Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạ Sơn Lịch Luyện

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Chuẩn bị xong xuôi hết thảy, bắt đầu hành trình lịch lãm rèn luyện của mình, Vô Cực Tử chậm rãi thở dài một hơi, tâm tình đột nhiên trở nên phức tạp, lẩm bẩm nói:

- Thời gian trôi qua thật nhanh...

Trong lòng Vô Cực Tử có một bí mật động trời chỉ có một mình hắn biết, từ khi bắt đầu bước vào con đường tu luyện, trong đầu hắn đã vang lên một thanh âm kỳ lạ, tựa như là đang truyền thụ một đoạn kinh văn thần bí. Sắp xếp lại những ký ức hỗn loạn, Vô Cực Tử lập tức nhận ra đây là một môn công pháp huyền diệu, tuy chưa thể xác định được cấp bậc, nhưng so với những môn công pháp thượng thừa của Tiêu Dao Phái là Bắc Minh Thần Công, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công và Tiểu Vô Tướng Công thì chẳng thua kém chút nào.

"Đại Đạo vô hình, sanh dục thiên địa

Đại Đạo vô tình, vận hành nhật nguyệt

Đại Đạo vô danh, trường dưỡng vạn vật..."

[Hỗn Độn Kinh - Vạn Đạo Đồng Tu]

Hỗn Độn Kinh hoàn mỹ dung hợp vào trong linh hồn Vô Cực Tử, đồng thời giúp hắn tẩy tủy phạt mao thoát thai hoán cốt, thiên phú cùng với ngộ tính đã được đề thăng rất nhiều, cũng nhờ đó mà Vô Cực Tử có thể đồng thời tu luyện vô số công pháp lợi hại mà không cần lo lắng đến chuyện tẩu hỏa nhập ma. Điều này có ý nghĩa hết sức quan trọng bởi vì đa số công pháp thượng thừa đều rất kén người tu luyện, ví dụ như muốn tu luyện Bắc Minh Thần Công thì trước tiên cần phải phế bỏ toàn bộ một thân tu vi vốn có, nếu không thì sẽ điên cuồng thổ huyết, kinh mạch tán loạn, nhưng Vô Cực Tử lại không cần phải phế trừ tu vi của mình mà vẫn có thể tu luyện được môn công pháp cao thâm này, quả thực vô cùng nghịch thiên.

Đáng ngạc nhiên hơn, trong đan điền của Vô Cực Tử tồn tại một viên bảo châu màu trắng tinh khiết, bề mặt trơn nhẵn bóng loáng đến mức có thể soi gương, quanh thân tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt hết sức ấm áp. Đây chính là bản mệnh pháp bảo của Vô Cực Tử, giống như là một bộ phận thân thể của hắn, có cảm giác huyết mạch tương liên vô cùng kỳ diệu, chỉ cần khẽ động ý niệm một chút liền có thể triệu hoán ra bên ngoài, Vô Cực Tử đã đặt tên cho nó là Vô Cực Châu.

Bên trong Vô Cực Châu là một mảnh không gian độc lập với thế giới bên ngoài, tùy theo tu vi tăng lên mà không gian sẽ ngày càng rộng lớn, khi Vô Cực Tử còn ở Luyện Khí Cảnh thì bán kính không gian chỉ có một dặm, nhưng sau khi hắn đột phá đến Trúc Cơ Cảnh thì không gian đã mở rộng lên gấp mười lần, bán kính lên đến mười dặm, diện tích đã hơn ngàn mẫu bát ngát mênh mông. Ngoài ra, sau khi Vô Cực Tử đột phá đến Trúc Cơ Cảnh thì thời gian trong Vô Cực Châu cũng bắt đầu trôi nhanh gấp đôi so với thế giới bên ngoài, hai ngày ở đây chỉ tương đương với một ngày ở ngoại giới, năng lực thao túng thời không thần kỳ như vậy, chưa kể đến còn có khả năng chứa đựng vật sống bên trong, lại thêm có thể tùy ý mang theo bên người, có thể nói rằng sự tồn tại của Vô Cực Châu hoàn toàn vượt quá tầm hiểu biết của đa số võ giả thế giới này, xem ra thân thế lai lịch của Vô Cực Tử chắc hẳn không hề đơn giản.

Vô Cực Tử dần bình ổn lại tâm trạng, nhẹ giọng nói:

- Là phúc thì không phải họa, đã là họa thì tránh không được!

