Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ Xuất Giang Hồ

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Rời khỏi Thiên Sơn, hiện ra trước mắt Vô Cực Tử là một vùng sa mạc rộng lớn với những cồn cát trải dài vô tận, khí hậu thời tiết đặc trưng lạnh vào ban đêm của sa mạc lạnh thậm chí có thể nhận thấy được ngay cả trong mùa hè. Bởi vì không có nguồn nước tự nhiên dồi dào trong sa mạc này, nên sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu muốn vượt qua, nhưng trong không gian huyền ảo của Vô Cực Châu cũng đã được chuẩn bị đủ loại đồ dùng sinh hoạt thiết yếu, vậy nên hiện tại Vô Cực Tử cũng không đến mức phải quá chật vật.

Sau nhiều ngày lang thang trên sa mạc khô hạn, Vô Cực Tử vô tình bắt gặp một đoàn lữ hành thương nhân đang đi về hướng đông nam, bộ dáng tác phong hết sức thuần thục, vừa nhìn đã biết là dân lão luyện trong nghề, rất có khả năng chính là thương nhân đi theo Ti Trù Chi Lộ trao đổi hàng hoá buôn bán giao dịch. Đúng là buồn ngủ lại gặp chiếu manh, Vô Cực Tử thong thả cưỡi lạc đà bám theo phía sau đoàn lữ hành, cứ như vậy vừa đi vừa nghỉ, chỉ dùng thời gian mấy ngày đã có thể băng qua được sa mạc khí hậu khắc nghiệt, đến một thành thị thịnh vượng ở trong ốc đảo bên rìa sa mạc, là nơi các đoàn lữ hành của các thương nhân trên Ti Trù Chi Lộ dừng lại nghỉ ngơi, cũng là cương thổ nước Thổ Phồn của người Tạng.

Suốt một giai đoạn dài của lịch sử, Thổ Phồn từng là một đế quốc hùng mạnh, luôn là mối đe dọa lớn đối với Trung Hoa, vào thời điểm Trung Hoa một lần nữa thống nhất sau bốn trăm năm chia cắt kể từ khi Hán triều sụp đổ, Đường triều hiện ra lớn mạnh huy hoàng chưa từng có trong lịch sử, đó cũng là thời điểm Thổ Phồn hùng mạnh nhất, không ngừng bành trướng lãnh thổ về phía đông, quan hệ giữa hai đế quốc khi căng thẳng khi hoà hữu, thậm chí nhân lúc Đường triều còn đang lao đao bởi vì chưa dẹp yên được An Sử Chi Loạn, quốc vương Thổ Phồn đã thống lĩnh đại quân tinh nhuệ tấn công kinh đô Trường An, thu về thêm những hiệp ước vô cùng có lợi, Thổ Phồn từ đó đạt đến cực thịnh. Nhưng mà địa hình đa dạng của Thổ Phồn đã gây khó khăn cho vận tải, cùng với những hệ tư tưởng mới mẻ du nhập vào khi lãnh thổ được mở rộng, đã tạo nên những căng thẳng đấu đá nội bộ tại chính quyền trung ương đế quốc, cuối cùng đã khiến cho Thổ Phồn phân liệt thành vô số tiểu quốc riêng biệt sau cuộc nội chiến kéo dài liên miên, không còn uy thế huy hoàng như trước đây nữa.

Phật Giáo Mật Tông rất phổ biến ở Thổ Phồn, quan chức địa phương đều có quan hệ gần gũi với các tăng lữ, một số cao tăng đắc đạo cũng được nắm giữ chức vụ chủ chốt ở trong bộ máy chính quyền, vậy nên tín ngưỡng tôn chỉ Phật Môn có tác động rất mạnh mẽ tới mọi mặt của đời sống vật chất và tinh thần của dân chúng Thổ Phồn. Trong lúc nhất thời, một chàng thanh niên sơ xuất giang hồ như Vô Cực Tử không khỏi choáng ngợp trước sự hưng thịnh rực rỡ của Phật Môn, giáo lý phật pháp ảnh hưởng to lớn đối với hầu hết các tầng lớp trong xã hội, từ bậc vua chúa quyền quý tới võ giả bản lĩnh phi phàm, thậm chí thường nhân không biết võ công, ai nấy đều chịu ảnh hưởng dù ít dù nhiều.

