Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Hiệp Thế Giới

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

"Cùng đông lăng lăng sóc phong liệt,

Tuyết sắc bao sơn một sơn cốt.

Phong hình tích cổ thùy năng khuy,

Thượng hữu hồng mông vạn niên tuyết.

...

Kỳ chung tái ngoạn thiên hề thủ,

Phong lực suy nhân mãnh phi vũ.

Nhất phong khuyết xứ bổ nhất vân,

Nhân dục xuất sơn vân bất hứa."

Phong cảnh Thiên Sơn vừa hùng vĩ tráng lệ vừa thơ mộng trữ tình đã được khắc họa rõ nét trong bài thơ "Thiên Sơn Ca" của Hồng Lượng Cát, những đỉnh núi cao chót vót quanh năm được bao phủ bởi tuyết trắng lãng mạn kết hợp hài hòa với thảm thực vật độc đáo căng tràn nhựa sống và khung cảnh sa mạc khô cằn xung quanh, tạo nên bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp mê đắm lòng người. Trên một đỉnh núi cao ở Thiên Sơn, có một thiếu niên chừng mười tám tuổi tướng mạo bất phàm đang khoanh chân ngồi xếp bằng trên một mỏm đá địa hình hiểm trở, thiếu niên dáng vẻ phiêu dật xuất trần, trên người khoác lên đạo bào màu tro, hai mắt nhắm nghiền như đã ngủ say, mái tóc màu bạc phiêu lãng theo gió như mộng như ảo.

Thiếu niên tên Vô Cực Tử, vốn là cô nhi không nơi nương tựa, dưới cơ duyên xảo hợp đã bái nhập vào môn hạ của một vị cao nhân ẩn thế tên Tiêu Dao Tử, chính là tổ sư sáng lập ra Tiêu Dao Phái. Cái tên "Tiêu Dao Phái" vừa mang quan điểm nhàn nhã vô vi của triết lý Đạo Môn vừa bao hàm tư tưởng giải thoát của Phật giáo, môn nhân đệ tử ai cũng yêu thích cuộc sống tiêu dao tự tại không bị ràng buộc, bay bổng như những lãng khách, vậy nên môn phái không có trụ sở tổng bộ tại một vị trí cố định mà lại phân tán khắp thiên hạ. Ngoài ra, Tiêu Dao Phái cũng đặc biệt kén chọn khi nhận môn nhân đệ tử, ngoại trừ trí tuệ siêu phàm, thiên tư hơn người, tiêu chuẩn hàng đầu để được gia nhập Tiêu Dao Phái chính là phải... cực đẹp, nam nhân phải có phong thái ngọc thụ lâm phong, tướng mạo đường hoàng uy vũ, nữ tử cũng thuộc vào dạng mỹ nhân tuyệt thế băng thanh ngọc khiết, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, như vậy đủ để hiểu rằng Vô Cực Tử cũng là một mỹ nam tử hiếm có trong thiên hạ.

Cơ thể của Vô Cực Tử lúc này giống như một khối nam châm tràn ngập lực hấp dẫn đang điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí từ bốn phía chung quanh, đan điền xoay tròn càng lúc càng nhanh, khí thế trên người không ngừng tăng lên, chẳng mấy chốc đã bành trướng đến cực hạn, cuối cùng đan điền vang lên tiếng nổ trầm đục, một loại cảm giác sảng khoái không nói nên lời lập tức truyền khắp toàn thân. Vô Cực Tử có thể cảm nhận rõ ràng Nhâm Mạch trong cơ thể đã được đả thông hoàn toàn, khí tức bản thân đang cấp tốc tăng lên, trong nháy mắt đã đột phá lá chắn vô hình của Luyện Khí Cảnh, bước vào cảnh giới cao hơn.

Vô Cực Tử từ từ mở hai mắt ra, sắc mặt lộ vẻ vui mừng, hưng phấn nói:

- Dùng thời gian gần nửa tháng, rốt cuộc cũng đột phá đến Trúc Cơ Cảnh!

Theo tuổi tác dần tăng lên, Vô Cực Tử cũng đã có chút lý giải sơ bộ về thế giới mình đang sống. Nơi này là một thế giới võ hiệp khoái ý ân cừu, võ giả có thể dựa vào hấp thu thiên địa linh khí để cường thân kiện thể, tăng cường thọ nguyên, cảnh giới càng cao thì hiệu quả sẽ càng lớn.

