công phá thật tuyệt diệu. Để ta xem nào, lực đạo ban đầu chính là ba trăm sáu mươi, mỗi giây thêm bảy mươi chỉ số, tổng cộng sau bốn giây thì đã lên tới năm trăm bảy lực đạo. Haha, thật mạnh nha, sức công phá đã có thể đả thương cao thủ Đấu Thánh sơ kì rồi.

-Mạnh như vậy sao lão sư, ta cũng thật không ngờ chiêu này của ta vậy mà hữu dụng. Nhưng có ai ngu mà đón đỡ chiêu này tới bốn giây đồng hồ cơ chứ.

-Haha, sẽ có thời điểm thích hợp, hắn không ngu đứng yên thì ngươi nghĩ cách bắt hắn phải đứng yên, điểm này không phải ngươi rất thông thạo đó sao?

Nói rồi cả hai thầy trò quay sang nhìn nhau rồi nhếc mép cười mỉm một cách khó hiểu.

-Oa, Thiên Vũ, ngươi mạnh như vậy tại sao còn ở lại lớp chót này nha.

-Vậy sao ngươi ở lớp này hả Uyển Nhi, ta thấy sức mạnh của ngươi cũng đâu có kém cỏi. Thậm chí có thể nói là rất rất mạnh?

-Ta thích, ta tự xin vào lớp này, vậy không được sao. Hừ.

Quả nhiên là vậy, chứ với biểu hiện vừa rồi của Uyển nhi thì đâu thể bị xét vào lớp chót toàn thành viên yếu kém này cho được.

-Tốt rồi, haha, Thật không ngờ một kẻ có tu vi Đấu Tướng hậu kì như Trọng Phụ ta lại có vinh dự truyền thụ cho các ngươi. Tiếp tới là thân pháp, ta cần nhìn rõ cách di chuyển của các ngươi trong chiến đấu.

-Lão sư, người chỉ mới đấu Tướng hậu kì, có thể nhìn rõ thân pháp của Uyển nhi sao, ta thấy nàng di chuyển nhanh tới chóng mặt nha.

Nghe vậy Uyển nhi đứng kia liền bĩu môi tức giận, lời nói của Thiên Vũ có ý tốt, nhưng cũng vô tình khinh thường người mà nàng đặc biệt mến mộ kia.

-Ngươi lo cho bản thân ngươi đi đã, hừ, Đậu Phụ ca ca của ta đâu có kém cỏi tới mức như vậy. Chẳng qua…

Như cảm nhận được điều mà Uyển nhi sắp nói, Trọng lão sư liền đưa tay cắt ngang, trên mặt vẫn ẩn ẩn một nụ cười thân thiện nhìn Thiên Vũ.

-Không cần lo cho ta, haha cảm ơn ngươi Thiên Vũ. Bắt đầu nào, thời gian không còn sớm nữa.

Ngay lập tức Uyển nhi liền biến thành một luồng sáng xanh bao quanh lấy thân hình khôi lỗi kia. Nàng di chuyển nhanh tới mức đôi lúc còn xuất hiện vài ảo ảnh chạy bám sắt phía sau luồng sáng trông sắc nét vô cùng. Hơn nữa các ngã rẽ các bước ngoặt của nàng cũng uyển chuyển mềm mại chứ không hề có dấu hiệu của việc giảm tốc độ khi đổi hướng. Thân pháp của Phi Hồ nhất tộc quả nhiên không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Còn Thiên Vũ kia thì cũng vận một chút Quỷ Ảnh thân pháp mà di chuyển, tuy không nhanh bằng Uyển nhi nhưng độ uyển chuyển và khả năng lắt léo né tránh thì không hề thua kém, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn về phương diện lảm rối trí đối phương.Đây là Thiên Vũ đã tự áp chế đôi chân mình rất rất nhiều, nhưng hắn đâu có ngờ rằng, chính thân pháp Quỷ Ảnh của mình đã làm vô số con mắt trong bóng tối quay sang chú ý tại nơi đây.


Sau ngày đầu tiên nhập học êm đềm suôn sẻ, Thiên Vũ liền trở về căn phòng nhỏ mình được cấp kia. Bước tới căn phòng thì đã thấy một thân ảnh nhỏ nhắn sa vào trong lòng mà ôm chặt.

-Thiên Vũ ca ca, buổi đầu tiên nhập học của huynh ra sao?

-Tốt ah, lão sư của ta là một tên kì quặc nhưng đúng là có kiến thức cực kì uyên bác. Hắn cũng là một người tốt bụng tới khó tin. Muội và Tiêu Tiêu thì sao, mọi chuyện vẫn ổn cả chứ.

-Hihi, có chút chuyện nhưng nói chung là không có chuyện gì to tát cả. Hiện tại bọn muội đang xếp thứ nhất toàn khóa rồi đó. Nghe đâu còn có cả biệt danh, gì gì mà “Ngọc Nữ Song Kiều”. Ca ca thấy sao?

Càng nói Huyên Huyên càng ôm chặt phu quân của mình, gương mặt tinh nghịch đáng yêu của nàng luôn luôn ánh lên một nụ cười hạnh phúc.

-Vào nhà đã nào, Tiêu Tiêu đi đâu rồi?

-Tỷ đi làm thủ tục và nhận thưởng nha. Quên nói huynh biết, vị trí đứng đầu của bọn muội được thưởng rất rất phong phú nha, mỗi tháng năm mươi khỏa Linh thạch trung phẩm cùng rất nhiều đan dược linh thảo quý hiếm. Huynh cố gắng lên lớp thiên tài đi bọn muội sẽ nhường huynh vị trí số một. vậy là cả gia đình chúng ta độc chiếm ba vị trí đầu tiên có phải là quá tuyệt không?

-Huyên Huyên ngốc, hiện tại ta vẫn chưa muốn nổi tiếng. Hại nhiều hơn lợi nha, bọn muội cứ ở ngoài ánh sáng tỏa hào quang đi, còn ta sẽ âm thầm phụ trợ phía sau, vậy mới là kế hoạch bền vững. Hơn nữa ta cũng rất thích học tại lớp đặc biệt của ta, haha. Hai người một vị lão sư có phải tốt hơn không…

-Hứ, còn ai nữa mà hai người, con gái phải hông?

-Phải thì sao, mà không phải thì sao. Haha, bình dấm chua của muội lại rung rinh sắp bể rồi a?

-Hừ, có tật giật mình, nói xem nàng ta có xinh không, có bằng muội không, nói nói…

-…

Đôi vợ chồng đang có ý đồ chim chuột nhau thì đột nhiên cánh cửa phòng bật mạnh. Chính là Tiêu Tiêu hớt hải chạy vào phòng với vẻ mặt vui sướng lạ kì:

-Phu quân, phu quân, muội có tin về sư huynh Gia Huy.

Thiên Vũ nghe vậy liền kinh động, hắn lập tức buôn Huyên Huyên ra và bật ngay dậy. Đây là lần đầu tiên hắn có một chút thông tin về những sư huynh sư tỉ thất lạc của mình. “Thật tốt quá rồi”

-Tiêu Tiêu, từ từ rồi nói, có thông tin của sư huynh sao?

-Đúng, đúng vậy, là sư huynh Gia Huy, hắn cũng tới tham gia khảo hạch nhưng vì quá hai mươi tuổi nên đã phải rời đi nha. Nhưng muội gặp được bằng hữu của sư huynh, hiện hắn đang tìm cách liên lạc lại với sư huynh.

-...

Bạn đang đọc Vô Danh Giới sáng tác bởi xiènây
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xiènây
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.