Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đũa Mốc Mà Đòi Chòi Mâm Son

Tiểu thuyết gốc · 887 chữ

Âm Âm nhếch môi cười nham hiểm, tuy nói là không có tình cảm, nhưng mà đụng tới danh dự của cô thì lại là chuyện khác, chẳng lẽ đường đường là tộc trưởng Lâm Thị mà lại để một đám tiểu tốt, hồ ly làm cho bẽ mặt à. Làm gì có chuyện đó.

Vừa mặc xong chiếc áo Tộc trưởng mà Nam Cung Khang đưa thì cũng tới nơi.

- Nhớ là phối hợp cho tốt đừng để bị lộ đó.

Nam Cung Khang giọng điệu giễu cợt nhìn Âm Âm

- Tôi tưởng tôi phải nói câu đó chứ.

Cô lườm anh một cái rồi cầm tay anh bước xuống xe. Trong Tam Thất Đường Nam Cung tộc các vị trưởng lão, những người thuộc Nam Cung Tộc đều có mặt đông đủ không thiếu một ai, còn có các vị tiểu thư con nhà quyền quý. Lúc bốn người bước vào tất cả đều mỗi người một sắc mặt, có sự ngưỡng mộ cũng có ghen tỵ đặc biệt là mấy ông già trưởng lão sắc mặt đen như nhọ nồi. Phóng những ánh mắt như dao về phía Âm Âm. Cô cũng đâu phải dạng vừa, nhếch môi thách thức về phía mấy ông già đó, lại còn dùng ánh mắt thách thức nữa chứ.

Khi Nam Cung Khang đã ngồi xuống, không quên để Âm Âm ngồi lên đùi mình, quan sát một lượt rồi nói

- Các vị, mời an tọa.

Một vị trưởng lão chống mạnh cây gậy cầm trên tay xuống đất nhìn Âm Âm rồi nói

- Nam Cung Khang cô ta là ai? Dù cậu là tộc trưởng nhưng cũng phải biết chiếc áo kia quan trọng như nào chứ, vậy mà cậu lại đưa cho một đứa con gái mặc nó chứ, như vậy danh dự của Nam Cung tộc còn đâu, tôi không ngờ cậu lại thích loại con gái ngoại tộc này

Lão già đó nói xong nhiều tiếng xì xầm bàn tán cũng vang lên, Nam Cung Khang cười cười, không biết có phải không nhưng mà Âm Âm lại thấy anh cười nhìn rất đẹp, không giống như lúc mặt lạnh tanh, dù nhìn từ góc độ nào cũng rất soái a

Lúc này anh giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng

- Nếu Hàn trưởng đã nói vậy thì nhân đây tôi cũng tuyên bố một việc đây là Tộc trưởng của Lâm Thị và cũng là vị hôn thê của tôi Lâm Âm Âm. Mà Hàn trưởng lão nói sai rồi tôi đâu có thích cô ấy mà là yêu.

- Làm gì có cái lý đó chứ, tộc trưởng nếu muốn có vị hôn thê thì cũng phải trải qua nhiều bài thi để chọn ra "Nữ hậu". Nữ hậu phải là người mà giúp được chồng mình trong mọi việc chứ không phải chỉ là chức danh là xong. Cô ta thì làm được cái gì chứ đũa mốc mà đòi chòi mâm son à hahah thật là vô ...

- Đoàng

Chưa nói xong một âm thanh nhức óc vang lên, một viên đạn ghim ngay xuống đất chỉ cách chân của Hàn trưởng lão tầm 1mm. Tất cả mọi người nhìn về phía của Âm Âm, trên tay cô đang cầm khẩu K59, miệng thì nở nụ cười nham hiểm, tuy vậy cô vẫn rất là xinh đẹp y như là tiên nữa

- Hàn trưởng lão, tôi kính ông là vì công lao của ông giúp Khang chứ không phải vì ông lớn tuổi, ông có biết gì về tôi không mà nói. Trân trọng giới thiệu cho ông biết tôi "Tộc trưởng của Lâm thị", "lão đại của Thiên Bang", "công chúa" con gái của nữ hoàng Layzy, học sinh "ưu tú" của học viện Hoàng Gia Anh, còn là sát thủ đứng đầu một tổ chức hắc bang, chẳng nhẽ như vậy còn chưa đủ để ngồi lên cái chức vị Nữ hậu kia à?

Tất cả mọi người đều đứng im không nói được câu gì, ngay cả lão già Hàn Thành kia nữa, vừa hùng hổ nói cô là đũa mốc giờ cũng mồ hôi chảy ròng ròng, ở đây ai mà không biết đến Thiên Bang là tổ chức bạch đạo lớn nhất thế giới, còn công chúa Kata con của nữ hoàng Layzy, hơn nữa tài cầm quân dùng súng được mệnh danh là thiên tài, chỉ cần đến đây thôi đủ biết cô tài giỏi đến đâu.

- Nhưng nếu ông vẫn còn muốn thi đấu vậy thì được, tôi chấp nhận hạ mình một chút để thi với đám tiểu thư của mấy người đó.

Thấy mọi chuyện đi hơi xa Nam Cung Long mới lên tiếng.

- Được rồi được rồi, nếu không ai ý kiến gì nữa thì mai chúng ta sẽ bắt đầu thi đấu, bây giờ thì giải tán, chị Âm Âm đường xa tới đây chắc cũng mệt rồi ha, nên nghỉ ngơi mọi người vĩ hòa di quý.

Nam Cung Khang cũng cầm tay cô

- Mọi người cứ tự nhiên chúng ta phải đi trước.

Lúc đi qua chỗ của lão già Hàn Thành cô còn nói to một câu

- Đũa mốc mà đòi chòi mâm son ông là đang nói chính con gái mình hả.

Hết chương 3

Bạn đang đọc Vợ À Anh Là Vamipire sáng tác bởi sodachanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sodachanh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.