Cảnh giới tu luyện được phân ra thành hai đại cảnh giới là Luyện Khí Cảnh và Trúc Cơ Cảnh, mỗi đại cảnh giới lại được chia ra bốn tiểu cảnh giới bao gồm Tiền Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Viên Mãn. Luyện Khí Cảnh chính là giai đoạn chắt lọc thiên địa linh khí, hấp thu tích trữ ở trong đan điền dưới dạng chân khí tinh thuần, chân khí trong người lưu chuyển đả thông Thập Nhị Chính Kinh, võ giả đả thông từ một đến ba đường chính kinh thì tương đương với Luyện Khí Tiền Kỳ, đả thông từ bốn đến sáu đường chính kinh thì tương đương với Luyện Khí Trung Kỳ, đả thông từ bảy đến chín đường chính kinh thì tương đương với Luyện Khí Hậu Kỳ, đả thông từ mười đến mười hai đường chính kinh thì tương đương với Luyện Khí Viên Mãn. Trúc Cơ Cảnh chính là giai đoạn tái cấu trúc lại cơ thể, kích phát chân khí trong người đả thông Kỳ Kinh Bát Mạch, võ giả đả thông từ một đến hai đường kỳ mạch thì tương đương với Trúc Cơ Tiền Kỳ, đả thông từ ba đến bốn đường kỳ mạch thì tương đương với Trúc Cơ Trung Kỳ, đả thông từ năm đến sáu đường kỳ mạch thì tương đương với Trúc Cơ Hậu Kỳ, đả thông từ bảy đến tám đường kỳ mạch thì tương đương với Trúc Cơ Viên Mãn.

Nếu chỉ xét riêng về lực lượng thuần túy thì một võ giả thông thường sẽ mạnh gấp đôi so với người kém một tiểu cảnh giới, như vậy cũng có nghĩa là một võ giả tu vi đạt đến cảnh giới Trúc Cơ Viên Mãn sẽ mạnh tương đương với hơn một trăm người tu vi đạt đến cảnh giới Luyện Khí Tiền Kỳ, hoàn toàn có thể lấy một địch trăm, chênh lệch phi thường to lớn. Thế nhưng đánh giá thực lực tổng thể của một võ giả không chỉ dựa vào cảnh giới tu luyện, mà còn phụ thuộc vào những thủ đoạn chiến đấu đặc thù, tùy theo phương thức tu luyện khác nhau mà thủ đoạn chiến đấu sẽ vô cùng đa dạng, có thể kể đến như Võ Đạo chuyên môn nghiên cứu võ công, Ám Đạo chuyên môn nghiên cứu ám khí, Y Đạo chuyên môn nghiên cứu y thuật, Độc Đạo chuyên môn nghiên cứu độc thuật, Kiếm Đạo chuyên môn nghiên cứu Kiếm Pháp, Binh Đạo chuyên môn nghiên cứu binh pháp, Nhạc Đạo chuyên môn nghiên cứu nhạc kỹ, Họa Đạo chuyên môn nghiên cứu họa kỹ...

Công pháp tu luyện cùng với kỹ năng đặc thù cũng được phân thành hai cấp bậc là Luyện Khí Cấp và Trúc Cơ Cấp, mỗi cấp bậc lại được chia ra thành bốn phẩm chất bao gồm Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm và Hoàn Mỹ. Độ thuần thục tu luyện công pháp cũng được chia thành bốn cấp độ từ thấp đến cao, bao gồm Sơ Khuy Môn Kính - Tiểu Thành, Dung Hội Quán Thông - Trung Thành, Xuất Thần Nhập Hóa - Đại Thành và Đăng Phong Tạo Cực - Đỉnh Phong. Nếu như chênh lệch tu vi giữa hai võ giả không quá đáng kể, thì người lĩnh ngộ công pháp có cấp bậc và độ thuần thục cao hơn trong lúc tỷ thí giao đấu sẽ có ưu thế rất lớn.

Võ công của Tiêu Dao Phái môn nào môn nấy cũng bác đại tinh thâm, bốn môn tuyệt học trấn phái là Bắc Minh Thần Công, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, Tiểu Vô Tướng Công và Lăng Ba Vi Bộ lại càng tinh diệu huyền ảo, đạt đến cấp bậc Trúc Cơ Hoàn Mỹ, có thể nói là chấn cổ thước kim, thế gian hiếm thấy. Những loại tuyệt kỹ độc môn như Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, Thiên Sơn Chiết Mai Thủ, Bạch Hồng Chưởng... thì cũng đạt đến cấp bậc Trúc Cơ Thượng Phẩm, Hàn Tụ Phất Huyệt, Truyền Âm Sưu Hồn Đại Pháp... thì cũng đạt đến cấp bậc Trúc Cơ Trung Phẩm, đều là những môn võ công hết sức lợi hại.