Vô Cực Tử ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trước là một ngọn núi cao chót vót quanh năm bao phủ tuyết trắng, từ xa nhìn lại như có như không như mộng như ảo. Thiên Sơn trải dài ngàn dặm từ đông sang tây, có nhiều ngọn núi cao đến mức vươn ngập trong mây không thể thấy rõ đỉnh núi, và Phiêu Diểu Phong là một trong số đó, ngọn núi này chính là nơi tọa lạc của Linh Thứu Cung uy chấn giang hồ. Nếu nói kiến tạo Vạn Lý Trường Thành chính là thiên cổ kỳ tích, thì xây dựng một tòa cung điện nguy nga tráng lệ ngay trên núi cao vạn trượng lại càng là điều khó có thể tưởng tượng được.

Vô Cực Tử đã từ chỗ của sư phụ biết được thông tin vắn tắt về ba vị sư huynh sư tỷ đồng môn, nhị sư huynh Vô Nhai Tử hiện đang nắm giữ trọng trách chưởng môn của Tiêu Dao Phái, cũng là trượng phu của tam sư tỷ Lý Thu Thủy, hai người ẩn cư trong một sơn cốc bí mật ở Vô Lượng Sơn tại địa giới Vân Nam, tận hưởng cuộc sống tiêu dao khoái hoạt, còn đại sư tỷ Vu Hành Vân thì đã tách ra tự lập môn hộ, hiện đang làm cung chủ của Linh Thứu Cung trên Phiêu Diểu Phong tại Thiên Sơn, nổi danh trên giang hồ với ngoại hiệu Thiên Sơn Đồng Mỗ. Đáng tiếc Vu Hành Vân và Lý Thu Thủy đột nhiên xảy ra mâu thuẫn xích mích, hai sư tỷ muội đồng môn vốn đang thân thiết bất ngờ trở mặt thành thù, nhiều năm dây dưa không ngừng động thủ tương tàn, xem ra nhất định vẫn còn uẩn khúc phía sau. Vô Cực Tử cân nhắc một hồi, quyết định trước tiên sẽ đến Linh Thứu Cung trên Phiêu Diểu Phong bái phỏng đại sư tỷ, nghe nói Vu Hành Vân tính khí hỷ nộ thất thường, có lúc sẽ cực kỳ hung bạo ngang ngược, nhưng cũng có lúc lại hòa nhã dễ gần, hy vọng mọi chuyện tiến triển thuận lợi.

Linh Thứu Cung là môn phái chỉ thu nhận nữ đệ tử, tất cả đệ tử trong cung đều được Vu Hành Vân ra tay cứu vớt từ những hoàn cảnh hết sức éo le, vậy nên ai nấy đều một lòng một dạ trung thành. Linh Thứu Cung được chia ra làm chín bộ, đặt tên theo Cửu Trùng Thiên nên gọi là Cửu Thiên Cửu Bộ, lần lượt là Hạo Thiên Bộ trấn thủ phía đông, Dương Thiên Bộ trấn thủ phía đông nam, Xích Thiên Bộ trấn thủ phía nam, Chu Thiên Bộ trấn thủ phía tây nam, Thành Thiên Bộ trấn thủ phía tây, U Thiên Bộ trấn thủ phía tây bắc, Huyền Thiên Bộ trấn thủ phía bắc, Biến Thiên Bộ trấn thủ phía đông bắc và Quân Thiên Bộ trấn thủ trung ương, lần này Vô Cực Tử đi đến Linh Thứu Cung từ hướng bắc, vừa lúc gặp được Huyền Thiên Bộ đang canh phòng ở nơi này.

Thành viên của Huyền Thiên Bộ đều là những thiếu nữ tuổi mười tám đôi mươi, ai nấy đều khoác áo choàng xanh biếc, bên trên có thêu một con chim thứu màu đen thần thái uy mãnh, võ công không hề tầm thường. Người đứng đầu Huyền Thiên Bộ là một thiếu nữ xinh đẹp khoảng hai mươi tuổi tên Phù Mẫn Nghi, tu vi đạt đến cảnh giới Luyện Khí Viên Mãn, trên giang hồ cũng xem như thuộc hàng nhất lưu cao thủ.

Phù Mẫn Nghi phát hiện có người khả nghi, nhanh chóng đi đến trước mặt Vô Cực Tử, cao ngạo nói:

- Nơi này chính là cấm địa của Linh Thứu Cung, người ngoài không được tự tiện tiến vào, nếu không mau rời đi thì đừng trách bọn ta không khách khí!