Trong thời gian này, Vô Cực Tử cũng thường được nghe dân chúng Thổ Phồn hết lời ca tụng hộ quốc pháp sư Cưu Ma Trí, là thích tử của Đại Luân Tự trên Đại Tuyết Sơn, nắm giữ tước hiệu Đại Luân Minh Vương cao quý. Nghe nói Cưu Ma Trí là một cao tăng có đại trí tuệ, vô cùng tinh thông phật pháp, cứ mỗi năm năm sẽ lại mở đàn giảng kinh thuyết pháp, các vị cao tăng đại đức ở vùng Tây Vực đều đến Đại Luân Tự hội họp để nghiên cứu kinh điển. Sau kỳ thuyết pháp ra về ai cũng hoan hỷ ca tụng Cưu Ma Trí kiến thức uyên bác, tầm nhìn sâu rộng, hơn nữa võ công cũng rất cao cường, như vậy đủ biết được rằng Cưu Ma Trí rất có danh vọng tại Thổ Phồn, đã cống hiến to lớn cho sự phát triển của Phật Giáo Mật Tông cũng như toàn thể quốc gia, nếu sau này có cơ hội thì Vô Cực Tử nhất định sẽ tới tìm gặp vị cao tăng đại đức này lĩnh giáo võ học một phen.

Sau khi rời khỏi khu vực khí hậu khắc nghiệt, Vô Cực Tử đổi lạc đà sang cưỡi ngựa, cứ đi theo hướng đông nam, sau nhiều ngày bôn ba thì cũng vượt qua biên giới phía nam của Thổ Phồn, đi tới cương thổ của nước Đại Lý. Đại Lý chính là sự kế tiếp của nước Nam Chiếu, là vương quốc của người Bạch, người Miêu và người Di, phát triển rực rỡ cường thịnh tại địa giới Vân Nam. Sau khi Nam Chiếu suy yếu do loạn quyền thần, trải qua ba thời đại liên tiếp Đại Trường Hoà, Đại Thiên Hưng và Đại Nghĩa Ninh, tiết độ sứ Đoàn Tư Bình đã đem quân thảo phạt gian thần Dương Chiếu, chấm dứt tình trạng chính trị bất ổn, lên ngôi hoàng đế đổi tên nước là Đại Lý, hiệu là Thái Tổ Thần Thánh Văn Vũ Đế.

Vương thất Đoàn Gia của Đại Lý là một thế gia võ lâm danh tiếng lẫy lừng, mặc dù ở miền biên cảnh xa xôi nhưng vẫn có qua lại ảnh hưởng lớn với võ lâm Trung Nguyên, ngoài ra cũng rất tôn sùng đạo lý triết học Phật Môn. Phật Giáo Mật Tông tại Đại Lý cũng được truyền bá rộng rãi khắp nơi, quy mô không hề thua kém so với Thổ Phồn, từ vương công quý tộc cho đến bách tính thường dân đều hết sức sùng đạo, hoàng đế Đại Lý thường chỉ tại vị được một thời gian rồi sẽ quy y tam bảo xuất gia tu hành, vậy nên chùa chiền được xây dựng khắp mọi nơi hết sức đồ sộ, hầu như không một nơi nào ở Đại Lý lại không có chùa thờ phật.

Căn cơ của Đoàn Gia ở Đại Lý là một ngôi chùa cổ kính, tên gọi chính thức của ngôi chùa này là Sùng Thánh Tự, nhưng người trong nước quen gọi là Thiên Long Tự. Đoàn Gia từ xưa đến nay các triều vua thường rời bỏ ngôi báu xuất gia làm sư, tu hành ở Thiên Long Tự, thành thử ra ngôi chùa này cũng là gia miếu của vương thất, được tôn vinh hơn cả trong các chùa chiền tại Đại Lý. Trong Thiên Long Tự có ba gác, bảy lầu, chín điện cùng với hơn một trăm gian, quy mô hết sức to lớn, cấu trúc tinh kỳ so với các danh sơn thắng địa ở vùng Trung Nguyên như Tứ Đại Phật Giáo Danh Sơn gồm Ngũ Đài Sơn, Nga Mi Sơn, Cửu Hoa Sơn và Phổ Đà Sơn là nơi có chùa chiền lớn cũng không kém gì, có điều ở sâu tại vùng biên cảnh phía nam nên tên tuổi không mấy vang dội.