Trong những năm này, Vô Cực Tử đã lĩnh hội được tất cả tinh hoa võ học của Tiêu Dao Phái, ba môn công pháp Bắc Minh Thần Công, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công và Tiểu Vô Tướng Công đã tu luyện đến Đại Thành, những môn võ công bác đại tinh thâm như Lăng Ba Vi Bộ, Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, Thiên Sơn Chiết Mai Thủ, Bạch Hồng Chưởng, Hàn Tụ Phất Huyệt, Truyền Âm Sưu Hồn Đại Pháp... cũng tu luyện đến Đỉnh Phong. Hai môn y thuật cao thâm thất truyền từ lâu đạt đến cấp bậc Trúc Cơ Hoàn Mỹ là Hoàng Đế Nội Kinh và Thần Nông Bản Thảo Kinh được sư phụ truyền dạy thì Vô Cực Tử cũng đã tu luyện đến Đại Thành, tuy chưa đến mức cải tử hoàn sinh xuất thần nhập hóa, nhưng cũng có thể diệu thủ hồi xuân trị được bách bệnh. Bên cạnh đó, Vô Cực Tử cũng đã đả thông toàn bộ Thập Nhị Chính Kinh, lần lượt từ Thủ Thái Âm Phế Kinh đến Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh, Túc Dương Minh Vị Kinh, Túc Thái Âm Tỳ Kinh, Thủ Thiếu Âm Tâm Kinh, Thủ Thái Dương Tiểu Tràng Kinh, Túc Thái Dương Bàng Quang Kinh, Túc Thiếu Âm Thận Kinh, Thủ Quyết Âm Tâm Bào Kinh, Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu Kinh, Túc Thiếu Dương Đảm Kinh và Túc Quyết Âm Can Kinh, hiện tại lại tiếp tục kích phát chân khí trong người đả thông Nhâm Mạch, tu vi nhất cử đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ Tiền Kỳ, thiên phú dị bẩm như vậy có thể nói là nhân trung long phượng, là bậc kỳ tài trăm năm khó gặp.

Vô Cực Tử nhanh chóng bình ổn khí tức, đột nhiên bên tai có một giọng nói trầm ấm vang lên:

- Mười tám tuổi liền đột phá đến Trúc Cơ Cảnh, còn là y võ đồng tu, cũng không dễ dàng...

Một lão nhân râu tóc bạc phơ dáng vẻ tiên phong đạo cốt khí định thần nhàn chậm rãi đi đến, không phải ai khác chính là Tiêu Dao Tử, Vô Cực Tử lập tức khom người hành lễ, cung kính nói:

- Đệ tử bái kiến sư phụ!

Tiêu Dao Tử nhẹ nhàng gật đầu ra hiệu không cần đa lễ, vân đạm phong khinh nói:

- Vô Cực, cứ mãi bế quan khổ tu thế này cũng không phải là chuyện tốt, con nên ra ngoài xông xáo giang hồ, trau dồi kiến thức mở mang đầu óc.

Vô Cực Tử thong thả gật đầu, chậm rãi nói:

- Đệ tử cũng đang có ý như vậy, xuống núi lịch luyện một phen cũng hay!

Tiêu Dao Tử hài lòng mỉm cười, lấy từ trong ngực ra một quyển trục bằng da thú đưa cho Vô Cực Tử, nhẹ nhàng nói:

- Vi sư gần đây có chút cảm ngộ, phải bế quan tĩnh tu một thời gian. Nếu như có thể thì con hãy đến thăm hỏi các vị sư huynh sư tỷ đồng môn, cũng đã nhiều năm không gặp, không biết bọn họ bây giờ như thế nào rồi...

Tiêu Dao Tử ngừng lại một chút, trầm giọng hỏi:

- Vô Cực, ta đặt cho con cái tên "Vô Cực Tử", ý nghĩa thế nào con vẫn nhớ chứ?

Vô Cực Tử cung kính gật đầu, thong thả nói:

- Đại Đạo chi hành, vĩnh vô chung cực... chỉ có một lòng kiên trì không từ không bỏ thì mới có thể đi được càng xa, đệ tử vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.

Tiêu Dao Tử đưa mắt nhìn về phía chân trời xa xa, trầm ngâm nói:

- Đại Đạo chi hành, vĩnh vô chung cực...

Bạn đang đọc Vô Cực Huyền Thoại sáng tác bởi Wu-Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wu-Ji
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 316

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.