Vô Cực Tử chắp tay hướng về phía Phù Mẫn Nghi, bình tĩnh nói:

- Tại hạ có chút chuyện muốn bái kiến Đồng Mỗ, làm phiền cô nương thông báo một tiếng, nói là tiểu sư đệ Vô Cực Tử đến đây bái phỏng.

Phù Mẫn Nghi bất giác nhíu mày, tức giận quát:

- Ăn nói bậy bạ! Tôn chủ năm nay đã ngoài chín mươi, sư đệ của lão nhân gia làm sao có thể còn trẻ như vậy?

Vô Cực Tử chưa kịp nói gì, Phù Mẫn Nghi đã lớn giọng quát:

- Ngươi dám khẩu xuất cuồng ngôn, lại nói lời bất kính với tôn chủ, thật là tội đáng muôn chết!

Phù Mẫn Nghi không cho Vô Cực Tử cơ hội giải thích, trực tiếp rút thanh bội kiếm trong tay ra không chút lưu tình đâm thẳng về phía yết hầu đối phương, chiêu thức vừa mau lẹ vừa tàn độc, kiếm quang sáng chói như thiểm điện. Đối mặt với thế công như vũ bão của Phù Mẫn Nghi, Vô Cực Tử thản nhiên không có ý định né tránh, lập tức thi triển Thiên Sơn Chiết Mai Thủ hóa giải đòn công kích đánh đến trước mặt, động tác thủ pháp vừa nhẹ nhàng phiêu dật vừa linh động thanh thoát, một chiêu xuất ra ẩn chứa thiên biến vạn hóa.

Thiên Sơn Chiết Mai Thủ là môn võ công cận chiến cực kỳ lợi hại, tuy chỉ có ba lộ chưởng pháp và ba lộ cầm nã pháp, thế nhưng bao hàm tinh nghĩa võ học độc đáo của Tiêu Dao Phái, bên trong ẩn chứa kiếm pháp, đao pháp, tiên pháp, thương pháp, trảo pháp, phủ pháp... tất cả các tuyệt chiêu của mọi loại binh khí. Thiên Sơn Chiết Mai Thủ biến hóa phức tạp, bất luận là chiêu thức võ công nào ở trong thiên hạ đều có thể dung hợp vào bên trong thủ pháp tinh xảo, người thi triển có hiểu biết càng rộng thì uy lực của chiêu thức càng lớn.

Phù Mẫn Nghi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã cảm thấy cổ tay của mình như bị lồng vào chiếc đai sắt, không còn cách nào cựa quậy cho thoát ra được, nghiến răng quát:

- Tất cả tỷ muội cùng nhau xông lên, đừng để tên tặc tử này thoát được!

Chúng đệ tử Huyền Thiên Bộ nhìn thấy thủ lĩnh bị rơi vào thế hạ phong thì vội vàng chạy đến bao vây xung quanh Vô Cực Tử, mặt mũi ai nấy đằng đằng sát khí, nhưng vì lo lắng cho an nguy của Phù Mẫn Nghi nên vẫn chần chừ chưa dám động thủ, chỉ nghe Phù Mẫn Nghi lớn tiếng kêu lên:

- Không cần phải lo cho ta, giết tên tặc tử này trước!

Vô Cực Tử không muốn đối phương càng thêm hiểu lầm, nhanh chóng buông tay Phù Mẫn Nghi ra, thong thả nói:

- Tại hạ tuyệt đối không có ác ý gì đâu, các vị chỉ cần...

Lời còn chưa dứt, Phù Mẫn Nghi đã dần đầu chúng đệ tử Huyền Thiên Bộ xuất kiếm ra chiêu, khí thế hết sức dũng mãnh áp đảo, Vô Cực Tử không muốn dây dưa quá lâu, tiên hạ thủ vi cường hậu hạ thủ tao ương, trực tiếp thi triển Hàn Tụ Phất Huyệt điểm trúng huyệt đạo từng người trong Huyền Thiên Bộ, khiến cho tất cả đông cứng toàn thân tại chỗ, không thể nhúc nhích cử động chút nào. Phù Mẫn Nghi sắc mặt tái xanh, trong lòng thầm kêu hỏng bét, không ngờ lần này lại đá trúng phải thiết bản, không những tự đưa bản thân vào trong tình thế nguy hiểm, mà còn làm ảnh hưởng tới an nguy của các tỷ muội bộ thuộc.

Bạn đang đọc Vô Cực Huyền Thoại sáng tác bởi Wu-Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wu-Ji
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.