Thiên Long Tự tích lũy bao đời cũng cơ được lực lượng tinh nhuệ hùng hậu, mỗi khi vương thất Đoàn Gia gặp hoạn nạn thì tăng chúng Thiên Long Tự sẽ dốc hết lực lượng ra tay cứu viện, vẫn luôn có thể chuyển nguy thành an, Đại Lý từ khi lập quốc đến nay cũng hơn một trăm năm mươi năm, trung gian không biết đã bao nhiêu lần phải chịu phong ba hiểm nguy mà xã tắc vẫn không nghiêng đổ, nguyên nhân rất lớn là nhờ có Thiên Long Tự trợ giúp giữ vững kinh kỳ bảo vệ giang sơn. Tuyệt học trấn phái của Đoàn Gia và Thiên Long Tự là hai môn tuyệt học Nhất Dương Chỉ và Lục Mạch Thần Kiếm, không những uy lực cường đại mà còn vô cùng ảo diệu, thế nhưng hai môn tuyệt kỹ độc môn chỉ truyền nội không truyền ngoại, Nhất Dương Chỉ chỉ được truyền dạy trong vương thất Đoàn Gia, còn Lục Mạch Thần Kiếm thì chỉ có những đệ tử xuất gia của Thiên Long Tự mới được truyền dạy, vậy nên nhiều vị hoàng đế Đại Lý và vương thất Đoàn Gia khi về già đều sẽ tu luyện ở ngôi chùa này.

Kinh đô Đại Lý Thành của Đại Lý nằm ở phía tây vương quốc, có vị trí địa lý hết sức đắc địa, lưng thì tựa vào Thương Sơn hùng vĩ, tuyết trắng mây mù bao phủ quanh năm, mặt lại hướng ra Nhĩ Hải bao la, hồ nước dồi dào ở trên cao nguyên. Đại Lý Thành được xem là trung tâm chính trị văn hóa lịch sử của địa giới Vân Nam, dân cư hết sức đông đúc, chợ búa buôn bán tấp nập, đường xá sầm uất được lót đá xanh trông rất cổ kính. Xung quanh Đại Lý Thành có thể bắt gặp nhiều chùa chiền linh thiêng, bên những góc phố đơn sơ cổ kính với các bức tường đá rêu phong, nghe được đôi ba tiếng chuông chùa vang vọng trong ánh hoàng hôn khép lại ngày dài, có thể khiến cho người ta lắng lòng mình lại giữa bao bộn bề cuộc sống, thời gian như trôi chậm lại.

Mục tiêu chuyến đi lần này của Vô Cực Tử là Vô Lượng Sơn ở địa giới Vân Nam, ngọn núi này chính là nơi đặt tổng bộ của Vô Lượng Kiếm Phái, một môn phái nhỏ chuyên môn luyện kiếm pháp được sáng lập ra vào thời Ngũ Đại Thập Quốc, chưởng môn chấp chưởng đại quyền môn phái tại Kiếm Hồ Cung trên Vô Lượng Sơn. Vô Lượng Kiếm Phái hiện tại đã chia ra làm Đông Tông với Tây Tông, cứ mỗi năm năm các chi phái sẽ hội họp tại trụ sở Kiếm Hồ Cung để tỷ thí võ nghệ, bên nào chiến thắng tỷ võ thì sẽ được phép ở lại Kiếm Hồ Cung nghiên cứu kiếm pháp tinh diệu trong vòng năm năm, tới năm thứ sáu thì sẽ lại mở cuộc đấu tỷ võ. Trong khoảng thời gian năm năm, phe thua tất nhiên là phải không ngừng rèn luyện võ nghệ kiếm pháp để rửa nhục, mà phe thắng cũng chẳng dám chểnh mảng chút nào, hai bên thắng qua thua lại, xích mích hết sức gay gắt.

Lần này Vô Cực Tử đến Vô Lượng Sơn vào đúng dịp Đông Tông và Tây Tông đang tỷ võ tranh tài cao thấp, đã mời vô số khách nhân danh tiếng lẫy lừng trong chốn võ lâm giang hồ đến chứng kiến cuộc tỷ võ. Tuy rằng Vô Lượng Kiếm Phái sau nhiều năm tranh đấu lục đục nội bộ không ngừng thì đã dần dần xuống dốc, không còn huy hoàng như xưa, thế nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, đại hội luận võ giữa hai chi phái của Vô Lượng Kiếm Phái vẫn có thể thu hút đông đảo nhân sĩ võ lâm tới xem náo nhiệt, cảnh tượng vô cùng rầm rộ.

Bạn đang đọc Vô Cực Huyền Thoại sáng tác bởi Wu-Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wu-Ji
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.